Chương 330: Bồi Táng Ba

Tinh Thần Biến

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 11:22:31

- Là ngươi sát hại đồ đệ Vũ Điển của ta? Ngọc Thanh Tử trên cao nhìn xuống quát. Hôm nay đám người Ngọc Thanh Tử nghĩ rằng mọi thứ đã nằm trong tầm kiểm soát, Ngọc Thanh Tử muốn trước lúc động thủ, làm rõ ràng kẻ giết đồ đệ Vũ Điển của mình rốt cuộc là ai. - Là ta. Tần Vũ ngẩng đầu lạnh lẽo nhìn Ngọc Thanh Tử. - Ta không chỉ đã giết hại Vũ Điển, hôm nay ta còn muốn giết nhiều đệ tử của người hơn nữa. - Khoác lác không biết nhục. Ngọc Thanh Tử trừng mắt nhìn. Lúc này, trong đầu Ngọc Thanh Tử vang lên truyền âm của Tiềm Khải Tiên Đế: - Ngọc Thanh Tử, đừng quên lệnh của Vũ Hoàng, chúng ta tốt nhất là bắt sống hắn, nếu không thể thì giết chết sau đó thi triển Sưu hồn chi thuật cũng không muộn. - Tiềm Khải đạo huynh, là ta đã lỗ mãng. Ngọc Thanh Tử truyền âm nói Báo cừu cho Vũ Điển là chuyện nhỏ, hoàn thành nhiệm vụ của Vũ Hoàng mới là trọng yếu Tiềm Khải Tiên Đế lạnh lùng nhìn Tần Vũ nói: - Ta là Tiềm Khải Tiên Đế, đứng đầu tam thập lục quân dưới trướng Vũ Hoàng, ta tuyệt không sát hại người vô danh, nhanh chóng nói rõ danh tự. Tiềm Khải Tiên Đế nghĩ qua chiêu này sẽ biết được đối phương tên là gì Vũ Hoàng? đứng đầu Tam thập lục quân? Tần Vũ mặc dù sát khí đang tràn ngập trong ngực, nhưng lời nói của Tiềm Khải tiên đế khiến Tần Vũ từ đáy lòng xuất hiện một tia cảnh giác. Địch nhân vì muốn báo thù cho Vũ Điển, huy động nhân lực lớn như thế này khó mà tưởng tượng nổi. - Ta tên là gì các ngươi không có tư cách để biết. Tần Vũ lãnh đạm nói. Tiềm Khải đạo huynh, không cần nhiều lời với hắn, cứ theo lệnh Vũ Hoàng, trực tiếp giết chết, tới lúc khoảnh khắc hắn chết thi triển sưu hồn thuật cũng không muộn. Ngọc Thanh Tử lạnh lùng nói. Ngọc Thanh Tử thậm chí quang minh chính đại nói cho cả Tần Vũ nghe. Ngươi thật cuồng ngạo, Vũ Hoàng bệ hạ dích thân hạ lệnh muốn đối phó ngươi, ngươi há có thể tồn tại? Ngọc Thanh Tử lạnh lùng nhìn Tần Vũ. Đầu óc Tần Vũ đang nóng bừng, nhưng trong tâm vẫn phải bắt buộc chính mình: tỉnh táo, tỉnh táo, hành động lần này của đối phương là theo lệnh Vũ Hoàng. Cho nên Vũ Hoàng khẳng định đã nghe được cái tên "Tần Vũ", trong khi tại nhân giới vô luận là Thanh Hư quan cùng Âm Nguyệt cung đều có phương pháp cùng với thượng giới truyền lại tin tức. Tên Hoa Nhan tại phàm nhân giới chắc chắn đã báo cho tiên giới biết rõ tình hình, mười đến tám chín phần...ta tên là gì, Vũ Hoàng đã biết. Đột nhiên Tần Vũ lộ vẻ giận dữ. Ta không tin, như quả ta muốn chạy trốn, tiên ma, yêu giới rộng lớn mênh mông vô hạn, Vũ Hoàng làm thế nào có thể tìm được ta? Tần Vũ sát ý bắt đầu dâng lên, sự tình này kết thúc ta có lưu tinh lệ hỗ trợ hoàn toàn có thể thu liễm khí tức, ly khai nơi này trực tiếp biến