Chương 9

Tin Nóng Hổi: Tỷ Phú Giàu Nhất Hương Giang Bị Đổ Vỏ [Thập Niên 90]

Lưu Yên La 24-04-2025 23:18:41

[Anh ta có thể "nẫng" được người thật đấy. ] Nghe hệ thống nói vậy, Ôn Nguyệt liền hỏi: [Sao lại nói thế?] [Hoàng Chí Hào trước đây từng làm ở "Đông Chu San", anh ta quen hết mấy tay săn ảnh có tiếng ở Hương Giang, quan hệ cũng rất tốt. Hơn nữa, trước đây anh ta cũng từng khui ra vài tin tức hot, nhưng vì không có ô dù nên không lên chức được, không mua nổi nhà, sau này vợ bỏ đi theo người khác, anh ta mới suy sụp hẳn. Đến Đông Giang, anh ta cũng từng muốn làm nên chuyện lớn, nhưng Ôn Nguyệt cũ lại không coi trọng mảng báo chí, tiền nong eo hẹp, mà anh ta còn phải nuôi con gái, nên dần dần "chán đời". ] [Nói như vậy, Hoàng Chí Hào cũng là một "cổ phiếu tiềm năng" nhỉ?] [Cái này khó nói lắm, trong nguyên tác, cuối cùng anh ta giết người rồi vào tù, sau khi ra tù, vì con gái bị người ta nhận nuôi, nên anh ta cứ mải miết đi tìm con, không làm báo nữa. ] [Con gái anh ta không sao chứ?] [Không sao, trong nguyên tác, sau khi anh ta giết bạn, chuyện này được rất nhiều báo đài đưa tin, người dân Hương Giang biết chuyện, tự động quyên góp, cuối cùng Quỹ Từ Thiện Quang Minh đứng ra, liên hệ bệnh viện để phẫu thuật cho con gái Hoàng Chí Hào. ] Hệ thống nhiệt tình mách nước cho Ôn Nguyệt: [Dân Hương Giang rất quan tâm đến mấy chuyện kiểu này, đợi Hoàng Chí Hào giết bạn xong, ngài đứng ra đưa tin "bóc trần" sự thật, chắc chắn sẽ kiếm được bộn điểm ăn dưa đó. ] Ôn Nguyệt lại tỏ vẻ đau lòng: [Sao mi lại có thể nghĩ như thế?] Hệ thống ngớ người: [Hả?] [Bạn của Hoàng Chí Hào có tệ đến đâu thì cũng là một mạng người! Hơn nữa, sau khi Hoàng Chí Hào đâm người, tuy không bị tử hình, nhưng vì phải ngồi tù, mà anh ta bị chia cắt với con gái, khổ sở biết bao! Vậy mà mi không những không đồng cảm, lại còn bảo tôi đứng ngoài hóng hớt để trục lợi, quá đáng lắm rồi!] Hơn nữa, cô chỉ còn sống được một tháng, đợi "quả dưa" của Hoàng Chí Hào chín, có khi cô đã cháy thành tro rồi. Thay vì trông chờ vào "quả dưa" này để kéo dài mạng sống, chi bằng làm người tốt cứu giúp hai cha con Hoàng Chí Hào, biết đâu cô lại có thêm một trợ thủ đắc lực. Ôn Nguyệt vừa nghĩ, vừa nghe hệ thống bối rối hỏi: [Làm vậy là quá đáng lắm sao?] [Đương nhiên!] Ôn Nguyệt trả lời tỉnh bơ, còn ân cần dạy dỗ nó mới được: [Hệ thống à, tuy chúng ta chỉ là đối tác, nhưng nước ta có câu "Đạo bất đồng bất tương vi mưu" (đại ý là: khác biệt lý tưởng thì không thể hợp tác), với cái "tam quan" (thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan) này của mi, tôi e là khó mà hợp tác lâu dài được rồi!] Hệ thống lo lắng hỏi: [Ngài định đổi tôi à?] Ôn Nguyệt nảy ra một ý: [Tôi có thể yêu cầu đổi hệ thống sao?] Vừa hỏi xong, không đợi hệ thống trả lời, cô liền chủ động bày tỏ: [Mi yên tâm, tuy mi ngoài cái bàn tay vàng ngôn ngữ ra thì chẳng chịu giúp tôi cái gì, nhưng tôi rất dễ tính, chỉ cần mi chịu khó học hỏi, nâng cao trình độ đạo đức, có tam quan hợp với tôi, không phạm sai lầm lớn, thì tôi sẽ không dễ dàng đổi mi đâu. ] Tuy hệ thống này có vẻ không được thông minh lắm, nhưng dễ dụ mà, cô với tư cách là ký chủ tha hồ thao túng. Tùy tiện đổi hệ thống, gặp phải cái ngốc hơn thì còn đỡ, lỡ mà gặp phải cái tinh ranh hơn, thì cô sống sao nổi! Con người ấy mà, quan trọng nhất là phải biết đủ. Hệ thống không biết Ôn Nguyệt đang nghĩ gì, nghe vậy thì hơi ngượng ngùng nói: [Ngài cũng tốt tính ghê!] [Đương nhiên, thầy cô, bạn bè ở trường ai cũng bảo tôi vừa tốt bụng, vừa dễ tính hết. ] Vừa tám với hệ thống, Ôn Nguyệt vừa bàn bạc xong chuyện tuyển người với Hoàng Chí Hào, được anh ta ân cần tiễn ra cửa. Trước khi chia tay, Ôn Nguyệt ám chỉ với Hoàng Chí Hào: "Anh Hoàng, anh là người thật thà, lại làm ở tòa soạn tôi bao nhiêu năm, tôi hy vọng anh có thể gắn bó lâu dài hơn nữa, đừng làm tôi thất vọng."