Chương 105:Chương 9 - Sát Lục Đảo Kế Thời

Tinh Thần Biến

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 11:22:01

"Phía tây!" Tần Vũ căn bản không kịp chú ý đến điều gì khác, trực tiếp thay đổi phương hướng hoả tốc phóng về phía tây, tốc độ nhanh đến kinh người. Phạm vi linh thức của Tần Vũ rộng hơn Tang Mặc một đoạn, một đoạn đó đủ để Tần Vũ có thể phát hiện Tang Mặc, còn Tang Mặc lại không thể phát hiện Tần Vũ. Tang Mặc vẫn đang tiếp tục chạy nhanh về hướng nam. Trong sát na, cự ly của hai người đã cách xa trăm dặm. "Quả nhiên." Trong mắt Tần Vũ hàn quang loé lên, linh thức của hắn đã phát hiện rõ ràng ở hướng tây cũng có vài chục bát trảo chương ngư đang chờ sẵn, Tần Vũ nghiến chặt răng, dùng tốc độ nhanh nhất bất chấp tất cả trực tiếp phóng về hướng tây. Khu vực phía tây cũng rất rộng, đối phương có vài chục bát trảo chương ngư đang dùng linh thức bao trùm lên một khu vực cực lớn. "Hưu!" Một đạo lưu quang xuyên qua khu vực bao trùm của một bát trảo chương ngư, gã tộc nhân Tang tộc này lập tức phát ra một tiếng rống trầm trầm quái dị: "Hung thủ, là hung thủ!" Thứ ngôn ngữ đặc trưng của Tang tộc có thể làm cho vài chục tộc nhân Tang tộc ở xung quanh đều nghe được. Tên thủ lĩnh trong đội ngũ này lập tức lấy ra một khối Truyền Tấn lệnh. "Tộc trưởng, hung thủ đã chạy thoát về phía tây." ... Bát trảo chương ngư khổng lồ đã di chuyển trên trăm dặm về phía nam, đột nhiên cảm ứng được tin tức của Truyền Tấn lệnh, y lập tức biến sắc, phát xuất ra một tiếng gầm cực kỳ tức giận, đồng thời thân hình lại một lần nữa phóng về phía tây. Tốc độ bản thể của Tang Mặc vốn cực kỳ nhanh, tuy nhiên trong lúc đó phương hướng của Tần Vũ lại biến hoá lần nữa. "Hừm, muốn truy đuổi ta, vẫn còn chậm lắm." Tần Vũ lại thay đổi phương hướng lần nữa, bất ngờ không chạy về phía tây mà lại còn cực tốc phi hành về phía nam. Lần này không ai có thể thông báo cho Tang Mặc hành tung của Tần Vũ. Mặc dù Tang Mặc có tốc độ nhanh, nhưng căn bản là không cùng hướng, cự ly của hai bên chỉ càng lúc càng xa. Cực tốc phi hành nghìn dặm về phía nam! Sau đó tiếp tục đổi hướng, lại phi hành nghìn dặm về phía đông! Sau lại phóng về phía đông nam... Do căn bản không biết Tần Vũ đi về hướng nào, sau nửa ngày truy đuổi Tang Mặc cũng không tìm ra một chút tung tích, hắn không thể không thừa nhận lần này đã truy tung thất bại, chỉ có thể phẫn nộ cam chịu trở về sào huyệt của mình. Trong cung điện Tang tộc. Nam tử Thanh Nhãn ngư tộc khẽ cười nói: "Kính xin Tang Mặc tiền bối hãy yên tâm, lần này ông đã mời ba mươi tộc nhân chúng tôi, với phương pháp tìm người của chúng tôi, hung thủ kia tuyệt đối không thể đào thoát." Nam tử Thanh Nhãn ngư tộc biểu thị mười phần tự tin. Bộ hồng sắc trường bào của Tang Mặc bay tung lên, ngồi trên ghế chủ toạ đại điện mà nộ khí đùng đùng. Giương đại kỳ đi bắt người lại bị địch nhân trốn thoát, Tang