"Đừng đùa nữa..."
Tiêu Long Nguyệt hơi sửng sốt, vô thức né tránh ánh mắt đó.
Rõ ràng cô ta là thợ săn, nhưng tại sao chỉ nói vài câu cô ta lại giống như con mồi?
"Con người cậu rất không đứng đắn."
Giọng nói của Tiêu Long Nguyệt mềm mại, thậm chí còn có chút nũng nịu, lúc này cô ta lại nhìn thẳng vào mắt Lâm Lạc một lần nữa, nhẹ nhàng vuốt sợi tóc bên khóe miệng: "Vậy rốt cuộc cậu thích mẫu người con gái như thế nào?"
"Vậy để tôi suy nghĩ lại."
Lâm Lạc trầm ngâm, dường như thực sự đang suy nghĩ bản thân thích mẫu người con gái như thế nào, vì vậy Tiêu Long Nguyệt vừa uống bia vừa xem anh sẽ diễn tiếp như thế nào.
Không đến mười giây.
Lâm Lạc giống như đã nghĩ ra câu trả lời, anh chớp mắt với Tiêu Long Nguyệt: "Tôi thích những cô gái thành thật."
Thành thật?
Đột nhiên Tiêu Long Nguyệt nhớ ra, Lâm Lạc vừa khen cô ta thành thật, mặc dù đó chỉ là lời nói đùa, nhưng cảm giác nửa thật nửa giả và mờ ám này vẫn khiến Tiêu Long Nguyệt không nhịn được cười, dường như tâm trạng cũng tốt lên một cách kỳ lạ: "Vậy cậu thích mẫu người như tôi sao?"
"Cẩn thận nhé."
Lâm Lạc không trả lời thẳng, chỉ quan tâm nói: "Nghe chuyện cười tốt nhất không nên uống bia, sẽ bị sặc."
"Cậu đáng ghét quá."
Không ngờ anh lại nói thích mẫu người như cô ta là chuyện cười, Tiêu Long Nguyệt cố tỏ ra tức giận, nhưng rất nhanh sau đó cô ta lại bật cười, vừa uống bia vừa cười không ngừng.
Lâm Lạc thấy cô ta như vậy, liền nói:
"Hầu hết phụ nữ trưởng thành đều có độ sâu khoang miệng từ 8 đến 9 cm, trong khi khoảng cách từ môi đến cổ họng chỉ khoảng 13 cm, còn dịch dung môi tối đa của khoang miệng là 96 ml..."
"Vậy... Vậy thì sao?"
Tiêu Long Nguyệt ngây người nhìn Lâm Lạc , không phải chứ anh bạn, nghe có vẻ như đang phổ cập kiến thức, nhưng sao cô ta càng nghe càng thấy không đúng?
Lâm Lạc thản nhiên nói: "Cho nên phụ nữ uống bia dễ bị sặc hơn."
Phụt!
Tiêu Long Nguyệt vốn tưởng rằng mình sẽ nghe được lời nào đó rất ghê gớm, nhưng kết quả là cô ta cười phá lên, một ngụm bia chưa kịp nuốt trào ra ngoài, một ít bắn vào mặt Lâm Lạc , bản thân cô ta cũng bị sặc.
"Khụ khụ khụ... Ha ha ha..."
Tiêu Long Nguyệt thừa nhận bản thân đã nghĩ lệch lạc, cô ta dùng hai tay che khuôn mặt ửng hồng, vừa bị sặc tới mức ho khan và chảy nước mắt, vừa không nhịn được phát ra tiếng cười khúc khích, trò chuyện với tên này sao lại vui vẻ đến vậy?
Lâm Lạc lặng lẽ rút khăn giấy trên bàn, lau sạch bia Tiêu Long Nguyệt phun lên mặt anh.
Chậc.
Anh vốn cho là tiết tấu tán gẫu cực hạn, không ngờ điểm cười của Nữ hoàng biển cả lại thấp đến vậy, xem ra Tiêu Long Nguyệt vừa mới vào năm nhất đại học, dù có chút thủ đoạn nhưng nói cho cùng vẫn còn trẻ. ...
Lãng phí của trời!
Nếu là tôi, tôi nhất định sẽ liếm sạch những giọt bia nữ thần phun lên mặt!
Vương Vũ thấy Lâm Lạc dùng khăn giấy lau mặt, không khỏi cảm thấy hơi oán giận nghĩ, anh ta chắc chắn sẽ không chê nước bọt của nữ thần.
Mặc dù vị trí của anh ta không nghe được cụ thể Lâm Lạc và Tiêu Long Nguyệt đã nói gì, nhưng nghe tiếng cười của nữ thần, trong lòng Vương Vũ không khỏi ghen tị.
Lúc Tiêu Long Nguyệt trò chuyện với anh ta, cô ta chưa bao giờ vui vẻ như vậy.
Rốt cuộc Lâm Lạc đã nói gì với Tiêu Long Nguyệt mà có thể khiến nữ thần vui vẻ đến vậy?
Không được.
Lúc về phải hỏi kỹ Lâm Lạc mới được!
Vương Vũ không hề ghen tuông gì cả, anh ta không cho rằng nữ thần sẽ thích bạn cùng phòng của mình.
Không phải tin tưởng vào tiết tháo của bạn cùng phòng.
Mà là tin tưởng vào mắt nhìn của nữ thần. ...
Đối diện Vương Vũ, Trần Lâm Dục liếc nhìn về phía Lâm Lạc và Tiêu Long Nguyệt, trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc.
Trò chuyện vui vẻ đến vậy sao?
Mặc dù chỉ tiếp xúc với Tiêu Long Nguyệt một ngày, nhưng cô ta có thể cảm nhận được cô bạn cùng phòng này không phải dạng vừa, bình thường con trai chỉ có nước bị cô ta xoay như chong chóng.
Ví dụ như Vương Vũ trước mắt cô ta.
Nhưng nhìn Lâm Lạc dường như rất thoải mái khi đối mặt với Tiêu Long Nguyệt, điều này khiến Trần Lâm Dục hơi tò mò.
Tên Lâm Lạc này không đơn giản. ...
Bàn bốn người lúc đầu thật ra bầu không khí khá tốt, Nhậm Trường Giang vô cùng ân cần đối với Hứa Ức Phi và Trương Hinh Doãn, Trương Long Phi cũng thỉnh thoảng lấy lòng hai người đẹp.
Mặc dù Trương Hinh Doãn không nói nhiều, nhưng có Hứa Ức Phi ở đó, không khí cũng không đến nỗi lạnh lẽo.
Nhưng khi bàn của Lâm Lạc và Tiêu Long Nguyệt liên tục truyền đến tiếng cười, bầu không khí của bàn bốn người đột nhiên trở nên kìm nén, Trương Hinh Doãn chợt bắt đầu uống bia ừng ực.
Phải biết rằng trước đó Nhậm Trường Giang và Trương Long Phi vẫn luôn khuyên Trương Hinh Doãn và Hứa Ức Phi uống bia.
Tuy nhiên chỉ có Hứa Ức Phi uống một chút, Trương Hinh Doãn nhất quyết không uống một ngụm nào, hoàn toàn không có đường thương lượng.