đổi bộ dạng, bất kỳ ai cũng không có khả năng nhận ra ta! Tần Vũ cảm thấy có phần nắm chắc, Về sau không phải lo nghĩ, Tần Vũ ta sợ gì? Nhất thời Tần Vũ không hề áp chế để nộ hoả hoàn toàn tràn ngập não bộ, Tiềm Khải đạo huynh, huynh không cần cùng hắn lãng phí thời gian, cứ trực tiếp động thủ giết hắn. Ngọc Thanh Tử khuyên nói. Tiềm Khải tiên đế nhìn Tần Vũ: - Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi chỉ cần bó tay chịu trói, ít nhất có thể giữ được mạng sống, nếu không... Ta hạ lệnh một câu, ngươi hẳn phải chết không sai. Chết không sai? Tần Vũ liếm môi, trong mắt loé lên một đạo huyết địa quang mang. Khổng Lam, Đồ Cương, Đạm Mộng ba người vẫn đứng lẳng lặng đợi lệnh Tần Vũ Vũ Hoàng, ngươi trả giá cao như vậy chắc muốn biết được thân phận của ta, ta đây cũng không để ngươi thất vọng, Tần Vũ trong lòng dũng xuất một cỗ sát ý điên cuồng, đồng tử không khỏi co rút lại Tiềm Khải tiên đế thấy biểu tình Tần Vũ như vậy, biết đối phương không chịu đầu hàng, lập tức ra lệnh: - Mọi người nghe lệnh, không tiếc hết thảy tiêu diệt bốn người. Rõ! Bảy mươi cửu cấp kim tiên, hai trăm bát cấp kim tiên đồng thời nhận lệnh, thanh âm chấn động thiên địa, tất cả tu luyện giả Liễu Phong thành trong lòng run rẩy, chỉ dám lặng lẽ nhìn qua cửa sổ nhìn lên những bóng người trên không Liễu phong thành. Hô!Hô!Hô Giống như một trận mưa tên, vô số kiếm khí, quang hoa trực tiếp hướng bốn người phía dưới vọt tới. Tần Vũ bốn người ở dưới hoàn toàn bị kiếm khí, quang hoa bao vây. ... ... Vạn thú phổ nội, bát cấp yêu vương, cửu cấp yêu vương tất cả lên cho ta! Trong khi Tiêm Khải tiên đế hạ lệnh đồng thời Tần Vũ cũng tâm niệm truyền lệnh. "Bốn mươi khối cực phẩm nguyên linh thạch, thân thể kiếm tiên khôi lỗi có thể làm tiêu hao bao nhiêu?" Đồ nhi ngốc, đây là đêm máu vi sư dùng để tế ngươi. Tần Vũ nhìn kiếm khí phóng tới, cả người đột nhiên biến động. Toàn thân Tần Vũ hoá thành một đạo bóng mờ đen, trực tiếp xuyên nhập trận doanh cửu cấp kim tiên trên không, chớp mắt máu tươi tung tóe giữa bầu trời đêm, bóng Tần Vũ đi tới đâu, chỗ đó từng tên kim tiên cấp chín rụng rơi. Những cửu cấp kim tiên đó bụng đều bị xuyên thủng, nguyên anh của chúng cũng bị xuyên thủng. Tần Vũ nhờ vào sự phòng ngự mạnh mẽ của kiếm tiên khôi lỗi, căn bản không để ý đến tiên kiếm, kiếm khí của đối phương công kích, toàn thân với tốc độ nhanh nhất dựa vào thần kiếm "Phá Thiên" sắc bén giải quyết tính mạng của đối phương. Sao có thể thế được... Tiềm Khải tiên đế, Ngọc Thanh Tử, Hạ Hoa tiên đế đều chấn động. Cho dù là tiên đế, lực phòng ngự thân thể hoàn toàn không thể đạt được như Tần Vũ, không coi sức tấn công của cửu cấp kim tiên vào đâu. Tần Vũ đã hạ sát liên tục mười hai cửu cấp kim tiên, Đồ sát, đây chính là đồ sát A...Tiếng kêu thảm