Chương 20: Trò chơi này lại có thể ăn cơm nữa (1)

Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Thần Tinh LL 13-07-2024 11:52:49

【Hướng dẫn sử dụng máy chiết xuất hoạt chất:】 【1. Bởi vì hoạt chất là nguyên liệu chính để cấu thành cơ thể nhân bản vô tính, bao gồm không giới hạn những khoáng chất cần thiết cấu tạo nên cơ thể người, 20 loại axit amin phổ biến và 2 loại axit bazơ hiếm, v. v. 】 【2. Máy chiết xuất hoạt chất sử dụng xác động vật làm nguyên liệu, trong đó dùng các loài động vật xương sống có vú thuộc bộ linh trưởng là tốt nhất, hiệu suất chiết xuất cao tới 90%, tiếp theo là các loài không phải linh trưởng, hiệu suất chiết suất của các loài động vật không xương sống là thấp nhất, dưới 10】 【3. Đồng thời hiệu suất chiết xuất cũng liên quan đến mức độ thối rữa. 】 Khi người chơi được chiêu mộ hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng và sách hướng dẫn sẽ được đưa vào tài khoản cùng một lúc. Bên trong chỗ lánh nạn số 404. Sở Quang vừa nhìn sách hướng dẫn được hệ thống chiếu trên võng mạc của mình, vừa quan sát tỉ mỉ cái cục sắt trông giống như chiếc quan tài bên cạnh băng chuyền kia. Theo như giới thiệu trong sách hướng dẫn, thứ đồ này dùng để sản xuất "nguyên liệu cấu thành cơ thể nhân bản vô tính" — cũng chính là "hoạt chất". Nói một cách dễ hiểu, chức năng tương tự như phục hồi xác chết? Tuy nhiên nhìn vào miêu tả trong sách hướng dẫn, các xác chết dị dạng cũng nằm trong phạm vi phục hồi. Sau khi đã hiểu rõ cách sử dụng của những đồ vật này, Sở Quang dùng chiếc xe ba gác nhặt được từ bên ngoài, kéo nó vào thang máy, cùng thang máy trở lại mặt đất. Anh không muốn đưa xác chết vào hầm trú ẩn. Chỉ cần còn điện. Thì sẽ luôn có cách. Thang máy từ từ đi lên, ổn định dừng lại rồi mở cửa. Ngay khi anh vừa kéo xe ba gác ra khỏi thang máy, giọng nói của Tiểu Thất gần như truyền tới cùng một lúc từ trên tầng. "Chủ nhân!" "Sao thế?" "Hình như người chơi bên kia của ngài gặp chuyện rồi... Một con chim lớn màu đen đang đánh úp bọn họ! Ở phía bắc viện điều dưỡng!" Con chim lớn màu đen ư? Sở Quang vốn sững sờ, sắc mặt thay đổi ngay sau đó, lập tức bỏ xe ba gác xuống, vội vã lao về phía viện điều dưỡng. "Cái đệch? Anh Dạ thật là trâu bò quá." "Vừa nãy lúc trốn ngã nhào về phía trước có chút đồ gì đó!" "Chết tiệt, cái đệch làm ông đây bị dọa sợ rồi! Đừng đứng ngây ngốc nữa, nhanh, mau đến giúp tôi một tay!" Khu rừng phía bắc viện điều dưỡng. Một con chim màu đen đứng trên cành cây cao mười mét, đôi mắt sắc bén khóa chặt nhìn xuống đám đông người chơi bên dưới. Chân chim hơi cong, đôi cánh lớn gấp lại như con diều giấy, sẵn sàng tung ra bất cứ lúc nào. Sau khi nghe thấy động tĩnh của Dạ Thập ở bên này, ba người chơi khác lập tức bỏ công việc trong tay mình xuống, cầm rìu nhanh chóng lao tới