Mặc sao không giận cho được. Đúng lúc đó, có ba nam tử Thanh Nhãn ngư tộc đều có vẩy cá trên mặt từ trong cung điện chạy vào đại điện. Ba nam tử này vừa gặp Tang Mặc liền cung kính vái chào, sau đó một người nói: "Tang Mặc tiền bối, đám hài nhi của chúng tôi đã tìm được tung tích của hung thủ." "Nói đi." Tang Mặc mười phần tức giận, khí thế toàn thân bốc lên. Nam tử trên liền nói: "Trong lúc tiền bối truy sát tên hung thủ, hắn trước hết phi hành về hướng tây, sau đó lại phóng về hướng nam, mặc dù không rõ trong quá trình đó đi đến những đâu, nhưng sau cùng hắn đã đi thẳng về hướng nam. Hiện tại đại khái là ở phía nam cách địa điểm tiền bối truy sát hắn tầm bảy nghìn dặm." Mỗi nam tử Thanh Nhãn ngư tộc đều khống chế không dưới nghìn ngư nhi (cá nhỏ), mỗi một ngư nhi đều là con mắt của chúng, không những chúng phi hành rất nhanh mà còn không có yêu khí, thật dễ dàng nhận ra thân phận của Tần Vũ. Không có yêu khí, tốc độ lại nhanh như vậy, mười vạn dặm trong khu vực trừ Tần Vũ không còn tu tiên giả nào khác. "Tốt lắm." Toàn thân Tang Mặc đột ngột đứng dậy, sau đó hừ lạnh nói với một tộc nhân trong đại điện, "Tang Lan Phố, để các ngươi xử lý công việc thật không có tác dụng. Hãy đưa lại Truyền Tấn lệnh cho tộc nhân Thanh Nhãn ngư tộc đi." Tang Mặc đối với hiệu quả làm việc của tộc nhân Tang tộc hiển nhiên rất không hài lòng. Tên tộc nhân Tang Lan Phố lập tức lấy Truyền Tấn lệnh ra, sau đó đưa cho một nam tử Thanh Nhãn ngư tộc. Tang Mặc trừng mắt nhìn nam tử Thanh Nhãn ngư tộc lạnh lùng nói: "Lần này vô luận thế nào ta cũng không để cho tên hỗn đản ấy trốn thoát lần nữa, người của Thanh Nhãn ngư tộc các ngươi ở trong cung điện, ba mươi huynh đệ cùng đồng tâm hiệp lực, thấy bất cứ tin tức gì đều dùng Truyền Tấn lệnh báo cáo cho ta." Lần trước bất lợi là không có bất cứ một tộc nhân Thanh Nhãn ngư tộc nào chuyển tin được, lần này Tang Mạc đã khôn ngoan hơn. Trực tiếp đưa Truyền Tấn lệnh cho một kẻ trong số chúng, để cho ba mươi tên đều ở trong cung điện, bất cứ tên nào có tin tức đều có thể thông báo cho hắn, "Tang Mặc tiền bối, xin hãy yên tâm, số ngư nhi ba mươi tộc nhân chúng tôi khống chế cả trăm dặm đều có, chỉ cần hung thủ di động là bị ngư nhi phát hiện. Hắn sẽ không thể chạy thoát khỏi bàn tay chúng tôi." Nam tử Thanh Nhãn ngư tộc vô cùng tự tin. Tang Mặc hài lòng gật gật đầu. "Tiền bối, đây là khu vực hung thủ lúc này đang trú ngụ." Lấy một ống nhòm bằng ngọc trực tiếp dâng lên Tang Mặc, linh thức của Tang Mặc quét qua một lượt đã biết rõ khu vực đó, trên sắc mặt Tang Mặc xuất hiện nét tiếu dung ác độc, "Lần này, vô luận thế nào ngươi cũng chạy không thoát đâu, tên tạp toái tu tiên giả." Tang Mặc hồng bào quấn quanh người liền trực tiếp phi ra khỏi đại điện. ... Tần Vũ mệt mỏi rã rời tựa vào một khối đá ngầm dưới đáy biển, trên thân mặc y phục có hiệu quả ngăn nước. Lúc này mi đầu