Chương 881 - 882: Cưỡng Đoạt Thần Mộc Lệnh.

Đế Tôn

Trạch Trư 26-06-2023 13:16:41

Oanh! Đãng Ma Kiếm cùng Thần Mộc Lệnh va chạm, phát ra một tiếng trầm muộn, mặt ngoài của Thần Mộc Lệnh nhất thời xuất hiện vô số tiếng vỡ ra, rõ ràng là bị thanh thần kiếm này chém nứt. Bất quá, những tiếng vỡ ra này mới vừa xuất hiện liền biến mất, là bởi vì Thần Mộc Lệnh có sinh mệnh lực khôn cùng, tự mình chữa trị tổn thương. Đàm Trí thánh tăng thân là Thần tuyển chi tử, truyền nhân của Thần Mộc Thánh Quân tuyển định, tự nhiên từ lâu đã luyện hóa Thần Mộc Lệnh này, sáu tay bị Đãng Ma Kiếm cắn nát, lập tức bắt đầu phục hồi như cũ, cơ hồ là Bất Tử Chi Thân! Hắn núp ở sau Thần Mộc Lệnh, vừa sợ vừa giận, lần này Giang Nam đột nhiên dữ dội lên, nếu không phải hắn có Xá Lợi Thiên Nhãn, xem thời cơ mau, tế lên Thần Mộc Lệnh, chỉ sợ sớm đã bị một kiếm cắn nát! Thình thịch thình thịch! Đãng Ma Kiếm cùng Thần Mộc Lệnh kịch liệt giao phong, trong khoảnh khắc liền va chạm trăm ngàn lần, Đàm Trí thánh tăng bị chấn đến khí huyết sôi trào, thủy chung núp ở sau Thần Mộc Lệnh, không dám ra đầu, thầm nghĩ: - Hiện tại, chỉ có thể đợi đến Vô Đạo Công Tử cùng Âu Tùy Chân chém giết Hiên Vi Tiên Tử, đến đây trợ giúp ta, mới có thể đem tiểu tử này diệt trừ! Hắn mới vừa nghĩ tới đây, đột nhiên áp lực chợt nhẹ, còn chưa kịp buông lỏng một hơi, chợt tỉnh ngộ, thầm thở dài "hỏng bét" : - Âu Tùy Chân cùng Vô Đạo Công Tử nguy rồi! Giang Nam lấy tay một trảo, đem Đãng Ma Kiếm nắm trong tay, ngay sau đó nắm lên thanh cự kiếm này hướng trên chiến trường của Thi Hiên Vi quét ngang đi! Hô... Kiếm trụ trăm dặm, từ trên chiến trường kia cuồn cuộn cắt qua, nơi đi qua, hư không hóa thành phấn vụn, Vô Đạo Công Tử đột nhiên cảm giác được nguy hiểm phủ xuống, không chút nghĩ ngợi triệu hồi Huyết Thần Kiếm đang cùng Thần Mộc Lệnh của Thi Hiên Vi triền đấu, nâng kiếm ngăn chặn! Một cổ Kiếm Ý khó có thể địch nổi đập vào mặt, huy hoàng đại khí, ngay sau đó là một kim cọc vô cùng thô to, ầm ầm đặt ở trên Huyết Thần Kiếm, vô số kiếm quang bắn nhanh! Boong boong... Huyết Thần Kiếm cùng Đãng Ma Kiếm trong chớp mắt va chạm hơn vạn lần, Huyết Thần Kiếm trong chớp mắt liền giăng đầy vô số lổ hổng to to nho nhỏ, mà Vô Đạo Công Tử cơ hồ bị kiếm quang sống sờ sờ lột da, toàn thân tìm không ra một khối huyết nhục đầy đủ! Đàm Trí thánh tăng mới vừa nhô đầu ra, đang chuẩn bị vận dụng Thiên Nhãn đánh lén, lại thấy cổ tay của Giang Nam nhất chuyển, một kiếm hướng hắn quét tới, vội vàng rụt đầu về. - Con rùa đen. . . Giang Nam khẽ cười một tiếng, lần nữa huy kiếm quét ngang, lần nữa đụng vào Huyết Thần Kiếm, hai thần kiếm không ngừng va chạm, tia sáng của Huyết Thần