Trung niên nam tử kia chứng kiến thiếu niên này, sắc mặt kịch biến, một mặt gắt gao chống cự rất nhiều độc vật đánh giết, một mặt lạnh lùng nói:
- Ta nhận ra ngươi, ngươi là Chu Dục, đệ tử Thái Huyền Thánh tông, cũng là người trong chính đạo, chúng ta từng có gặp mặt một lần, vì sao lại đánh lén chúng ta?
- Cổ hủ! Coi như là đồng môn tầm đó cũng có cạnh tranh, huống chi chúng ta không là đồng môn.
Thiếu niên Chu Dục kia cười lạnh, đột nhiên bên trong Thần Luân hiện ra một thanh lợi kiếm dài đến hơn hai mươi trượng, thường thường một gọt, trung niên nam tử kia lập tức đầu thân khác biệt, huyết rơi trời cao, lập tức bị vô số độc vật đánh tới, đưa hắn ăn đến không còn một mảnh!
- Ta được đến Ngũ Độc Phiên, giết các ngươi cũng không người nào biết là ta làm!
Trong mắt Chu Dục tinh quang mãnh liệt bắn ra, ánh mắt đột nhiên quay đầu hướng chỗ Giang Nam ẩn thân quét tới, lập tức một đạo kiếm khí kích bắn mà ra, Xùy- một tiếng đem núi rừng phạm vi gần mẫu san thành bình địa!
Kiếm khí chấn động, những núi đá cây cối kia hết thảy hóa thành cao phấn, toái không thể lại toái!
Hô!
Ngũ Độc Phiên chấn động, vô số độc vật đập ra, chen nhau mà đến, trong chớp mắt liền bao phủ chỗ đó!
Hắn cảm ứng được ánh mắt của Giang Nam, thống hạ sát thủ, quyết đoán đến cực điểm, thân hình lại là lóe lên, rơi vào phía trên phiến phế tích kia, ánh mắt mọi nơi nhìn quét, nao nao:
- Không có người? Chẳng lẽ nói vừa rồi ta cảm ứng sai.
Chu Dục lắc đầu, lách mình rời đi.
Sau một lúc lâu, đột nhiên một đạo thân hình chớp động, Chu Dục lại hiện ra tại đó, ánh mắt sắc bén nhìn quét mọi nơi, như trước không có phát hiện cái gì, lúc này mới cười lạnh một tiếng, ly khai nơi đây.
- Thái Huyền Thánh tông đệ tử, thật sự là tâm ngoan thủ lạt, chính đạo đệ tử, hành vi Ma Đạo!
Giang Nam lặng yên từ phụ cận đi ra, vừa rồi Chu Dục sát nhân, lúc ánh mắt của hắn rơi vào trên người Chu Dục liền biết không ổn, cao thủ nhất là cường giả như Chu Dục, có thể cảm ứng được ánh mắt của người khác, tầm mắt của mình rơi vào trên người của hắn sẽ bị hắn cảm ứng được.
Lúc ấy Giang Nam lập tức xa xa né tránh, lại không có lập tức chạy như điên, để tránh bị người này phát giác, dùng thực lực của Chu Dục, muốn đuổi kịp hắn, tiêu diệt hắn cùng Thần Thứu Yêu Vương quả thực là dễ dàng, bởi vậy ẩn núp ở phụ cận ngược lại là an toàn nhất.
Bất quá ẩn núp tại chỗ gần còn cần đề phòng phạm vi công kích của Chu Dục, tuy tu vi của Giang Nam không cao, nhưng mà kiến thức không kém chút nào, vị trí ẩn núp hoàn toàn ở bên ngoài phạm vi công kích của Chu Dục.
- Bất quá Chu Dục nói không sai, ở loại địa phương này, coi trời bằng vung, ai cũng không biết tâm ý đối phương, hết thảy vẫn phải cẩn thận là hơn.
Giang Nam thầm nghĩ trong lòng.
Lần này kinh nghiệm, cho hắn rung động thật lớn là giới hạn ở giữa chính ma cũng trở nên không hề rõ ràng như vậy.
Nguyên bản tuy hắn bị Giang Tuyết dạy bảo, đối với chính ma chi phân cũng không coi trọng như thế nào, đã từng có ý định đầu nhập vào Tinh Nguyệt Ma tông, nhưng mà trong nội tâm Giang Nam thủy chung có một cách nhìn không thành thục, cái kia chính là người trong chính đạo hơn phân nửa đều là chính nhân quân tử, ngẫu nhiên mới sẽ xuất hiện một hai cái bại hoại.
Mà vừa mới xuất hiện một màn lại đánh nát ý nghĩ này của hắn, bên trong chính đạo cũng không phải hoàn toàn là chính nhân quân tử, làm việc ác, thậm chí so với người trong ma đạo càng thêm để cho người khó có thể phòng bị, để cho trong lòng của hắn sinh ra cảnh giác!
