Chương 2262 - 2263: Một Đầu Ngón Tay Nghiền Chết Ngươi.

Đế Tôn

Trạch Trư 26-06-2023 13:17:39

- Trước đánh chết hắn, lại nói đạo lý với hắn! Ma Thiên Tiên Vương gào thét, thân thể tăng vọt, rốt cục động thủ! Ma Thiên Tiên Vương cùng Long La Bồ Đề Tiên Quân chiến một trận, thất bại trọng thương, pháp lực còn thừa không nhiều lắm, bất quá cũng hùng hậu hơn xa Giang Nam, phen này bạo lên, thân thể dữ tợn, đem lực lượng huyết mạch của Hỗn Độn Long tổ tăng lên tới cực hạn! Hỗn Độn Long tổ chính là một Cự Đầu thời kì Hỗn Độn, cũng là Hỗn Độn Thần Ma, Ma Thiên Tiên Vương nói hắn có thể cùng Bất Không, Đế Tôn so sánh, tuy có chút khoa trương, nhưng mà thực lực của Hỗn Độn Long tổ cũng không thể phủ nhận, là cường giả số một số hai gần với ba người này! Bất quá Hỗn Độn Long tổ vận khí tương đối kém, cũng không có sống đến một khắc khai thiên tích địa này, nghe nói trong một hồi Hỗn Độn náo động, Hỗn Độn Long tổ thân tử đạo tiêu, thi thể bị chôn ở chỗ sâu trong Hỗn Độn. Vô luận Long La Bồ Đề, Ma Thiên Tiên Vương, hay là Long tộc khác, đều là hậu duệ của hắn, hai người đều đã từng ý định sưu tầm thi thể Hỗn Độn Long tổ, nhưng thủy chung không có tìm được. Vị Long tổ này, là tổ tiên tất cả Long tộc, hơn nữa cũng là một cuồng nhân chiến đấu, hắn là Hỗn Độn Thần Ma, thân thể bị rèn luyện đến mức tận cùng, hơn nữa thân thể thần thông cũng bị hắn tu luyện tới cực hạn, lúc cùng người chiến đấu như điên, mặc dù là rất nhiều tồn tại cổ xưa thời kì kia, cũng không muốn cùng hắn chính diện xung đột. Mà Ma Thiên Tiên Vương Long tổ huyền minh kinh, là trí nhớ tỉnh lại trong huyết mạch, tỉnh lại thần thông cùng ý thức chiến đấu của Hỗn Độn Long tổ, chiến đấu lên quả thực như là Long tổ phục sinh! Hắn điên cuồng, thậm chí ngay cả Long La Bồ Đề Tiên Quân cũng sẽ bị hắn trọng thương! Thân hình Ma Thiên Tiên Vương nhoáng một cái, dùng chưởng thành ấn, một ấn giơ lên, nổ nát ngũ trọng hư không, đem uy lực tầng hư không thứ năm của Tiên Giới khắc ở trong chưởng, hướng Giang Nam hung hăng che hạ! Hỗn Độn ngũ trọng thiên! Đây chính là Hỗn Độn Long tổ khai sáng một loại thân thể thần thông, thần thông của hắn cường đại, là ở trong tay luyện ra Hỗn Độn ngũ trọng thiên. Một ngón tay nhất trọng thiên, Ngũ trọng Hỗn Độn tương liên. Uy lực to đến không thể tưởng tượng nổi! Thực lực của Ma Thiên Tiên Vương, còn không có đạt tới tình trạng luyện thành Hỗn Độn ngũ trọng thiên, bởi vậy hắn mượn nhờ chính là Tiên Giới ngũ trọng hư không, đem lực lượng ngũ trọng hư không chất chứa trong chưởng, từ đó đạt tới uy lực kinh người! - Thần thông tốt! Giang Nam ngẩng đầu nhìn một chưởng này, con mắt không khỏi sáng, thân hình lay động, pháp lực toàn thân đột nhiên giống như thủy triều thối lui, triệt để dung nhập bên trong thân thể! Nhục