bên đó. Có lẽ do nhìn thấy đám đông trên mặt đất, con chim đen không lập tức bổ nhào lần thứ hai, mà dừng lại ở nơi ngoài tầm với của mọi người chờ đợi cơ hội. Cuồng Phong cúi xuống, nhặt một chiếc lông vũ màu đen từ dưới mặt đất lên, nhìn chằm chằm vào nó. "Hơi giống con quạ một chút." "Con quạ mà lớn như thế à?" Liếc qua những vết xước trên tấm gỗ bên cạnh, Dạ Thập vừa lùi về sau, vừa sợ hãi nói. "Thứ này chắc hẳn phải là dị chủng... tia gam-ma hoặc là thứ được sinh ra từ trong cơ thể đột biến, tôi đã thấy thiết lập trên trang web chính thức." Phương Trường cẩn trọng nhìn chằm chằm anh, không dám thả lỏng một giây phút nào. Dạ Thập: "Trang web chính thức có thiết lập sao? Không phải chỉ là một trang hẹn trước ư?" Cuồng Phong: "Đó là mấy ngày trước thôi... Chức năng mới cập nhật của trang web chính thức, cậu chưa xem à?" "Trước hết đừng tán phét nữa, chúng ta nên làm gì bây giờ? Cứ dây dưa thế này mãi à?"Dạ Thập lo lắng lùi lại một bước. Bây giờ người cách gần nhất với con chim đã biến thành Cuồng Phong rồi. Bốn người và một con chim rơi vào thế giằng co. Chính vào lúc này, một âm thanh "vù" quét qua đỉnh đầu bốn người, đập thẳng về phía con chim lớn kia. "Quác!" Tuy hòn đá không đập trúng, nhưng lại khiến con chim lớn giật mình, vọt bay lên, nhảy lên một cành cây khác. Khi nó vỗ cánh, cuối cùng đã ổn định trên cành cây, lại nhìn thấy người trên mặt đất kia nhặt một viên đá khác, ném về phía nó. Con chim lớn đã hoàn toàn tức giận rồi. Lần đầu tiên nó nhìn thấy, có kẻ dám kiêu ngạo với mình như vậy trong lãnh địa thuộc về nó. Đôi chân cong phát ra lực một cách mãnh liệt, nó bay vọt lên từ cành cây như một viên đạn đã ra khỏi nòng, lao đầu về phía Sở Quang. Những chiếc vuốt sắc nhọn vươn ra trước, tựa như những chiếc móc câu đang mở. Tuy nhiên súc vật dù sao cũng chỉ là súc vật, cứ coi như có suy nghĩ, nó cũng không thể đọc được tia giễu cợt nơi khóe miệng kia. Vứt hòn đá trong tay, Sở Quang thuần thục chụp lấy ống thép cắm trên mặt đất, cương quyết đâm đầu nhọn ra ngoài. Giữa tia chớp và ánh lửa, căn bản đã tránh không kịp nữa. Mặc dù con chim lớn đã nhìn thấy khoảnh khắc Sở Quang nhặt thứ mà nó chưa từng thấy, kinh ngạc vỗ cánh muốn kéo dài khoảng cách, nhưng do ảnh hưởng của quán tính mà cơ bản không thể kịp được. Chiếc ống nước giống như một mũi lao, lạnh lùng đâm mạnh vào ngực nó. "Quác —!" Tiếng kêu thảm thiết vang vọng trong khu rừng. Những chiếc lông vũ đẫm máu bay tứ tung. Nhìn con chim lớn đang giãy giụa muốn bay đi, Sở Quang lặng lẽ bước tới, nhặt ống nước dính đầy máu tươi trên mặt đất lên. "Đây không phải là quạ." "Tên khoa học của nó là chim cắt... khoảng hai trăm năm trước." Bốn người chơi há mồm trợn mắt nhìn anh, bị những động tác linh hoạt kia làm cho ngẩn người. Cái đệch! Mạnh vãi!!