Chương 24

Trọng Sinh Ngược Tra: Thiên Kim Giả Siêu Giàu

Nam Qua Hoàn Tử 25-05-2025 05:45:22

Không ngờ cô con gái giả nhà lại có thể tiếp nhận sự thật một cách nhẹ nhàng như vậy! Thậm chí nó còn nhanh chóng gọi cặp vợ chồng kia là bố mẹ?! Không biết vì sao, thái độ của Ngôn Hề khiến Giang Kỷ Tân tức giận đến mức không kiềm chế được. "Mày nói lại lần nữa xem?" Giang Kỷ Tân giận dữ quay người, giơ tay lên định đánh: "Nuôi mày bao nhiêu năm nay mà mày thậm chí còn không xem tao là bố sao?" Ngôn Hề nhẹ nhàng lùi lại một bước, tránh đi, không hề sợ hãi mà nhìn thẳng vào ông ta, nói: "Vì tôi không còn là con gái của ông nữa, ông còn tư cách gì để đánh tôi? Yên tâm đi, hôm nay tôi sẽ chuyển ra ngoài." Giang Kỷ Tân bị cô làm cho không thể nói gì. Ngôn Hề lại nhìn về phía Giang Tuyết Kiến: "Sao vậy, không nỡ cho à? Hay là muốn quay về quê?" Giang Tuyết Kiến cắn môi, nhanh chóng lấy số điện thoại gửi cho cô. Lúc này, một số điện thoại lạ đột nhiên gọi đến điện thoại của cô ta Vẻ mặt Giang Tuyết Kiến thoắt đổi, cô ta vô thức che màn hình, vội vàng quay người chạy ra ngoài. "Tuyết Kiến, sao vậy?" Sở Lâm Lâm vội hỏi rồi đuổi theo. Giang Kỷ Tân lạnh lùng nói: "Dì Ngô, đi thu dọn đồ cho cô ta!" Dì Ngô đã thay đổi thái độ, nhìn Ngôn Hề rồi nói: "Thưa ông, đây đều là đồ của nhà họ Giang, có gì cần phải dọn dẹp sao?" Giang Kỷ Tân đi đến cửa rồi dừng lại, nói: "Dọn dẹp một số quần áo, tôi không muốn người ta nói là tôi không cho cô ta nổi bộ đồ tử tế!" "Vâng, thưa ông." Dì Ngô vênh váo đi vào phòng thay đồ. Ngôn Hề khẽ cười trong lòng, vội gì chứ, cô đâu có đi ngay được đâu. Vì cô biết cuộc gọi đó là ai gọi cho Giang Tuyết Kiến. ... Giang Tuyết Kiến quay lại phòng rồi khoá cửa lại. "Tuyết Kiến." Sở Lâm Lâm xoay xoay ổ khoá ngoài cửa, lo lắng hỏi: "Sao vậy? Ai gọi con vậy?" Giang Tuyết Kiến vội nói: "À, không có gì, chỉ là cuộc gọi quấy rối thôi." Tiếng chuông điện thoại vẫn vang liên tục, cô ta đành phải cúp máy: "À... mẹ, con hơi đau bụng, muốn vào toilet trước, một lát con sẽ đưa số điện thoại cho mẹ." "Có phải ăn phải đồ không sạch không? Có cần uống thuốc không?" "Không cần đâu mẹ." Giang Tuyết Kiến vừa vào nhà vệ sinh thì số điện thoại đó lại gọi đến, cô ta hít một hơi sâu rồi nhấc máy,"Alo..." Phía bên kia, giọng một người đàn ông gầm lên: "Nợ tiền phải trả, mày đủ lông đủ cánh rồi nên định trốn chứ gì? Mày có tin mai tao đến thẳng nhà mày không?" Tim Giang Tuyết Kiến đập thình thịch, cô ta siết chặt điện thoại, nói: "Tùy các người!" Cô ta đã nghĩ kỹ rồi, nếu đã thay đổi thân phận để làm con gái của nhà họ Giang thì để hoàn toàn cắt đứt với quá khứ, cô ta sẽ thay số điện thoại luôn, từ nay không còn phải lo sợ bị những kẻ cho vay nặng lãi đuổi theo nữa! Không ngờ người đàn ông bên kia lại cười nhạo: "Hào phóng vậy à? Vậy mai chúng ta gặp nhau tại biệt thự của sếp Giang nhé." Giang Tuyết Kiến như bị sét đánh ngang tai. Giọng bên kia nói: "Mày tưởng tao không biết mày hiện đang ở nhà họ Giang sao?" Giang Tuyết Kiến đổ mồ hôi lạnh, sao họ lại biết được? Sao họ biết? Người đàn ông cười lên một cách dâm đãng: "Chính em gái đã đồng ý là không trả nổi tiền thì phải dùng thân trả nợ, em không thật sự ngây thơ nghĩ rằng sẽ tránh được chúng tôi chứ? Hahaha..." Giang Tuyết Kiến sợ đến mức chân mềm nhũn, ngồi xuống bồn cầu. Cô ta đã vất vả lắm mới có thể trở thành tiểu thư danh giá! Tất cả là do con ả Ngôn Hề kia! Nếu không phải vì cô ta tráo đổi thân phận với mình suốt mười tám năm thì mình đâu có bị những kẻ thế này quấy rồi! Tất cả đều là lỗi của Ngôn Hề! À đúng rồi, Ngôn Hề! Đôi mắt Giang Tuyết Kiến sáng lên, cô ta siết chặt điện thoại, hít một hơi sâu nói: "Tôi có thể trả tiền cho các người, còn có thể đưa cho các người một người phụ nữ đẹp tuyệt vời, còn là trinh nữ nữa. Nhưng từ giờ các người phải giả vờ như chưa bao giờ quen tôi!"