Theo sự phân tích của chính mình, Tần Vũ có rất nhiều thắc mắc trong lòng.
Nói không thể nhiều lời, nhiều lời đôi khi sẽ dễ dàng vô ý buột miệng nói ra những bí mật.
Khương Nghiên hiện đang trong tình trạng này, mặc dù vẫn ghi nhớ lời Lan thúc và Ngân Hoa mỗ mỗ đã nghiêm lệnh không được tiết lộ một số chuyện quan trọng. Nhưng Khương Nghiên trong lúc vô ý đã tiết lộ ra một ít tin tức bí mật. Nàng đang nói nên không có để ý đến, nhưng Tần Vũ đều không bỏ sót một câu.
- Nghiên nhi, muội vừa nói là tỷ tỷ muội sau 'Kinh Thiên Chiến Đấu', đã bị một số lượng lớn người khác theo đuổi. Cũng là khi đó mới được Lan Thúc quan tâm. Muội có thể nói cho ta biết 'Kinh Thiên Chiến Đấu' rốt cuộc là cái chiến đấu gì?
Tần Vũ dò hỏi.
Trực giác của Tần Vũ nói cho hắn biết, tất cả biến hoá đều bắt nguồn và có quan hệ từ 'Kinh Thiên Chiến Đấu'.
- Kinh Thiên Chiến Đấu, đương nhiên đây là một cuộc chém giết phi thường lớn, cũng chính là có một ít thần giới cao thủ chém giết lẫn nhau mà thôi, cũng không có gì đặc biệt cả.
Khương Nghiên đối với 'Kinh Thiên Chiến Đấu ' không có một chút nhiệt tình nào.
- Là những cao thủ nào?
Tần Vũ ngay sau đó hỏi.
- Có nói cho huynh thì huynh cũng không nhận ra, nhận thức của huynh biết được bao nhiêu người của thần giới, ngay cả muội cũng còn không nhận ra một số người, đừng nói là huynh.
Khương Nghiên bĩu môi nói.
Tần Vũ gật đầu.
Đối với 'Kinh Thiên Chiến Đấu' Tần Vũ cũng không nóng nảy suy đoán làm gì, dù sao chính mình đối với một ít cao thủ thần giới, hoặc là các thế lực trên thần giới, sự phân bố các thế lực, và nhiều thứ khác nữa đều chẳng có một chút hiểu biết. Đợi sau khi tới thần giới, từ từ điều tra cũng không muộn. Mà Tần Vũ trong lòng, khát vọng lớn nhất là muốn biết gia cảnh của Lập nhi rốt cuộc nằm ở địa phương nào của thần giới.
Nhìn Khương Nghiên, Tần Vũ trịnh trọng hỏi:
- Nghiên nhi, muội có thể nói cho ta biết, tại thần giới nhà của muội ở địa phương nào được không?
Tần Vũ chỉ cần biết địa danh, một khi biết, thì sẽ phán đoán chính xác địa phương đó. Sau này khi tới thần giới chính mình dễ dàng dò xét.
Khương Nghiên trên mặt có một tia tiếu ý nhìn Tần Vũ.
- Tần Vũ, hắc hắc, muội biết huynh muốn hỏi gì, đáng tiếc a, muội không thể nói cho huynh biết được.
Khương Nghiên cười nói.
Tần Vũ không khỏi cau mày nói.
- Nghiên nhi, ta biết có thể là Lan thúc hoặc Ngân Hoa mỗ mỗ đã ra lệnh cho muội, nhưng là ta cũng hi vọng muội có thể nói cho ta biết rốt cuộc Lập nhi ở địa phương nào, muội cũng hiểu được trong lòng ta vô cùng muốn biết.
Tần Vũ ánh mắt dừng ở Khương Nghiên.
Khương Nghiên bị Tần Vũ nhìn chằm chằm, cũng có chút không tự nhiên.
Nàng há không biết tỷ tỷ của mình với Tần Vũ có cảm tình với nhau sao, nhưng Khương Nghiên nằm mơ cũng không hiểu được một đoạn ký ức 'một người thanh niên ở nhân giới cùng với một nữ tử ở thần giới' có tình cảm phi thường lãng mạn như thế nào.
- Muội...
Khương Nghiên vừa muốn cự tuyệt.
Tần Vũ lập tức nói.
- Nghiên nhi, đã qua nhiều năm như vậy. Từ nhân giới cho tới bây giờ, ta một mực cố gắng, từ trong đáy lòng vẫn không nản, ta chỉ là muốn biết Lập nhi tỷ tỷ của muội, bây giờ đang ở chỗ nào.
