Xung quay người Tả Thu Lâm lập tức phát tán ra môt lớp hắc khí tràn ngập khắp không gian, những đám cây cỏ đang mạnh mẽ mọc lên cũng phát tán ra những đạo lục sắc quang mang chói mắt, lục sắc quang mang cùng hắc khí không ngừng triệt tiêu lẫn nhau, những hoa cỏ cây cối ở gần Tả Thu Lâm đều trở nên khô héo.
Những cây cối xung quanh Khương Lập thì thú vị hơn nhiều, khi những cây đại thụ này tiếp cận Khương Lập, không ngờ lại bị Khương Lập khống chế, thay vào đó đi ngăn cản những cây phía sau không ngừng tiến lên.
Tần Vũ khẽ tung ra một chỉ.
Chỗ nào chỉ của Tần Vũ lướt qua là vô số những đạo bạch sắc tịnh hỏa lan tới đó, mới có một lúc trước mặt Tần Vũ đã là một biển lửa, những loại hoa cỏ phát sáng lấp lánh đều bị đốt thành tro.
- Quả nhiên là có chút thủ đoạn. - Chỉ nghe thấy âm thanh ôn hòa kia lại vang lên.
Đồng thời những loại thực vật đang phong cuồng phát triển bỗng nhiên co rút trở lại, bọn Tần Vũ chỉ cảm thấy trời đất như bừng sáng, ở phía trên của hòn đảo cũng đã có một vị lão giả đang phi hành.
Mái tóc cùng bộ dâu dài xanh biếc.
Một đôi lông mi màu xanh dài rủ xuống, đôi lông mi này lập tức khiến cho Tần Vũ chú ý.
Dưới hai hàng lông mi là đôi mắt nhỏ, rất khó nhìn. Đông hải ẩn giả này thoạt nhìn quả thật là rất thú vị, đôi mắt nhỏ cùng chiếc miệng tựa như lúc nào cũng đang mỉm cười, xem ra người này rất dễ gần.
- Không ngờ Tả Thu Lâm ngươi cũng chịu mất mặt nhờ người tới giúp, mà lại nhờ hai tên tiểu bối.
Đôi mắt của Đông hải ẩn giả này nheo lại, ánh mắt lướt qua Tần Vũ rồi mới hướng thẳng lên thân của Tả Thu Lâm.
- Tả Thu Lâm nói đi, lần này ngươi tới đây chắc cũng vì lới hứa năm xưa?
- Đó là đương nhiên.
Âm thanh khàn khàn của Tả Thu Lâm có chút phẫn nộ:
- Nếu không ta tới đây làm gì. Lão qủy, thanh niên bên cạnh ta chính là người ta mời tới, theo như quy định của bọn ta lúc trước, chỉ cần người ta nhờ có thể đánh bại ngươi, khi đó cũng tính là đã hoàn thành lời hứa.
Lục sắc trường mi lão đầu quay sang nhìn Tần Vũ mỉm cười nói:
- Ta tự biết tuân thủ quy định, chỉ cần đánh bại ta, ngươi muốn làm gì thì làm. Tiểu tử, ngươi có phải là Tần Vũ?
- Thì ra tiền bối biết tại hạ, không biết người tên gọi là gì? - Tần Vũ mỉm cười nói.
Tần Vũ không hề cảm thấy kỳ quái. Lần trước... khi kiện nhất lưu hồng mông linh bảo 'Phá Thủy' xuất hiện tại thần giới đã làm cho thiên địa chấn động, sau đó thần vương các phương tụ tập tại Đông hải thần giới, cuối cùng gây ra một trường chém giết, Tần Vũ liên tiếp đánh bại hai đại thần vương.
Quá trình chiến đấu đó chấn động lớn như vậy, xem ra cả thần giới không có một thần vương nào không biết, nhận ra Tần Vũ cũng không có gì là lạ.
- Ta là ai? Lão đầu tử ta tên gọi Mộc Ngư. - Lục sắc trường mi lão đầu cười híp mắt nói.
- Mộc Ngư?
Tần Vũ ngẩn ra, cả Khương Lập ở bên cạnh cũng có chút kinh ngạc.
- Chẳng lẽ giống như cao thủ trong song vực đảo Phật vực có tên là Mộc Ngư, cùng tên với y? - Tần Vũ hỏi.
Đông hải ẩn giả vui vẻ gật đầu:
- Đúng vậy.
- 'Mộc Ngư, họ Mộc? Am hiểu về sinh mệnh năng lượng - Tần Vũ tâm ý máy động, - Chẳng lẽ lão đầu Mộc Ngư này có quan hệ cùng với Mộc gia ở Đông bắc Lâm Hải chi thành trong bát đại thánh hoàng? Hơn nữa lão đầu này cũng có mái tóc màu xanh.
