Chương 155: Thuỳ Chi Tội

Tinh Thần Biến

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 11:22:08

- Cút đi! Lan thúc phất tay áo. Một cỗ năng lượng cực kỳ mãnh liệt nhưng mềm mại, căn bản không để cho Thanh Long và Tam Nhãn lão yêu một chút kháng cự nào, hai đại cao thủ đứng đầu hải ngoại tu chân giới đã bị cuốn bay đi cả ngoài mấy trăm dặm, không thể cưỡng lại được! Trợn mắt há mồm! Bốn huynh đệ Địch Long ngơ ngác nhìn người trung niên đột nhiên xuất hiện này. Quá là mạnh, thật là quá sức tưởng tượng, chỉ phất một tay áo mà hai siêu đại cao thủ đệ nhất và đệ nhị của hải ngoại tu chân giới đều cùng bị bay ra xa mấy trăm dặm. Đám người Đằng Sơn, Lâu Kha sợ tới mức một câu không dám nói. Chủ nhân bọn họ bị cuốn bay làm bọn họ sợ tới mức trong lòng run rẩy. - Sư tôn! Hầu Phí cười hì hì nói. Trên mặt Tần Vũ đang cố ức chế mọi sự kinh hãi. Mặc dù hắn biết Lan thúc rất mạnh, nhưng mà như thế này thì quá sức mạnh mẽ, mạnh đến mức phi thường! Thanh Long cung chủ là ai? Là Không Minh tiền kỳ thần thú, có thể so với Độ Kiếp kỳ tu tiên giả, thế mà chỉ cần Lan thúc khoát tay áo một cái đã không cưỡng nổi mà bị cuốn bay ngoài mấy trăm dặm. Năng lực này là cấp bậc gì? Không chừng năng lực Thiên Tiên cũng chỉ đến bực này mà thôi. - Tiểu Vũ bị làm sao vậy? Lan thúc cười nhìn Hầu Phí hỏi, Hầu Phí cười khanh khách nói: - Khẳng định là đại ca quá kinh ngạc trước năng lực của sư tôn. Hì hì...Thanh Long hai tên này mặc dù năng lực không tệ, nhưng ta vẫn có thể cùng bọn họ trao đổi vài chiêu. Bọn họ bức ép ta thì cũng có thể bỏ qua. Nhưng ở trước mặt sư tôn còn dám hung hăng sao? Hầu Phí lúc này khá giống một con gà trống đắc ý, vênh váo ngẩng đầu, nhìn quanh bốn phía. Bốn huynh đệ Địch Long ở một bên cũng không dám hó hé. Thực tế bây giờ bốn huynh đệ đang cố gắng dùng Linh Thức Truyền Âm đàm luận. - Đại ca! Không phải ngươi từng nói, những gì Tần Vũ nói về sư môn là giả sao? Nhưng hiện tại Hầu Phí xưng hô cao thủ kia là sư tôn, Tần Vũ cũng xưng hô cái quỷ gì Lan thúc, xem ra bọn họ đúng là một sư môn rồi. Địch Húc giống như muốn khóc nói. Trong miệng Địch Long cũng phát đắng nói: - Ôi, đừng nói vậy mà. Ta làm sao mà biết được? Đâu ngờ Tần Vũ kia nói thật. Nếu hắn thật có chỗ dựa quá mạnh như vậy, thì sao hắn còn cung cung kính kính theo bọn Lục đệ về Cửu Sát điện làm cái quái gì? Địch Long bây giờ cũng không còn một chút tức giận nào nữa. Mới một cái phẩy tay áo mà hải ngoại tu chân giới đệ nhất, đệ nhị hai đại cao thủ đã bị bay tuốt mấy trăm dặm. Năng lực này là cấp nào đây? Bọn họ cả một chút sức kháng cự đều không có, chỉ có thể tùy nguời xử trí. Nguyên lai ôm lòng đi báo thù, bây giờ bọn họ một chút tâm tư báo thù đều không có. Dù sao sự chênh lệch là quá lớn như lấy voi đè kiến, địch nhân nếu muốn giết bọn họ thì chỉ cần phất tay là bốn huynh đệ bọn họ xong đời một cách ngoạn mục. - Hiện tại chỉ có thể chờ mong vị