liệt từ xa truyền đến Tiềm Khải tiên đế, Ngọc Thanh Tử, Hạ hoa tiên đế ba người lúc này mới chú ý đến trận doanh bát cấp kim tiên, thế nhưng trên không xuất hiện một đám thân ảnh điên cuồng vô cùng. Chỉ nghe thấy tiếng xoát xoát, tất cả đám thân ảnh đều hiện rõ. Vạn thú phổ đệ nhị tầng, hai mươi tám cửu cấp yêu vương, hơn trăm bát cấp yêu vương lần lượt xuất hiện, lúc mới đầu kim tiên đại quân kinh hoàng không phản ứng kịp, tổn thất không ít hảo thủ, nhưng lúc sau bát cấp, cửu cấp kim tiên cũng cùng đám linh thú bắt đầu đối địch. Kim tiên thấy đánh không lại đối thủ, lập tức ngự kiếm chạy trốn, trong nháy mắt đã ngoài ngàn dặm, nhưng linh thú trong nháy mắt cũng đã đuổi tới. Trận chiến vốn chỉ tại trên không Liễu Phong thành, sau đó cùng với sự chém giết ngày càng kịch liệt, khu vực ngày càng lan rộng ra . Oanh long long! Tiếng nổ không ngừng vang lên, bát cấp, cửu cấp kim tiên chém giết nhau, năng lượng không ngừng xung đột, phảng phất như hàng ngàn, hàng vạn đạo thiên lôi không ngừng vang lên, không chỉ Liễu Phong thành mà cả người tu luyện ở hai đại thành trì ở Phong Nguyệt tinh cũng nghe thấy những tiếng rền hãi nhân. Kiếm khí tung hoành! Quang hoa tứ xạ! Phòng ốc sập đổ, núi cao nứt vỡ, sông lớn ngừng chảy. Mấy trăm bát cấp, cửu cấp kim tiên cao thủ điên cuồng chém giết, cả Phong Nguyệt tinh phảng phất đều hãm nhập trong địa ngục vô biên, cao thủ tối cường của Phong Nguyệt tinh cũng chỉ nhất, nhị cấp kim tiên, cũng không thể chống nổi đám cao thủ này. Ngày tận thế, vô số tu luyện giả trong lòng đều phát run. Người thứ mười lăm. Tần Vũ xuyên qua thân thể một cửu cấp kim tiên bay tới, cửu cấp kim tiên cả người bị phân làm tám mảnh, máu thịt bay ra bốn phía, Tần Vũ thuận tay thu lấy nguyên anh cất vào Diễm Huyền giới chỉ. Đột nhiên. Phảng phất từ trên không một đạo kiếm khí xanh biếc giáng xuống bổ về hướng Tần Vũ. Tần Vũ vừa định tránh, chỉ là đột nhiên cảm thấy cả thân thể đang chìm trong vũng bùn, tốc độ đã giảm xuống rất nhiều, căn bản là không kịp tránh. Tần Vũ phản thủ sử dụng đoản kiếm đỡ đạo kiếm khí. Giống như bị một chuỳ đập mạnh lên người, Tần Vũ rơi mạnh xuống. Năng lượng tiêu hao nhanh chóng. Tiếp một kiếm gần như vậy, Tần Vũ cảm thấy chin khối cực phẩm nguyên linh thạch đã tiêu hao hơn ba phần năng lượng. Tiếp một kiếm của ta mà không chết, thực lực ngươi quả nhiên không tồi. Ngọc Thanh Tử đứng trước Tần Vũ, lạnh lùng nhìn Tần Vũ, ngươi vừa rồi dũng cảm ngạnh tiếp nhiều lần công kích như vậy, trên người ngươi có phải là thần khí chiến y? Tiềm Khải tiên đế, Hạ Hoa tiên đế hai người cùng nhìn về phía Tần Vũ, ánh mắt nóng lên. Vừa rồi Tần Vũ phóng túng không ngại giết người tại trường bọn họ đều nhìn thấy, ngoại trừ là thần khí chiến y , bọn họ căn bản không biết Tần Vũ vì cái