Chương 411: Hắc Vũ Đích Thân Thế

Tinh Thần Biến

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 11:22:44

Tần Vũ nhìn Hắc Vũ. bên cạnh hỏi. - Đệ muốn đánh một trận nữa không? Ngao Khô, Bạch Phượng, Lưu Đồ ba người cười lạnh, lập tức ba người hóa thành ba đạo tàn ảnh trực tiếp hướng Hắc Vũ truy sát. Bằng Ma Hoàng ra lệnh ba người bọn họ liên thủ đối phó một mình Hắc Vũ, cần phải giết chết Hắc Vũ, trong tình huống trước mắt, ba người bọn họ cảm thấy không thể thất bại. - Tiểu Hắc. Đệ hiện thời không có cơ hội giết bọn chúng, nên tạm thời trốn đi. Tần Vũ truyền âm nói, đồng thời khống chế tâm ý thu Hắc Vũ vào trong Khương Lan Giới. Hắc Vũ quay đầu liếc nhìn Tần Vũ rồi đình chỉ chống cự. - Hô! Ba đạo tàn ảnh cùng xuất hiện. - Người đâu? Ngao Khô, Bạch Phượng, Lưu Đồ ba người nhìn nhau hỏi khi thấy Hắc Vũ biến mất ngay trước mắt. Ba người đồng thời nhìn về phía Tần Vũ, Tần Vũ mỉm cười nói: - Đừng nhìn nữa, Hắc Vũ đã tiến vào Thanh Vũ tiên phủ, ta cũng vậy... Khi Tần Vũ đang chuẩn bị tiến vào Khương Lan Giới, đột nhiên trong đầu Tần Vũ đột ngột xuất hiện một đạo linh quang "nói không chừng còn có thể bình yên thoát đi." Tần Vũ ngược lại không tiến vào Khương Lan Giới. - Thanh Vũ tiên phủ, hừ, chỉ có thể duy trì được trong chốc lát mà thôi. Bằng Ma Hoàng từ xa đi tới lạnh nhạt nói. Bằng Ma Hoàng đối với việc công phá Thanh Vũ tiên phủ tựa hồ rất tự tin. Ngao Khô, Bạch Phượng, Lưu Đồ ba người không nói không rằng đồng thời tấn công Tần Vũ, song Tần Vũ đã ra tay trước thời điểm bọn họ công kích một khắc. Tốc độ hoàn toàn đạt đến cực hạn, chỉ lưu lại một tàn ảnh, Tần Vũ cả người vọt tới trước mặt Ngao Khô. - Lão bằng hữu, lần thứ hai gặp. Khi Tần Vũ xuất hiện trước mặt Ngao Khô, Ngao Khô cực kỳ kinh hãi. Thực lực Tần Vũ hắn biết rất rõ ràng, nếu không biến thành hai bản thể, chỉ với một bản thể thì cho dù ngay cả ở trong hình thái chiến đấu, Tần Vũ hoàn toàn có đủ thực lực giết chết hắn, thân thể Ngao Khô nhanh như một tia chớp biến sang hình thái chiến đấu, thần khí lang nha bổng cũng hung hăng đánh tới. "Bồng!" giống như hai khỏa tinh thạch thật lớn va chạm vào nhau, âm thanh oanh long Không ngừng phát ra, Tần Vũ và Ngao Khô hai người đồng thời phân ra. - Di, Tại sao Tần Vũ này lại không sử dụng chỉ pháp lăng lệ kia nhỉ? Ngao Khô nghi hoặc. Hắn nhớ lại lúc trước Tần Vũ sử dụng thần kiếm Phá Thiên cùng với 'Phá Không Chỉ' chỉ thiếu chút nữa là đã lấy được cái mạng nhỏ của hắn rồi. Đòn đánh càng lợi hại thì phản lực càng mạnh. Tần Vũ nương theo phản lực, thân thể vẽ lên một đường cong tiến tới trước mặt một bát cấp yêu đế khác - Bạch Phượng. Trong ba bát cấp yêu đế, thực lực Bạch Phượng là yếu nhất! - Hừ. Bạch Phượng hừ lạnh một tiếng, trung phẩm thần khí trường kiếm trong tay hóa thành một đạo hồng quang đánh xuống Tần Vũ, thần kiếm lướt qua làm không gian khắp nơi uốn khúc. Tần Vũ chỉ khẽ di động thân hình một