Tần Vũ thầm suy đoán.
- Tiểu tử, đừng nghĩ lan man nữa, muốn đánh thì nhanh lên. Lão đầu ta có rất nhiều việc, không có tinh lực lãng phí với ngươi đâu. - Đông hải ẩn giả Mộc Ngư lên tiếng.
Tần Vũ vẫn tỏ ra lễ phép:
- Tiền bối chúng ta nên giao chiến ở đâu?
- Ở đâu, đây chứ đâu. - Lục sắc trường mi lão đầu nói rất rõ ràng. - Tần Vũ tiểu tử, ngươi chuẩn bị xong chưa? Chuẩn bị xong rồi thì ta sẽ ra tay đây.
Tần Vũ đối diện với lục sắc trường mi lão đầu thật không dám chủ quan, dù sao với thực lực của Tử Vong thần vương 'Tả Thu Lâm' mà cũng từng bị lão đầu này đánh bại.
Thân thể của Tần Vũ lập tức lóe lên, từ một biến thành hai.
Một Tần Vũ áo trắng, một Tần Vũ áo xanh.
- Sớm đã biết là ngươi có phân thân tại trận chiến ở Đông hải khi xưa, dựa vào phân thân mà đánh bại được Chu Thông. Hôm nay, lão đầu tử ta cũng thử một chút xem sao.
Lục sắc trường mi lão đầu cười, đồng thời mái tóc màu xanh cũng mãnh liệt dài ra.
Giống như một thác nước, thâu lấy toàn bộ thiên địa. Vô số những sợi tóc bay về phía Tần Vũ, mỗi sợi đều sắc bén vô cùng, ngay cả thần giới không gian cũng bị chấn động, giống như bất kì lúc nào cũng có thể bị mái tóc này xé nát vậy.
- 'Quả thực là lợi hại.'
Tần Vũ lập tức nắm lấy Tàn Tuyết thần thương, một thương đâm thẳng về phía mái tóc đang bao trùm thiên địa. Bổn tôn của Tần Vũ lùi lại phía sau, còn phân thân 'thanh bào Tần Vũ' vẫn đứng yên bất động.
Chỗ vừa bị Tần Vũ dùng Tàn Tuyết thần thương đâm thủng, chớp mắt đã khôi phục như cũ.
- Phong!
Thân thể của thanh bào Tần Vũ tán xuất ra một lớp hàn mông chi khí, hàn mông chi khí này đặc tính chí hàn, bị hàn mông chi khí bao phủ, bên ngoài của những sợi tóc màu xanh giống như bị bao bọc bởi một lớp băng lạnh không thể đông đậy được.
- Phá.
Cơ thể của thanh bào Tần Vũ rung mạnh, không gian xung quanh không ngờ xuất hiện vô số những đợt sóng không gian, những đợt sóng này truyền đi khắp bốn phương tám hướng, những đám tóc bị đông cứng hồi nãy giờ gặp phải những đợt sóng này chớp mắt đã hóa thành bụi phấn.
Như lục mi lão đầu mái tóc dài liền khôi phục lại bình thường, lão đảo mắt nhìn quanh một vòng rồi cười nói:
- Hàn mông lĩnh vực, hàn mông lĩnh vực của Bích Ba hồ, không ngờ phân thân ngươi lại có, quả là phi thường... Vừa rồi sinh chi lĩnh vực của ta bị hàn mông lĩnh vực phá vỡ cũng không có gì xấu hổ, xem ra lão đầu ta phải xuất toàn lực rồi.
Lục mi lão đầu khẽ mấp máy môi.
- Hô!
Bốn điểm lục quang mãnh liệt phát triển, chớp mắt đã biến thành bốn cây thuộc loại thực vật "cây ăn thịt người" mà Tần Vũ đã từng gặp ở thần giới, bốn cái cây này bắt đầu bay xung quanh lục mi lão đầu.
- 'Hồng mông linh bảo?'
Tần Vũ cảm thấy khí tức của hồng mông linh bảo phát ra từ bốn cái cây này, xem ra đây không phải loại thực vật bình thường.
- Hô!
Bốn cái cây bỗng nhiên dài ra, chốc lát đã như những con mãng xà dài tới vài trăm thước bao vây lấy thanh bào Tần Vũ, nhưng thanh bào Tần Vũ vẫn như cũ không hề nhúc nhích.
"Ông ông". Hàn mông chi khí lại xuất ra lần nữa, nhưng mặc cho hàn mông chi khí xâm nhập, đám cây kia lại không hề bị ảnh hưởng gì cả, lập tức bao vây lấy thanh bào Tần Vũ ở giữa.
