Hai cái bàn tay lớn này chính là Thần Thông biến ảo mà thành, đột nhiên va chạm, bộc phát ra uy lực càng làm cho người ta sợ hãi, cơ hồ diễn biến thành một hồi vòi rồng, mọi nơi thổi đi!
- Thần Thông tam trọng cường giả? Coi như các ngươi vận khí tốt, đến một cao thủ!
Thân hình Dã Cẩu đạo nhân rung mạnh, Thần Quang cấu thành Thần Luân ảm đạm không ít, trong mắt hung quang lóe lên, gào thét một tiếng, đột nhiên mở ra bốn vó hướng xa xa bão táp mà đi, tốc độ nhanh vô pháp tưởng tượng.
- Thần Thông Lãm Nguyệt Thủ của Thánh tông ta? Chỉ là một đầu chó hoang, rõ ràng học lén Thần Thông của Huyền Thiên Thánh tông, không thể tha thứ!
Bên trong tầng mây truyền đến một tiếng hừ tức giận, chỉ thấy đóa tường vân kia thu lại, hóa thành một người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi đáp xuống trước mặt bọn người Giang Nam, ánh mắt ở trên thân bọn người Giang Nam nhìn lướt qua, trầm giọng nói:
- Ta là Thánh tông Hổ Lao sơn Tân Long Tử, các ngươi là Ngoại môn môn sinh của Thánh tông ta a?
La Thanh cùng bọn người Uông Phong liền vội vàng gật đầu, con ngươi Việt Tú đảo một vòng, vội vàng nói:
- Tân Long Tử sư huynh, may mắn ngươi đã đến, nếu không chúng ta đều phải chết ở chỗ này rồi. Ngươi có chỗ không biết, La Thanh cùng yêu nghiệt cấu kết, ý đồ cùng Dã Cẩu đạo nhân kia đem chúng ta một mẻ hốt gọn. . .
Nàng ác nhân cáo trạng trước, muốn trả đũa, bọn người La Thanh giận dữ, vội vàng giải thích.
Tân Long Tử hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói:
- Im ngay! Con chó hoang kia học trộm tuyệt học Lãm Nguyệt Thủ của Thánh tông ta, đang mang trọng đại, ta mới không có công phu để ý tới ân oán giữa các ngươi! Hiện tại các ngươi liền phản hồi Thánh tông, hướng sư môn bẩm báo việc này, ta đuổi theo giết đầu chó hoang kia!
Thân hình hắn khẽ động, dưới chân sinh tường vân, hướng phương hướng Dã Cẩu đạo nhân bỏ chạy truy kích mà đi.
La Thanh mặt như phủ băng, điềm nhiên nói:
- Việt Tú, ngươi cái tiểu tiện nhân phản phúc này, đợi trở lại Thánh tông, ta tất nhiên đem tình hình thực tế hướng sư môn chi tiết bẩm báo!
Việt Tú đôi mắt chuyển động, nhõng nhẽo cười nói:
- La Thanh, ta ở trong Thánh tông có nhân duyên, sư môn tin tưởng ngươi hay tin tưởng ta chỉ sợ còn phải đợi thương thảo. Huống chi, ngươi cấu kết một ngoại nhân không rõ lai lịch, lại muốn để cho hắn hỗn nhập Thánh tông, ta xem ngươi mới là mưu đồ làm loạn!
Nàng liếc nhìn Giang Nam, cười lạnh liên tục, bộ dạng không có sợ hãi.
Bọn người La Thanh hận đến hàm răng ngứa, rồi lại không thể làm gì, Việt Tú khanh khách một tiếng:
- La sư tỷ, chúng ta trở về núi lại tự sự, sư tỷ ta đi trước một bước. . .
- Đừng đi a.
Giang Nam đột nhiên tiến lên trước một bước, bàn tay lật lên che xuống, đánh cho không khí một tiếng ầm vang nổ bung, như là một tòa núi lớn đè xuống.