chút, cơ hồ như không có biến hóa gì. "Xuy ï1⁄2~" thần kiếm đâm thẳng vào thân thể Tần Vũ, giống như một thanh thiết kiếm bình thường đâm vào tấm khiên da trâu kiên cố. Trông thì rất bình thường nhưng phải rất gian nan mới đâm vào sâu được hai phân. Bạch Phượng khiếp sợ, nàng đã nghe qua thân thể Tần Vũ rất cường mạnh, tương đương với thần khí. Có điều cảm thụ chân thật trong hoàn cảnh này làm nàng không nói thành lời (bất đắc bất thuyết). "Phốc!" "Phốc!" Tần Vũ để mặc cho thần kiếm của Bạch Phượng đâm vào người, vận chuyển lam sắc cửu chuyển kình lực thông qua hắc động gia tốc thành Phá Không chỉ xuyên phá lớp phòng ngự của Bạch Phượng, trực tiếp đâm thủng đan điền Bạch Phượng. Trong khi đó Tần Vũ nắm lấy thanh thần kiếm đang cắm trên người. "Bồng!" thần kiếm ẩn chứa cửu chuyển kình lực đồng thời bộc phát. Nguyên anh Bạch Phượng may mắn tránh khỏi Phá Không chỉ, nhưng đối mặt thần kiếm đâm vào đan điền đồng thời phát ra cửu chuyển kình lực, rốt cục phòng ngự yếu ớt của nguyên anh đã bị phá hỏng tại chỗ. - Làm sao có thể? Vẻ mặt Bạch Phượng cực kỳ khó tin, nàng không thể nghĩ tới bản thân lại bị sát tử ở ngay trong địa bàn của phi cầm tộc bên cạnh Bằng Ma Hoàng, chết ở trong trận chiến tưởng như tất thắng, nàng thậm chí chưa kịp thi triển tuyệt chiêu 'Phượng Vĩ Châm'. "Oanh!" thân thể Bạch Phượng rơi xuống. Bát cấp yêu đế Bạch Phượng đã chết! - Trung phẩm thần khí thần kiếm này ta thu nạp. Tần Vũ sau khi giết chết Bạch Phượng cũng đồng thời thu lấy thần kiếm của nàng. Tay cầm thần kiếm, tiên thức Tần Vũ đã sớm bao trùm cả khu vực chung quanh, nhất cử nhất động của mấy người kể cả Bằng Ma vương đều bị Tần Vũ chú ý, đặc biệt là Bằng Ma Hoàng. Trong khi Tần Vũ đang cẩn thận tìm kiếm, tại một bên Ngao Khô, Lưu Đồ đang khiếp sợ, bọn họ đã cùng xông pha nhiều năm như vậy nhưng cuối cùng Bạch Phượng đã chết. Tại thời khắc cơ thể Bạch Phượng rơi xuống, một đạo kim quang xuyên qua không gian đánh tới Tần Vũ. - Sao có thể nhanh như vậy? Tần Vũ sử dụng tiên thức chú ý Bằng Ma Hoàng, từ lúc phát hiện Bằng Ma Hoàng công kích chỉ kịp di động thân thể một chút mà thôi. "Bồng!" Một quyền cực kỳ trầm trọng nện thẳng vào lồng ngực trong vẻ mặt khiếp sợ của Tần Vũ như một đạo lưu quang nện vào phần trên hắc sắc giáp trụ của Tần Vũ. Cả tấm hắc sắc giáp trụ vỡ ra rồi ầm ầm rơi xuống, nhưng tốc độ rơi của Tần Vũ không hề giảm, cả người rơi thẳng xuống lòng đất. "Bồng" toàn bộ Hoàng Sư sơn chấn động. - Thân thể quả nhiên cường mạnh. Bằng Ma Hoàng nắm chặt tay nói. Nếu thân thể Tần Vũ yếu hơn một chút, không phải Tần Vũ bị một quyền đánh rơi xuống mặt đất, mà đã bị một quyền đó quán xuyên thân thể. - Người đâu? Ngao Khô, Lưu Đồ hai người bay đến nơi Tần Vũ rơi xuống, nhưng khi Tần Vũ vừa mới bị kích rơi xuống, cả người đột ngột biến mất không thấy đâu. Thanh âm Bằng Ma Hoàng vang lên, - Đừng lo lắng, vừa rồi Tần Vũ rơi xuống đất rồi