- Chúa công, tại đây thật sự quá nguy hiểm, không bằng chúng ta trở về tu luyện một thời gian ngắn lại trở ra lịch lãm rèn luyện cũng không muộn.
Thần Thứu Yêu Vương rùng mình một cái, có chút khiếp đảm nói.
Bọn hắn đi vào Loạn Không Ma Vực liền liên tục lọt vào ba lượt sát kiếp, mỗi lần đều là tìm được đường sống trong chỗ chết, để cho đầu Yêu Vương này sợ bể mật.
Giang Nam lắc đầu, như là khích lệ Thần Thứu, hoặc như là khuyên bảo chính mình:
- Gặp được khó khăn liền lùi bước, nói như vậy, ta năm nào tháng nào mới có thể đứng ở trước mặt tỷ tỷ, tu luyện là như thế, ngươi không tiến tới là dừng lại nguyên chỗ, người khác tiến lên, ngươi liền tương đương với lui về phía sau, cùng người khác chênh lệch càng ngày càng xa!
- Chúng ta đi!
Hắn một bên đi về phía trước, một bên suy diễn Phiên Thiên Ấn Thần Thông, Phiên Thiên Ấn Thần Thông uy lực rất mạnh, ở trong tay trung niên nam tử họ Liêu quả thực là một tòa núi lớn che xuống, mặc dù là Thần Thông bát trọng Bảo Khí Ngũ Độc Phiên của Chu Dục cũng nhất thời không cách nào cầm xuống hắn. Nếu không có trung niên nam tử họ Liêu toàn lực đối kháng Ngũ Độc Phiên, dùng tu vi thực lực của Chu Dục muốn diệt trừ hắn khẳng định phải phí một phen tay chân.
- Môn Phiên Thiên Ấn Thần Thông này, giống như không chỉ là công pháp Đạo Đài cấp đơn giản như vậy.
Giang Nam chỉ cảm thấy Ma Chung suy diễn môn công pháp này tốc độ càng ngày càng chậm, cơ hồ cùng suy tính Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh đồng dạng gian nan, trong nội tâm rùng mình, liền biết Phiên Thiên Ấn Thần Thông chỉ sợ có chút không giống người thường.
- Họ Liêu kia cũng không có đem uy lực Phiên Thiên Ấn triệt để phát huy ra, chỉ là luyện ra một chút da lông, môn công pháp này, tuyệt đối là thủ đoạn công kích mạnh nhất mà ta đã thấy, thậm chí so với sư tôn truyền thụ cho ta Đại Ngũ Hành Kiếm Khí còn muốn cường hãn không ít!
Phía trên Ma Chung, đồ án của Phiên Thiên Ấn dần dần bao trùm trên Ngũ Hành Kiếm sơn, cùng Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh sánh vai, đã có thể xưng là tuyệt học kinh điển cấp!
Giang Nam bái nhập Huyền Thiên Thánh tông hơn ba tháng, Khổng Tước Minh Vương Kinh chỉ bị hắn từ Thần Luân cấp công pháp suy diễn đến Thần Thông đệ nhị trọng, có thể thấy được môn công pháp này cực mạnh, mà Phiên Thiên Ấn cùng Khổng Tước Minh Vương Kinh sánh vai, hơn nữa là từ Luyện Thể nhất trọng bắt đầu suy diễn, chỉ sợ hao phí thời gian càng dài!
- Nếu có thể đem Phiên Thiên Ấn suy diễn đi ra, dung nhập đến bên trong Ma Ngục Vạn Tượng Luân của ta, cùng Ma Chung Bá Thể Thần Thông dung hợp, thế tất lại là một đòn đại sát thủ!
Hắn lại không biết, Phiên Thiên Ấn nguyên bản cũng không phải là pháp môn nhân gian có khả năng chứng kiến, mà là Thần minh cấp công pháp, môn phái của trung niên nam tử họ Liêu kia chính là Triêu Thánh tông, một lần tình cờ đạt được môn công pháp này, bất quá lại là tâm pháp không trọn vẹn. Tiền bối cao nhân Triêu Thánh tông hao phí trăm năm thời gian đến suy diễn môn công pháp này, thủy chung không thể hoàn thiện, uy lực chỉ tương đương với công pháp Đạo Đài cấp, bởi vậy cũng không bị người coi trọng.
Mà Giang Nam lại dựa vào năng lực suy diễn cường đại của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, bắt đầu đem Phiên Thiên Ấn trở lại như cũ, để cho môn công pháp chôn vùi rất nhiều năm này, dần dần hiện ra uy lực xứng đáng của nó!