siêu cấp cao thủ kia chừa cho chúng ta một mạng. Địch Tiến vốn rất cao ngạo, bây giờ một chút ngạo khí cũng không có. Cao ngạo thì phải có thực lực. Một trẻ con ở trước mặt một cự hán mà cao ngạo, thì đó là đồ ngu ngốc. Bọn họ chỉ có hy vọng đối phương tha mạng, nhưng liệu đối phương có chịu tha mạng hay không? Vừa rồi bọn họ đối với Tần Vũ và Hầu Phí chỉ muốn giết chết mới thôi. Đối phương tha hay không tha, ít nhất bốn người Địch Long không thể xác định. Hơn nữa quyền quyết định thuộc về đối phương. Thanh Long và Tam Nhãn lão yêu bị thổi bay một hồi thì hai người đã biết húc đầu vào đá rồi. Căn bản không để cho bọn họ có chút chống cự, hai người đã bị bay tuốt ngoài mấy trăm dặm, sau đó lực lượng khổng lồ kia trong nháy mắt biến mất. Thanh Long và Tam Nhãn lão yêu lập tức ổn định thân hình. Nhưng bọn họ không vội vàng chạy trốn. Chạy trốn ư? Bọn họ còn dám sao? Vừa rồi chỉ là một chiêu là bọn họ đã có thể xác định cao thủ kia rốt cuộc năng lực cấp bậc thế nào rồi. Năng lực như thế , bọn họ có chạy đến nơi nào cũng đều vô dụng. Chỉ có thể trở lại đối mặt. Chỉ có đối phương tha bọn họ một mạng, bọn họ mới có thể từ nay về sau mới có thể an toàn mà sinh sống. - Thanh Long, ngươi kiến thức uyên bác, nói xem hắn có năng lực quỷ quái gì vậy? Tam Nhãn lão yêu nuốt ực nước bọt, cố thu hết can đảm kinh hãi nói. Thời khắc này Tam Nhãn lão yêu không còn chút cao ngạo nào nữa. Hắn đã trải qua một trận kinh hoàng vì thấy đối thủ quá mạnh đi. Thanh Long nhíu mày suy tư một lúc, rồi nói: - Đại Thành kỳ cao thủ mặc dù có khả năng đẩy lui chúng ta. Nhưng cho dù Đại Thành kỳ cao thủ thật sự động thủ cũng chỉ có thể đẩy chúng ta nghiêng ngửa đến ngoài trăm dặm. Nhưng... chỉ là phất tay áo dễ dàng như thế, lại có thể làm cho chúng ta không có tới một điểm nhỏ sức phản kháng, nhưng không tổn thương chúng ta chút nào, chỉ có... - Thiên Tiên sao? Tam Nhãn lão yêu ngập ngừng nói. Thanh Long gật đầu đáp: - Đúng là Thiên Tiên năng lực. - Thiên Tiên không phải đều phi thăng sao, làm thế nào... Tam Nhãn lão yêu mặc dù năng lực đúng là không tệ, nhưng nói về kiến thức thua xa Thanh Long. Dù sao Thanh Long cũng thuộc loại Long tộc trong truyền thuyết, hắn có tiền bối chỉ dạy. Thanh Long nói: - Hôm nay để ta đây nói cho ngươi nghe. Thiên Tiên thì phi thăng, nhưng còn có Tán tiên. Tán tiên có mười hai kiếp, mỗi lần vượt qua một kiếp thì năng lực gia tăng rất nhiều. Chỉ vượt qua đệ tứ thiên kiếp thì năng lực có thể so với cấp một Thiên Tiên. - Cấp một Thiên Tiên sao? Tam Nhãn lão yêu nhíu mày hỏi. Thanh Long khinh thường nói: - Ngươi đương nhiên không biết. Ta nói cho ngươi hay Thiên Tiên cộng lại có chín cấp còn Tán tiên cần phải trải qua mười hai kiếp. Mười hai kiếp Tán tiên năng lực ngang bằng chín cấp Thiên Tiên, bốn kiếp Tán tiên năng lực cùng cấp với một bậc Thiên Tiên. Thế giới này dù không có Thiên Tiên, nhưng có Tán tiên. Trong truyền