thể của hắn cũng bành trướng, như là một Cự Linh Cổ Thần từ tiền sử đi tới, đối với một chưởng này của Ma Thiên Tiên Vương làm như không thấy, một quyền hướng Ma Thiên oanh tới! - Linh phá kình! Một thức thần thông này vô cùng đơn giản, không có biến hóa phức tạp, hơn nữa tên cũng không có cảm giác khí phách chút nào, nhưng lại là một loại thần thông chiến lực rất mạnh bên trong Cự Linh võ đạo đồ, có thể đem đại đạo toàn thân kích phát, lực lượng toàn thân tụ tập tại một điểm! Hỗn Độn ngũ trọng thiên của Ma Thiên Tiên Vương hung hăng che ở đỉnh đầu Giang Nam, Linh phá kình của Giang Nam cũng một quyền oanh trên đầu Ma Thiên Tiên Vương. Chỉ nghe rầm rập hai tiếng nổ mạnh, Giang Nam bay vào trong lòng núi dưới chân, chỉ lưu lại một đại động thật sâu! Mà Ma Thiên Tiên Vương bay rớt ra ngoài, mặt mày méo mó, mặt của hắn như là một chậu bột lên men bị đấm một quyền, hướng bốn phía bành trướng! Hắn bị đánh bay không biết bao xa, mới ngã xuống đất, liên tục lăn mấy chục vòng lúc này mới dừng lại, thân hình lập tức lóe lên, sau một khắc liền trở lại ngọn núi cũ! Mà cùng lúc đó, Giang Nam đầu rơi máu chảy, từ trong lòng đất bay ra, hiển nhiên cũng cực không dễ chịu! - Long tổ tam liên trảm! Ma Thiên Tiên Vương lấy tay làm đao, chém về phía cổ Giang Nam, lúc trảm thứ nhất, Giang Nam cảm giác được cổ xương của mình bị chấn nát, lúc trảm thứ hai, đầu của hắn cơ hồ bị cắt xuống, mà trảm thứ ba của Ma Thiên Tiên Vương cũng không có hàng lâm, đã bị Giang Nam cơ hồ đem cánh tay của hắn giật xuống! Thân thể hai người hiển nhiên đều cường đại vô cùng, chiến đấu lên đại khai đại hợp, nhưng mà quỷ dị chính là, thần thông của bọn hắn tuy tinh diệu, nhưng mà chỉ công không thủ, ngươi đánh ta, ta đánh ngươi, dùng tổn thương đổi tổn thương, lấy mạng đổi mạng! Rất nhanh, trên thân hai người từng người gặp tổn thương, đỉnh núi máu tươi văng khắp nơi, toái cốt bay loạn, năng lực phục hồi như cũ của thân thể hai người cũng cực kỳ kinh người, đánh nhau không muốn sống, nhưng thương thế trên người lại rất nhanh phục hồi như cũ, để cho lực chiến đấu của bọn hắn thủy chung ở vào trạng thái đỉnh phong! Nếu là Tiên nhân khác thấy trận chiến đấu này, khẳng định sẽ sâu sắc lắc đầu, bởi vì Tiên nhân pháp lực thần thông cùng pháp bảo tinh diệu, ở trên người hai người này căn bản không có thể hiện nửa điểm. Nhưng mà, lực công kích của hai người lại vô cùng kinh người, bất luận tồn tại gì khác thấy đều trong lòng rung động, chỉ thấy bất luận một kích nào của bọn họ, đều xé rách, đánh nát hư không, thậm chí đánh tan Tiên Giới ngũ trọng hư không mang đến uy năng! Những Tiên nhân dựa vào pháp bảo cùng pháp lực thần thông kia, rất khó tưởng tượng có người rõ ràng có thể đem thân thể tăng lên tới loại trình độ này, rõ ràng có