của Tần Vũ nhíu lại, hiển nhiên là đang suy tư. "Gã Tang Mặc rốt cuộc đã dùng cái gì để tra ra nơi tàng thân của ta." Lúc này Tần Vũ cũng không thể hiểu nổi, hắn đã vô cùng thận trọng. Căn cứ theo trí nhớ của mình thì hắn đã không để lại bất cứ dấu vết nào. Suy nghĩ một lúc, Tần Vũ tức thì bấm lên thái dương huyệt, từ lúc ly khai Tiềm Long đại lục đến thế giới yêu thú dưới đáy biển này, Tần Vũ không có phút nào được yên tĩnh nghỉ ngơi cả. Quá mệt mỏi rồi. "Phụ vương người hiện tại hẳn đang rất khoái lạc." Trên sắc mặt Tần Vũ không kìm được liền hiện ra một chút tiếu dung điềm tĩnh. Phụ thân hắn hiện tại đang hưởng thụ cuộc sống yên ả ở Tiềm Long đại lục, còn Tần Vũ lại sống trong cảnh sinh tử đào vong. Hơn nữa địch nhân có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. "Ngư nhi dưới biển thật là đẹp." Tần Vũ vung tay một cái, vài trăm con cá nhỏ đủ loại liền khoan khoái bơi qua. Trong đại hải quần ngư là nhiều nhất, cùng một lúc có thể có vài nghìn đến vạn vạn ngư nhi cùng du động. Bơi trong đám ngư nhi, đó cũng là một loại hưởng thụ. Nhưng Tần Vũ căn bản không biết, trong vài trăm con cá này lại có một ngư nhi có chút bất đồng, tuy vậy đó là bí kỹ đặc trưng của Thanh Nhãn ngư tộc. Căn bản Tần Vũ không có khả năng phát hiện. Nghỉ ngơi một lúc, Tần Vũ lại tiếp tục lên đường. Trong hải vực có rất nhiều tu yêu giả, nhưng trong mười vạn hải vực này phần lớn tu yêu giả cũng chỉ có tu vi Kim Đan kỳ, một số ít đạt đến Nguyên Anh tiền kỳ, nhưng trước khi phát hiện được Tần Vũ thì đã sớm bị linh thức của hắn phát hiện rồi. Tần Vũ trên đường đều tránh né, mặc dù kinh hãi nhưng cũng không gặp nguy hiểm lớn nào. "Tốt lắm, ở đây tu luyện lại một lần nữa 'Bắc Minh chi pháp' này." Tần Vũ thấy một núi san hô cự đại tầng tầng lớp lớp. Tần Vũ liền xuyên qua một lỗ hổng vào bên trong, sau đó Tinh Thần chi lực chấn động, trực tiếp hình thành động huyệt. Ngồi trong động huyệt này, Tần Vũ chỉnh lý sơ qua một lượt. Đối với phương diện công kích của bản thân nhất định phải ngày càng lợi hại. Không chỉ là sở trường cận thân công kích của mình, mà còn có thể thao túng "Diễm Sí kiếm" tấn công ra xa. Hơn nữa còn có thể thi triển vài tuyệt chiêu "Tinh Thần Biến". Còn với phương diện đào tẩu bảo mệnh, thân thể của bản thân hắn có thể so với linh khí, trong khi phi hành tựa như không có chút trở ngại nào, một khi nhân khí hợp nhất, tốc độ đúng là nhanh đến kinh người. Ngoại trừ việc đó ra, bản thân còn biết được một kỹ nghệ quỷ dị đặc thù có thể so bì được với... Ma Đạo bí kỹ! "Bất kể là đào mệnh hay là thể nghiệm thế giới tu chân giả, nhất định phải học được 'Bắc Minh'." Tần Vũ lập tức ngồi khoanh chân bắt đầu tu luyện. Lại một lần nữa khống chế Tinh Thần chi lực đi lên não hải. Linh Hồn chi lực bồng bềnh hư vô, phảng phất như không hề tồn tại. Còn Tinh Thần chi lực đúng là lực lượng thực chất, Tinh Thần