Kiếm dần dần ảm đạm, rốt cục, thanh thần kiếm này rầm một tiếng toái đầy đất! Sau một khắc, kiếm quang dài đến trăm dặm từ trên người Vô Đạo Công Tử lướt qua! Hai kiếm, chỉ có hai kiếm, liền chém vỡ Huyết Thần kiếm, đem Vô Đạo công tử bóp thành phấn vụn, thậm chí ngay cả Âu Tùy Chân cũng không kịp phản ứng, không kịp ra tay cứu viện! Quá nhanh! Xuất hiện ở trong Xuất Vân Thành, Vô Đạo công tử ngạo thị quần hùng, thậm chí nói muốn cùng Giang Nam và Tam Khuyết đạo nhân là "Thần thể" bực này đánh một trận, chém giết bọn hắn nghiệm chứng thực lực của mình, vậy mà hiện tại, lại ngay cả hai kiếm của Giang Nam cũng không có đón nổi, lúc đó mạng tang Hoàng Tuyền! Uy năng của Đãng Ma Kiếm thật sự quá cường đại, uy năng của thanh thần kiếm này chưa bị Giang Nam hoàn toàn kích thích, tối đa chính là một hai thành mà thôi, nhưng dù vậy, uy năng của thanh thần kiếm này cũng muốn vượt xa bảo vật như Huyết Thần kiếm. Thanh thần kiếm này ở trong quá trình rèn luyện, uy năng bản thân liền phá hủy rất nhiều thần minh chi bảo, ngay cả Yêu Thần trong mặt trời cũng không dám tranh phong, chỉ có thể thối lui. Thậm chí Giang Nam ở trước mắt cuối cùng còn vận dụng Tổ Long Kiếm, Thái Dương thần điện, Trấn Ma Kiếm, Tru Ma Kiếm tới rèn luyện, cơ hồ đem mấy đại thần minh chi bảo này phá hủy, lúc này mới có thể luyện thành Đãng Ma Kiếm, có thể thấy được uy lực của thanh thần kiếm này. Gần hai trăm vạn năm luyện thành thần binh, hôm nay rốt cục có thể đại phóng dị sắc! Bá... Đãng Ma Kiếm lần nữa cổn động mà đến, đem Đàm Trí Thánh Tăng ép tới lùi về sau Thần Mộc Lệnh, ngay sau đó kiếm quang tái khởi, hướng Âu Tùy Chân càn quét đi, Âu Tùy Chân đã sớm chú ý tới đạo kiếm quang này, hai kiếm đánh chết Vô Đạo công tử, thấy kiếm quang hướng mình bay tới, trong lòng kinh hãi, vội vàng toàn lực thúc dục Bà La thần hồ, Bà La trọng thủy bộc phát, ở trước người hắn hóa thành một lá chắn! Kiếm quang lăn tới, Bà La trọng thủy biến thành lá chắn trực tiếp hỏng mất, Âu Tùy Chân kinh hãi muốn chết, lắc mình trốn vào trong Bà La thần hồ, hồ lô bay lên, miệng hồ lô phong bế, tiếp theo cái thần hồ này gào thét dựng lên, hướng phương xa bão táp bay đi, muốn chạy ra khỏi một kiếm này của Giang Nam! Xuy... Kiếm quang của Đãng Ma Kiếm thọc ở trên thần hồ, nhất thời đem thần hồ này thọc xuyên thấu, trước sau sáng loáng, Bà La trọng thủy cuồn cuộn từ trong hồ lô xông ra, uy năng của trọng bảo này lập tức tổn hao nhiều. Giang Nam thu hồi kiếm quang, đang muốn lần nữa đau hạ sát thủ, đột nhiên chỉ thấy Thi Hiên Vi thanh quát một tiếng, một đạo thanh quang bay ra, từ vết thương mà Đãng Ma Kiếm chọc ra chui vào trong thần hồ. Quang mang trán