Tin Nóng Hổi: Tỷ Phú Giàu Nhất Hương Giang Bị Đổ Vỏ [Thập Niên 90]
Lưu Yên La24-04-2025 23:18:41
Hệ thống trầm ngâm: [Vậy là, cha ngài tin lời Chu Bảo Nghi là làm sai, còn ngài mắng ông ta là vì muốn tốt cho ông ta đúng không?]
"Đúng là tuổi trẻ dễ dạy."
[He he. ]
Nghe tiếng cười của hệ thống vang lên trong đầu, Ôn Nguyệt vừa đánh lái vừa hỏi bâng quơ: "Lúc nãy mi nói bằng chứng giảm giá 50% cho tôi đúng không?"
Hệ thống lúc nãy còn có vẻ ngốc nghếch, nghe xong liền tỉnh táo ngay: [Chỉ giám định quan hệ cha con thôi nhé. ]
"Lần nào cũng thế?"
[Chỉ lần này thôi nha. ]
Thấy hệ thống không mắc bẫy, Ôn Nguyệt thu lại nụ cười: "Thế thì không được."
[Hả?]
"Tất cả bằng chứng, đều giảm 50%." Ôn Nguyệt đưa ra yêu cầu, nhấn mạnh: "Mỗi lần."
[Chắc chắn là không được rồi, hệ thống chính sẽ không đồng ý đâu. ]
"Đó là việc của mi."
Mặc dù đây là lần đầu tiên Ôn Nguyệt được hệ thống liên kết, cũng là lần đầu tiên mua đồ của hệ thống, nhưng cô cảm thấy trên đời này có nhiều việc không khác nhau là mấy.
Nếu coi hóng hớt là một công việc kinh doanh, thì hệ thống là bên nhượng quyền thương hiệu, Ôn Nguyệt là bên nhận quyền, người hóng hớt là khách hàng, tiền tệ là điểm ăn dưa. Còn về hàng hóa, có thể là tin sốt dẻo, cũng có thể là bằng chứng, hoặc là cả hai.
Giá cả hàng hóa thường do thị trường quyết định. Tất nhiên, có một số mặt hàng đặc biệt thì người bán sẽ nắm quyền định đoạt giá cả.
Nhưng Ôn Nguyệt không tin có loại hàng hóa nào giá cả lại cố định, chết cứng cả. Ngay cả những thương hiệu xa xỉ hàng đầu, khi gặp khách hàng quan trọng, họ cũng sẽ có những ưu đãi ngầm.
Huống chi trong cuộc đàm phán vừa rồi, hệ thống đã giảm giá một nửa. Điều này chứng tỏ trong mắt hệ thống, những bằng chứng đó không phải hàng xa xỉ, và mức giảm năm mươi phần trăm chắc chắn không phải là giá cuối cùng.
Vì vậy, Ôn Nguyệt cảm thấy yêu cầu của mình không hề quá đáng.
Nhưng Ôn Nguyệt không định thể hiện quá mạnh mẽ, nên sau khi đưa ra yêu cầu, cô bắt đầu đánh vào tình cảm: "Chuyện giảm giá, tôi biết mi rất khó xử, tôi cũng không muốn so đo tính toán từng li từng tí, nhưng mi cũng biết đấy, tôi bây giờ là người sống đếm từng ngày, từng phút từng giây đều rất quan trọng với tôi. Một bằng chứng quan trọng lại phải trả bằng một phần tư thời gian sống còn lại của tôi, tôi thực sự rất khó chấp nhận."
Hệ thống không có mấy tự tin, nói: [Nhưng lần này tôi đã giúp ngài giảm giá rồi mà. ]
"Vẫn chưa đủ." Ôn Nguyệt giả vờ thở dài: "Mặc dù tôi tin rằng chúng ta có thể thu được không ít điểm ăn dưa từ vụ này, nhưng không ai dám chắc sau này lần nào cũng hóng được drama lớn như vậy, cũng không thể đảm bảo lần nào cũng thu được lượng lớn điểm ăn dưa. Nếu tôi không thể đảm bảo sống lâu dài, thì làm sao có thể bỏ ra nhiều điểm ăn dưa như vậy để mua bằng chứng chứ?"
[Nhưng... ]
Ôn Nguyệt không muốn nghe nó nói tiếp chữ "nhưng", trực tiếp ngắt lời: "Nhưng tôi đảm bảo với mi, chỉ cần mi đồng ý giảm giá cho tôi, sau này tôi sẽ chăm chỉ tìm kiếm drama, cố gắng dẫn dắt càng nhiều người hóng hớt càng tốt, phấn đấu để mi sớm trở thành hệ thống bán chạy nhất," Ôn Nguyệt dừng một chút: "Hệ thống giúp ký chủ thu được nhiều điểm ăn dưa nhất của các mi có phải là hệ thống bán chạy nhất không?"
[Chúng tôi chỉ có hệ thống xuất sắc thôi. ]
"Vậy thì tôi sẽ nỗ lực kiếm điểm ăn dưa, phấn đấu để mi sớm trở thành hệ thống xuất sắc." Vẽ bánh vẽ cho hệ thống xong, Ôn Nguyệt lại nói đầy ẩn ý: "Hệ thống à, mặc dù chúng ta quen biết nhau chưa lâu, nhưng trong lòng tôi thật sự rất thích mi, cho nên dù biết mi mới vừa đi làm, kinh nghiệm còn non nớt..."
Nghe đến đây, hệ thống không nhịn được "a" một tiếng, trong lòng vô cùng hoảng hốt, nó không biết mình đã để lộ chuyện là người mới từ lúc nào.
Ôn Nguyệt thì giả vờ như không nghe thấy tiếng của hệ thống, tiếp tục nói: "Nhưng trong lòng tôi rất hy vọng chúng ta có thể hợp tác lâu dài, không cần phải đi đến bước đổi hệ thống, mi nói có đúng không?"