thể đem thân thể thần thông luyện đến loại độ cao này! Linh Lung đạo đồng đã không khuyên hai người ngừng đấu nữa, mà là đứng ở rất xa, ngồi trên không trung xem cuộc chiến. - Huyền Thiên, ngươi thật có chút bổn sự! Ma Thiên Tiên Vương cười ha ha, thế công càng thêm mãnh liệt, lạnh lùng nói: - Bất quá sai lầm của ngươi, là ngươi không có ký thác đạo quả! Ta có thể cảm giác được đạo quả của ngươi giấu ở trong một kiện pháp bảo! Đạo quả của ngươi bị thương, chỉ cần đánh chết ngươi, trong thời gian ngắn ngươi không cách nào từ trong đạo quả phục sinh, ngươi liền khó tránh tử lộ! Giang Nam đem thần thông bên trong Cự Linh võ đạo đồ phát huy đến mức tận cùng, giơ tay nhấc chân khai thiên tích địa, nhất động nhất tĩnh đều là thần thông, cười lạnh nói: - Ma Thiên, đạo quả của ngươi cũng ở trong cơ thể mình a? Giết ngươi xong, ngươi cho rằng đạo quả của ngươi có thể đào thoát trấn áp của ta? Hai người đại khai đại hợp, quyền cước va chạm kịch liệt, chấn đến hư không bốn phía không ngừng sụp đổ, tòa tiên sơn dưới chân rất nhanh bị chấn nát, hóa thành bột mịn! Ma Thiên Tiên Vương một quyền đánh bay Giang Nam, đụng vào một tòa tiên sơn, hắn như bóng với hình, theo sát tới, vừa mới đáp xuống, còn chưa bắt lấy Giang Nam, liền gặp một cái đại thủ chế trụ ót mình, hung hăng hướng núi đá ấn xuống! Oanh... Tòa tiên sơn này bị đụng sụp, tay kia của Giang Nam bay lên, hóa thành nắm đấm, một quyền oanh ở sau ót của hắn, một tiếng rung mạnh, cả tòa tiên sơn sụp đổ, loạn thạch văng tung tóe! - Cự Linh đạp địa! Giang Nam nhấc chân, hướng trung tâm loạn thạch trùng trùng điệp điệp đạp xuống, đột nhiên một cái đại thủ mạnh mẽ từ trong loạn thạch thò ra, bắt lấy mắt cá chân của hắn, đưa tay vung, trùng trùng điệp điệp nện xuống! Đại địa vỡ ra, lại bị ném ra từng khe rãnh kinh tâm động phách, sâu mấy ngàn trượng! Ma Thiên Tiên Vương lại vung lại nện, đột nhiên trong tay không còn gì, chỉ thấy thân thể Giang Nam cấp tốc thu nhỏ lại. Từ trong khống chế của hắn đào thoát đi ra ngoài, lập tức thân hình nhoáng một cái, lại hóa thành một Cự Linh Thần, giống như mưa to gió lớn công tới! Hai người sớm đã bị thương, giờ phút này dùng thân thể va chạm, thương thế càng nặng! - Long tổ trảm thiên thức! - Chiến Linh thập kích! - Huyền Thiên, ngươi không còn khí lực đi à nha? Một kích này là gãi ngứa cho ta sao? - Ma Thiên, ngươi sắp chết a? Tay chân mềm nhũn, muốn đấm lưng cho ta sao?. . . Một ngọn núi bay lên, bị hai người sinh sinh đánh lên giữa không trung, lập tức nổ tung, hai người bọn họ đã sát nhập trong Vô Nhân khu, khiến cho một mảnh hỗn loạn, chỉ thấy Đại Sơn như mọc thành phiến băng sập, rừng rậm bị san thành bình địa. Bất quá trận chiến đấu này mãi cho tới khâu cuối cùng, hai người như là huyết nhân, quyền cước