- Vạn pháp đao binh!
Việt Tú kinh hãi, quanh thân cương khí phún dũng, cương khí kêu vang, hóa thành hàng trăm đao kiếm, ngay ngắn hướng Giang Nam thiết cắt mà đi, lạnh lùng nói:
- Xú tiểu tử, ngươi dám đối với ta động thủ? Giết hại đồng môn, Thánh tông trưởng lão sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Giang Nam làm như không thấy, một mình xâm nhập bên trong cương khí biến thành mấy trăm đao kiếm, đao kiếm thiết cắt mà xuống, rơi vào trên người hắn tuôn ra từng chuỗi ánh lửa, boong boong rung động, lại không có thương tổn hắn mảy may.
Hắn một bước liền vượt đến trước mặt Việt Tú, tay nâng chưởng, chưởng phong như sấm, lực áp hết thảy!
Việt Tú kinh hãi, vội vàng đưa tay ngăn cản, vừa mới chạm đến bàn tay lớn của Giang Nam, cánh tay lập tức bị bẻ gẫy, lực lượng một Long tứ Tượng của Giang Nam bộc phát, cự lực suốt mười bốn vạn cân khủng bố đè xuống, thổi phù một tiếng đem đầu nữ nhân này đập nhão nhoẹt, cả người đều bị chấn nát thành bùn nhão!
- Giang sư huynh, mau dừng tay!
Lúc này tiếng kêu của bọn người La Thanh mới khó khăn lắm truyền đến, không ngờ Giang Nam ra tay quá nhanh, lời của bọn hắn vừa nói ra miệng, Giang Nam đã đem Việt Tú đánh gục tại chỗ.
La Thanh dậm chân liên tục, mang bộ mặt sầu thảm nói:
- Giang sư huynh, ngươi làm sao lại đánh chết nàng? Vạn nhất sư môn truy cứu tới. . .
- Không giết nàng, chẳng lẽ còn chờ nàng trở lại Huyền Thiên Thánh tông bàn lộng thị phi sao?
Giang Nam thu tay lại, cười nói:
- La sư tỷ, tiện nữ nhân như vậy, giết cũng giết, không đáng ngươi thay nàng cầu tình. Ta giết nàng, cũng là vì Thánh tông trừ gian.
La Thanh thở dài, lắc đầu nói:
- Thánh tông cấm đồng môn tương tàn, vạn nhất truyền đi...
Giang Nam lườm lườm hai người Uông Phong cùng Ngụy Hạo, cười nói:
- Các ngươi không nói, ta không nói, còn có ai biết rõ?
Uông Phong cùng Ngụy Hạo vội vàng cười nói:
- Giết tốt, giết tốt! Sư tỷ, ta cảm thấy Giang sư huynh giết rất đúng, tiểu tiện nhân Việt Tú này cơ hồ đem chúng ta hết thảy hại chết, chúng ta đã sớm xem nàng không vừa mắt, nếu không phải không là đối thủ của nàng, chúng ta cũng muốn ra tay tiêu diệt nàng!
- Giang sư huynh nói đúng, nếu như Việt Tú trở về nhất định sẽ bàn lộng thị phi, đem cái bô này hướng trên đầu chúng ta úp.
La Thanh im lặng một lát, trịnh trọng gật đầu nói:
- Bất quá việc này quan hệ trọng đại, tuyệt đối không thể nói đi ra, nếu không đối với Giang sư huynh rất là bất lợi. Hiện tại chúng ta liền chạy tới Thánh tông, hướng sư môn bẩm báo việc này, chỉ nói gặp được Dã Cẩu đạo nhân học lén Thần Thông tuyệt học Lãm Nguyệt Thủ của Thánh tông, cùng Tân Long Tử sư huynh đại chiến, những thứ khác thì một chữ không đề cập tới!