Hắn đang suy diễn Phiên Thiên Ấn Thần Thông, nếu so với Phiên Thiên Ấn của Triêu Thánh tông càng thêm hoàn thiện, uy lực tự nhiên cũng không thể so sánh nổi, lúc Phiên Thiên Ấn chính thức đánh xuống phảng phất đem trời xanh trở mình một cái, trực tiếp che xuống!
Môn ấn pháp này xuất từ một truyền thuyết Viễn Cổ, nghe nói thời xa xưa khai thiên tích địa mới bắt đầu, Thiên Địa không ổn định, có cao nữa là thần sơn, chống đỡ trời xanh không cho vòm trời rơi xuống làm cho thế giới bên dưới quay về Hỗn Độn. Về sau tòa thần sơn này bị người chặn ngang đánh gãy, thần sơn sụp đổ, trời cũng đi theo suy sụp, ngôi sao trụy lạc, tạo thành một hồi diệt thế tai ương.
Mà Phiên Thiên Ấn chính là phỏng theo tình hình thần sơn đứt gãy, trời sập đất sụt!
Có thể nghĩ, nếu Giang Nam đem môn công pháp này suy diễn đến cảnh giới cực cao, thi triển đi ra uy lực sẽ cường hãn đến cỡ nào.
Chỉ là muốn đem môn công pháp này hoàn tất đẩy diễn đến Thần Thông cảnh, lại còn phải cần một khoảng thời gian mới có thể làm đến.
Càng là xâm nhập Loạn Không Ma Vực, Giang Nam liền phát hiện chính ma hai đạo cường giả qua lại nơi đây dần dần nhiều hơn, lại có Yêu tộc cường giả xuất quỷ nhập thần, các loại Linh Dược cũng không hề giống lúc trước đi đến trên dưới một trăm dặm mới có thể gặp được như vậy, mà là mỗi cách hơn mười dặm thường thường sẽ có phát hiện.
Bất quá những Linh Dược này thường thường có đại yêu thủ hộ, những đại yêu này có thể tu luyện cho tới tình trạng bây giờ, toàn bộ nhờ Linh Dược chèo chống, có chút đại yêu thậm chí đạt được Loạn Không Ma giáo truyền thừa, Thần Thông cực kỳ cường hoành, thậm chí có không ít cường giả đạt trình độ cao nhất, luyện thành Đạo Đài, thực lực cường đại đến cực điểm, dù là loại cường giả như Chu Dục kia ở chỗ này cũng phải cẩn thận từng li từng tí, cũng không dám quá phận làm càn.
Giang Nam chỉ tìm những đại yêu thế đơn lực cô, cùng Thần Thứu Yêu Vương liên thủ, một cái dẫn xuất đại yêu, cái khác đoạt Linh Dược liền đi, rõ ràng cũng bị bọn hắn đắc thủ mấy lần, đạt được vài cọng Không Thanh Thảo cùng Thạch Sanh hoa.
Không Thanh Thảo chính là sinh trưởng ở phía trên một mảnh ngọc thạch, xanh mượt thúy thúy, như là ngọc tương, là một loại Linh Dược tăng tư chất lên tuyệt hảo, ăn loại Linh Dược này có thể cho tư chất đạt được tăng lên trên phạm vi lớn, thần trí thông minh, ngộ tính cũng hơn xa lúc trước.
Mà Thạch Sanh hoa là một loại Linh Dược tăng lên tu vi, dược hiệu cũng không thể so với Hỏa Linh Quả kém, cũng là cực kỳ khó được.
- Chúa công, đầu ta tuy không nhỏ, nhưng mà óc lại ít đến thương cảm, cái Không Thanh Thảo này ...
Thần Thứu Yêu Vương tội nghiệp nhìn xem hắn, tiểu tâm cười nói.
Giang Nam buồn cười, đem Không Thanh Thảo ném cho đầu đại điểu này.
Tuy Không Thanh Thảo có thể tăng lên tư chất, nhưng với hắn mà nói lại tác dụng không lớn, từ khi tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, tư chất của hắn đều ở bên trong tăng lên, hơn nữa Đâu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy rèn luyện thân hình, tư chất của hắn cực tốt, tuyệt đối có thể ở bên trong Thánh tông đứng hàng trước 3!
Ảnh hưởng tư chất một người, chủ yếu chính là tạp chất trong thân thể, thân thể không sạch sẽ, tức thì tư chất liền chênh lệch, không có tiền vốn tu hành, thân thể thuần khiết vô cấu, như là hài nhi mới sinh, liền thuộc về tư chất thượng đẳng.
Về phần ngộ tính, Ma Ngục Huyền Thai Kinh đối với ngộ tính hắn tăng lên càng là to đến không thể tưởng tượng nổi, Giang Nam tu luyện môn tâm pháp này càng lâu, kiến thức càng nhiều, ngộ tính càng cao.