càng ngày càng vô lực, nguyên vốn thân thể thần thông có thể khai thiên tích địa, thay đổi Càn Khôn ở trong tay hai người trở nên mềm nhũn không có lực lượng, hai người thở hồng hộc, rốt cục phù phù một tiếng song song ngã xuống đất! - Nếu không phải lão tử người bị thương nặng, ngươi há lại là đối thủ của ta? Ma Thiên Tiên Vương vù vù thở hổn hển, trong miệng chảy máu, cắn răng nói. Hắn miệng đầy răng bị đánh chỉ còn lại có hai ba khỏa, hơn nữa còn là rách nát, hô hô lọt gió. Chiến đấu đến giờ phút này, thân thể hai người cơ hồ đều hao hết năng lượng, mặc dù thân thể bị hao tổn, trong thời gian ngắn cũng không cách nào khôi phục, để cho hai người bề ngoài không tốt, khó coi, thậm chí có thể nói vô cùng thê thảm. Giang Nam cũng không khá hơn chút nào, nhổ ra một ngụm răng vỡ, cười lạnh nói: - Nghe ý tứ này của ngươi, giống như ta không có bị thương vậy! Ma Thiên Tiên Vương cười lạnh nói: - Ngươi hoàn toàn chính xác bị thương, bất quá không hề giống như đồn đãi nặng như vậy, theo như đồn đãi thương thế của ngươi tối đa chỉ có thể cho ngươi sử xuất hai ba thành thực lực, mà bây giờ, dùng cách nhìn của ta, ngươi có thể sử xuất bảy thành thực lực, mới biết được nhân tâm giảo hoạt, lòng của ngươi là hiểm ác bực nào! Mà ta chỉ có thể sử xuất hai ba thành thực lực, nếu ta và ngươi đều ở trạng thái toàn thịnh, đầu ngón tay của ta liền có thể bóp chết ngươi! Giang Nam hậm hực nói: - Tất cả mọi người đều bị thương, nào có cái gì nặng nhẹ chi phân, ngươi còn không phải bị bổn Giáo chủ đánh cho vãi ra quần? Ma Thiên Tiên Vương cười ha ha, cười mới một nửa liền tuôn ra máu tươi, sặc đến trong cổ họng, ho khan liên tục, nhe răng cười nói: - Vãi ra quần? Là ta đem ngươi đánh cho vãi ra quần mới đúng? Hai người nằm trên mặt đất, như trước ngươi một lời ta một câu, nói dần dần lửa cháy, liền muốn giãy giụa đứng dậy. Linh Lung đạo đồng vội vàng bay tới, cười nói: - Hai người các ngươi cũng đã như vậy, còn muốn đánh nữa? - Linh Lung tránh ra, ta muốn dùng hai đầu ngón tay bóp chết hắn! Ma Thiên Tiên Vương nằm trên mặt đất, run rẩy vươn hai đầu ngón tay, hung ác nói. Giang Nam duỗi ra một đầu ngón tay, đầu ngón tay run rẩy không thôi: - Ta một đầu ngón tay, liền có thể nghiền chết ngươi như nghiền con kiến! Ma Thiên giận dữ: - Linh Lung, đem ta dời đi qua, ta ngược lại muốn nhìn hắn nghiền chết ta như thế nào! Linh Lung đạo đồng bất đắc dĩ, dời hắn đi qua, Giang Nam duỗi ra đầu ngón tay nghiền lấy đầu Ma Thiên, trong miệng không ngừng nói: - Nghiền chết ngươi, ta nghiền chết ngươi! - Huyền Thiên, ngươi không còn khí lực đi à nha? Ma Thiên nhe răng cười, run rẩy duỗi ra hai đầu ngón tay, đi niết Giang Nam: - Ta bóp chết ngươi! Cuối cùng nhất, ai cũng không thể làm gì ai, hai người mắt to trừng đôi mắt