Uông Phong cùng Ngụy Hạo liên tục gật đầu, lúc này bốn người gia tốc hướng Huyền Thiên Thánh tông tiến đến. Giang Nam thấy thế, không khỏi âm thầm lắc đầu, đối với cách làm của bọn người La Thanh hơi có chút không cho là đúng:
- Người trong chính đạo vẫn là bảo thủ cổ hủ một tí, tiện nhân như Việt Tú, tự nhiên nên sớm diệt trừ cho xong việc, bọn hắn lại còn phải đợi sư môn quyết đoán.
Hắn bị Giang Tuyết ảnh hưởng, sát phạt quyết đoán, khoái ý ân cừu, lôi lệ phong hành, trong lòng có sát niệm liền sẽ ra tay, trong lúc bất tri bất giác sớm đã nhiễm lên phong cách xử sự của Giang Tuyết, đối với cách làm của người trong chính đạo rất không đồng ý.
Giang Tuyết đối với hắn ảnh hưởng quá lớn, nếu như Giang Nam vẫn là thư sinh no bụng đọc sách thánh hiền lúc trước, liền quả quyết sẽ không làm như vậy, mà là thành thành thật thật chờ đợi Huyền Thiên Thánh tông điều tra thẩm phán.
Huyền Thiên Thánh tông cách Trung Thổ cực kỳ xa xôi, khoảng chừng vạn dặm, dùng tu vi của Giang Nam nếu như thi triển Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, chỉ cần một ngày liền có thể bay đến, bất quá bọn người La Thanh tuy tu luyện Vũ Hóa Công, nhưng bọn hắn thu được Vũ Hóa Công, cấp bậc khá thấp, không mau lẹ bằng Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, hơn nữa đối với tu vi tiêu hao rất lớn.
Tu vi của bọn hắn tuy không kém, nhưng đã bay suốt một ngày, cũng mới bất quá đi một nửa lộ trình.
Giang Nam dứt khoát thừa dịp trong khoảng thời gian này tiếp tục dùng U Minh Thần Thủy cùng Đâu Suất Thần Hỏa rèn luyện thân hình, hắn đã có thể vận dụng thần thủy, thần hỏa tầng thứ hai, cường độ thân hình tăng trưởng cực kỳ nhanh chóng.
Chỉ là một ngày thời gian, lực lượng của hắn liền tăng lên tới một Long sáu Tượng.
Bất quá rất nhanh hắn liền phát hiện, theo trong cơ thể có khả năng bài xuất tạp chất càng ngày càng ít, lực lượng của hắn tăng phúc cũng càng ngày càng ít, cái này cùng lúc trước dùng thần hỏa thần thủy tầng thứ nhất rèn luyện có khác biệt thật lớn.
Tu luyện đến một bước này, đừng nói tăng lên một Tượng chi lực, coi như là tăng lên một Hổ chi lực cũng phải phí trắc trở lớn hơn.
Giang Nam ẩn ẩn cảm giác được, mình chỉ sợ đã đạt đến cực hạn thân thể, gặp một bình cảnh trước nay chưa có.
Loại tình huống này, Giang Tuyết lại không có đề cập qua, Giang Nam cũng không biết ra tay từ đâu.
Đột nhiên Giang Nam nhớ tới bên người còn có một đại cao thủ cấp bậc Thần Thông, vội vàng nói:
- Thần Thứu Yêu Vương, ta tu luyện đến một Long sáu Tượng chi lực, vì sao ta cảm giác được lực lượng trong cơ thể tăng trưởng càng ngày càng chậm, thậm chí so với lúc ta ở Luyện Khí tăng phúc còn chậm hơn?
Đầu của Thần Thứu Yêu Vương một mực núp ở cánh ở bên trong, nghe vậy rút đầu ra, ánh mắt ngốc trệ, qua sau nửa ngày tròng mắt mới chuyển động thoáng một phát, buồn bã ỉu xìu nói:
- Đừng để ý tới ta, ta bị đả kích rồi, không mặt mũi gặp người, để cho ta im lặng trốn ở góc phòng làm một con chim nhấm nháp vết thương. . .