thuyết mười hai kiếp Tán tiên, năng lực mạnh, giống như... Thanh Long suy nghĩ hồi lâu, nói thêm: - À, bóp chết ngươi giống như bóp chết con kiến, bóp chết Đại Thành kỳ cao thủ cũng giống y như bóp chết con kiến. Tam Nhãn lão yêu bây giờ mới biết được cái gì kêu là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Tại hải ngoại tu chân giới, bọn họ được coi là siêu cấp cao thủ, nhưng so với một Tán tiên này thì căn bản không là gì đáng kể. - Ngươi xem thần bí cao thủ kia là mấy kiếp Tán tiên vậy? Tam Nhãn lão yêu nghi hoặc hỏi. Thanh Long suy nghĩ một lát, nhớ lại lúc trước nhìn thấy năng lực tiền bối trong địa tộc, từ tốn nói: - Thần bí cao thủ quá mạnh mẽ, ta không thể phán đoán chính xác, nhưng... ta có cảm giác rằng thần bí cao thủ kia ít nhất trải qua sáu kiếp Tán tiên! - Ít nhất là sáu kiếp Tán tiên sao? Sao không nói ít nhất ba cấp Thiên Tiên đi? Tam Nhãn lão yêu nuốt nước miếng, chung quy bây giờ hắn đã biết đối phương rất mạnh. Thanh Long gật đầu nói: - Đi thôi. Cao thủ cỡ này thì cho dù ta có trở về bộ tộc, thì cao thủ của bộ tộc cũng sẽ không cho phép ta đắc tội với cao thủ như thế. Hơn nữa... Sáu kiếp Tán tiên là ta chỉ đoán mức tối thiểu thôi đấy. Cao thủ này năng lực mạnh vô cùng, căn bản vô phương xác định chính xác thực lực. Tam Nhãn lão yêu trong lòng cũng hiểu rõ, cao thủ siêu việt trải qua rất nhiều thời gian, thật sự vô phương xác định. Thanh Long chỉ căn cứ vào khí thế đẳng cấp của cao thủ tiền bối trong Long tộc mà phán đoán ra. Năng lực và thân phận địa vị của hắn quá thấp, được gặp qua và ra mắt cực mạnh cao thủ trong tộc bất quá chỉ là sáu kiếp Tán yêu, nhưng cho dù vị tiền bối kia khí thế thật cao nhưng Thanh Long vẫn cảm giác không bằng thần bí nhân vừa rồi. Dù sao đối với bọn người Thanh Long mà nói, vô luận là sáu kiếp Tán tiên, hay mười hai kiếp Tán tiên đều không có khác nhau, bởi vì tóm lại bọn họ không có khả năng kháng cự. - Trở về đi, nghe người ta sắp xếp. Thanh Long vội vàng thúc giục. Thanh Long biết, với cao thủ đẳng cấp đó, mình trọng mặt mũi người ta và tùy người ta xử trí, thì người ta có thể vì thân phận địa vị sẽ không đối với mình quá tệ. Còn nếu như mình mà hung hăng cùng người ta, bị lọt xuống kết cục quái quỷ gì, nguời khác cũng có thể dễ dàng đoán ra. - Hảo! Tam Nhãn lão yêu cũng không dám nói nhiều. Lập tức cùng Thanh Long bay trở về. - Lan thúc! Ta cảm giác năng lực người rất mạnh. Nhưng làm sao cũng không nghĩ ra. Người hiển nhiên... Tần Vũ cười nói, nhưng chưa dứt lời thì đã bị Hầu Phí cắt ngang. - Ha ha... Có phải không ngờ sư tôn đệ lại cường hãn đến mức này hả? Đâu cần nói nữa! Sư tôn của Hầu Phí thì còn có người nào có khả năng so sánh nữa. Hầu Phí đắc ý cười to nói, như thể chính hắn vừa rồi làm Thanh Long và Tam Nhãn bay đi ngoài mấy trăm dặm. Nghe Hầu Phí cười lớn, Tần Vũ chỉ có thể cười cười. Lan thúc không thèm để ý nói: - Tiểu Thanh Long và