trực tiếp tiêu mất, ta nghĩ Thanh Vũ tiên phủ hẳn đã biến thành khỏa lạp ở chỗ đó rồi. Bằng Ma Hoàng chỉ tới nơi Tần Vũ rơi xuống. - Bệ hạ anh minh. Ngao Khô, Lưu Đồ hai người cùng nói. Bằng Ma Hoàng lãnh đạm nói: - Trong tình huống như vậy mà Bạch Phượng còn để Tần Vũ giết chết. Bạch Phượng thật quá khinh thường hắn, chết cũng không oán trách ai được. Chúng ta hãy ly khai nơi này, thiết lập Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận bên ngoài rồi dùng tịch tẫn thiên hỏa thiêu đốt bọn chúng. - Vâng! Ngao Khô, Lưu Đồ đồng thanh ứng mệnh. Bằng Ma Hoàng dẫn đầu, Ngao Khô, Lưu Đồ ở hai bên phía sau bay ra khỏi phạm vi Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận. So với lúc trước thì thiếu Bạch Phượng yêu đế. Bên trong Khương Lan Giới. - Nguy hiểm thật, tốc độ thật sự quá nhanh. Tần Vũ nghĩ lại vẫn còn rùng mình. Từ ngực Tần Vũ trở xuống, xương cốt phần lớn đã bị phá vớ, nếu không nhờ sinh mệnh nguyên lực khôi phục cực nhanh, chỉ sợ một quyền đó đã xuyên qua thân thể Tần Vũ. Tuy nhiên giờ phút này Tần Vũ đã hoàn toàn khôi phục. - Bằng Ma Hoàng tưởng có thể dùng Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận đốt ta? Tần Vũ khóe miệng mỉm cười, - Chỉ là không biết lần này có thể may mắn thoát ly không. Tần Vũ lập tức cực nhanh hướng tới nơi ở của ba huynh đệ Tần Vũ. Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận, mười sáu yêu đế đang ở xung quanh Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận khống chế đại trận, thấy bằng Ma Hoàng ba người tiến đến, mười sáu gã yêu đế đều khom người: - Bái kiến bệ hạ. Bằng Ma Hoàng gật đầu. - Nghe đây, Thanh Vũ tiên phủ ở ngay trong Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận, các ngươi trước hết hỏa thiêu toàn bộ những gì có trong Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận cho ta, sau đó từ từ đối phó Thanh Vũ tiên phủ. Bằng Ma Hoàng hướng về mười sáu yêu đế hạ lệnh. - Vâng, bệ hạ. Mười sáu yêu đế bắt đầu kết xuất từng đạo thủ ấn. Bằng Ma Hoàng nhìn thoáng qua rồi nói, - Bây giờ dùng lam thỉ thiên hỏa hỏa thiêu nội bộ sơn thạch, những thứ khó luyện hóa thì dùng tịch tẫn thiên hỏa luyện hóa. Bằng Ma Hoàng quay đầu hướng tới bình nguyên phía dưới Hoàng Sư sơn bay đi. Lưu Đồ cùng với Ngao Khô cũng bay xuống theo. Bằng Ma Hoàng ba người hạ xuống mặt đất, Bằng Ma Hoàng tùy ý ngồi xuống nói - Các ngươi cũng ngồi xuống đi, ta dùng yêu thức bao trùm Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận, có chuyện gì phát sinh ta tự biết được. - Tạ bệ hạ. Lưu Đồ và Ngao Khô cùng khoanh chân ngồi xuống. - Bệ hạ, thuộc hạ có một câu không biết có nên nói không. Ngao Khô thấp giọng hỏi. - Nói đi. Bằng Ma Hoàng lạnh nhạt. Ngao Khô gật đầu: - Bệ hạ, Hắc Vũ cho dù tu luyện thể nào, nhưng bệ hạ trong người sở hữu truyền thừa bảo vật, Hắc Vũ làm sao có thể theo kịp bệ hạ? Bệ hạ cần gì khổ cực như vậy, thậm chí tha cho hắn một mạng