Tác giả: Độc Hành Nhân
Bạn có tin vào thần không? Trên núi cao, dưới biển sâu kia luôn chứa đựng những điều bí ẩn. Mệnh cô dâu của thần đã được định sẵn, liệu nữ chính có đơn giản là gả đi hay bị cuốn vào những mối quan hệ, những âm mưu to lớn phía sau? Giờ lành đã đến, mặc cho mưa gió vẫn không thể làm chậm trễ việc tế bái. Già làng mặc đồ thổ cẩm chỉnh tề, mái tóc bạc phơ của bà được búi lên gọn gàng. Dân làng gọi bà là Thánh Cô, người có đức hạnh cao chuyên lo việc tế bái trong làng. Thánh Cô tay cầm tràng hạt bằng gỗ, tay cầm một chiếc khăn lụa, hai bên có hai người che ô cho bà tiến về phía thuyền ma. Phía sau còn có nhiều người bưng các đồ tế khác đi theo. Thuyền ma được đóng bằng gỗ Cẩm Lai quý hiếm ngàn năm, cho nên thân thuyền dù đã qua trăm năm vẫn không có dấu hiện mục rữa. Sở dĩ dùng Cẩm Lai đóng thuyền là sợ thuyền mục, “tổ cô” chưa ra được tới nơi đã phải bỏ mạng vô ích. Thân gỗ qua năm tháng, màu đỏ trên thân thuyền sớm đã sậm màu đỏ. Nhìn từ xa giống như là máu người chết lâu ngày, cho nên sau này dân làng không ai dám sử dụng loại gỗ này nữa. Khoang thuyền không có bất cứ thứ gì, chỉ có một chiếc ghế ở giữa thuyền, thành ghế đóng lên hai thanh gỗ để làm một cái lộng che. Chỗ đó để cho Tổ Cô ngồi, còn những đồ tế khác đều để cả lên mũi thuyền. Lúc này trên thuyền đang trói một cô gái mặc đồ trắng tinh, tóc đen xoã xuống. Dù có tấm lộng nhưng mưa vẫn tạt vào làm khuôn mặt cô gái thêm mấy phần trắng bệch. Cô gái kia đang ngồi gục đầu, dường như là bị đánh ngất. Thông thường Tổ Cô đều sẽ “được” trói bằng một sợi dây được làm phép để phòng lúc hoảng sợ mà chạy mất. Nhưng cùng lắm cũng chỉ được khuyến mãi thêm một chiếc khăn nhét vào miệng mà thôi, không tới nỗi bị đánh ngất thế này. Sau khi đồ tế theo đều đã được đặt hết lên mũi thuyền, Thánh Cô mới chầm chậm đi về phía đồ tế. Bà ấy vừa đi vừa lẩm bẩm đọc kinh văn gì đó sẽ không rõ. Sau khi giáp mặt đồ tế, Thánh Cô đem tràng hạt bằng gỗ kia cẩn thận đeo vào cổ tay đồ tế, sau đó đem khăn lụa phủ lên đầu. Tràng hạt kia tượng trưng cho của hồi môn, khăn lụa tượng trưng cho khăn hỷ mà cô dâu đội lúc xuất giá. “Xuất giá theo chồng, chết không hối tiếc!”