tiểu Cáp Mô kia năng lực tại hải ngoại tu chân giới mặc dù xem như không tệ, nhưng nếu nói chính thức thì tu chân giới thì lớn không có giới hạn, căn bản ngươi không có khả năng tưởng tượng được đâu. - Hơn nữa, trên tu chân giới còn có Tiên giới. Tiểu Vũ mắt cần phải nhìn xa. Công pháp của ngươi thật rất đặc biệt, ta thấy... tiềm lực rất lớn, nếu ngươi vẫn tiếp tục tu luyện, ta cũng khó có thể phán định thành tựu của ngươi trong tương lai. Lan thúc nói làm trong lòng Tần Vũ kích động một phen. Đây là lời cổ vũ, Tần Vũ đương nhiên biết, có điều với bí pháp tu luyện của mình là Tinh Thần Biến cũng tự tin cực kỳ. Vô luận tu yêu, tu ma, tu tiên, kể cả kim đan nguyên anh, hắn cũng cải biến vào vô biên tinh thần. - Ta sẽ cố gắng. Tần Vũ gật đầu nói. Lan thúc gật gật đầu, sau đó cười nói : - Kia tiểu Thanh Long cùng tiểu Cáp Mô đến đấy. Tần Vũ cùng Hầu Phí lập tức quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Thanh Long cùng Tam Nhãn lão yêu cực nhanh bay tới, trên mặt tràn đầy vẻ cung kính, giống như kiểu cung kính của trẻ nhỏ khi gặp thầy giáo. - Long tộc Duyên Lang ra mắt tiền bối. Thanh Long khom người nói. Cả một đám người Đằng Sơn, Lâu Kha và kể cả Địch Long mọi người đều sáng mắt. Bọn họ cho tới bây giờ đều không biết tên chính thức của Thanh Long, chỉ biết là xưng hô Thanh Long cung chủ. Bây giờ mới nghe được tên chính thức của Thanh Long. - Tam Nhãn ra mắt tiền bối. Tam Nhãn lão yêu cung kính nói. Tam Nhãn lão yêu không có bí mật gì lớn, Tam Nhãn Bích Tình Thiềm có một không hai, vì vậy hắn tự gọi mình là Tam Nhãn. Tự cho mình là độc nhất vô nhị. Lan thúc gật gật đầu nói: - Long tộc à? Duyên Thị ở trong Long tộc thực lực tính ra là một tộc mạnh. Lan thúc không thèm chú ý. Nghe được những lời Lan thúc nói Thanh Long càng thêm cung kính, cao thủ mà có thể biết rõ sự tình bên trong Long tộc thì hiếm thấy phi thường. Cho dù là Tán tiên cũng chẳng thể biết. Lan thúc liếc nhìn Tam Nhản lão yêu, mỉm cười nói: - Tam Nhãn Bích Tình Thiềm ở trong tu chân giới không chừng cũng là độc nhất vô nhị. Nghe được những lời Lan thúc nói Tam Nhãn lão yêu nhất thời mừng rỡ, trên mặt cười tươi như hoa nở. Lan thúc cau mày nói: - Lần này, đồ đệ cùng cháu ta tới Bạo Loạn Tinh Hải là bắc địa hải ngoại tu chân giới du lịch một phen. Các ngươi vì sao muốn giết đồ đệ ta, lại còn làm trọng thương Tiểu Vũ vậy? Các ngươi giải thích đi. Mặc dù Lan thúc nói rất bình thản, thậm chí không có chút hỏa khí, nhưng Thanh Long và Tam Nhãn lão yêu đều rất hoảng sợ. Bọn họ biết rõ rằng, thời khắc trả lời có thể quyết định cái mạng nhỏ của bọn họ. - Tiền bối! Là... Là Tần Vũ bị đám tiểu trùng Cửu Sát điện khinh người thái quá, thậm chí muốn dùng Kinh Chập để thôn phệ. - Kinh Chập để thôn phệ à? Lông mày Lan thúc dựng đứng, sát khí lộ ra. Thời khắc này, phía xa xa cả mấy người Địch Long nhất thời sợ hãi, Địch Long không quản trọng thương, vội