- Ta hiểu được.
Tần Vũ thở dài một tiếng,
- Lan thúc bọn họ không cho ta biết chỗ của Lập nhi, khẳng định chỉ vì lo lắng ta sau khi phi thăng thần giới, nhịn không được liền chạy tới chỗ của Lập nhi. Ngược lại, sẽ lâm vào cảnh nguy hiểm, đúng không?
Khương Nghiên không nói chỉ gật đầu, nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ cười khổ nói:
- Nhịn không được? Chính xác, ta vẫn giấu ở tận sâu trong đáy lòng nhiều năm như vậy. Ngay cả cơ hội cùng Lập nhi liên lạc cũng không có, muội có biết ta chỉ muốn được nghe giọng nói của Lập nhi không? Đáng tiếc, cũng là chỉ trong giấc mộng mới có thể nghe được thanh âm của Lập nhi mà thôi.
Tần Vũ nhắm mắt lại:
- Cho dù đã qua đi mấy ngàn năm, nhưng khi ta chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu có thể hiện ra rõ ràng nụ cười của Lập nhi, rõ ràng như khắc vào sâu trong linh hồn ta, trừ khi hồn phi phách tán, nếu không ta vĩnh viễn không thể quên.
Tần Vũ tiến lên phía trước, tay nắm lấy bờ vai của Khương Nghiên, hai mắt nhìn chằm chằm Khương Nghiên:
- Nghiên nhi, ta xin muội, ta cầu xin muội. Yên tâm, ta sẽ không lỗ mãng đâu, đã chờ đợi như nhiều năm như vậy, đã hiểu không ra không ít việc, ta biết nhẫn nại, ta biết.
Tần Vũ ngữ khí kiên định, ánh mắt càng thêm sâu đậm.
Tựa hồ như bị Tần Vũ thuyết phục, Khương Nghiên hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
- Được rồi, muội tin tưởng lời huynh nói.
Tần Vũ trong lòng hiện ra một tia mừng rỡ vô cùng, sau đó liền cẩn thận lắng nghe.
Mà Khương Nghiên cũng chậm rãi nói:
- Tỷ tỷ của muội bây giờ còn đang ở trong tộc, gia tộc của bọn muội, chỗ ở, đúng là ở thần giới...
Khương Nghiên nói đến đây, nhưng lại không có âm thanh nào nữa.
Tần Vũ nhìn lại, khiếp sợ khi phát hiện Khương Nghiên miệng đang nói, động đậy vành môi nhưng không có một âm thanh nào phát ra.
- Nghiên nhi, ngươi quá lỗ mãng.
Một đạo thanh âm vang lên. Trên đầu có cắm một cái ngân hoa phát trâm, nhìn hiền lành như lão thái thái, chính là 'Ngân Hoa mỗ mỗ' cầm quải trượng đã đi tới. Mà Tần Vũ lúc này cảm giác được chung quanh cơ thể của Khương Nghiên không gian hoàn toàn vặn vẹo, phảng phất cùng với ngoại giới cách li.
Khương Nghiên nhất thời làm nũng cầu xin tha thứ, mặc dù Tần Vũ không nghe được thanh âm của Khương Nghiên, nhưng hắn nhìn thấy bộ dạng làm nũng cũng có thể đoán được.
- Lần này cho qua đi, hừ.
Ngân Hoa mỗ mỗ bất đắc dĩ nói.
- Cám ơn mỗ mỗ.
Không gian vặn vẹo chung quanh Khương Nghiên hồi phục lại như bình thường.
Tần Vũ trong lòng khẳng định được một điều. Ngân Hoa mỗ mỗ đối với không gian khống chế trình độ vượt xa chính mình. Thậm chí Tần Vũ dựa vào "Lưu Tinh Lệ", hôm nay đã đến linh hồn cảnh giới cấp cao, căn bản không thế cảm giác được một chút khí tức của Ngân Hoa mỗ mỗ.
Tần Vũ biết, nhờ vào Lưu Tinh Lệ hỗ trợ, chính mình thần thức miễn cưỡng đạt đến mức của thiên thần cảnh giới, bởi vậy phán đoán Ngân Hoa mỗ mỗ, thực lực so với hạ bộ thiên thần còn mạnh hơn.
- Nghiên nhi, ngươi nên biết chuyện này nghiêm trọng như thế nào, nếu cứ để gã tiểu tử này thật sự cuối cùng nhịn không được, nổi điên lên đi tìm Lập nhi, một khi tin tức bị tiết lộ ra ngoài thì gã tiểu tử này coi như tính mạng đã bị vứt bỏ rồi...