chi lực không ngớt xuyên qua Linh Hồn chi lực, Tần Vũ căn bản cũng không thể hiểu rõ, Tinh Thần chi lực này rốt cuộc làm sao có thể cùng Linh Hồn chi lực tương hỗ dung hợp. Nhưng trên thư tịch ma đạo chỉ có hai chữ... Thường Thí (thí nghiệm). Không ngừng thí nghiệm, thậm chí là sáng tạo giả cũng thí nghiệm không biết bao nhiêu lần, sau cùng cũng đã thành công một cách kỳ diệu. Thậm chí là sáng tạo giả cũng không biết rốt cuộc nguyên nhân thành công là gì. Từng lần thí nghiệm, Tần Vũ đều không gấp gáp. Hắn đã chuẩn bị rất chu đáo, lần này dự định bế quan một tháng để thử nghiệm một phen. Kể ra một tháng sau, lão Tang Mặc không tìm được hắn, việc truy sát cũng có thể giảm hoãn. Sau đó Tần Vũ vừa mới tu luyện được nửa ngày. "Tang Mặc tiền bối, căn cứ vào tin tức của đám hài nhi của ta, hắn nhất định đang ở phía nam cách tiền bối khoảng từ một trăm đến hai trăm dặm, còn về vị trí cụ thể, ta cũng không biết." Nam tử Thanh Nhãn ngư tộc truyền tin đến. Tang Mặc đầu lưỡi đỏ hồng thè ra ngoài, trên mặt hơi chút cười khẩy, cũng không hoá thành bát trảo chương ngư mà vẫn dùng nhân hình lặng lẽ tiến tới gần vị trí của Tần Vũ, đồng thời linh thức cũng mở ra đến cực hạn, cẩn thận tra xét khắp nơi. Tần Vũ đang lúc tu luyện, từng lần thử nghiệm đều không gấp gáp nóng nảy, mỗi lần đều phân tích sự sai lầm của bản thân, thí nghiệm từng bước từng bước một. "Tang Mặc!" Nhãn tình Tần Vũ lập tức khai mở, ngay lập tức đình chỉ việc tu luyện. Thậm chí ngay cả khi tu luyện linh thức của Tần Vũ vẫn trong trạng thái cảnh bị. Ngay lập tức, hắn phát hiện ra Tang Mặc đang đến gần. Nhưng trong giây lát, Tang Mặc kích tố xuyên hành đã vượt qua cự ly giữa linh thức của hắn và Tần Vũ. "Hưu!" Tần Vũ căn bản không để ý đến điều gì khác, trực tiếp oanh nhiên phá vỡ san hô phóng ra ngoài, sau đó trực tiếp ngự kiếm, triển khai nhân khí hợp nhất, dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía đông. Linh thức của Tang Mặc vừa phát hiện được khí tức của Tần Vũ, nhưng sau đó Tần Vũ đã chạy mất. "Lần nay ngươi đừng mong chạy thoát." Trên mặt Tang Mặc liền xuất hiện một chút lãnh tiếu, thân thể nhanh chóng hoá thành một hồng sắc bát trảo chương ngư cực đại. Đồng thời Tang Mặc cũng thông qua Truyền Tấn lệnh, hạ lệnh xuống cho ba mươi tộc nhân Thanh Nhãn ngư tộc tại cung điện Tang tộc: "Đám tộc nhân Thanh Nhãn vũ tộc các ngươi hãy khống chế cho cẩn thận, liên tục truyền đạt tung tích của tên tu tiên giả cho ta." Dùng linh thức truyền tin đi, Tang Mặc vẫn tiếp tục đuổi theo Tần Vũ. Mặc dù tốc độ của Tang Mặc nhanh hơn của Tần Vũ một chút, nhưng Tang Mặc lại phát hiện linh thức của hắn cũng không tìm được khí tức của Tần Vũ. Tang Mặc lập tức phán định, tên tu tiên giả khả ố này đã lại thay đổi phương hướng. Tần Vũ rốt cuộc đã đi về hướng nào? Tang Mặc không thể phán đoán được. "Tang Mặc tiền bối, tên hung thủ kia ở phía nam