Quyển 6: U linh sát thủ -Chương 87: Bóng tối và ánh sáng
Chứng kiến thần thám
Tưởng Du Nguyên11-10-2023 11:06:21
Chúc An Sinh vừa mới đi vào cục cảnh sát thì gặp tên thanh tra kia, hiển nhiên là hắn đang đứng ở chỗ này chờ cô.
"Cuối cùng cô cũng trở lại." Thanh tra nhìn thấy Chúc An Sinh thì thở phào một hơi, sau đó hắn chú ý tới phần tay áo bị chảy máu của cô: " Cô bị thương ?"
Chúc An Sinh nghe vậy thì nhìn nhìn cánh tay của mình, sau đó cô nói một cách không để ý lắm: " Chỉ là xước sát một chút thôi, đã sớm không chảy máu rồi."
" Đã xảy ra chuyện gì?" Vị thanh tra này cũng khá hiểu Chúc An Sinh nhưng hắn vẫn thường hay bị Chúc An Sinh làm cho khiếp sợ.
" Tôi gặp hung thủ trong vụ án giết người liên hoàn bằng súng." Chúc An Sinh cũng chẳng có ý định giấu diếm: " Hơn nữa, tôi còn thuận tiện cứu được một người."
" Cô gặp được tên hung thủ đó ?" Thanh tra cảm thấy vừa mừng vừa sợ.
" Không chỉ có thế, tôi còn cảm thấy mình đã tìm được chân tướng của vụ án giết người liên hoàn này. Có lẽ rất nhanh sau đó chúng ta sẽ bắt được hung thủ." Trong lúc đang nói chuyện, trong đầu Chúc An Sinh lướt qua hình ảnh con xe màu bạc.
" Nếu như thế thì quá tốt. Khi nãy tôi phải mấy rất nhiều công sức mới khiến những người đó ngồi trong văn phòng tôi chờ cô đấy. Nhưng tôi cũng không ngờ rằng FBI như William Cruz lại nhanh chóng tin tưởng cô đã tìm được hung thủ, chỉ có hai tên nhóc còn lại là không tin. Vẫn là nhờ William Cruz giúp tôi thuyết phục bọn họ."
"Nói như vậy thì hôm nay tôi phải làm cho bọn họ mở mang tầm mắt mới được. Một mình tôi có thể giải quyết được việc này còn hơn mấy người bọn họ mãi chưa giải quyết được vấn đề khó khăn nào."
Chúc An Sinh nói giống như là đang nói đùa, nhưng trên thực tế, trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút không vui. Nhưng cũng may là cô nhanh chóng hiểu ra mọi chuyện, chỉ dựa vào nói miệng thôi thì không có cách nào để thuyết phục người khác tin mình, trong tay mình nhất định phải nắm được bằng chứng xác thực.
Đi theo vị thanh tra này tới văn phòng, Chúc An Sinh gặp được William Cruz và ba vị điều tra viên trực thuộc FBI phụ trách vụ án giết người liên hoàn bằng súng.
Nhìn thấy Chúc An Sinh và thanh tra cùng nhau đi vào, hai vị điều tra viên kia đều để lộ ra ánh mắt nghi hoặc. Nhưng rất nhanh bọn hắn đã phản ứng lại, hóa ra Chúc An Sinh chính là người đã nói rằng mình đã bắt được hung thủ, vì vậy sự khinh thường trong mắt họ càng được thể hiện rõ ràng hơn.
" William, đây chính là người ông bảo so với chúng ta còn lợi hại hơn sao?" Một vị điều tra viên cười nói một cách châm chọc.
William Cruz trừng mắt nhìn tên vừa nói một cái, sau đó ông cũng chú ý tới vết thương trên người Chúc An Sinh: " Sao cô lại để bị thương thế này?"
Ban đầu Chúc An Sinh đang muốn nói qua loa cho xong chuyện nhưng vừa nghe hai điều tra viên của FBI nói xong, cô đã thay đổi ý định: " Bởi vì tôi vừa gặp được hung thủ trong vụ án giết người liên hoàn bằng súng, không chỉ có thế, tôi còn cứu được một người nữa."
Ở đây, ngoại trừ vị thanh tra đã biết thông tin từ trước thì ba người còn lại sắc mặt lập tức thay đổi. Hai điều tra viên cũng thu lại vẻ khinh miệt trên mặt mình.
" Cô gặp được hung thủ?" William kinh ngạc, nhưng đồng thời trong giọng nói của ông cũng mang theo vài phần vui sướng.
" Đúng vậy." Sắc mặt hai vị điều tra viên kia thay đổi đã được cô thu hết vào đáy mắt, cô thừa nhận, cảm giác này không tồi chút nào.
" Tin tức về hung thủ mà cô đang đề cập tới cũng là chuyện này?" William Cruz tiếp tục hỏi.
" Không phải, lúc đó tôi cũng không ngờ là mình lại gặp được hung thủ. Chỉ là đột nhiên lúc đó tôi có một dự cảm mãnh liệt, không ngờ là lúc sau lại thực sự xảy ra việc bắn súng. Nhưng may mắn là lúc đó tôi cứu được mục tiêu mà hung thủ đã nhắm vào. Sau đó hung thủ chạy thoát rất nhanh, tôi cũng không lấy được thông tin gì hữu dụng lắm."
