Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con
Miêu Tình Thạch17-07-2025 08:36:55
Đúng thế, Công chúa Vân Châu nghe thấy chuyện Lý Thắng Gia về kinh, nàng ta lập tức chạy tới đây.
Sau đó nàng ta thấy được ý trung nhân cao to oai hùng của mình biến thành một tên chân thọt, đi đứng khập khiễng, sau nửa tháng trui rèn ở chốn thiên tai, da dẻ của hắn ta khô rang, vài vết rộp mọc lên ở miệng, không còn chút hình tượng nào của tân khoa thám hoa lang điển trai, tuấn tú, phong lưu khí phách trước kia nữa.
Công chúa Vân Châu không dám tin vào mắt mình!
Nghe hoàng huynh gọi thái y tới khám cho Lý Thắng Gia, Công chúa Vân Châu mới thấy bình tĩnh hơn. Đúng thế, còn có thái y, sau khi thái y chữa xong thì Lý Thắng Gia sẽ lại là Lý lang tuấn tú nho nhã của mình!
"Vậy thì đánh gãy đi!"
Công chúa Vân Châu phán chắc nịch!
Sau khi Lý Thắng Gia tái mặt nhìn qua, hai mắt Công chúa Vân Châu mới đỏ hoe, rưng rưng nhìn hắn ta, đau thương mà rằng,"Lý lang, ngươi có nhớ là ngươi đã đồng ý sẽ tổ chức một hôn lễ long trọng với ta không? Nếu chân của ngươi như thế, làm sao ngươi còn thực hiện được lời hứa của mình nữa?"
"Nhưng mà..."
Lời của Lý Thắng Gia lại bị cắt ngang.
"Ngươi còn nhớ ngươi đã từng hứa với ta là sẽ tới Mạc Bắc ngắm tuyết không? Chờ ngươi khỏe lại, chúng ta sẽ tới Mạc Bắc ngắm tuyết trắng đầy trời kia, ngắm thế giới phủ bạc, thế giới chỉ thuộc về hai ta! Ở đó không có Công chúa, không có Hoàng đế, không có đau khổ, chỉ có một mảng tinh khôi, có tình yêu của chúng ta, có ngươi, có ta!"
"Lý lang, chẳng lẽ ta không đau thay ngươi sao? Nhìn ngươi đau, ta cũng càng đau, ngươi đau ngoài thân, ta đau trong lòng! Nhưng vì tương lai của hai chúng ta, ta xin ngươi kiên trì một chút!"
Tiếng nói của Công chúa Vân Châu vang lên, ở gian ngoài cũng nghe được, thái y đang vuốt râu run cả tay khiến vài sợi râu rụng xuống, làm ông ta đau đến nỗi nhe răng.
Còn Cao Dương thì lạnh nhạt như thể không nghe thấy Công chúa đang nói gì, sau một lát, Công chúa Vân Châu đi ra nói với thái y,"Được rồi."
Thái y dẫn vài người khỏe mạnh vào phòng, không bao lâu sau, có tiếng kêu rên thảm thiết vang lên rồi mọi chuyện lắng xuống.
Cao Dương ngồi ở gian ngoài, bưng trà thơm lên, hắn cầm nắp chậm rãi gạn lá trà trên mặt đi, nghe tiếng kêu thảm kia mà chỉ hừ nhẹ rồi nhấp trà.
Đúng là trà ngon!
Cao Dương liếc thấy Công chúa Vân Châu khẽ run lên, ánh mắt của hắn chỉ đầy lạnh lùng, thản nhiên nói,"Ngươi thật sự muốn gả cho hắn ta sao?'
Công chúa Vân Châu sửng sốt một chốc, nhớ đến hình ảnh Lý Thắng Gia khập khiễng, sắc mặt uể oải vừa rồi, sau đó hình tượng tân khoa thám hoa lang khí phách lại thay thế hình ảnh kia, nàng ta gật đầu, dịu giọng,"Hoàng huynh, ta muốn ở bên hắn ta!"
"Đây là lần đầu tiên ta rung động suốt mười bảy năm! Ta muốn thề non hẹn biển với hắn ta, bọn ta sẽ sống với nhau tới răng long đầu bạc!"
Cao Dương nheo mắt,"Dù là sinh lão bệnh tử? Mặc kệ giàu sang hay nghèo hèn?"
Công chúa Vân Châu cảm thấy Cao Dương đang nghi ngờ tình yêu thần thánh và thuần khiết của mình, là không tôn trọng nhân cách của mình, nàng ta lập tức nghẹn ngào đỏ mắt,"Hoàng huynh, ta cứ tưởng ngươi khác với những người khác, cứ tưởng ngươi hiểu ta!"
"Ta biết với hoàng huynh thì thiên hạ rất quan trọng, ngai vàng rất quan trọng, quyền lợi cũng quan trọng nhưng với ta thì tình yêu quan trọng hơn! Cuộc sống mà không có tình yêu thì còn gì thú vị chứ?"
"Lý Lang rất quan trọng với ta, là tình yêu mà ta chờ đợi đau khổ suốt mười bảy năm!"
Cao Dương nhìn Công chúa Vân Châu khóc lóc kể lể với mình, còn nhìn mình bằng ánh mắt thất vọng cùng cực, hắn nhếch môi,"Nếu đã thế thì trẫm sẽ tứ hôn cho các ngươi."...
Cao Dương hoàn toàn thất vọng về Công chúa Vân Châu, sau khi tứ hôn xong, hắn bắt đầu sắp xếp hôn sự của nàng ta với tốc độ cực nhanh. Trong thời gian này Thái hậu vội vã chuẩn bị của hồi môn cho Công chúa Vân Châu, cũng vui vẻ phải biết, rốt cuộc cũng đã có thể gả Công chúa Vân Châu đi rồi!