nhỏ, trừng sau nửa ngày, Giang Nam đột nhiên cười nói: - Bổn sự của Ma Thiên đạo huynh, hoàn toàn chính xác hơn ta rất nhiều. Ngươi đoán không sai, ta còn lại bảy thành thực lực, cũng không phải như ngoại giới đồn đãi lọt vào trọng thương. Đạo huynh có thể dùng hai ba thành thực lực đem ta đánh thành như vậy, Giang mỗ tự thẹn không bằng. Ma Thiên Tiên Vương trầm mặc một lát, cười nói: - Thực không dám đấu diếm, ta tuy chỉ còn lại có hai ba thành thực lực, nhưng mà thân thể lại ở vào trạng thái đỉnh phong. Giáo chủ có thể đem ta đánh thành bức hình dạng này, Ma Thiên cũng vạn phần bội phục. Chân Tiên cảnh giới, liền có được thân thể khủng bố bực này, Thần Đạo Giáo chủ, quả nhiên làm cho người kính sợ! Giang Nam duỗi ra một tay, Ma Thiên Tiên Vương do dự thoáng một phát, cũng thò ra một tay, hai bàn tay nắm cùng một chỗ, hai người vịn nhau, lảo đảo đứng lên. - Đạo huynh, lệnh lang ở chỗ của ta, ngươi bây giờ có thể yên tâm a? Giang Nam nhìn nhìn Linh Lung đạo đồng, lại nhìn Ma Thiên Tiên Vương một chút, đột nhiên cười nói. Ma Thiên Tiên Vương ngạc nhiên, thất thanh nói: - Ngươi biết Linh Lung là con của ta? Linh Lung đạo đồng cũng phi thường kinh ngạc, thất thanh nói: - Lão gia, hắn là cha ta? Giang Nam cười nói: - Ta là người phi thường khiêm tốn, chưa bao giờ cho rằng ta ở trên huyết mạch tạo nghệ là đệ nhất thiên hạ, bất quá ta nhận thức thứ hai mà nói, thiên hạ cũng không có người dám nhận thức thứ nhất. Trong tích tắc Ma Thiên đạo huynh bị ta kích thương, ta liền cảm ứng được huyết mạch của Linh Lung là xuất từ trên người ngươi, tự nhiên biết rõ hắn là con của ngươi. Ma Thiên Tiên Vương giận dữ quát: - Vậy ngươi còn đánh? - Ngươi muốn đánh, ta đương nhiên phụng bồi. Giang Nam mỉm cười nói: - Hơn nữa, đạo huynh ngươi hoàn toàn chính xác bị cừu hận bóp méo đạo tâm, rối loạn tâm thần, nếu không dùng nội tình của ngươi, sớm nên chứng được Tiên Quân rồi. Cùng ngươi đánh một hồi, nói không chừng có thể làm cho ngươi trọng khởi hùng phong, khôi phục làm Ma Thiên Tiên Vương ngày xưa! Ma Thiên Tiên Vương trầm mặc, Giang Nam khập khiễng hướng xa xa đi đến, cười nói: - Ta đi chữa thương, phụ tử các ngươi chậm rãi trò chuyện. Giang Nam đi đến xa xa, rốt cục đi không được rồi, xếp bằng mà ngồi, tế lên chén bể, lấy ra một ít tiên dịch luyện hóa chữa thương. Mà Ma Thiên Tiên Vương cùng Linh Lung đạo đồng cũng từng người ngồi xuống, phụ tử hai người sắc mặt phức tạp, Ma Thiên Tiên Vương thanh âm trầm thấp, hướng Linh Lung đạo đồng nhắc tới chuyện cũ, từ lúc hắn và Tường Vi gặp nhau, bắt giữ Tường Vi Cổ Thần, hai người nảy sinh cảm tình nói rõ. Người nam nhân này không quá giỏi về ngôn từ, cùng con mình nói lên sự tình ngày xưa, có chút lắp bắp, nhưng mà thanh âm rất nặng, để cho người nghe qua khó quên.