cũng không cần phải tính toán gì. - Thiển cận! Bằng Ma Hoàng cười nói, - Lưu Đồ, Ngao Khô, chuyện năm đó ta và Phương Sùng tranh đoạt ngôi vị Bằng Ma Hoàng các ngươi có biết không. Lưu Đồ gật đầu nói: - Hồi đó Phương Sùng và bệ hạ đều là siêu cấp thần thú, đều là thất cấp yêu đế, một là Kim Sí Bằng vương, một là Ám Điện Bằng vương cùng là bằng tộc siêu cấp thần thú ... cuộc cạnh tranh ngôi vị hoàng đế đó thuộc hạ đương nhiên là rõ ràng. - Ta thừa nhận, nói về thực lực, ta so với Phương Sùng yếu hơn một bậc, Ám Điện Bằng vương và Kim Sí Bằng vương mặc dù đều là siêu cấp thần thú, nhưng Ám Điện Bằng vương tốc độ nhanh hơn, lại có một ít thần thông quỷ dị. Ta lúc trước cơ hội đoạt ngôi vị hoàng đế cũng không lớn. Lưu Đồ, Phương Sùng năm đó cùng một nữ tử ưng tộc kết thành phu phụ, ngươi còn nhớ Không? Bằng Ma Hoàng mỉm cười hỏi. Lưu Đồ gật đầu. - Nữ tử đó cũng có thể tính là hiếm có trong ưng tộc, là một chi trong ưng tộc, bản thể chỉ là ưng tộc bình thường, thậm chí không phải là thần thú, nhưng tốc độ tu luyện lại vượt quá cả thượng cấp thần thú. Lưu Đồ hiện là tộc trưởng ưng tộc, bản thể là thượng cấp thần thú cực mạnh thuộc ưng tộc 'Thanh Hỏa Ưng'. Bằng Ma Hoàng gật đầu: - Phương Sùng cũng thật kiêu hùng, ta cả đời cạnh tranh với hắn, hắn với ta đều lãnh khốc vô tình. Nhưng một người như vậy lại động chân tình đối với nữ tử ưng tộc của ngươi. Ta dùng chút thủ đoạn khiến cho Phương Sùng trọng thương, cuối cùng mất mạng dưới tay ta. - Phương Sùng thua bệ hạ, bởi vì hắn tâm tính tu luyện không đủ. Lưu Đồ cung kính nói. Bằng Ma Hoàng gật đầu: - Nhân sinh trên đời há có thể bị người khác trói buộc? Ta muốn giết người liền giết người, ta muốn nghịch thiên liền nghịch thiên, như thế mới là hào kiệt. Bằng Ma Hoàng trong mắt ánh lên sự cương quyết. - Ta Tông Duyên không sợ trời, không sợ đất, nhưng không thể ngờ được khi đó Phương Sùng đã trọng thương lại liều mạng phá vỡ không gian, đả thông thông đạo giữa tiên ma yêu giới và phàm nhân giới, sự xuất hiện của tiểu tạp chủng kia làm ta lo lắng, sợ hãi. Bằng Ma Hoàng ngoài miệng nói sợ hãi nhưng vẻ mặt lại không có chút biểu hiện gì. - Từ Tông Quật ta biết được Ám Điện Bằng vương có thể cùng với một nữ tử ưng tộc tầm thường không phải thần thú sinh ra một đứa con như thế quả thật là khủng bố. Chẳng những tốc độ nhanh hơn ta, còn có tất cả Ám Điện Bằng vương thần thông. Bình thường khả năng phòng ngự của ưng tộc đã cao nhưng lực phòng ngự của Hắc Vũ này càng kinh khủng. Quả đúng là biến dị siêu cấp thần thú hoàn mỹ! - Nếu chỉ như thế thì không đáng để cho ta e ngại, điều làm ta lo lắng chính là tốc độ tu luyện của hắn! Hắn mới tu luyện bấy nhiêu năm mà đã đạt tới ngũ cấp yêu đế! Cho tới giờ ta chưa hề nghe nói có loài nào thuộc phi cầm nhất tộc có tốc độ tu luyện kinh khủng như vậy. Bằng Ma Hoàng cười lạnh nói. - Tiểu tạp chủng này mặc dù không thể uy hiếp ta tại tiên ma