Quyển 1 - Chương 49

Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con

Miêu Tình Thạch 17-07-2025 08:37:53

khi Lý Thắng Gia nhìn thấy Chúc Bạch Thược mặc cát phục hoàng hậu màu đỏ, xinh đẹp tuyệt trần, đứng cùng với Hoàng đế, hắn ta cố ý xem nhẹ sự xứng đôi của bọn họ, chỉ nghĩ đến việc nếu lòng Chúc Bạch Thược còn có mình, muốn quay lại với mình thì mình có chấp nhận hay không? Ngay khi Lý Thắng Gia đang suy tư, lại vô tình va phải tầm mắt Chúc Bạch Thược đang lơ đãng nhìn khắp nơi, lòng hắn ta lập tức vui vẻ! Không ngoài dự đoán, nàng vẫn còn nhớ mãi không quên mình đây ! [Ký chủ, hình như không chỉ có Lý Thắng Gia nhìn ngươi mà cả Công chúa Vân Châu cũng đang nhìn ngươi. ] Hệ thống khẽ báo cáo. Chúc Bạch Thược hơi nhíu mày rồi âm thầm liếc về phía các nữ quyến, đúng là thấy được Công chúa Vân Châu hiền dịu đáng thương kia đang nhìn mình với ánh mắt ấm ức. "Nàng ta ấm ức chuyện gì?" Hệ thống chớp nháy vài cái, chắc là đi xem tình tiết cốt truyện, sau một lát nó mới đáp: [Nàng ta và Lý Thắng Gia chiến tranh lạnh. ] "Ồ?" [Vì khi mẹ Lý nói Công chúa là gà mái không đẻ trứng, Lý Thắng Gia không bênh vực nàng ta, Công chúa lập tức nói mẹ Lý mạo phạm Công chúa, đánh hai mươi hèo. ] "Cuộc sống của bọn họ náo nhiệt vậy sao?" "Bọn họ lập gia đình cũng được một năm rồi nhỉ? Sao còn chưa có động tĩnh gì? Ở cổ đại không có quan niệm tránh thai... ta nhớ trong nguyên tác, sau khi mang thai, nguyên chủ bị hai kẻ cặn bã thấp kém này hại chết, một xác hai mạng – thế chẳng phải nói thân thể của Lý Thắng Gia không có vấn đề gì sao? Trong nguyên tác cũng không nói đến việc Công chúa Vân Châu mang thai, hay nàng ta thật sự vô sinh?" Chúc Bạch Thược kinh ngạc, có cả thiết lập nữ chính vô sinh sao? [Chắc là vậy, tình tiết nguyên tác đó chỉ viết nàng ta trong sáng không nhiễm bụi trần, một lòng hướng tới tình yêu. ] Hệ thống cũng im lặng. "Thế thì bọn họ xứng đôi quá rồi." Chúc Bạch Thược ghét Lý Thắng Gia lâu rồi, giờ thấy cái chân què của hắn ta, nàng biết là Cao Dương ra tay dạy cho hắn ta một bài học, nhưng nàng vẫn chưa nghĩ ra làm sao chèn ép bọn họ được. Chúc Bạch Thược đảo mắt, lòng chợt nảy ra một ý. "Hỉ Nhi, ở đây buồn chán quá, ta tới vườn hoa một lát, lát nữa ngươi đi gọi bệ hạ tới, ta có chuyện muốn nói với bệ hạ." Hỉ Nhi chớp chớp mắt, cảm thấy đây là tình thú giữa hai vợ chồng tiểu thư và hoàng đế nên cười vui đồng ý. Lý Thắng Gia luôn để ý tới Chúc Bạch Thược, khi thấy nàng rời khỏi bàn tiệc, hắn ta khẽ chớp mắt rồi cũng lẳng lặng bỏ đi. Trong vườn hoa có một ngọn núi giả đất đá lởm chởm, mỗi lần tới mùa xuân hè cây xanh và dây leo trải dài trên đó. Hoa hồng nở rộ, những đóa hoa đủ mọi màu sắc hệt như những đám mây ôm vầng trăng giữa bóng cây xanh rì. Khi tới đây, Chúc Bạch Thược quan sát xung quanh rồi đi chậm lại. "Hệ thống, ngươi thấy chỗ muốn dồn Lý Thắng Gia vào ngõ cụt này như thế nào?" Hệ thống: [Ký chủ định làm gì thế? Hay là ngươi còn muốn chủ động ra tay xử lý hắn ta?] [Hoảng sợ. jpg] "Giết hắn ta chẳng phải là lời cho Công chúa Vân Châu sao? Ta muốn bọn họ tự tra tấn lẫn nhau." Chúc Bạch Thược như bị thu hút bởi những đóa hoa hồng và thược dược muôn hồng nghìn tía, nàng cúi người muốn hái hoa, bỗng nhiên lúc này có người đưa ra một bông hoa mẫu đơn to lớn màu đỏ thẫm ra trước mặt nàng. Nàng kinh ngạc nhìn qua, thấy là Lý Thắng Gia, một tay cầm hoa mẫu đơn, tay kia chắp sau lưng ra vẻ phong lưu phóng khoáng, ánh mắt của hắn ta lại khiến nàng thấy khó chịu. "Hệ thống, chắc không phải tên cặn bã này hái hoa ở ngự hoa viên đó chứ? Hơn nữa ánh mắt hắn ta như vậy là sao? Cái kiểu bố thí này, hắn ta tưởng ta còn thích mình à?" Hệ thống: [Ta sợ quá đi. ] Chúc Bạch Thược thầm bảo hệ thống đừng làm nũng, sau đó khẽ lùi lại giữ một khoảng cách với Lý Thắng Gia, nàng hờ hững hỏi,"Lý... Lý Phò mã, ý ngươi là sao?"