Chương 41: Thục phi mang thai, Sơ Sơ không phải là nhãi con duy nhất
Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống
Nghiên Cứu Trọng Tài24-11-2024 13:01:15
"Tướng quân!" Lúc này bóng dáng Quế di nương xuất hiện ở cửa, bên cạnh còn dắt theo Lôi Niệm Nhi.
Ông vừa mừng vừa sợ, Lôi Ninh biết Niệm Nhi sẽ không để phụ thân một mình chạy trốn, nhưng không nghĩ tới Quế di nương cũng ở lại.
"Hai người sao lại tới đây?"
Lôi Niệm Nhi được nương dắt vào: "Nương nói xảy ra chuyện, còn nói người một nhà, dù chết cũng phải chết chung một chỗ."
Lôi tướng quân bị những lời này của nàng làm cho cảm động rơi nước mắt, lần đầu tiên thân thiết ôm lấy Quế di nương.
Miệng nói năng lộn xộn: "Tốt... tốt tốt tốt. Có được thê tử như thế, phu quân còn cầu gì."
Thê tử?
Lôi Niệm Nhi cong môi mỉm cười ngọt ngào.
Mỗi lần Lôi Nam Nhi bắt hạ nhân đè nàng xuống đất, không cho nàng giãy giụa, sau đó tay đấm chân đá lên người nàng, nàng ta luôn nói một câu: "Nương ta là thê tử, nương của ngươi chỉ là thiếp. Cho nên cả đời ngươi đều bị ta đạp dưới chân."
Lôi Ninh nhìn con gái, chợt nhớ tới những lời công chúa nói, sau khi ông chết, Niệm Nhi còn tìm mọi cách báo thù cho ông, khiến ông cảm động đến rối tinh rối mù.
Lúc này Lôi Nam Nhi khóc nức nở chạy tới: "A gia -"
Lôi tướng quân buông Quế di nương, nhìn về phía cửa.
"Nam Nhi?"
Lôi Nam Nhi khóc đỏ vành mắt, vươn tay muốn ôm: "Mẫu thân không còn, con chỉ có a gia."
Trong lòng Lôi tướng quân mềm nhũn, giơ tay bế nàng ta lên: "Nam Nhi ngoan, còn có a gia ở đây, a gia sẽ vĩnh viễn bảo vệ con."
Nghe được mấy lời này, Lôi Niệm Nhi rũ mắt, kìm chế xúc động muốn vọt lên chất vấn: 'Thế còn ta thì sao? Lúc ta bị bắt nạt, người làm phụ thân ngài đang làm gì?'
*
Bối Tịnh Sơ đang ngủ ngon lành thì bị âm thanh nhắc nhở của hệ thống đánh thức.
[ Nhiệm vụ hoàn thành, điểm thưởng đã nhập sổ. ]
Hở? Thứ gì? Nhiệm vụ nào?
Cảm giác nằm không cũng lấy được điểm sướng quá đi.
Bối Tịnh Sơ lập tức chốt sổ mua bùa trí lực, cho cái đầu nhỏ của mình được khai sáng.
Nói không chừng dùng thêm mấy chiếc nữa, sau này nàng có thể trở thành nữ quân sư đa mưu túc trí.
Ôi - nghĩ thôi đã thấy mình ngầu đét.
Bối Tịnh Sơ mặc sức tưởng tượng dáng vẻ tương lai mình bày mưu lập kế, càng nghĩ càng hưng phấn đến không ngủ được.
Nàng quay đầu đánh giá xung quanh, kết quả thấy Quý phi đang quỳ gối bên dưới.
Sắc môi bà ta tái nhợt, như bị rút cạn sức sống.
"Bệ hạ đã tra được thiếp thân và Lỗ Vương tư thông, thiếp thân không còn gì biện giải, cũng không xin tha tội. Chỉ mong bệ hạ nể mặt tiểu hoàng tử đã qua đời, đừng liên lụy đến gia tộc của thiếp thân."
"Chuẩn."
Lúc này một tiểu thái giám vui mừng tiến vào, thì thầm vài câu bên tai Tưởng công công, hai mắt Tưởng công công sáng lên, cười toe toét.
"Chúc mừng Hoàng Thượng, là chuyện tốt. Mới vừa rồi thái y bắt mạch, Thục phi đã có hỉ."
Quý phi khựng bước rồi thở dài, dẫu sao mưa gió hậu cung đã không còn liên quan đến mình nữa.
Hoàng đế nghe vậy vui vẻ ra mặt.
Bối Tịnh Sơ cũng rất cao hứng, vỗ tay nhỏ: 【 Hay lắm hay lắm, cuối cùng cũng có thai thứ hai, hoàng đế không rảnh chọt chọt ta nữa. 】
Hoàng đế cạn lời, nhãi con vô lương tâm, lại ghét cha mình chọt chọt.
Nếu không phải có ông chăm nom từng chút, ngày tháng của nàng có dễ chịu thế sao?
Tẩm cung Thục phi bao phủ trong bầu không khí cát tường, Thục phi ngồi trên ghế cẩn thận vuốt bụng.
"Cũng không biết đứa nhỏ này có thể được sủng ái giống đại công chúa không?"
Cung nữ Điển Hầu cận thân tự hào trả lời: "Thai này của chủ tử nói không chừng là hoàng tử, đại công chúa có được sủng ái cũng chỉ là công chúa, hoàng thượng đương nhiên sẽ càng thiên vị cho chúng ta hơn."
"Nhưng đại công chúa được bệ hạ tự mình nuôi dưỡng, những đứa trẻ khác có được sủng ái cũng đâu thể đá nó đi?"
Điển Hầu không để bụng, khuyên nhủ: "Đại công chúa được bệ hạ tự mình nuôi nấng, là bởi vì tuổi còn nhỏ đã không còn mẫu phi. Mẫu phi của nàng bị bệ hạ căm ghét biếm vào lãnh cung làm thứ dân, thấp hèn không bằng cả cung nữ. Sao có thể giống tiểu chủ tử được sinh ra từ trong bụng nương nương. Hoàng Thượng yêu ai yêu cả đường đi, đương nhiên sẽ càng yêu thương tiểu chủ tử của chúng ta hơn."