Huống hồ còn có Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, hiệu quả của Bát Đại Minh Vương thần ấn đối với ngộ tính của hắn cũng có tăng lên không nhỏ, để cho thần thức của hắn thanh minh, đủ loại lĩnh ngộ có thể thông hiểu đạo lí.
Thần Thứu Yêu Vương ăn vào Không Thanh Thảo, cũng không lâu lắm liền đem dược lực Linh Dược luyện hóa, thần thái sáng láng, thực lực cũng có tăng lên không nhỏ, không khỏi chỉ cao khí ngang, minh minh tự đắc.
Giang Nam phân ra một cỗ cương khí dũng mãnh vào thể nội đầu Yêu Vương này, chỉ thấy thân hình của Thần Thứu Yêu Vương bị Không Thanh Thảo cải tạo một phen, thể nội chảy xuôi huyết dịch cũng trở nên tinh khiết, như là ngọc tương màu đỏ, mà cốt tủy bên trong cốt lâu cũng tựa hồ biến thành quỳnh tương ngọc dịch, hiển nhiên dược lực loại Linh Dược này hiệu quả tốt kinh người.
Mặc dù là Đâu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy, cũng rất khó từ thể nội hắn rèn luyện ra bao nhiêu tạp chất.
Thần Thứu Yêu Vương cảm giác hài lòng, kêu lên:
- Chúa công, ta cảm thấy được thanh tỉnh cùng cường đại trước nay chưa có, nếu lần nữa gặp được Chu Dục kia, lão tử một cái móng vuốtcũng có thể đánh bại hắn!
- Yêu Vương thật sự là lợi hại.
Giang Nam tán thưởng một câu, thầm nghĩ:
- Không Thanh Thảo hữu danh vô thực, ngộ tính của ngốc điểu này giống như cũng không có tăng lên gì, ngược lại là tin tưởng bắt đầu cực độ bành trướng rồi, Ân? Phía trước có người!
Hắn đột nhiên cảm giác được phía trước lại có vài cổ khí tức cực kỳ cường đại phóng lên trời, trong nội tâm khẽ nhúc nhích, âm thầm hướng Thần Thứu Yêu Vương nháy mắt, cẩn thận từng li từng tí đi thẳng về phía trước. Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Giang Nam đã biết rõ đạo lý coi chừng không sai lầm, nhất là ở Loạn Không Ma Vực coi trời bằng vung này, các loại thế lực hỗn tạp, thậm chí người trong chính đạo cũng tàn sát lẫn nhau, khiến cho hắn không thể không tiểu tâm.
- Là đệ tử Huyền Thiên Thánh tông ta!
Giang Nam vượt qua một khe núi, chứng kiến sáu bảy vị nam nữ trẻ tuổi ở trong núi rừng phía trước ghé qua, phục sức của bọn họ đúng là phục sức của Huyền Thiên Thánh tông.
- Đó là tiểu muội!
Trong sáu bảy vị thánh tông đệ tử kia có bốn nam tử, ba người là trẻ tuổi, một vị là trung niên nhân, cầm trong tay phất trần, rất là trầm ổn, ba nữ tử khác, một thiếu nữ quần tím, mặt mũi nhu mì xinh đẹp, bên cạnh ngưng tụ vân khí nhàn nhạt, còn có một thiếu nữ hơi gầy, lưng đeo một thanh lợi kiếm, lộ ra vẻ khôn khéo giỏi giang.
Nữ hài bên cạnh nàng dung mạo xinh đẹp, đầu có búi tóc phi tiên, trâm cài hình phượng, ánh mắt sáng ngời, thật giống như có tinh mang ở trong đó chớp động, tuổi không lớn, bộ dáng cũng cùng Giang Nam có chút phảng phất, chẳng qua là mặt mũi có chút nhát gan, chính là Giang Lâm.
- Tiểu muội. . .
Trong lồng ngực Giang Nam thân tình nhộn nhạo, vành mắt đỏ lên, ngơ ngác đứng ở nơi đó, ngơ ngác nhìn thiếu nữ xinh đẹp kia, trong đầu hiện lên một vài bức hình ảnh.
Năm đó thiên thần đại chiến, hàng tỉ thương sinh trôi giạt khắp nơi, yêu ma hoành hành, vô số người chết thảm, nàng chính là khi đó cùng Giang Lâm thất lạc.
Hắn còn nhớ rõ ban đầu hắn và muội muội cùng người nhà thất lạc, huynh muội hai người cùng nhau chạy trốn, cẩu yêu khống chế yêu ma cuồn cuộn mà đến, mắt thấy liền muốn đuổi kịp, hắn đem tiểu muội giấu ở trong đống thi thể, xoay người về phía trước chạy như điên, ý đồ dẫn dắt cẩu yêu rời đi.