Giang Nam không khỏi im lặng, ngốc điểu trên đầu vai như cha mẹ chết, vẻ mặt khóc tang, ủ rũ, hẳn là bị Dã Cẩu đạo nhân đánh bại, lòng tự trọng nhận lấy tổn thương.
- Con Chó Điên kia mới là Thần Thông tam trọng, mà lão tử lại là Thần Thông ngũ trọng, rõ ràng còn bị hắn đánh cho không thể hoàn thủ, uy phong mất hết. . .
Thần Thứu Yêu Vương suy nghĩ xuất thần, lẩm bẩm nói.
Giang Nam cười nói:
- Yêu Vương, Dã Cẩu đạo nhân tu luyện chính là tâm pháp Thần Thông cấp của Huyền Thiên Thánh tông, ngươi không phải là đối thủ của hắn, đã ở hợp tình lý, dù sao tâm pháp của ngươi đều là tâm pháp cấp thấp bảy liều tám góp. Nếu như ngươi cũng có được tâm pháp ngang cấp, muốn đánh bại hắn còn không phải dễ dàng?
Con mắt Thần Thứu Yêu Vương sáng ngời, lập tức ảm đạm:
- Thần Thông hạng gì hi hữu, ta chỉ sợ đời này là không có trông cậy vào báo thù rồi. . .
Giang Nam cười ha ha:
- Yêu Vương, ngươi thật hồ đồ, ta hôm nay sắp bái nhập Huyền Thiên Thánh tông, bên trong Thánh tông tâm pháp gì không có? Đợi đến Huyền Thiên Thánh tông, ta liền đi hối đoái cho ngươi một môn tâm pháp, cho ngươi báo thù rửa hận!
Thần Thứu Yêu Vương đại hỉ, trong nội tâm không khỏi sinh ra một loại cảm kích đối với Giang Nam, thầm nghĩ:
- Đi theo chúa công như vậy cũng xem là tốt, ít nhất đãi ngộ sẽ không kém rồi.
- Chúa công, một Long mười Tượng chi lực, đã đạt tới cực hạn mà nhân thể có khả năng thừa nhận, chỉ có tu luyện đến Thần Thông cảnh, mới có thể đột phá cái cực hạn này, mượn nhờ Thần Thông ân cần săn sóc thân thể, đạt được lực lượng càng mạnh. Không có tu thành Thần Thông, liền không có khả năng đột phá cái cực hạn nàêu tộc ta trời sinh cường hoành, ngược lại không ở trong đám này. Có chút đại yêu trời sinh cường hoành, vừa ra đời liền có được lực lượng di sơn đảo hải.
Thần Thứu Yêu Vương quét qua tinh thần suy sụp chi sắc nói:
- Chúa công, lực lượng của ngươi đã tiếp cận nhân thể cực hạn, bị nhốt ở một bước này, tiến cảnh chậm chạp, đã ở hợp tình lý.
- Thì ra là thế.
Giang Nam nghĩ nghĩ hỏi:
- Có khả năng đột phá cái cực hạn này hay không?
Thần Thứu Yêu Vương lắc đầu nói:
- Truyền thuyết Thượng Cổ có cường giả, tâm pháp tu luyện có thể ở trước Thần Luân cảnh giới liền đột phá nhân thể cực hạn, bất quá ta kiến thức nông cạn, còn chưa từng nghe nói qua tâm pháp bực này.
Giang Nam lâm vào trầm tư, Thần Thứu Yêu Vương nói không sai, các loại tâm pháp Long Hổ Tượng Lực Quyết cùng Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết của hắn, bởi vì cấp bậc quá thấp, muốn đột phá cực hạn căn bản không có khả năng.
- Không biết bên trong Huyền Thiên Thánh tông có tâm pháp như vậy hay không.
