Chương 285 - 286: Huyết Cấm huyền trạc.

Linh Chu

Cửu Đương Gia 30-06-2023 14:30:30

- Phong công tử, chúng ta lại gặp mặt! Nàng hướng về phía Phong Phi Vân ném ra mị nhãn, thu ba thầm tặng, để cho tu sĩ trẻ tuổi bên trong bao gồm Bắc Minh Đường đều ghen tỵ không dứt. Nữ tử xinh đẹp này cư nhiên chính là thanh quan nhân "Huyết Vũ" bài danh đệ tam trong Tuyệt Sắc lâu. Mặc dù chỉ là một nữ tử thanh lâu nhưng mà tu vi lại cao đến dọa người, rất lâu trước đó đã đạt tới Thần Cơ đại viên mãn, rất nhiều người đều hoài nghi hiện tại nàng đã đạt tới Thiên Mệnh đệ nhất trọng. Nếu chỉ lấy một cái góc độ là phong trần nữ tử đến đánh giá nàng, vậy thì mười phần sai rồi. Phong Phi Vân trêu chọc nói: - Huyết Vũ cô từ nam phương biên giới cách đây mười vạn dặm đi tới Vạn Tượng tháp, chẳng lẽ là vì theo đuổi tại hạ mà đến? - Phong công tử nhưng là người có tiền, Huyết Vũ ngược lại là muốn theo đuổi ngươi, chỉ sợ ngươi nhìn không tốt loại phong trần nữ tử như chúng ta. Trong đôi mắt thanh tú của Huyết Vũ ẩn chứa sương khói, trêu ghẹo phong tình nói không ra lời, ánh mắt u oán để cho Phong Phi Vân cảm thấy chịu không được. Chẳng biết tại sao, kể từ sau hôm đó vùng với Kỷ Thương Nguyệt, năng lực chống cự hấp dẫn đối với nữ nhân của Phong Phi Vân càng ngày càng thấp, lại đặc biệt là yêu nữ Huyết Vũ này, nếu như lại bị nàng trêu chọc, Phong Phi Vân cho dù tâm chí cường đại cũng phải hỏng mất. Chẳng lẽ thật sự là yêu ma chi huyết trong thân thể mình sắp thức tỉnh, yêu ma chi huyết kia đã ngầm ở trong người thay đổi tâm chí của chính mình, năng lực khắc chế đối với nữ nhân càng ngày càng yếu. Phong Phi Vân cảm giác được một cỗ nguy cơ vô hình, nếu không thể chế trụ cỗ nguy cơ này, một khi yêu ma chi huyết thức tỉnh, cỗ dục niệm kia bộc phát ra, chính mình rất có thể sẽ hóa thành một tôn dục ma, hoàn toàn bị lạc lối. ... Phong Phi Vân nhẹ nhàng cắn cắn đầu lưỡi để cho mình cố gắng giữ vững thanh tỉnh, tự nhiên cười nói: - Ngày đó ở Phong Hỏa liên thành ta đi quá nhanh, lại không cùng Huyết Vũ cô nương phong lưu một đêm, quả thực là quá thiệt thòi. - Tối nay bổ sung cũng không muộn! Huyết Vũ cười như si ngốc, cười đến giống như xuân về đại địa, thấy đến rất nhiều nam tu sĩ đều vì thế mà chảy máu mũi, chỉ có thể vội vàng xoay người, dùng ống tay áo lau khô vết máu nơi đầu mũi, nếu không liền thật là mất thể diện. Bất quá điều này cũng cho thấy vưu vật nhân gian này đúng là có mị lực điên đảo chúng sinh, coi như là tu tiên giả có tâm chí kiên định cũng không cách nào ngăn cản. Phong Phi Vân cười khan hai tiếng, vội vàng quay đầu, không dám lại nhìn nàng, trong lòng cũng là thầm mắng một câu yêu nữ, nếu như là Phong Phi Vân lúc trước tự nhiên sẽ không bị nàng trêu chọc đến thối lui thế này, nhưng mà hiện tại yêu ma chi huyết