Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con
Miêu Tình Thạch17-07-2025 07:28:56
Thái hậu vẫn chưa bỏ cuộc, bà ta cảm thấy con gái của thương nhân thì làm mỹ nhân là được, nào có tư cách làm Quý phi?
"Ngoan ngoãn nghe lời? Ý mẫu hậu là Tống mỹ nhân thấy em trai út rơi xuống nước lại coi như không thấy? Hay là Lý mỹ nhân hại chết em trai thứ rồi vu oan cho mẹ kế?"
Ánh mắt lạnh nhạt của Cao Dương khiến Thái hậu cứng đờ, bà ta hỏi ngược lại,"Dù ngoài mặt và trong lòng bọn họ khác nhau thì còn có Đức phi mà? Đức phi xuất thân danh môn, tính cách thoải mái, thẳng thắn, cũng xinh đẹp động lòng người, con..."
Tiếng cười lạnh bật ra từ miệng Cao Dương, ánh mắt hắn lạnh lùng như băng,"Đức phi? Nàng ta là một người tàn nhẫn! Nàng ta thích xem người ta săn thú dữ, mà con mồi là dân chúng bình thường! Nếu không phải cha và huynh trưởng nhà nàng ta chinh chiến sa trường, lập nhiều công lao lớn, còn nắm giữ hai mươi vạn đại quân trong tay thì nàng ta đã bị trẫm xử tử từ lâu rồi!"
Bờ môi Thái hậu run lên, Cao Dương ngắt lời bà ta,"Mẫu hậu, trẫm biết ngài muốn nói đến Thục phi, nhưng đó cũng chẳng phải là một người trong sạch."
Thái hậu kinh sợ,"Cái gì? Thục phi dám khi quân phạm thượng sao? Chẳng phải khi nàng ta vào cung vẫn còn là một cô gái trong sạch à?"
Ánh mắt Cao Dương sâu như vực thẳm, giọng hắn lạnh lùng thấu xướng,"Khi quân? Hoàng cung này đâu phải một cái thùng sắt kín không kẽ hở? Hơn nữa, tấm thân xử nữ cũng không chứng tỏ được nàng ta là người trong sạch."
"Khắp hậu cung của trẫm, cũng chỉ có một mình Chúc Bạch Thược là người ngây thơ hiền lạnh, trong ngoài như nhau..."
Lồng ngực Thái hậu phập phồng kịch liệt, cảm thấy rất hoang đường,"Hoàng đế! Con điên rồi! Chúc Bạch Thược kia đã có người trong lòng, làm sao xứng với..."
"Mẫu hậu! Thánh chỉ của trẫm là thông báo chứ không phải thương lượng."
Cao Dương khẽ nhếch môi mỏng, sâu trong mắt hắn là ý cảnh cáo.
Hắn là Hoàng đế, là người đứng đầu thiên hạ, ngay cả mẫu thân của hắn – Thái hậu cũng không thể tự ý ngăn cản thánh chỉ của hắn, muốn cưỡng ép thay đổi suy nghĩ của hắn.
Thái hậu sửng sốt, cuối cùng bà ta cũng nhận ra thái độ Cao Dương đối xử với Chúc Bạch Thược khác với người bình thường. Bà ta siết chặt chuỗi hạt châu, biết Hoàng đế có ý gì.
"Mẫu hậu, ngài đi nghỉ ngơi sớm đi."
Cao Dương đi tới, cầm lấy thánh chỉ trên bàn rồi đưa cho thái giám đi cùng mình. Thái giám kia hiểu ý, lập tức nhận lấy thánh chỉ rồi đi tuyên chỉ.
"Tiểu thư! Không đúng, Quý phi nương nương!"
Sau khi tiếp thánh chỉ, Hỉ Nhi vô cùng hưng phấn, nàng ta cứ tưởng tiểu thư nhà mình sẽ phải đi theo Hoàng đế với thân phận mập mờ, lòng Hỉ Nhi còn âm thầm mắng Cao Dương. Bây giờ thì tốt rồi, tiểu thư không chỉ thoát khỏi tên Lý Thắng Gia cặn bã kia mà còn được vào cung, được phong làm Quý phi, còn mang thai đứa con đầu lòng của Hoàng đế. Sau này nếu nàng sinh được một Hoàng tử, còn là con cả của bệ hạ, có thể kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước.
Chúc Bạch Thược chỉ cười cười không nói gì, cũng không hề mừng rỡ quá độ vì được sắc phong làm Quý phi. Nàng cúi đầu sờ sờ bụng mình, khẽ nhếch môi anh đao, hỏi Hỉ Nhi,"Hỉ Nhi, Lý lang có nghe ngóng tin tức gì liên quan tới ta không?"
"Lý lang? Sao nào, nàng còn chưa bỏ cuộc sao?"
Tiếng nói của Cao Dương vang lên khiến Chúc Bạch Thược và Hỉ Nhi đều giật mình, bọn họ đứng dậy hành lễ.
"Ngươi ra ngoài đi."
Cao Dương liếc nhìn Hỉ Nhi, Hỉ Nhi tỏ vẻ khó xử nhưng cuối cùng cũng ra ngoài trước ánh mắt ra hiệu của Chúc Bạch Thược. Chúc Bạch Thược vốn ngồi ở giường nhỏ bên cửa sổ, giờ nàng đã đứng dậy, ánh nắng chiều từ ngoài cửa sổ chiếu vào người nàng, bộ váy trắng như được bao phủ bởi một vầng hào quang, khiến nàng như tiên giáng trần.
Cao Dương bình tĩnh nhìn Chúc Bạch Thược, nàng bị nhìn tới nỗi hoang mang, khẽ gọi,"Bệ hạ."