Cô Dâu Hải Thần

Cô Dâu Hải Thần

5.0

Tác giả: Độc Hành Nhân

Giới thiệu:

Bạn có tin vào thần không? Trên núi cao, dưới biển sâu kia luôn chứa đựng những điều bí ẩn. Mệnh cô dâu của thần đã được định sẵn, liệu nữ chính có đơn giản là gả đi hay bị cuốn vào những mối quan hệ, những âm mưu to lớn phía sau? Giờ lành đã đến, mặc cho mưa gió vẫn không thể làm chậm trễ việc tế bái. Già làng mặc đồ thổ cẩm chỉnh tề, mái tóc bạc phơ của bà được búi lên gọn gàng. Dân làng gọi bà là Thánh Cô, người có đức hạnh cao chuyên lo việc tế bái trong làng. Thánh Cô tay cầm tràng hạt bằng gỗ, tay cầm một chiếc khăn lụa, hai bên có hai người che ô cho bà tiến về phía thuyền ma. Phía sau còn có nhiều người bưng các đồ tế khác đi theo. Thuyền ma được đóng bằng gỗ Cẩm Lai quý hiếm ngàn năm, cho nên thân thuyền dù đã qua trăm năm vẫn không có dấu hiện mục rữa. Sở dĩ dùng Cẩm Lai đóng thuyền là sợ thuyền mục, “tổ cô” chưa ra được tới nơi đã phải bỏ mạng vô ích. Thân gỗ qua năm tháng, màu đỏ trên thân thuyền sớm đã sậm màu đỏ. Nhìn từ xa giống như là máu người chết lâu ngày, cho nên sau này dân làng không ai dám sử dụng loại gỗ này nữa. Khoang thuyền không có bất cứ thứ gì, chỉ có một chiếc ghế ở giữa thuyền, thành ghế đóng lên hai thanh gỗ để làm một cái lộng che. Chỗ đó để cho Tổ Cô ngồi, còn những đồ tế khác đều để cả lên mũi thuyền. Lúc này trên thuyền đang trói một cô gái mặc đồ trắng tinh, tóc đen xoã xuống. Dù có tấm lộng nhưng mưa vẫn tạt vào làm khuôn mặt cô gái thêm mấy phần trắng bệch. Cô gái kia đang ngồi gục đầu, dường như là bị đánh ngất. Thông thường Tổ Cô đều sẽ “được” trói bằng một sợi dây được làm phép để phòng lúc hoảng sợ mà chạy mất. Nhưng cùng lắm cũng chỉ được khuyến mãi thêm một chiếc khăn nhét vào miệng mà thôi, không tới nỗi bị đánh ngất thế này. Sau khi đồ tế theo đều đã được đặt hết lên mũi thuyền, Thánh Cô mới chầm chậm đi về phía đồ tế. Bà ấy vừa đi vừa lẩm bẩm đọc kinh văn gì đó sẽ không rõ. Sau khi giáp mặt đồ tế, Thánh Cô đem tràng hạt bằng gỗ kia cẩn thận đeo vào cổ tay đồ tế, sau đó đem khăn lụa phủ lên đầu. Tràng hạt kia tượng trưng cho của hồi môn, khăn lụa tượng trưng cho khăn hỷ mà cô dâu đội lúc xuất giá. “Xuất giá theo chồng, chết không hối tiếc!”

Danh sách chương

Chương 1: Tế phẩm của Hải thần
Chương 2: Thế thân tế thần
Chương 3: Thay da đổi phận
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7: Lạc vào Xà động
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12: Kẻ Lạ Mặt Xuất Hiện
Chương 13: Vòng Tay
Chương 14: Nông trại quỷ thú
Chương 15: Tô Mục Dương lộ diện thân phận
Chương 16: Binh đao gặp nhau
Chương 17: Từ Bỏ
Chương 18: Mệnh đã định sẵn
Chương 19
Chương 20: Giết quỷ biển
Chương 21: Trăng lạnh Hải cung
Chương 22
Chương 23: Vũ Côn tộc mẫu
Chương 24
Chương 25: Bí ẩn của biển cả
Chương 26: Lạc Trì Ngư nổi giận
Chương 27
Chương 28: Tang gia
Chương 29
Chương 30: Hồ nước Phục Sinh
Chương 31: Lạc vào mộng
Chương 32: Chấp niệm của Lạc Trì Ngư
Chương 33: Hồ dệt mộng
Chương 34: Lựa chọn khó khăn
Chương 35: Trở về quá khứ
Chương 36: Gặp quỷ
Chương 37: Ai là chủ mưu
Chương 38: Tô Mục Dương trở lại
Chương 39: Nỗi hận khó nguôi
Chương 40: Mở lối vào mộng
Chương 41: Trao đổi
Chương 42: Rời khỏi hồ Phục Sinh
Chương 43
Chương 44
Chương 45: Âm mưu to lớn
Chương 46: Vô Ảnh giác quỷ
Chương 47: Những quyết định khó khăn
Chương 48: Diệp Lam
Chương 49: Rắn mào gà
Chương 50: Đại chiến
Chương 51
Chương 52: Nỗi đau của Kỷ Vấn Hành
Chương 53: Mây đen rợp trời
Chương 54: Hải Ly tạo phản
Chương 55: Tô Mục Dương chết trận
Chương 56: Núi cao đeo tang
Chương 57: Lạc Trì Ngư trở về
Chương 58: Đại hội luận tội
Chương 59: Hải Ly lộ mặt
Chương 60: Kết thúc
Chương 61: Chương cuối

Truyện liên quan