đã bắt đầu thức tỉnh, Phong Phi Vân cảm giác dược yêu ma chi huyết đang từng bước trùng kích vào ý chí lực của mình, đây là một việc vô cùng đáng sợ, hắn không muốn mạo hiểm như vậy. Trên trăm vị nha hoàn trẻ tuổi xinh đẹp mặc lăng la tơ lụa, nâng cái khay màu vàng từ bên ngoài đại điện nối nhau mà vào, đặt từng bình rượu ngon thượng đẳng ở trên bàn của chúng tu sĩ, sau đó khẩn thiết rót đầy một chén. Tửu yến lúc này mới xem như chân chính bắt đầu, nhưng mà vị thần bí chủ nhân kia như cũ chưa tới. - Tửu yến đều đã bắt đầu rồi, vì sao chủ nhân còn chưa hiện thân, hắn rốt cuộc là có ý gì, đều mời chúng ta tới, rồi lại ra vẻ thần bí, chẳng lẽ muốn đùa giỡn chúng ta hay sao? Một nam tử sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt vỗ bàn một cái, đứng dậy, sắc mặt tràn đầy tức giận. Lại có mấy người đi theo hô hào, liên tục đứng dậy, lộ ra vẻ hết sức xúc động phẫn nộ, liền muốn phẩy tay áo bỏ đi. Bắc Minh Đường ở trên ghế khách quý nhất, uống xong một chén rượu ngon, cười nói: - Vị Phong công tử này có giao tình sâu nhất với chủ nhân nơi đây, chuyện này sợ rằng cần Phong công tử tới cấp cho mọi người một cái thuyết pháp. Mọi người nghe được lời của Bắc Minh Đường, liên tục cảm thấy hữu lý, dù sao thần bí chủ nhân đói với Phong Phi Vân thật sự là lễ ngộ có thừa, nếu như ngay cả Phong Phi Vân cũng không biết, mọi người ở tại chỗ chỉ sợ cũng không ai biết được. Một tên nam tử sắc mặt tái nhợt kia từ trong đám người bước ra, chỉ là bước ra một bước lại đã đứng ở giữa đại điện, trong mắt đều là lửa giận, chỉ vào Phong Phi Vân chất vấn: - Phong công tử, ngươi tốt nhất là cho chúng ta một cái công đạo, nếu không... - Nếu không thì như thế nào? Trong lòng Phong Phi Vân cười lạnh, vốn là chuyện không liên quan đến hắn, bây giờ lại đem mũi thương chỉa lên trên người của hắn, một chiêu này của Bắc Minh Đường thật đúng là đủ nham hiểm. Dĩ nhiên cho dù là như thế, Phong Phi Vân cũng không sợ chút nào, làm sao sẽ bị những người này hù sợ, quả thực chính là trò cười. Rất nhiều người đã sớm nhìn Phong Phi Vân không vừa mắt, giờ phút này đều nhảy ra ngoài, trong đó có hai người đều là cảnh giới Thần Cơ sơ kỳ, chính là hiền tại của một ít đại gia tộc. Tổng cộng có chín người, thế nhưng đồng thời làm khó dễ Phong Phi Vân, muốn để cho hắn từ trên ghế khách quý đuổi xuống. Trên mặt của Bắc Minh Đường lộ ra nụ cười âm hiểm, chín người này đều là hiền tài lai lịch bất phàm, một khi chọc tới mấy người này chính là chọc phải mấy cái thế lực lớn, hắc hắc, Phong Phi Vân, ta xem ngươi lần này làm sao hạ đài được? - Oanh! Một phiến hỏa vân trống rỗng xuất hiện ở trung ương điện vũ, hóa thành một phiến biển lửa đỏ ngầu, một đạo nhân ảnh di động ở trong biển lửa, như là một đầu hỏa long đang uốn lượn, liên tiếp đánh ra chín