Thanh bào Tần Vũ là do nhất lưu hồng mông linh bảo hóa thành, toàn thân kiên ngạnh vô cùng, tự nhiên không sợ gì cả. Nhưng bốn cái cây kia bỗng nhiên tạo thành mấy chục lớp trùng trùng bao vây lấy thanh bào Tần Vũ, từ bên ngoài nhìn vào thanh bào Tần Vũ giống như một người đã chết.
- Hây!
Thanh bào Tần Vũ đột nhiên dùng lực, mấy chục lớp đang bao vây y lập tức căng ra.
- Đám thực vật này quả là có lực lượng rất lớn, ngay cả phân thân của ta cũng không phá vỡ được. - Tần Vũ lên tiếng tán than.
Tần Vũ bổn tôn lúc này đang cầm trên tay Tàn Tuyết thần thương, đứng bên cạnh mỉm cười nhìn lão đầu.
Tần Vũ có cảm giác lục mi lão đầu này vẫn chưa hề ra tay công kích.
Lần này chỉ cần đánh bại đối thủ, không phải là quyết đấu sinh tử, cho nên Tần Vũ không hề phong cuồng công kích, mà là dùng chiêu tiếp chiêu. Tần Vũ muốn để cho đối thủ thua tâm phục khẩu phục.
- Phá vỡ? Bao nhiêu năm qua, ta chưa hề thấy một ai sau khi bị bốn kiện bảo bối này của ta trói buộc hoàn toàn mà còn có khả năng dùng sức phá vỡ, không có thần vương nào là không dùng thuấn di để né tránh. - Lục mi lão đầu tự tin nói.
"Phốc!"
Bỗng nhiên đám thực vật đang cuốn chặt trên người thanh bào Tần Vũ có một đoạn bị đứt ra. "Phốc!". Lại thêm một đoạn nữa bị đứt, vài chục lớp thực vật kia cũng bị căng ra đến cực hạn, chỉ thấy tình trạng từ từ bị đứt đoạn của đám thực vật này, hoàn toàn có thể tưởng tượng được sức lực kinh người của thanh bào Tần Vũ khi nãy vừa tìm chết ở bên trong.
Lục mi lão đầu gương mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc:
- Quả là quá mạnh.
Tần Vũ không khỏi bật cười.
Phân thân do nhất lưu hồng mông linh bảo biến thành, năng lượng làm sao có thể yếu được? Chỉ dựa vào sức mạnh xem ra cả thần giới không có ai có thể so được với thanh bào thân thân này.
- Tuy vậy, vẫn vô dụng thôi, không ai có thể phá được đâu. - Lục mi lão đầu cực kì tự tin.
Chỉ thấy ở trên những đoạn tua bị đứt, hàng đạo đạo lục quang đang di chuyển, những đoạn tua bị đứt đó không ngờ đã nối liền lại với nhau.
Lục mi lão đầu nhìn Tần Vũ bổn tôn chế nhạo:
- Tần Vũ tiểu tử, chẳng lẽ ngươi không biết... sinh mệnh năng lượng quan trọng nhất là đặc tính sinh sôi không ngừng sao? Đứt ư, vẫn có thể khôi phục lại.
Chỉ thấy vài chục lớp thực vật căng cứng tới cực hạn đang bao bọc lấy thanh bào Tần Vũ, cứ một lúc lại bị đứt một đoạn, nhưng chỉ trong chớp mắt đã khôi phục lại như cũ. Cứ như vậy... thanh bào Tần Vũ vô luận thế nào cũng không thể phá được đám thực vật này.
- Phân thân của ngươi quả thật lợi hại, bị bốn kiện bảo bối cuốn lấy mà vẫn không bị thương. - Lục mi lão đầu tán thán.
Bạch bào Tần Vũ nhìn lục mi lão đầu.
- Mộc Ngư tiền bối, chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa, những thủ đoạn vừa rồi đã không làm gì được ta, vậy người hãy xuất ra thực lực chân chính đi.
Tần Vũ hoành ngang trường thương trong tay, khí thế mãnh liệt tăng lên.
Lục mi lão đầu nhìn Tần Vũ, hai mắt lấp lánh tinh quang.
- Ha ha, lão đầu tử ta chơi với ngươi một trận.
Chỉ thấy trong tay lục mi lão đầu bỗng nhiên xuất hiện một cây trường tiên màu đen, trên trường tiên còn có vô sô những vết hằn màu xanh.
- Tần Vũ cẩn thận, trường tiên này rất quỷ dị, ta mấy lần giao thủ với lục mi lão đầu đều bị trọng thương bởi chiếc trường tiên này. - Tả Thu Lâm tốt bụng truyền âm nói.
Tần Vũ cười nhạt một tiếng, nhìn về phía trường tiên màu đen.