vàng xấn tới khom người nói: - Tiền bối! Vãn bối là Cửu Sát điện Địch Long. Sự thật không phải như Thanh Long cung chủ nói đâu... - Câm miệng. Lan thúc nhẹ giọng nói. Địch Long nhất thời không dám nói tiếp nữa, Lan thúc nhìn về phía Thanh Long nói: - Ngươi tiếp tục kể. Từ nay về sau nói chuyện không cần ngừng lời, từng chuyện mà nói. Tóm lại đây là cơ hội cho ngươi nói, không cần vội vàng. Lan thúc liếc mấy người Địch Long. Trong lòng bốn huynh đệ Địch Long càng thêm bấn loạn, nhưng bọn họ không dám ngắt lời và chỉ có thể nghe. Thanh Long gật đầu nói: - Lão Bát của Cửu Sát điện bị giết, cho nên Cửu Sát điện phái ba huynh đệ đi bắt Tần Vũ đến thẩm vấn. Lan thúc bây giờ liếc nhìn Tần Vũ mà cười cười. Tần Vũ chỉ có thể giả vờ nhìn chỗ khác. Sự tình hắn giết chết bát Điện hạ thì Lan thúc đã sớm biết, có điều Lan thúc không phải loại người bảo thủ. - Tần Vũ huynh đệ tốt phi thường, phối hợp chặt chẽ theo ba vị điện hạ đi xuống Cửu Sát điện, dọc theo đường đi không chạy trốn. Nhưng mà khi tới Cửu Sát điện, nghênh đón hắn lại là Kinh Chập muốn thôn phệ Tần Vũ. Cho nên vãn bối và Tam Nhãn thấy chuyện sắp xảy ra liền phái người âm thầm cứu Tần Vũ huynh đệ ra. Thanh Long nói đến đây, Tam Nhãn lão yêu cũng gật đầu xác nhận. - Tiểu Vũ, có chuyện này không ? Lan thúc nhìn về phía Tần Vũ. Tần Vũ lập tức gật đầu cười nói: - Lan thúc! Lúc ấy ta bị nhốt tại trong lao ngục không thể ra, đích thật là người của Thanh Long cung chủ tiền bối và Tam Nhãn tiền bối đến cứu. - Tần Vũ huynh đệ! Đừng xưng hô là tiền bối, thúc thúc của hunh đệ là cao thủ như thế thì chúng ta sao có đủ tư cách làm tiền bối ngươi, trực tiếp xưng hô tên chúng ta đi. Tam Nhãn lão yêu thân thiết nói với Tần Vũ. Lan thúc gật đầu nói: - Tốt lắm! Kể tiếp đi. Thanh Long gật đầu nói: - Tần Vũ huynh đệ biết mình xuýt bị nuốt mất thì trong lòng giận dữ, tiện tay cầm đi Tàng Bảo điện của Cửu Sát điện, cũng chỉ để phát giận thôi. Cửu Sát điện đãi người bất nhân, Tần Vũ huynh đệ trả đũa như thế cũng rất bình thường. Nhưng mà chúng huynh đệ Cửu Sát điện lại xuất mã nhất định phải giết chết Tần Vũ, nên mới có cảnh tại Hắc Thạch hải đảo này. Tam Nhãn lão yêu liền nói ngay: - Tiền bối! Tại Hắc Thạch hải đảo này Tần Vũ huynh đệ bị chúng huynh đệ Cửu Sát điện dùng Lục Hợp Thiên Môn Trận vây khốn. Chính là vãn bối dùng đệ tam nhãn phá đại trận, thả Tần Vũ ra. Thanh Long cùng Tam Nhản lão yêu một xướng một họa, chuyện tốt đều nói cho mình. Chuyện xấu tóm lại đẩy hết trên người của Cửu Sát điện, mà bốn huynh đệ Địch Long đau khổ không thể ngắt lời xen vào, chỉ có thể đứng bên cạnh bứt rứt mà phải cố kềm lại. Tần Vũ lẳng lặng đứng bên cạnh Lan thúc, cũng không nói xen vào, còn Hầu Phí cũng rất đắc ý. Lan thúc nghe xong thật lâu, rất bình thản, cũng không có vẻ tức giận đối với người Cửu Sát điện, nhưng mà trong long Cửu Sát điện bốn huynh đệ Địch Long cũng đã hoảng sợ vô cùng.