Chương 33: Ký túc xá 313 (2)

Trọng Sinh Ai Còn Làm Minh Tinh

Ngã Tối Bạch 02-12-2024 09:16:26

"Tớ là người Yên Kinh, nếu các cậu muốn tìm hiểu thành phố này, dù là Vạn Lý Trường Thành hay Tử Cấm Thành, tớ đều có thể làm hướng dẫn viên, chỉ cần nói với tớ trước vài ngày là được." Trần Lâm Dục cười nói. Câu nói này lập tức chiếm được cảm tình của ba người bạn cùng phòng, Tiêu Long Nguyệt khen ngợi: "Trần Lâm Dục, cậu đẹp quá!" "Các cậu có thể gọi tên thân mật của tớ, Tiểu Ngọc, ngọc trong ngọc thạch." Trần Lâm Dục bổ sung: "Nhưng mà 'ngọc' và 'dục' phát âm giống nhau*." (Chú thích: Ngọc và Dục, tiếng Hán đều có phát âm giống nhau. ) "Ok!" "Giường của tớ là cái này sao?" Trần Lâm Dục phát hiện ra giường của mình là giường chịu trách nhiệm bật tắt đèn. Tiêu Long Nguyệt ở giường đối diện nói: "Nếu cậu muốn đổi, tớ có thể nhường cho cậu." "Không cần, cái này khá tốt." Trần Lâm Dục cười nói: "Vì vị trí bật tắt đèn ở đây, vậy tớ làm trưởng phòng ký túc xá được rồi." "Cậu muốn làm thì làm!" Mọi người hoàn toàn không có ý kiến gì, trưởng phòng ký túc xá cũng không phải là thứ tốt đẹp gì, ai thích làm thì làm. "Vậy thì tớ phải thực hiện quyền hạn của trưởng phòng ký túc xá." Trần Lâm Dục nhìn xung quanh ký túc xá: "Dù là sàn nhà hay ban công đều hơi bẩn, mọi người có thể hợp tác tổng vệ sinh không?" "Không thành vấn đề." "Vậy thì tớ sẽ phân công, sàn nhà Tiêu Long Nguyệt phụ trách, Trương Hinh Doãn phụ trách ban công và cửa sổ, Hứa Ức Phi và tớ dọn dẹp nhà vệ sinh. Nếu có ai không hài lòng với sự phân công này, thì có thể nêu ra để thảo luận." "..." Hứa Ức Phi tỏ vẻ khó xử, cô ta không muốn đi dọn nhà vệ sinh, lại không tiện nói thẳng, ai sẽ đổi với mình đây? "Phi Phi." Bỗng nhiên, Tiêu Long Nguyệt nói: "Nhà vệ sinh giao cho tớ và trưởng phòng ký túc xá, cậu phụ trách sàn nhà." "Được!" Hứa Ức Phi lập tức cảm kích rơi nước mắt: "Nữ thần Long Nguyệt, moa moa!" Phòng ký túc xá của Hứa Ức Phi và Trương Hinh Doãn là 313. Còn phòng ký túc xá của Lâm Lạc là 404, nghe có vẻ không may mắn. Nhưng kiếp trước Lâm Lạc cũng được phân vào ký túc xá này nên cũng không quá ngạc nhiên, anh cũng biết những người bạn cùng phòng là ai. Kiếp trước anh có mối quan hệ khá tốt với những người bạn cùng phòng này, nhưng sau khi tốt nghiệp thì mọi người cũng không còn liên lạc nữa. Có lẽ hầu hết các bạn học đại học đều như vậy. Còn kiếp này sẽ có mối quan hệ như thế nào với những người bạn cùng phòng, thì Lâm Lạc không quan tâm lắm, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên. Được trùng sinh, nghĩa là bắt đầu lại từ đầu. Và khi bước vào ký túc xá, đã có một người bạn cùng phòng đến rồi. Người đó chọn giường số bốn ở trong cùng, điều này khiến tâm trạng của Lâm Lạc hơi phức tạp, kiếp trước anh cũng ngủ ở giường số bốn. Không do dự nhiều, Lâm Lạc trực tiếp chọn giường số ba cũng ở trong cùng. "Xin chào, Nhậm Trường Giang." Chàng trai đeo kính, ngoại hình đương nhiên là đẹp trai, trong trường nghệ thuật này, muốn tìm một người có nhan sắc bình thường cũng không dễ. "Lâm Lạc." Sau khi giới thiệu xong, hai người không nói chuyện nữa, Lâm Lạc lấy một chiếc khăn ra, anh cũng phải lau bàn và giường của mình, nhìn bề ngoài thì có vẻ không quá bẩn, nhưng ít nhiều cũng có những dấu vết của các anh chị khóa trước để lại. Không lâu sau, hai người bạn cùng phòng còn lại đã đến. Người đến trước chọn giường số hai, tên là "Trương Long Phi", dáng người cao gầy, trông khá đẹp trai, chỉ có điều trên mặt có nhiều mụn tuổi dậy thì làm ảnh hưởng đến nhan sắc. Người đến sau cùng chỉ còn cách ngủ ở giường số một, quản lý công tắc đèn của phòng ký túc xá, người này tên là "Vương Vũ", mặc một bộ đồ hiệu, cũng đẹp trai, chỉ là chiều cao hơi khiêm tốn. Mọi người đều là thanh niên, ban đầu còn xa lạ, khách sáo một lúc, nửa tiếng sau đã trở nên thân thiết, thậm chí còn nhanh chóng tiến đến giai đoạn khoe khoang với nhau. Ví dụ như Nhậm Trường Giang nói rằng anh ta đã có năm bạn gái thời trung học, trong đó có một người vẫn còn trong trắng. Trương Long Phi liền nói xen vào, mặc dù anh ta chỉ có ba bạn gái thời trung học, nhưng cả ba đều còn trong trắng. Nghe vậy, Vương Vũ bật cười hì hì nói: "Ba người năm người gì chứ, chúng ta không theo đuổi số lượng, chất lượng đè bẹp tất cả phải không nào." Chất lượng? Nghe vậy đương nhiên Nhậm Trường Giang và Trương Long Phi không phục, nói rằng những cô bạn gái họ từng yêu đều rất xinh đẹp. "Có ảnh không?" Vương Vũ hỏi một câu, Trương Long Phi lập tức ngượng ngùng chuyển chủ đề, những lời anh ta nói đều là khoác lác, thật ra anh ta vẫn còn là một xử nam, bình thường chỉ xem video để tự an ủi bản thân. Nhưng Nhậm Trường Giang lại bình tĩnh lấy điện thoại ra, cho Vương Vũ xem một vài bức ảnh chụp chung với bạn gái cũ của anh ta, quả thực những cô gái đó đều rất xinh đẹp.