chưởng, trực tiếp đánh bay chín tu sĩ kia ra ngoài. PHỐC! PHỐC! PHỐC! Hhisn tu sĩ này còn bay ở trên không trung, thân thể chưa rơi xuống đất liền đã bạo liệt, biến thành chín phiến huyết vụ, sau đó bị biển lửa đốt thành khói xanh. Chín thanh niên tài tuấn cường đại ở trong nháy mắt cư nhiên liền chết oan uổng, ngay cả tro bụi đều không lưu lại, biến thành khói xanh. Tất cả mọi người giật mình, bao gồm Bắc Minh Đường ở bên trong đồng thời đều ngừng hô hấp. - Lại dám đắc tội khách quý của ta, muốn chết! Biển lửa kia thu liễm, biến thành một đoàn hỏa diễm nhân hình, bay đến trên chỗ ngồi cao nhất của điện vũ. Thần bí chủ nhân rốt cuộc hiện thân rồi, vừa xuất hiện liền cấp cho chúng tu sĩ một cái hạ mã uy, khiến cho rất nhiều tu sĩ trong lòng không phục đều sợ hãi. Dĩ nhiên trong lòng không phục vẻn vẹn chỉ là một bộ phận nhỏ, tuyệt địa đa số người đều từng thấy qua thần bí chủ nhân, đều đã quy thuận với, cho nên mới sẽ xuất hiện ở trên tửu yến. Quả nhiên là hắn, Phong Phi Vân dùng dư quang của ánh mắt liếc về phía người được bao phủ trong hỏa diễm, vốn là đã cảm giác được sự cường đại của hắn nhưng mà chưa từng thấy qua hắn xuất thủ, không nghĩ tới chỉ một chiêu liền tiêu diệt chín vị tu sĩ có tu vi không thấp, Phong Phi Vân tự nhận là còn không làm được gọn gàng linh hoạt như thế. Ánh đèn như hạt đậu, hình bóng loáng thoáng! Trong điện vũ an tĩnh lại, chỉ có thể nghe được thanh âm cổ cầm ở trong màn che bạch vụ kia truyền đến, duy mỹ động lòng người, dẫn tới trong không khí hiện ra đủ loại huyễn tượng lộng lẫy xinh đẹp, tựa như cổ thành, tựa như tiên sơn, đây là huyễn trận lấy âm ba ngưng tụ, chỉ có cầm nghệ đạt tới độ cao tuyệt đỉnh mới có thể làm được điểm này. Ở Thần Tấn vương triều người có thể có được cầm nghệ như thế không nhiều hơn mười, đều là danh gia đương thế, một khúc có thể đổi lấy ngàn vạn tài phú. Người đánh đàn này không chỉ có tiếng đàn ưu nhã, hơn nữa tu vi cũng khẳng định rất mạnh. Phong Phi Vân khẽ liếc Huyết Vũ ngồi ở bên người một cái, vừa lúc Huyết Vũ cũng quay qua gương mặt tinh xảo mê người, mỹ mâu nhìn vào hắn, thản nhiên cười, khẳng định suy nghĩ trong lòng Phong Phi Vân. Không sai, người đánh đàn kia chính là giai nhân nghịch thiên tài tuấn xếp hạng thứ chín của Tuyệt Sắc lâu, Phong Phi Vân đã nghe ra được tiếng đàn mà nàng đánh. Tài hoa của nàng có một không hai, tiếng đàn của nàng hiên hạ vô song. nghịch thiên tài tuấn cùng Huyết Vũ thế nhưng đồng thời đến vạn tượng tập, hơn nữa xuất hiện ở trong một tòa điện vũ này, đây là một tín hiệu bất thường. - Người có thể tới đây tối nay chắc hẳn đều đã biết được mục đích tới chỗ này đi? Thanh âm của thần bí chủ nhân khàn khàn trầm thấp, nhưng mà lại rõ ràng truyền vào trong tai của mỗi người, mang theo uy nghiêm không thể kháng