Nghe thấy Chúc An Sinh nói vậy, bốn người đang ngồi trong văn phòng đều để lộ ra vẻ mặt thất vọng, nhưng cũng may là hai vị điều tra viên của FBI đã không còn ra vẻ khinh thường nữa. Hiển nhiên, bọn họ cũng rất bội phục việc Chúc An Sinh cứu người.
" Nhưng..." Chúc An Sinh mở miệng lần nữa, tro tàn trong lòng bốn người kia bỗng chốc lại bừng cháy lên, bọn họ không ngờ là Chúc An Sinh lại chuyển chuyện này sang một hướng khác: " Tôi đã nghĩ ra được cách thức gây án của hung thủ."
" Cô đã biết phương thức gây án của hung thủ!!"
William Cruz kích động tới nỗi thiếu chút nữa thì tiến tới ôm chầm lấy Chúc An Sinh.
" Rốt cuộc hung thủ đã gây án bằng cách nào?" Hai vị điều tra viên FBI còn lại cũng không còn cẩn trọng như lúc nãy nữa, họ tò mò hỏi.
Chúc An Sinh cũng không thừa nước đục thả câu, cô nói đáp án ra luôn: " Sự thật là hung thủ đã gây án trong xe, hơn nữa rất có khả năng hắn có đồng phạm, chính là người lái xe."
" Trong xe?" Đáp án mà Chúc An Sinh đưa ra có vẻ như không thể giải đáp hết những nghi vấn trong lòng điều tra viên FBI: " Cô nói hung thủ ngồi ở trong xe nổ súng giết người? Nhưng thế là có điểm không hợp lý rồi, súng mà hắn dùng là súng bộ binh, nếu hắn ngồi xong xe giết người thì hẳn phải có người chú ý tới hắn chứ, vì khi nổ súng hắn cần phải kéo cửa sổ xe xuống mà."
" Nhưng nếu hung thủ không cần quay cửa sổ xe xuống thì sao?" Chúc An Sinh hỏi ngược lại, nhưng vấn đề cô đưa ra càng làm cho những người ngồi đây cảm thấy khó hiểu.
" Không mở cửa sổ xe xuống, vậy hung thủ giết người bằng cách nào?"
" Lúc rạng sáng nay tôi có đến địa điểm nơi Sean bị sát hại lần nữa, lúc đó tôi đã phát hiện ra những nơi mà hung thủ chọn để gây án đều có đặc điểm chung, đó là giao thông ở đó rất thuận lợi, điều này rất tiện cho việc sau khi gây án xong hung thủ trốn thoát khỏi hiện trường. Bởi vậy, tôi chắc chắn là hung thủ có xe, bằng không bọn họ cũng không cần phải tỉ mỉ chọn lựa địa điểm như vậy."
" Giống như vấn đề vừa rồi anh đã đặt ra, nếu hung thủ ngồi trong xe giết người thì nhất định phải có người chứng kiến từ đầu tới cuối chuyện này mới đúng. Nhưng hiện tại chúng ta đang vướng một vấn đề rất lớn, hung thủ điên cuồng giết người như vậy, sao vẫn chưa có ai chứng kiến được cảnh đó chứ? Cuối cùng, tôi cũng đoán được quỷ kế của hung thủ."
" Quỷ kế của hung thủ?"
Không khí trong văn phòng chỉ vì câu này mà trở nên đông cứng, mỗi người đều đang nín thở đợi chờ đáp án của Chúc An Sinh.
" Sự thật là hung thủ đã gấp phần ghế sau của oto lại, sau đó để một lối thông giữa phần cốp xe và không gian phía sau xe, cuối cùng ở phần cốp xe bọn họ chỉ cần khoét một lỗ thủng. Từ lỗ thủng này, bọn họ cướp đi hơn chục sinh mạng vô tội."
Tuy những người đang ngồi trong văn phòng đã chuẩn bị tâm lý nhưng bọn họ vẫn bị quỷ kế này dọa cho kinh hãi. Sương mù bao quanh vụ án gần như đều biến mất, tên hung thủ trước đó giống như một u linh giờ đã không còn quá đáng sợ nữa.
" Tất cả những cái này đều là suy đoán của cô sao?" William Cruz truy hỏi.
" Đương nhiên không phải, mọi người có còn nhớ phần trí mạng đã gây ra cái chết cho các nạn nhân không?"
" Cô đang nói tới phần tim hả?"
" Đúng vậy, trước đó tôi cảm thấy điều này khá là kỳ quái, tại sao hung thủ lại có chấp niệm với phần tim các nạn nhân như vậy chứ? Sau đó tôi đã nghĩ tới quỷ kế này. Bởi vì giết người qua lỗ thủng nên dù trình độ bắn súng của hung thủ có cao siêu tới đâu thì tầm nhìn của hắn cũng bị hạn chế. Mà trong phạm vi bị hạn chế, bộ phận hắn nắm chắc có thể một phát đoạt mạng chỉ có phần tim."