Ngân Hoa mỗ mỗ thở dài một tiếng. Khương Nghiên không dám nói tiếp nữa.
- Tỷ tỷ ngươi rất văn tĩnh nhưng trong nội tâm của nó thì phi thường mạnh mẽ, nó đã quyết định sự tình gì rồi thì không có bất kì kẻ nào có thể thay đổi được, ngươi hiển nhiên biết tính cách của tỷ tỷ ngươi chứ. Nếu tiểu tử này chết đi, cho dù tỷ tỷ ngươi còn sống thì tính cách của nó cũng sẽ bị biến đổi.
Ngân Hoa mỗ mỗ có chút trịnh trọng,
- Ta nhìn ngươi cùng với tỷ tỷ ngươi lớn lên, đối với tính cách của tỷ muội ngươi, không ai có thể hiểu rõ bằng ta.
Tần Vũ tại một bên nghe được những lời này trong lòng có chút động tâm. Ngân Hoa mỗ mỗ này, hẳn là đã nuôi nấng Khương Nghiên cũng Lập nhi lớn lên.
- Tần Vũ, ngươi cũng đã đóan được thân phận của ta. Đúng, ta một tay nuôi nấng Khương Nghiên cùng Lập nhi, các nàng ấy ăn, ngủ hoặc là tu luyện, du ngoạn đều do một tay ta phụ trách. Trong lòng ta, ta coi các nàng ấy như là cháu gái của ta vậy.
Ngân Hoa mỗ mỗ ho khan một tiếng nói.
- Mỗ mỗ.
Khương Nghiên nắm lấy một cánh tay của Ngân Hoa mỗ mỗ lắc lắc, làm nũng nói:
- Được rồi, không phải nói.
Ngân Hoa mỗ mỗ vỗ vỗ Khương Nghiên, sau đó quay đầu nhìn về phía Tần Vũ,
- Tần Vũ, Lập nhi không có sự tình gì mà không kể cho lão thái bà ta, ta biết hai người các ngươi có tình cảm, cũng biết đáy lòng của Lập nhi như thế nào, cho nên ta ủng hộ kế hoạch của Lan đại nhân.
Tần Vũ nghe, trong lòng nhớ kỹ ba chữ 'Lan đại nhân ' này.
Lan đại nhân đại biểu cho cái gì chứ? Đó là đại biểu cho tại gia tộc của Lập Nni, địa vị của Lan thúc so với Ngân Hoa mỗ mỗ còn cao hơn nhiều a?
- Cho nên thân phận của Lập nhi, Lập nhi rốt cuộc ở nơi nào, hết thảy mọi chuyện, ta cùng với Khương Nghiên đều không nói cho ngươi biết được... khi nào cơ hội tới, Lan đại nhân tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết.
Ngân Hoa mỗ mỗ nói.
Tần Vũ im lặng gật đầu.
Nhìn ngữ khí của Ngân Hoa mỗ mỗ cùng với ánh mắt, Tần Vũ có thể phán đoán được, người như thế căn bản không dễ thuyết phục.
- Ta biết Lan đại nhân đối với ngươi rất coi trọng. Hơn nữa còn nhận định ngươi tiền đồ không thể hạn lượng, kiên quyết ủng hộ ngươi cùng Lập nhi sống chung với nhau, a, a...Tần Vũ ta nói cho ngươi biết, nếu không phải có Lan đại nhân, Lập nhi căn bản không có khả năng phản kháng mệnh lệnh của cha nó.
Ngân Hoa mỗ mỗ đạm cười nói.
Tần Vũ không nói gì, chỉ là lẳng lặng đứng nghe.
- Trong mắt Lan đại nhân, ngươi như thế nào mà tiền đồ không thể hạn lượng, lúc này đây ta cùng với Khương Nghiên xuống tiên ma yêu giới, chỉ là vì muốn nhìn xem nhân vật tuấn kiệt mà Lan đại nhân coi trọng rốt cuộc là vị nào, bất quá, không ngờ trong lần lần đầu tiên gặp ngươi, ta tương đối thất vọng.
Ngân Hoa mỗ mỗ nói thẳng, không ngại.
Tần Vũ vẫn như trước trầm mặc đứng nghe.
Hắn chính mình cũng hiểu được điều này, tại sao lần đầu tiên nhìn thấy Khương Nghiên, Khương Nghiên đối với hắn đặc biệt chú ý. Nguyên lai là hai người đến tiên ma yêu giới, đúng là chủ yếu để xem chính mình.