phóng, mười tám cái Thanh Vũ gào thét chuyển động, nát bấy hết thảy trong thần hồ! Trong hồ lô truyền đến một tiếng hét thảm, tiếp theo máu tươi từ trong lổ hổng bắn ra, đoàn thanh quang kia quay tròn chuyển động, từ trong thần hồ bay ra, trở lại trong tay Thi Hiên Vi. Cô gái này chém giết Âu Tùy Chân xong, không kịp chữa thương, lập tức bay tới bên cạnh Giang Nam. Nàng gặp phải Âu Tùy Chân cùng Vô Đạo công tử vây công, bị thương rất nặng, hai người này cũng không vì nàng là nữ tử liền thương hương tiếc ngọc, ngược lại đau hạ sát thủ. Ở chốc lát ngắn ngủn, liền làm cho nàng gặp phải bị thương nặng, mấy lần suýt nữa bị chém. Đây cũng là nhờ tu vi nàng cường đại, nếu tu vi của nàng hơi yếu, giờ phút này đã sớm hương tiêu ngọc vẫn. - Âu Tùy Chân cùng Vô Đạo công tử đã chết? Đàm Trí Thánh Tăng da đầu tê dại, từ Giang Nam xuất kiếm đến hiện tại, ngắn ngủn chốc lát thời gian, liền đã phân ra sinh tử. Hắn vốn là nắm trí châu, nhưng bây giờ có chút rối loạn đạo tâm. - Ta đánh giá sai thực lực người này rồi! Hắn nhìn thấy Thi Hiên Vi bay tới, liền biết không còn có hi vọng thắng được, thân hình đột nhiên tung bay, hóa thành một đạo Phật quang, nhanh chạy trốn đi, tốc độ cực nhanh như Phù Quang Lược Ảnh! Trong Thắng Quang Phật có hai chữ "Thắng Quang", ý là tốc độ có thể thắng được ánh sáng, mặc dù có chút khoa trương, nhưng tốc độ loại Phật thể này đúng là không phải chuyện đùa. Thi Hiên Vi thanh quát một tiếng, vung tay lên, thanh quang phún dũng ra, ầm ầm đi tới sau Đàm Trí Thánh Tăng biến thành Phật quang, thanh quang quay quanh, hướng đạo Phật quang kia cắt tới. Thình thịch! Thanh quang cắt ở trên Thần Mộc Lệnh, đem Đàm Trí Thánh Tăng từ trong Phật quang chấn ra! Ngay sau đó, Giang Nam một kiếm quét tới, lần nữa nặng nề đánh ở trên Thần Mộc Lệnh, kiếm quang nặng nề đâm vào trong Thần Mộc Lệnh, ý muốn một kiếm lau đi lạc ấn trong Thần Mộc Lệnh! Đàm Trí Thánh Tăng mở ra Thiên Nhãn, con mắt bắn thần quang, ngăn trở một kiếm này, không ngờ kiếm quang đột nhiên xoay chuyển, đâm vào Thiên Nhãn trong mi tâm của hắn. Đãng Ma Kiếm cùng Chân Phật Xá Lợi hóa thành Thiên Nhãn kịch liệt va chạm, Đàm Trí Thánh Tăng kêu thảm một tiếng, mi tâm máu chảy như rót. Mặc dù Chân Phật Xá Lợi cũng không tổn hại, nhưng bản thân Đàm Trí Thánh Tăng lại không cách nào chống nổi Đãng Ma Kiếm, một kiếm này của Giang Nam đâm vào Thiên Nhãn của hắn, kiếm khí vô cùng bén nhọn, cơ hồ đem mi tâm của hắn cắn nát. Trong mi tâm của Đàm Trí Thánh Tăng không ngừng chấn động, từng đạo kiếm quang xâm lấn, ở trong mi tâm hắn phiên giang đảo hải, nát bấy hết thảy, nếu không trấn áp, chỉ sợ hắn ở trong khoảnh khắc sẽ bị kiếm quang đem đại não