cự, tựa như một tôn đế vương đang ban phát ý chỉ. Tuyệt đại đa số tu sĩ đều cung kính gật đầu, mà hơn mười người bao gồm Phong Phi Vân ở trong đó lại là trong mắt hơi mờ mịt, hiển nhiên trước khi đến cũng không biết bọn họ rốt cuộc muốn làm cái gì? Những người này tụ tập chung một chỗ nhưng là một cỗ lực lượng khổng lồ. Thần bí chủ nhân lại có thể đem nhiều tài tuấn đương thế như vậy, còn có cao thủ của thế hệ trước đều hiệu triệu đến đây, thủ đoạn quả thực kinh thế hãi tục, hắn rốt cuộc là dùng phương pháp gì? Những người này đều không thiếu tiền, cũng không thiếu thế, hơn nữa từng người bối cảnh bất phàm, nhưng mà lại như cũ nghe lệnh của thần bí chủ nhân, năng lực của người này thật sự để cho Phong Phi Vân cảm thấy lạnh cả người. - Ngày mai chính là ngày khảo hạch mỗi tháng một lần của Vạn Tượng tháp, chỉ có người thông qua được khảo nghiệm mới có tư cách tiến vào Vạn Tượng tháp, các ngươi hiện tại phải làm chính là thông qua khảo hạch ngày mai, về phần sau khi tiến vào Vạn Tượng tháp phải làm cái gì, đến lúc đó ta tự nhiên sẽ báo cho các ngươi. Thần bí chủ nhân lại nói. Có người rốt cuộc hỏi ra nghi vấn trong lòng: - Khảo hạch của Vạn Tượng tháp vô cùng nghiêm khắc, mỗi lần tham dự khảo hạch đều vượt qua mười vạn người, nhưng mà có thể tiến vào trong đó lại chỉ có mấy trăm người, chúng ta mặc dù đều là nhân vật kiệt xuất, nhưng mà có thể thông qua khảo hạch chỉ sợ cũng sẽ không vượt qua năm mươi người. - Vậy thì phải nhìn vào bản lĩnh của các ngươi rồi, người không có bản lĩnh cũng không xứng làm việc cho ta! Thần bí chủ nhân nhẹ nhàng vung tay lên, một cỗ linh khí đại lãng bay tới, một phiến hắc sắc tiểu điểm liền từ trong hỏa diễm bay ra, rơi xuống ở trước mặt mỗi người. Là một vòng ngọc đen nhánh, phía trên khắc ba đạo rãnh máu, ấn vào chín tòa trận pháp, tản mát ra phiến lớn ô quang. - Đây là... Huyết Cấm huyền trạc! Một vị thanh niên hiểu được luyện khí lên tiếng kinh hô. Tại chỗ đều không phải là người bình thường, đều nghe qua danh tự của Huyết Cấm huyền trạc, một khi đeo cái vòng tay này vào trên cổ tay liền sẽ lại không lấy xuống được nữa, trừ phi là chặt đi cánh tay của mình, hoặc là chủ nhân của Huyết Cấm huyền trạc tự mình lấy máu nhỏ lên trên vòng tay mới có thể tháo xuống vòng tay này. Nếu như không nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân Huyết Cấm huyền trạc, cái huyền trạc này không chỉ sẽ chấn gãy tay của người đeo, thậm chí chấn vỡ trái tim, đây mới là chỗ đáng sợ nhất của nó. Sắc mặt của mọi người đều thay đổi! Thần bí chủ nhân đây là muốn khống chế bọn họ, bọn họ nhưng đều là tài tuấn có đại bối cảnh, có lẽ có thể nhận lấy uy hiếp mà làm việc cho thần bí chủ nhân, nhưng mà lại tuyệt đối không muốn bị hắn khống chế. Không khí trong điện vũ trở nên có chút