- Ta căn bản nhìn không ra trên người ngươi, có cái gì đáng giá cho Lan đại nhân coi trọng ngươi!
Ngân Hoa Mỗ mỗ nói rất nặng, nói rất khó nghe. Tần vũ cũng không khỏi khẽ cau mày.
- Cho nên khi ở Tiều Hoàng tinh, Vũ Hoàng sử dụng đại trận để vây khốn ngươi, ta đã nghĩ thông qua lần này để xem tiềm lực của ngươi, nếu điểm khó khăn ấy mà cũng không vượt qua được, thì tại thần giới còn nhiều trở ngại hơn, ngươi làm thế nào để vượt qua?
Ngân Hoa mỗ mỗ bắt đầu mỉm cười nói,
- Nhưng bây giờ xem ra, Lan đại nhân không hổ là Lan đại nhân, ánh mắt so với ta quả nhiên cao minh hơn hẳn.
Trong khi nói Ngân Hoa mỗ mỗ nhìn Tần Vũ, ánh mắt tựu như là trượng mẫu nhìn con rể vậy.
- Không phải cao bình thường, mà là rất cao a.
Ngân Hoa mỗ mỗ cảm thán không thôi.
- Ta như thế nào đều nhìn không rõ tư chất của ngươi. Chúng ta sau lần trước bây giờ gặp lại, mới có hơn ba ngàn năm thôi. Linh hồn cảnh giới ngươi đã đạt đến như thế này sao, cũng đã đạt đến thượng cấp thần nhân.
Công lực dễ dàng tu luyện, nhưng linh hồn đúng là vô cũng khó khăn.
- Bình thường từ cửu cấp tiên đế, khi đạt đến cảnh giới linh hồn của thần nhân, phải trải qua năm tháng cực kỳ dài. Hạ cấp thần nhân cảnh giới để đột phá lên trung cấp thần nhân cảnh giới, càng khó khăn thêm! Bình thường dưới tình huống từ cửu cấp tiên đế đột phá lên trung cấp thần nhân đại thành, đều phải trải qua mấy ngàn vạn năm, thậm chí cận ức năm.
- Nhưng ngươi, mới có ba ngàn năm hơn, cái tư chất này... ta cả đời cũng chưa thấy qua tốc độ kinh khủng như vậy.
Ngân Hoa mỗ mỗ lắc đầu tự cười nhạo.
- Lần trước, ta nhận định ngươi tư chất bình thường, không phải dạng thiên tài, bất quá Lan đại nhân ánh mắt thiệt là lợi hại a.
Ngân Hoa mỗ mỗ vừa nói vừa đi lại phía trước Tần Vũ, vỗ vỗ vào vai Tần Vũ, Ngân Hoa mỗ mỗ hiền lành nói.
- Ngươi đúng là tốc độ tu luyện quá kinh người, nếu cứ tiếp tục như vậy, ta nghĩ... hơn ngàn năm sau, người có thể đạt tới thiên thần cảnh giới. Ngươi đúng là tư chất kinh người, hơn nữa có Lan đại nhân hỗ trợ, cũng đã có thể xem như cùng với Lập Nhi ở chung một nơi rồi.
Tần Vũ gập đầu.
- Tư chất kinh người, nhưng đến bây giờ, ta cũng không rõ với tư chất này, ngươi còn lên tới mức nào nữa?
Ngân Hoa mỗ mỗ trong lòng thầm nghĩ,
- Như thế nào có thể, qua ba ngàn năm, linh hồn đã đến mức này.
Tần Vũ lúc này mới lên tiếng nói.
- Theo như lời mỗ mỗ, Tần Vũ đều ghi tạc trong lòng, chẳng biết mỗ mỗ còn điều gì đề tỉnh ta nữa không?
Đối với bậc trưởng bối của Lập nhi như Ngân Hoa mỗ mỗ, Tần Vũ cũng rất là tôn kính.
Ngân Hoa mỗ mỗ giật mình nói:
- Nói đến đề tỉnh, ta nhớ tới một điều rất trọng yếu.
Ngân Hoa mỗ mỗ sắc mặt nghiêm túc, trịnh trọng nói:
- Tần Vũ ngươi nhớ kỹ một việc.
Tần Vũ thấy bộ dáng quan trọng của Ngân Hoa mỗ mỗ, lập tức chăm chú lắng nghe cẩn thận.
- Có chuyện trọng yếu nào?
