Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con
Miêu Tình Thạch17-07-2025 09:02:31
Lý Thắng Gia nhìn sắc mặt của Chúc Bạch Thược, cứ cảm thấy nàng cố ý kìm nén tình cảm dành cho hắn ta mới lắp bắp như thế, hắn ta rất hài lòng.
Lý Thắng Gia vừa thong thả bước tới vừa ngâm nga,"Thược dược ngoài đình đẹp riêng mình, đóa hoa trong ao tranh chút tình, nhưng chỉ mẫu đơn là quốc sắc, nở rộ lúc kinh thành nhộn nhịp..."
"Chỉ có mẫu đơn này mới xứng với vẻ khuynh thành của nàng."
Nghe hắn ta khoe khoang, ánh mắt của Cao Dương thay đổi vì nàng đã thấy được một cái mũi tên màu đỏ to lớn xuất hiện trong tầm mắt, mà mũi tên này chỉ vào phía sau núi giả nơi nàng đứng.
Cao Dương tới rồi.
Có người xem, nhiệt huyết biểu diễn của Chúc Bạch Thược lại tăng lên, chỉ là nàng vẫn âm thầm chê bai Lý Thắng Gia với hệ thống,"Đầu óc tên cặn bã này có vấn đề à? Tên của ta là Chúc Bạch Thược, hắn ta lại nói là thược dược đẹp riêng mình? Ta không xử đẹp tên này thì không nuốt được cơn tức."
Hệ thống: [Ký chủ bình tĩnh đi, Cao Dương đã sắp đến rồi. ]
Chúc Bạch Thược không hề mụ mị vì cơn tức, nàng lùi về sau một bước, cất giọng xa cách lạnh lùng,"To gan! Lý phò má, bây giờ bổn cung là Hoàng hậu, ngươi thấy bổn cung lại không hành lễ mà còn ngả ngớn trêu đùa sao?"
Lý Thắng Gia lại bước lên một bước, lộ vẻ hối hận và đau lòng,"Tất cả là lỗi của ta, lúc trước ta không nên cho nàng vào kinh, cũng không nên khoe khoang nhan sắc của nàng trước mặt Hoàng đế! Thế thì nàng đã không bị ép rời khỏi ta, bị ép trở thành Hoàng hậu nương nương rồi!"
"Thược Nhi, chúng ta có còn tương lai không?"
Hắn ta cho rằng hành vi trước đó của mình khiến Hoàng đế ép buộc Chúc Bạch Thược, không hề biết chuyện ép buộc này là do chính Chúc Bạch Thược muốn.
Lòng Chúc Bạch Thược thầm khinh bỉ,"Hệ thống, sao tên này lại không hiểu tiếng người?"
[Chắc đây là đầu óc của kẻ yêu đương mù quáng?]
Chúc Bạch Thược cụp mắt, nàng im lặng một chốc, sau đó trong ánh mắt "không ngoài dự đoán" của Lý Thắng Gia, nàng cầm lấy đóa mẫu đơn rồi nhẹ nhàng đặt xuống đất trước vẻ kinh ngạc của hắn ta.
Nàng nhấc chiếc giày thêu có tua ngọc trai dưới váy lên, sau đó giẫm xuống nghiền nát, đóa hoa mẫu đơn rực rỡ bị nghiền nát, nước hoa dính vào giày nàng để lại một vệt đỏ tươi.
"Xin Phò mã tự trọng, có thể trước đó bổn cung từng thích mẫu đơn nhưng bây giờ bổn cung chỉ thích mỗi thược dược."
"Nếu Lý phó mà có lòng, không bằng ngươi trả hết số ngân lượng trước đó bổn cung từng giúp ngươi đi... ồ, bổn cung quên là bây giờ toàn bộ chi phí ăn mặc của Phò mã đều dựa vào Công chúa, ngươi không có tiền."
Chúc Bạch Thược nhìn sắc mặt lúc xanh lúc trắng, gân xanh nổi lên của Lý Thắng Gia, nàng cười khẩy bỏ đi mà không quay đầu lại.
"Hệ thống, bên phía Cao Dương sao rồi?"
Chúc Bạch Thược thấy mũi tên không đổi chỗ trong tầm mắt, nàng hơi lo lắng,"Thiết lập si tình của ta không tan nát chứ?"
Vì với sự si tình trước đó của mình với Lý Thắng Gia, trước tình cảnh Lý Thắng Gia hồi tâm chuyển ý, mình sẽ không thể thờ ơ.
[Không nát không nát!]
Hệ thống chớp nháy, cho Chúc Bạch Thược thấy hình ảnh nó đang xem, hệt như phim vậy, đó là cảnh Cao Dương đứng ở sau núi giả.
Đầu tiên là khi Cao Dương vừa tới, sắc mặt vẫn hờ hững như thường ngày nhưng trong ánh mắt có vẻ ấm áp. Sau khi hắn đi tới chỗ bóng râm sau núi giả, vừa hay nghe được câu nói chỉ có mẫu đơn mới xứng là quốc sắc, hoa nở rộ lúc kinh thành náo nhiệt kia.
Cao Dương dừng bước, nhìn từ khe hở có thể thấy được bóng lưng của Chúc Bạch Thược và Lý Thắng Gia, sắc mặt hắn cứng đờ trong nháy mắt, vẻ đen tối nặng nề dần dần tích tụ, ánh mắt cũng chợt trở nên lạnh lùng.
Nhưng hắn nhớ ra, là Hỉ Nhi nói hoàng hậu gọi hắn tới vườn hoa, vậy chắc chắn sẽ không có chuyện nàng để hắn tới đây bắt gian, thế nên hắn kiên nhẫn xem tiếp, chỉ là bàn tay rủ bên hông cũng dần siết chặt, gân xanh nhô ra.