Hắn ổn định lại tâm thần, không hề tận lực truy cầu lực lượng tăng trưởng, mà là một bên tiếp tục tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, một bên tôi luyện tinh thần ý niệm, tinh thần ý niệm của hắn đã luyện hóa được một đạo thần niệm chi kiếm của Dã Cẩu đạo nhân, bạo tăng rất nhiều, sắp lột xác thành thần niệm. Nếu có thể lột xác thành công, ý niệm của hắn thế tất bước vào Thần Luân cảnh giới!
- Giang huynh, đến Thánh tông rồi!
Bên tai Giang Nam đột nhiên truyền đến thanh âm của La Thanh, ngẩng đầu nhìn lại, trong nội tâm không khỏi chấn động, chỉ thấy phía trước hơn trăm dặm, từng ngọn núi tuấn tú cao ngất, như là lợi kiếm cắm vào mây xanh, ở phía trên mây xanh thậm chí còn có mấy ngàn trượng cao, vô số tường vân ở giữa sườn núi lượn lờ, hội tụ thành biển, ánh mặt trời chiếu rọi, kim quang sáng chói.
Trong dãy núi, ngẫu nhiên truyền đến từng tiếng chuông, to rõ vang rộng, thậm chí truyền xa ngoài trăm dặm, rõ ràng truyền vào trong tai của bọn hắn.
Giang Nam tiếp tục hướng bên trên nhìn lại, chỉ thấy ở trong dãy núi cao nhất của tòa sơn phong này, chỗ cực cao trên biển mây, một cái chuông đồng to đến không tưởng nổi móc ngược ở trên đỉnh núi, tiếng chuông vừa rồi bắt đầu từ chỗ đó truyền đến!
Rung động, vô cùng rung động!
Giang Nam ngơ ngác nhìn về phía trước, dù là hắn đọc hết Tứ thư Ngũ kinh, cũng tìm không thấy một từ ngữ gì để hình dung một màn đồ sộ trước mắt này.
Ở chỗ mây mù lượn lờ, còn có từng tòa cung điện to lớn, vàng son lộng lẫy, còn hơn Hoàng thành nhân gian nhiều vô kể, đợi bọn hắn bay tới gần, lại có từng tiếng thú rống cao vút sục sôi truyền đến, tiên hạc thành đàn thành đàn rong chơi trong mây, ngẫu nhiên còn có người thi triển Vũ Hóa Công, từ trong núi sâu bay ra.
Vũ Hóa Công tuyệt học bực này ở Kiến Vũ quốc chính là vật báu vô giá, nhưng đến nơi này, cơ hồ biến thành bắp cải, hàng ven đường, mỗi người đều tu luyện một loại Vũ Hóa Công.
Thậm chí, hắn còn thấy có người cưỡi gió mà đi, khống chế tường vân, hiển nhiên so với Vũ Hóa Công lại muốn thắng hơn rất nhiều.
Trong dãy núi, tràn ngập đủ loại khí tức dị thường cường đại, hoặc là trang nghiêm, hoặc là Bá Đạo, hoặc là hào khí ngất trời, hoặc là như trời u ám, làm cho người hồi hộp, làm cho người sợ hãi.
Tại đây chính là vạn quốc tôn sư, mặc dù là hoàng đế bên trong thế tục cũng cần cúng bái, Huyền Thiên Thánh tông!
- Quái vật khổng lồ. . .
Thần Thứu Yêu Vương lẩm bẩm nói.
Mặc dù là đại yêu coi trời bằng vung như hắn, giờ phút này trong lòng cũng không khỏi kính ngưỡng sợ hãi, không dám lớn tiếng ồn ào.
- Giang sư huynh, lúc đầu lần thứ nhất ta nhìn thấy Huyền Thiên Thánh tông, cũng là bị chấn động một câu cũng nói không nên lời. Chỉ có nhìn thấy Thánh tông, mới biết mình nhỏ bé, mới biết mình lúc trước kiến thức nông cạn.
Uông Phong cười nói.