Khương Nghiên đứng bên cạnh cũng nghi hoặc nói thầm.
Ngân Hoa mỗ mỗ nhìn Tần Vũ nói:
- Ta nhìn thực lực ngươi hiện nay, thần kiếp đến cũng không còn xa nữa. Ta nói cho ngươi sự tình quan hệ đến độ thần kiếp của ngươi. Tần Vũ nhớ kỹ, khi độ thần kiếp không được sử dụng "Khương Lan Giới", còn nữa, ngươi cần phải giữ lại một số chủ bài quan trọng không nên sử dụng đến.
- Chủ bài?
Tần Vũ nghi hoặc nhìn về phía Ngân Hoa mỗ mỗ.
Tần Vũ đã sớm quyết định mọi chuyện, độ kiếp cùng với Hắc Vũ và Hầu Phí, đến lúc đó ba huynh đệ có thể phi thăng thần giới cùng nhau. Ba người độ thần kiếp, có thể uy lực thần kiếp cao hơn rất nhiều nhưng Tần Vũ với thực lực của chính mình cũng vô cùng tự tin.
- Tại sao không thể sử dụng, ta độ thần kiếp sẽ kiếm một địa phương bí mật, ta sử dụng "Khương Lan Giới " ngoại nhân cũng không biết, không ai biết được hết, vậy sợ cái gì?
Tần Vũ có chút nghi hoặc.
Ngân Hoa mỗ mỗ lắc đầu đạm cười nói:
- Có người biết! Thần giới biết! Tần Vũ, ta nói cho ngươi, thần giới tịnh không phải như ngươi tưởng tượng đơn giản vậy đâu, chẳng lẽ ngươi cho rằng thần giới chỉ có một ít siêu cao thủ, chia ra làm một ít thế lực thôi sao?
Tần Vũ ngây ngốc ngạc nhiên.
- Không phải vậy, thần giới là một vũ trụ vận chuyển, liên quan tới vô số vũ trụ không gian bên dưới, nói tóm lại thần giới vô cùng phức tạp. Tịnh không phải như ngươi tưởng tượng đơn giản vậy đâu. Nếu ngươi không muốn phiền toái. Tới thần giới ngưoi sẽ hiểu lời ta nói.
Ngân Hoa mỗ mỗ nói.
Tần Vũ đã hiểu được một ít.
- Nếu ta sử dụng bảo vật quá lợi hại, phỏng chừng sẽ lọt vào đích nhắm của thần giới đại nhân vật.
Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ.
- Bất quá, không dùng bảo vật lợi hại, độ thần kiếp cũng rất dễ dàng.
Tần Vũ tự tin vô cùng.
- Tốt lắm, ta chỉ nhắc nhở ngươi điểm này Chỉ cần nhớ kỹ hai điểm, một độ thần kiếp không cần bộc lộ quá nhiều, cần phải ẩn tàng thực lực. Hai, không cần lỗ mãng đi tìm Lập nhi. Khi nào thực lực ngươi đủ, Lan đại nhân tự sẽ giúp ngươi thôi.
Ngân Hoa mỗ mỗ nói xong, liền nhìn về phía Khương Nghiên:
- Khương Nghiên, chúng ta cũng phải về, lần này hạ giới thời gian cũng tương đối quá dài, nếu không trở về ta cũng có chút phiền toái.
- Vâng.
Khương Nghiên gật đầu, sau đó nhìn về phía Tần Vũ,
- Tần Vũ, muội trở về thần giới đây, huynh cần cố gắng nha, đừng làm cho tỷ tỷ chờ đợi lâu quá đó.
Cắn hai bờ môi, Khương Nghiên nhẹ nhàng nói:
- Tần Vũ đại ca, nếu Lạc Vũ ca ca có cái gì phiền toái, hy vọng huynh sẽ hỗ trợ, Nhớ đó.
Tần Vũ từ từ thong thả gật đầu.
- Yên tâm.
Ngân Hoa mỗ mỗ, Khương Nghiên hai người cùng nhìn Tần Vũ mỉm cười từ biệt, sau đó hai người bay về phía chân trời, bầu trời đang trong xanh bỗng đột ngột xuất hiện một kim sắc đại môn, Ngân Hoa mỗ mỗ, Khương Nghiên hai ngươi như vậy bước vào đại môn kim sắc. Sau đó kim sắc đại môn cũng biến mất không thấy nữa.
Viêm Dương tinh, trên đỉnh ngọn núi cao, chỉ có một mình Tần Vũ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Sau đó, Tần Vũ thân hình nhất động, liền biến mất.