gì mà trình độ phòng ngự đạt được như thế. Thần khí phòng ngự chiến y? Đúng là Tiềm Khải tiên đế, hôm nay đến một kiện thần khí đều không có, thần khí trân quí chỉ có thể tưởng tượng mà khó gặp, nói gì đến phòng ngự thần khí. Tam đại tiên đế đều đỏ mắt, Tần Vũ đứng yên nhìn Ngọc Thanh Tử. Vừa rồi ngươi dùng thủ đoạn gì vậy, sao khiến ta cảm giác như rơi vào vũng bùn. Tần Vũ trực tiếp quát hỏi Ngọc Thanh Tử, Tiềm Khải tiên đế, Hạ Hoa tiên đế ba người đồng thời rùng mình Đạt đến cấp độ tiên đế, có thể khống chế năng lượng biến hoá "vực". chẳng lẽ ngươi ngay cả điều này cũng không biết? Ngọc Thanh Tử kinh ngạc nghĩ, tức thì cười lạnh nói, ngươi không cần phải cố ý giả như không biết. Ngọc Thanh Tử tiếp tục xuất kiếm. Lần này Tần Vũ thấy được một đạo kiếm quang mờ ảo. Tiên kiếm của Ngọc Thanh Tử vừa xuất, không gian chung quanh tiên kiếm phảng phất di động từ từ rộng ra như sóng, đồng thời vô số kiếm khí tự nhiên xuất hiện, không ngừng hướng tới bản thể tiên kiếm hội tụ. Đây là "Vực " sao? Trong lòng Tần Vũ đoán. - Chủ nhân, địch nhân rất nhiều cửu cấp kim tiên, hơn nữa không ít trong số đó là kiếm tiên, nhiều huynh đệ không thể chống nổi, Giọng nói của Khổng Lam vang lên trong đầu Tần Vũ. Tần Vũ thân hình bay ngược về sau, đồng thời nhìn ra xa. Chỉ thấy chém giết nơi nơi, người của Ngọc Kiếm tông quả là mạnh, bát cấp kim tiên đối phó với bát cấp yêu vương, chỉ là những kim tiên đó đều là kiếm tiên, lực tấn công rất mạnh, khiến cho đại quân linh thú của Tần Vũ chịu thiệt lớn. Đám bát cấp yêu vương, cửu cấp yêu vương, khi đánh không lại đối thủ, sắp bị giết không hẹn mà cùng trốn vào Vạn thú phổ. Tình huống này khiến không ít kim tiên kỳ lạ phát hiện, lúc chuẩn bị giết đối thủ, đối thủ biến mất như thuấn di. Nhưng cũng có bát cấp, cửu cấp yêu vương lợi hại, bản thân yêu vương đại đa số là thần thú, bọn chúng cũng giết kim tiên của đối phương, xé rách thân thể đối phương, huỷ diệt nguyên anh, khiến kim tiên hồn phi phách tán. Kim tiên giết yêu vương, yêu vương có thể chạy trốn vào Vạn thú phổ Yêu vương giết kim tiên, kim tiên không có chổ để chạy. Máu tươi...nhuộm đỏ trời đêm. Từng sinh mạng cứ như vậy vụt tắt, đa phần đều là phe kim tiên. - Khổng Lam, các ngươi có thể giết được bao nhiêu thì giết bấy nhiêu, hiện tại nếu không được thì tiến vào Vạn thú phổ. Địch nhân, còn lại ... giao cho ta. Tần Vũ cảm nhận được trong cơ thể lực lượng vô tận. Tần Vũ nắm chặt thần kiếm Phá Thiên trong tay. - Rõ, chủ nhân! Tần Vũ nhìn Ngọc Thanh Tử đằng xa, nói: - Ngọc Thanh Tử, ta nhớ rõ Ngân Huyền tinh hệ là ngươi quản lý, ngươi có thể được xem là Ngân Huyền tinh hệ đệ nhất nhân. - Tới lúc này ngươi còn muốn lãng phí thời gian? Lần này ngươi chết chắc rồi, khỏi cần động não tính kế nữa. Ngọc Thanh Tử lạnh lẽo nhìn