Chương 33: Đi thằng, về ngang

Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống

Nghiên Cứu Trọng Tài 24-11-2024 13:00:45

"Ngươi nói điêu! Tiện tì ngươi dám nói năng xằng bậy! Rõ ràng là con nhóc này mắng ta trước!" "Nghiệp chướng! Ngươi còn không câm miệng!" Lôi tướng quân giận dữ gầm lên, tạm thời hù dọa được Lôi Nam Nhi. "Ngươi không thấy mình nói chuyện thái quá sao! Công chúa điện hạ mới đầy tháng, đến nói còn chưa biết làm sao mắng ngươi?" Lôi Nam Nhi không sợ trời không sợ đất đã quen, bị quát cực kỳ ấm ức, trực tiếp la lối khóc lóc. "Ta mặc kệ ta mặc kệ, không phải ta sai! A gia lại quát ta, ta không bao giờ muốn để ý đến a gia nữa!" Bối Tịnh Sơ thấy người cha tiện nghi nhà mình nhíu mày đến độ có thể kẹp chết một con ruồi, thật sự rất buồn cười. 【 Ha ha ha ha chưa từng có ai dám la lối khóc lóc om sòm ở trước mặt hoàng đế đi ha ha ha ha, cứ để cha ta được kiến thức một chút cái gọi là xã hội hiểm ác. 】 Tiếng con nít thanh thúy xen lẫn tiếng cười lanh lảnh không thèm che giấu châm chọc vang vọng. Hoàng đế: ... Con cứ cười đi, ai cười qua được con! Lôi tướng quân trực tiếp quỳ gối trước mặt hoàng đế, dập đầu thỉnh tội. Trán nện xuống đất bịch bịch, chẳng mấy chốc đã xanh tím. "Đều tại thần dạy dỗ không nghiêm, để nó thất lễ trước ngự tiền. Con mất dạy là lỗi của cha. Xin bệ hạ trách phạt. Cũng xin bệ hạ nể tình tiểu nữ tuổi nhỏ mà để thần dẫn về nhà quản giáo lại." Lôi Nam Nhi vừa rồi bị đe dọa quát mắng đều không nghe đột nhiên ngậm miệng, nàng ta quỳ rạp trên đất, ngơ ngác nhìn Lôi tướng quân. Nàng ta nghe người ta nói, Hoàng Thượng là người lợi hại nhất trên đời, nhưng Lôi Nam Nhi không thấy có gì phải sợ. Nàng ta cho rằng người lợi hại nhất chính là a gia của mình, Hoàng Thượng có lợi hại bằng a gia sao? A gia nàng ta là đại tướng quân, đại anh hùng. Những người đó đều sợ ông, nhưng nàng ta không sợ. Cho nên sau khi tiến cung diện thánh, Lôi Nam Nhi vẫn không thấy Hoàng Thượng có gì đáng nói. Vậy mà hiện tại, a gia lại quỳ gối dập đầu trước mặt một người khác. Lôi Nam Nhi thẫn thờ quỳ ở đó, không ai biết nàng ta đang nghĩ gì. Hoàng đế xoa hai đầu lông mày,"Vậy đánh hai mươi trượng, răn đe cảnh cáo." Lôi tướng quân khấu tạ: "Thần, tạ chủ long ân." Bối Tịnh Sơ sửng sốt: 【 Ủa? Ủa ủa ủa? Không phải con gái ông ấy làm chuyện ngu xuẩn sao? Tội gì mà đánh cha nàng ta? Phạt không đúng trọng điểm gì cả. 】 Đáng tiếc, ở đây không có ai để ý đến nàng. Lôi tướng quân nghe được tiếng lòng của tiểu công chúa, trong lòng ấm áp, song cũng không đưa ra dị nghị, trái lại thỉnh cầu: "Thần muốn để thứ nữ xem thần chịu phạt." "Chuẩn (cho phép)." Tiếng gậy nện vào da thịt bôm bốp nặng nề, Lôi Nam Nhi nhìn đăm đăm, giống như người mất hồn. Bối Tịnh Sơ rúc trong nôi của mình, nhàm chán mở giao diện hệ thống. Phát hiện lại có thêm một người: Lôi Niệm Nhi Thân phận: Trưởng nữ đại tướng quân Kim Ngô Vệ Thục Triều Tuổi tác: 5 tuổi Độ hảo cảm: 43 Thì ra nữ chính đã năm tuổi rồi! Nhỏ nhỏ gầy gầy, thật sự nhìn không ra. Trước khi bị diệt môn, trong nguyên tác không nhắc đến thân thể của nữ chính, chỉ nói bởi vì diệt môn mà hắc hóa, Bối Tịnh Sơ dĩ nhiên liên tưởng đến nàng hắc hóa là vì báo thù cho phụ mẫu. Hôm nay xem ra, Lôi tướng quân đối xử với nàng cũng không được tốt. Cứ nhìn thái độ của Lôi Nam Nhi với nàng là biết. Nếu phụ mẫu để tâm đến tỷ tỷ, người làm đệ đệ muội muội sẽ biết kính sợ tỷ tỷ. Thế vì sao nữ chính lại hắc hóa? * Tiệc đầy tháng của tiểu công chúa lần này, Lôi tướng quân đi thẳng, về ngang. Cả đoạn đường đi, Lôi Nam Nhi đều như kẻ ngu si. Lôi Ninh muốn quản giáo con gái một chút, nhưng thấy nàng ta im lặng suốt từ trong cung về đến nhà cũng biết nàng ta bị dọa sợ rồi. Lôi tướng quân nằm trên cáng thương thở dài thườn thượt: "Biết sai chưa?" Lôi Nam Nhi hoàn hồn, gật đầu. Hiếm khi thấy nàng ta ngoan ngoãn như vậy, Lôi tướng quân mềm lòng, đổi giọng tận tình khuyên bảo răn dạy: "Hoàng Thượng là thiên tử, chí cao vô thượng, khuê nữ của ngài ấy là công chúa, là quân. Chúng ta là thần, quân muốn thần chết thần không thể không chết. Hành vi hôm nay của con có thể giết chết chính con."...