yêu giới, nhưng nếu cứ để như vậy, với tốc độ tu luyện của hắn thì rất có thể khi lên tới thần giới sẽ có một ngày hắn vượt qua ta. Ngao Khô, ngươi nói xem ta có thể để mặc hắn sống sót sao? Ngao Khô tỉnh ngộ. - Thuộc hạ đúng là thiển cận, không hề nghĩ tới giai đoạn sau khi tiến vào thần giới. Yêu đế Ngao Khô này rất sợ nghĩ đến thần kiếp, bọn chúng không tin tưởng có thể vượt qua thần kiếp, càng không tưởng đến tình huống sau khi phi thăng thần giới thế nào. Bằng Ma Hoàng có truyền thừa bảo vật nên dễ dàng độ thần kiếp, do vậy hắn đã sớm nghĩ tới tương lai. - Khi Tông Quật nói chuyện Hắc Vũ, ta hoàn toàn xác định được hắn chính là tiểu tạp chủng của Phương Sùng, bản thể là ưng tộc thần thú nhưng lại biết rất nhiều thần thông của bằng tộc siêu cấp thần thú, nếu cha hắn không phải Phương Sùng thì làm sao hắn sở đắc bằng tộc thần thông? Phương Sùng có con trai như vậy cũng có thể tự hào được, đáng tiếc hôm nay con trai hắn cũng sẽ chết như hắn mà thôi. Bằng Ma Hoàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời nói, - Chắc là đã luyện hóa sạch sẽ rồi! Trong Khương Lan Giới, Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ đang ở cùng một chỗ. - Tiểu hắc, đừng quá đau buồn. Tần Vũ, Hầu Phí đều nói với Hắc Vũ. Vừa rồi khi Bằng Ma Hoàng nói chuyện với Lưu Đồ và Ngao Khô, Tần Vũ là chủ nhân Khương Lan Giới nên có thể nghe được thanh âm bên ngoài. Khi hắn nghe tới phần có quan hệ đến thân thế Hắc Vũ, Tần Vũ liền mang thanh âm Bằng Ma Hoàng cho cả ba huynh đệ cùng nghe. - Nguyên lai, cả cha mẹ ta đều đã chết. Nhãn tình Hắc Vũ ướt át. - Tạp mao điểu, ta và ngươi không sai biệt lắm, đến bây giờ ta cũng không biết lão tử ta là ai. Hầu Phí an ủi. - Tiểu Hắc, đừng buồn. Tần Vũ cười nói sang chuyện khác, - Phải, lúc trước ta không nghĩ tới kế hoạch này lại thật sự thành công như vậy. Tiểu Hắc, Phí phí, chúng ta sau này không cần trốn trong Khương Lan Giới nữa. - Bằng cách nào? Hầu Phí hỏi Tần Vũ, Hắc Vũ cũng lau nước mắt nhìn Tần Vũ. Tần Vũ giải thích: - Ta biết Bằng Ma Hoàng tưởng rằng Khương Lan Giới cùng ta rơi xuống địa phương này, nhưng hắn không thể ngờ rằng trong lần đầu tiên ta với Ngao Khô lấy cứng đối cứng, Khương Lan Giới liền hóa thành một mảnh tro bụi đính trên quần áo hắn, Sau khi Khương Lan Giới biến ảo, cho dù Ngao Khô sử dụng yêu thức điều tra cũng tuyệt đối không thể phát hiện được hạt bụi rất nhỏ này. - Bây giờ bọn chúng đang ở bên ngoài Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận, nói chuyện xong chắc là chúng sẽ đi thôi. - Chúng ta đi. Bằng Ma Hoàng lạnh nhạt nói. Ngao Khô và Lưu Đồ hai người liền tuân mệnh, ba người cực nhanh hướng tới không trung bay đi, trong khi bọn họ hướng bầu trời phi hành, một mảnh khỏa lạp từ trên người Ngao Khô rơi xuống mà không bị ai phát hiện. Khi xuống tới mặt đất liền dung nhập vào bình nguyên, trở thành một trong vô số khỏa lạp trong bình nguyên đó.