Tay phải của lục mi lão đầu vung lên, trường tiên như giao long phá không nhắm thẳng về phía cổ tay của Tần Vũ, trên hai tay của Tần Vũ cũng xuất hiện một đôi găng tay màu bạc, tay trái giống như ảo ảnh nhoáng lên, nhanh nhẹn nắm lấy một đoạn của trường tiên.
- Ồ? - Lục mi lão đầu kêu lên kinh ngạc, sau đó cả cười.
Tần Vũ bỗng nhiên cảm thấy trường tiên trong lòng bàn tay chuyển động như một con rắn, một loại cảm giác đau đớn từ lòng bàn tay truyền lại, không gian chi lực của Tần Vũ nắm được rõ ràng những gì đang xảy ra trước mắt.
Thì ra những đốm màu xanh giải khắp trường tiên bắt đầu bành trướng, giống như những con dao cắt vào lòng bàn tay của Tần Vũ, may mà đôi găng tay của Tần Vũ là một kiện nhị lưu hồng mông linh bảo nên mới có thể chịu được.
- Ồ! Không hổ là tân Tượng thần. - Lục mi lão đầu kinh ngạc nhìn đôi găng tay của Tần Vũ.
"Bồng!"
Trường tiên rung lên mãnh liệt, giống như một con mãng xà giãy giụa, sức lực của Tần Vũ mặc dù không yếu nhưng lúc này cũng cảm thấy có phần bất lực, đồng thời những đốm xanh dày đặc trên thân trường tiên không ngờ lại bay ra khỏi trường tiên.
Dày đặc, vô số những chiếc châm màu xanh hướng về phía Tần Vũ.
- Mộc Ngư tiền bối, nhìn rõ đây.
Tần Vũ hốt nhiên cười vang, Tàn Tuyết thần thương trong tay phải giống như một con cuồng long phá vỡ không trung, trên trời lưu lại vô số đạo thương ảnh, cùng một đạo tàn ảnh màu vàng.
Những chiếc châm màu xanh lập tức đều bị chấn lui.
Lục mi lão đầu trợn mắt há hốc mồm, còn Tàn Tuyết thần thương trong tay Tần Vũ đã cuốn lấy trường tiên của lão, huyền hoàng chi khí bên ngoài Tàn Tuyết thần thương chuyển động khiến cho trường tiên rung lên dữ dội, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đứt ra.
- Dừng! Ta nhận thua, mau dừng lại.
Lục mi lão đầu lập tức kêu lớn.
Tần Vũ mỉm cười, liền thu hồi Tàn Tuyết thần thương. Dựng thương đứng sang một bên, Khương Lập cùng Tả Thu Lâm cũng đã bay tới, Tả Thu Lâm dù cố tỏ ra lạnh lùng nhưng lúc này cũng không khỏi cười vang:
- Lão quỷ, nhận thua chưa.
Lục mi lão đầu cẩn thận nhìn kỹ trường tiên của mình, yết hầu như bị chặn lại, có phần sợ hãi liếc mắt nhìn về phía trường thương của Tần Vũ, rồi lão nhìn Tần Vũ:
- Tần Vũ tiểu tử, trường tiên của ta cũng là đỉnh cấp bảo vật trong số nhị lưu hồng mông linh bảo, hơn nữa còn rất nổi tiếng, cho dù là thánh hoàng dùng trấn tộc linh bảo để phá nó cũng không phải dễ, trường thương của ngươi...
Lục mi lão đầu biết rõ, trường tiên này giống như đã hợp thành một thể với y, vừa rồi trường tiên đã sắp đứt, cảm giác của lục mi lão đầu tuyệt đối không sai, thế nên mới cao giọng nhận thua.
- Thương này tên gọi Tàn Tuyết. - Tần Vũ cũng không giải thích nhiều.
- Ồ, không tồi.
Trong lòng lục mi lão đầu rất cảm kích vì Tần Vũ đã hạ thủ lưu tình, trên mặt vẫn nở nụ cười, lão liền nhìn về phía thanh bào Tần Vũ đang bị đám thực vật cuốn lấy:
- Bất quá, phân thân của ngươi đã bị ta trói buộc, xem ra bọn ta cũng tính là kẻ tám lạng người nửa cân.
- Trói buộc? - Tần Vũ mỉm cười.
Thanh bào Tần Vũ trong nháy mắt hóa thành hàn mông chi khí, nhẹ nhàng bay ra khỏi đám thực vật, sau đó đám hàn mông chi khí này ngưng tụ lại bên cạnh Tần Vũ, biến thành thanh bào Tần Vũ.
- Ngươi... phân thân của ngươi, cái này...
Lục mi lão đầu tựa như nhìn thấy quỷ, nói cũng không nên lời.