Tần Vũ, mặt khác, Tiềm Khải tiên đế cùng Hạ Hoa tiên đế chiếm hai phương vị bao vây Tần Vũ. Tần Vũ không lo những chuyện đó, chỉ nhìn Ngọc Thanh Tử: - Không phải, ta chỉ là muốn nói cho ngươi một việc. Phong Nguyệt tinh Liễu gia có một đệ tử tên là Liễu Hàn Thư, hắn hai mươi năm tuổi đạt đến Kim Đan trung kỳ. - Hai mươi năm tuổi đạt đến Kim Đan trung kỳ? Nghe vậy, Ngọc Thanh Tử không khỏi cười nhạo Liễu Hàn Thư tư chất ngu dốt - Liễu Hàn Thư có thể xem như sống ở tầng lớp dưới cùng, bị người cười nhạo, bị người kỳ thị. Hắn hai mươi năm tuổi, năm ấy cuộc sống gặp chuyển biến. Trong khi Tần Vũ nói đến đây, Tiềm Khải tiên đế cùng Hạ Hoa tiên đế âm thầm bố trí cấm chế trận pháp. Thấy Tần Vũ không quan tâm, Ngọc Thanh Tử cũng mừng rỡ kéo dài thời gian. - Hắn chỉ có mười năm tự do đứng thẳng mà sống, hắn đã chết... vì hắn bị người của ngươi giết chết. Thanh âm Tần Vũ vô cùng bình thản, chẳng những không giận, thậm chí còn có một chút tươi cười, chỉ là nụ cười đó làm cho lòng người lạnh lẽo, cho nên ta muốn hơn trăm bát cấp kim tiên, cửu cấp kim tiên, thậm chí cả tiên đế bồi táng cùng hắn. Tần Vũ nhẹ nhàng đảo mắt nhìn quanh tam đại tiên đế. Một phế vật đã chết, hai mươi năm tuổi mới đạt Kim Đan trung kỳ. ngươi còn muốn tiên đế bồi táng cùng hắn, nằm mơ sao, Ngọc Thanh Tử nhịn không được châm chọc. Có phải nằm mơ hay không, lập tức sẽ biết! Tần Vũ cười nhẹ nói. Chết! Thanh âm Ngọc Thanh Tử vừa mới vang lên, ba đạo quang hoa sặc sỡ phân biệt từ trong lòng bàn tay tam đại tiên đế bắn ra, không gian quanh Tần Vũ phảng phất bị bóp méo như nhau, không gian bóp méo tràn ngập tam sắc quang mang. - Bồng! Khu vực quanh Tần Vũ nổ mạnh ra, trông như mặt trời thứ hai, chiếu sáng cả Liễu Phong thành. Chắc chết rồi, Tiềm Khải tiên đế mười phầnn tin tưởng, đúng là nếu ta đối mặt với một kích này cũng chết tại đương trường. Ngọc Thanh Tử cùng Hạ Hoa tiên đế ở hai phương vị khác cũng nhận định Tần Vũ chắc đã chết Tuy nhiên! Cùng với tiếng nổ mạnh, ở gần người có công lực yếu nhất Hạ Hoa tiên đế có mấy chục thước, một đạo tàn ảnh theo tiếng nổ phóng ra, khoảng cách mấy chục thước căn bản không kịp phản ứng. Hạ hoa tiên đế bản năng chỉ có thể né tránh, tịnh không thể ngăn cản. Đoản kiếm đi vào trong người Hạ Hoa tiên đế, trực tiếp xuyên qua nguyên anh, sau đó đoản kiếm vung lên trên tạo thành một vết thủng dài cả nửa mét Tần Vũ hai tay một trảo xé rách Hạ Hoa tiên đế thành hai phần, máu tươi bắn đầy đất. Tần Vũ lăng không đứng thẳng, trên thân dính đầy tiên huyết của Hạ Hoa tiên đế. Dưới ánh trăng màu huyết hồng, Tần Vũ trông càng khủng bố. Đồ nhi, đây là ta bồi táng tiên đế thứ nhất vì ngươi. Tần Vũ trong lòng nghĩ, tức thì Tần Vũ tiếp tục động thủ, hoá thành một đạo lưu quang tàn ảnh đến trước thân Ngọc Thanh Tử.