Những từ cuối cùng mà Chúc An Sinh nói cũng đã đưa bầu không khí trong văn phòng rơi vào im lặng. Đặc biệt là hai vị điều tra viên FBI, bọn họ xấu hổ tới nỗi không dám nhìn thẳng vào Chúc An Sinh, cho nên bọn họ chỉ im lặng mà quay đầu đi.
Cuối cùng, William Cruz là người đầu tiên vỗ tay tán thưởng Chúc An Sinh.
" Lợi hại! Đây là thành quả sau một đêm của cô sao?"
" Đương nhiên không phải có một mình tôi cố gắng, Jennifer cũng giúp tôi rất nhiều."
Giờ phút này Jennifer vẫn còn ghé đầu lên bàn ngủ say, cô vẫn chưa biết, lúc này chỉ cần một câu của Chúc An Sinh đã khiến con đường thăng tiến sau này của cô rộng mở.
" Tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?"
Lúc nghe thấy William Cruz hỏi vấn đề này, bỗng Chúc An Sinh cảm thấy hơi buồn cười. Cô nhớ tới lúc mình mới gặp Trì Trừng, khi đó cô cũng rất thích hỏi Trì Trừng những vấn đề như thế này.
" Tôi nói rồi, lúc tôi gặp được hung thủ tôi cũng không lấy được tin tức gì quá hữu dụng, bởi vì hung thủ lẩn trốn rất nhanh. Thậm chí, hình dáng xe và biển số xe tôi còn không nhìn rõ, nhưng màu của chiếc xe đó thì tôi đã thấy, trước mắt đây là ưu thế của chúng ta. Bởi vì hung thủ còn chưa biết tới việc chúng ta đã phân tích tới thủ pháp gây án của hắn cho nên tôi đã nghĩ ra một biện pháp khá to gan."
" Là gì?"
" Tôi đã liên lạc với Mark Spiegel, anh ấy là phóng viên. Tiếp theo tôi sẽ kể cho anh ấy biết chi tiết về câu chuyện xưa của Sean. Sau đó, anh ấy sẽ đăng tải câu chuyện này lên, truyền nó đi khắp nơi, tôi tin rằng sau khi chuyện này xảy ra chắc chắn sẽ có rất nhiều người tới địa điểm mà Sean bị sát hại để bày tỏ lòng thương tiếc."
" Cô cảm thấy tên hung thủ đó cũng sẽ tới đấy?" William Cruz bổ sung thêm.
" Đúng vậy, không phải những tên tội phạm có tâm lý vặn vẹo thường rất thích quay trở lại hiện trường phạm tội của mình sao? Với họ, nó đem lại cảm giác như đang thưởng thức 'kiệt tác', cho nên tôi cảm thấy bọn họ chắc chắn sẽ tới. Tôi tin rằng chỉ cần cho tôi nhìn thấy xe của hung thủ lần nữa, tôi nhất định sẽ nhận ra."
Nói xong, Chúc An Sinh lại nhớ tới con xe màu bạc khẽ lướt qua lúc đó...
Một tiếng sau, những chuyện liên quan tới Sean đều được tung ra. Nước mắt giống như một con virus, nó nhanh chóng lan rộng ra khắp thành phố New York.
" Có phải là cô cố ý không, mục đích của cô không chỉ là bắt được hung thủ." Nhìn bài báo đang càn quét trên mạng internet, thanh tra nhìn về phía Chúc An Sinh vừa mới thức dậy sau một giấc ngủ ngắn.
Trên máy tính của thanh tra, Chúc An Sinh nhìn thấy những tin tức đó, sau đó cô hài lòng mỉm cười.
Đương nhiên là cô cố ý, bởi vì từ trước tới nay quan niệm của cô khá quy củ. Trong quan niệm của cô, những người anh hùng thì nên được tưởng nhớ, mà Sean và Bradley Ray Caver chính là những người anh hùng.
Là anh hùng thì sẽ trở thành ánh sáng, còn tội ác đương nhiên sẽ thu mình vào một góc tối tăm. Chúc An Sinh không quên được những tên hung thủ điên cuồng giết người một cách biến thái mà cô từng gặp phải, cô không cách nào hiểu được nội tâm quỷ dị của bọn họ. Cho nên, những gì cô có thể làm là đưa những vị anh hùng này lên cao hơn, cho dù vinh quang này tới với họ có hơi muộn.
Bỗng nhiên, Chúc An Sinh thấy được một thông tin mới xuất hiện. Đã bắt đầu có người tới nơi Sean bị sát hại tặng vòng hoa, Chúc An Sinh cảm giác như hai mắt mình đang muốn nhìn xuyên qua màn hình, ánh mắt của cô vẫn luôn chú ý tới chỗ mà Sean bị sát hại, cô thấy được những người đang tập hợp ở đó đều toát lên vẻ bi thương.
Nhưng những cái này không phải là điểm Chúc An Sinh cần chú ý, cô có dự cảm nhìn thấy được màu bạc lạnh lẽo kia.