cách tiền bối một trăm năm mươi dặm, lúc này đang cực tốc phi hành về phía nam." Tin tức của nam tử Thanh Nhãn vũ tộc truyền tới khiến Tang Mặc đại hỉ, Tang Mặc lập tức nhanh chóng phóng về phía Tần Vũ đang có mặt. Tuy còn cách nhau một trăm năm mươi dặm, nhưng do cả hai cùng phi hành theo một hướng nên chỉ một lúc sau, Tang Mặc đã có thể dần dần tiếp cận Tần Vũ. Tần Vũ triển khai linh thức trong chốc lát đã phát hiện Tang Mặc cách vài chục dặm phía sau lưng. "Tang Mặc hắn vì sao lại biết ta chạy về hướng nào?" Tần Vũ biết là không ổn, lập tức lại thay đổi phương hướng, đồng thời lại gia tăng khoảng cách. ... Một lúc sau, Tần Vũ lại phát hiện tung tích của Tang Mặc ở sau lưng mình không xa, Tần Vũ liền mang theo sự phẫn nộ và hoang mang tiếp tục cải biến phương hướng, lập tức gia tăng cự ly với Tang Mặc. Tuy vậy chỉ một thoáng sau, Tang Mặc lại tới gần. "Tên hỗn đản này làm sao biết ta thay đổi phương hướng." Trong mắt Tần Vũ hàn mang loé sáng, hiển nhiên lửa giận bùng cháy. Tang Mặc ở đằng sau cũng vừa truy đuổi vừa giận dữ: "Tu tiên giả, tu tiên giả khả ố, làm sao ta cứ mãi không thể truy tung được hắn, hắn luôn cải biến phương hướng trước, chẳng lẽ linh thức của hắn còn rộng hơn của ta." Tang Mặc không thể tiếp nhận được kết quả này. Người bị truy đuổi, cùng với người đang truy đuổi đều bừng bừng hoả khí. "Phía đông!" Tần Vũ một lần nữa lại thay đổi phương hướng, nhưng lần này Tần Vũ thực kém may mắn, bởi khu vực hắn cải biến phương hướng đang có một ngư nhi, hơn nữa còn là một ngư nhi do Thanh Nhãn ngư tộc khống chế. "Tang Mặc tiền bối, phía đông, hắn chạy về phía đông!" Tang Mặc tựa hồ lần này không đi vào oan uổng lộ, trực tiếp phi hành về phía đông, trong chốc lát đã thu hẹp cự ly với Tần Vũ. Tần Vũ lại bị Tang Mặc đuổi kịp vốn dĩ đã sợ đến toát cả mồ hôi lạnh, đồng thời hoả khí cũng bừng lên. "Kẻ yếu cũng có ba phần khí lực, Tang Mặc, chớ khinh ta quá." Sát ý trong lòng Tần Vũ bắt đầu nổi lên. ... Động huyệt dưới đáy biển u ám lúc này phảng phất như một lỗ đen không ngừng thôn phệ các loại thiên địa linh khí, thậm chí một vài yêu thú dưới nước bơi qua bên cạnh cũng trực tiếp bị hút vào trong động huyệt, không thể chạy thoát ra. Thoáng cái, lực thôn phệ của động huyệt đột nhiên biến mất. Trong động huyệt. Hai đạo thanh quang từ trong động huyệt bắn ra, đó là nhãn tình của một con hắc ưng. Trải qua "truyền thừa ký ức" cấm thuật, Tiểu Hắc đã phát sinh biến hoá phiên thiên phúc địa, lúc này Tiểu Hắc gầy mòn đi rất nhiều, cũng không có chút khí thế nào. "Đại ca, đệ đến đây." Khí thế trên mình Tiểu Hắc đột nhiên mạo xuất, giống như... một loại lợi đao băng lãnh. Tiểu Hắc di động thân hình, phảng phất như một khối băng phiến bạc bạc, trong chốc lát xuyên qua dòng nước biến mất không thấy đâu nữa, tốc độ so với khi thi triển "Thệ Khứ Điện Cửu Thiểm" trước đây còn nhanh hơn rất nhiều.