bị đè nén, một ít tu sĩ vốn là nhắm mắt tu luyện đều mở mắt ra, trong lòng bàn tay thầm ngưng tụ thuật pháp, chuẩn bị phản kháng. Phong Phi Vân vững vàng ngồi ở trên ghế khách quý, nhìn chằm chằm vào chín người khác ngồi ở trên ghế khách quý giống mình, chín người này đều lộ ra vẻ bình tĩnh mà tự nhiên, tựa hồ sớm đã biết chuyện Huyết Cấm huyền trạc. - Oanh! Một đạo sĩ trẻ tuổi đầu đội thiết quan bỗng nhiên đứng lên, trong thân thể bay ra một tấm thiết bố rộng ba trượng, chân đạp ở trên thiết bố, hưu một tiếng liền bay ra đại môn của đại diện, chạy ra ngoài. Thanh y đạo sĩ trẻ tuổi này chính là có tu vi Thần Cơ đỉnh phong, đã tu luyện ra thần thức, có thể dùng thần thức giá ngự khí mãnh, ngự khí phi thiên. Một phần tu vi này ở trong số những tu sĩ tới đây đã coi như là cực kỳ cao minh, chỉ trong giây lát liền đã bay vào trong bầu trời đêm. - Hừ, muốn chạy trốn? Ngân phát nam tử tà dị kia ngồi ở trên ghế khách quý, thân thể biến thành một phiến thiểm điện đen nhánh, hoa lạp một tiếng cũng là bay ra khỏi đại điện, xông vào trong bầu trời đêm. - Oanh! Trên bầu trời của đại điện chiến khí bôn đằng, một đạo ngân sắc quang hoa phóng thẳng lên cao, một quyền đánh vào trường không, liền như thiên lôi cuồn cuộn phá vỡ yên tĩnh trong đêm, chấn động tu sĩ của cả vạn tượng tập. Vẻn vẹn chỉ là một chiêu! Một phiến huyết vũ từ trên bầu trời rơi xuống, huyết châu chuyển động ở trên lá cây! - Oanh! Một đạo hắc sắc điện quang từ trên bầu trời hạ xuống, biến thành ngân phát nam tử kia, trên làn da lưu động hắc sắc điện mang, quyền đầu bị máu tươi nhuộm đỏ, sải bước trở lại bên trong điện vũ, một lần nữa ngồi ở trên ghế khách quý. Một chiêu liền oanh sát một vị tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong, đây quả thật là một tôn sát thần, tất cả mọi người tản đi linh mang trên tay, cảm giác được sợ hãi khôn cùng. Có tôn sát thần này ở đây, người nào cũng không dám lỗ mãng. - Còn có ai không muốn mang Huyết Cấm huyền trạc không? Sắc mặt của ngân phát nam tử lưu động huyết văn, hai mắt u ám, nhưng mà lại không có người nào dám đối mặt với hắn. Tất cả mọi người trầm mặc không lên tiếng, có thể cảm giác rõ ràng một cỗ áp lực tựa như núi lớn bao phủ trên đỉnh đầu, chỉ cần dám nói một chữ "Không", lập tức sẽ bị chết ngay tại chỗ. - Làm việc vì chủ nhân, chúng ta nên là cảm thấy vinh quang, chỉ cần chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, chủ nhân không chỉ giúp chúng ta giải khai Huyết Cấm huyền trạc, hơn nữa người có công lao lớn nhất còn sẽ có được tưởng thưởng. Bắc Minh Đường nói một tiếng, sau đó liền dẫn đầu đeo Huyết Cấm huyền trạc vào cổ tay, sau khi đeo vào, vòng tay co rút lại, dán vào da thật chặt, tựa như là một cái thiết hoàn đen nhánh bọc ở trên cổ tay, lại không cách nào gỡ xuống.