cắn nát! Ở một sát na hắn vận dụng Chân Phật Xá Lợi trấn áp luyện hóa kiếm quang Trấn Ma Kiếm, Giang Nam khống chế thần kiếm lần nữa xoay chuyển, hung hăng đâm vào Thần Mộc Lệnh, kiếm quang xuyên thủng, đâm vào đệ nhất trọng thần cấm trong Thần Mộc Lệnh. Thần Mộc Lệnh đệ nhất trọng thần cấm đã bị Đàm Trí Thánh Tăng luyện hóa, nhưng mà Đãng Ma Kiếm của Giang Nam là sắc bén bực nào, kiếm quang quét ngang, trong khoảnh khắc liền đem thần thụ, Mộc Linh Cự Nhân tính cả lạc ấn của Đàm Trí Thánh Tăng, hết thảy cắn nát thành tro, càn quét sạch sẻ! Đàm Trí Thánh Tăng muộn hanh nhất thanh, lập tức mất đi cảm ứng đối với Thần Mộc Lệnh, không kịp lần nữa tranh đoạt khối Thần Mộc Lệnh này, lúc này thân hóa Phật quang bỏ chạy. Thi Hiên Vi lập tức tung người dựng lên, thân hóa thanh quang đuổi giết đi, thanh quang Phật quang ở giữa không trung dây dưa chốc lát, cô gái này đột nhiên muộn hanh nhất thanh, từ giữa không trung rớt xuống. Mà Đàm Trí Thánh Tăng nhân cơ hội thoát khỏi dây dưa, hóa quang bay đi, trong khoảnh khắc bỏ chạy mấy ngàn dặm. - Sao ngươi không đuổi theo? Thi Hiên Vi hướng Giang Nam cả giận nói: - Hòa thượng kia đã bị thương nặng, ta và ngươi liên thủ, định có thể đem chém giết hắn! - Ta không bay lên được ... Giang Nam có chút buồn bực nói, nếu như lấy tốc độ lúc trước của hắn, tốc độ Thắng Quang Phật thể của Đàm Trí Thánh Tăng mặc dù mau, nhưng cũng không cách nào chạy ra hắn đuổi giết. Mà hiện tại, Giang Nam không cách nào phi hành, tốc độ liền so sánh với Đàm Trí Thánh Tăng thua kém không ít. Thi Hiên Vi ngẩn ngơ, ha ha nói: - Không bay lên được? Ngươi mạnh như vậy, làm sao có thể bay không lên? Lúc này nàng mới nhớ tới, kể từ khi mình nhìn thấy Giang Nam tới nay, đúng là không có nhìn thấy hắn phi hành trên không trung qua, coi như là mới vừa rồi ác chiến, cũng thủy chung không có nhìn thấy hắn bay lên. Bất quá, đường đường một vị đại cao thủ, lại không cách nào phi hành, thật sự có chút làm cho người ta khó có thể tin. Giang Nam nhặt lên một khối Thần Mộc Lệnh khác, phản phục đánh giá, cuối cùng thu vào trong mi tâm của mình. Thi Hiên Vi nhíu mày, đột nhiên mặt giản ra, cười nói: - Giang giáo chủ, hiện tại trong tay ta có một mặt Thần Mộc Lệnh. Trong tay ngươi có hai mặt Thần Mộc Lệnh, nếu như không có ta, ngươi cũng không cách nào mở ra thánh quân động phủ. Không bằng ta và ngươi liên thủ, chia đều tài phú trong thánh quân động phủ! - Ngươi chỉ có một mặt, ta có hai mặt, chia đều mà nói chỉ sợ không quá công bình? Giang Nam lấy tay một trảo, Đãng Ma Kiếm rơi vào trong tay của hắn, hóa thành một viên kiếm hoàn, tự tiếu phi tiếu nói: - Hiên Vi, ta dầu gì cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi, không bằng ngươi đem của ngươi tặng cho ta, ta được đến ba mặt Thần Mộc Lệnh là có thể mở ra thánh quân động phủ rồi. - Nếu ta không cho thì sao? Thi Hiên Vi tiểu tâm dực dực theo dõi kiếm hoàn trong tay hắn, thử dò xét nói. Ông... Kiếm quang trong tay Giang Nam tăng vọt, dài đến trăm dặm, huy hoàng như trụ, cười tủm tỉm nói: - Chúng ta có thể hảo hảo thương lượng. - May là ngươi không bay lên được... Thi Hiên Vi khóe mắt vừa nhảy, khẽ cười một tiếng, thân thể hóa thành thanh quang phát lui, cười khanh khách nói: - Giang giáo chủ, cùng thương lượng chính là bảo hổ lột da, Hiên Vi sợ mình bị ngươi ăn hết. - Chớ, ta thật không ăn ngươi! Giang Nam vội vàng giữ lại, cao giọng nói: - Ta thật sự là muốn cùng ngươi thương lượng, nếu ngươi không muốn nhượng lại Thần Mộc Lệnh, chúng ta cũng có thể liên thủ! - Liên thủ cũng chỉ có thể là dưới tình huống ngang hàng thực lực liên thủ. Nếu không nhược nhục cường thực, Hiên Vi cũng sợ cả người cả của đều không còn. Thi Hiên Vi rời xa bay đi, cười nói: - Giang giáo chủ, chúng ta ở thánh quân động phủ gặp lại sau. Thánh quân động phủ rơi vào tay người nào, liền xem thủ đoạn của ngươi và ta! Giang Nam đưa mắt nhìn nàng biến mất không thấy gì nữa, thở dài: - Cô gái này chạy trốn thật nhanh, ngay cả để cho ta cơ hội xuất kiếm cũng không có, nếu không ta một kiếm phách đi qua, phá vỡ lạc ấn của nàng ở trong Thần Mộc Lệnh, ba mặt Thần Mộc Lệnh liền hết thảy rơi vào tay ta... Nàng sẽ không cho là ta muốn giết nàng đoạt bảo chứ? Hắn vươn người đứng dậy, một tung trăm dặm, hướng địa phương ước định cùng đám người Tam Khuyết đạo nhân chạy như điên, Âu Chấn Đông hướng đám người Tam Khuyết đạo nhân xuất thủ, hắn cũng cảm ứng được trận ác chiến kia, so với hắn cùng Vô Đạo công tử, Đàm Trí Thánh Tăng đánh một trận còn muốn kịch liệt, thậm chí tương đương với hai ba thần minh khai chiến tản mát ra ba động! - Trong tay Tùy Tĩnh đạo hữu có Bát Bảo Liên Đài, chiến lực tương đương với một Phật sống, coi như là đối mặt thần minh, hẳn là cũng sẽ không bị thua! Cũng không lâu lắm, Giang Nam liền vọt tới nơi kia, đi tới chỗ đám người Âu Tùy Tĩnh cùng Âu Chấn Đông giao chiến, chỉ thấy nơi đó núi sông đổ nát, chung quanh hỗn độn một mảnh, là thần minh cấp đại chiến lưu lại dấu vết! Bất quá, nơi đó đã không có bóng dáng của đám người Âu Tùy Tĩnh, Âu Chấn Đông, Giang Nam tinh tế đánh giá, ngay sau đó hướng nơi xa chạy như điên. - Đám người Tam Khuyết đạo nhân một bên đánh nhau, một bên rút lui, hẳn là không địch lại vị thần minh kia, xem ra chiến lực của vị thần minh kia nhất định rất kinh người, không phải thần minh bình thường! Ngay từ lúc ở Cửu U Minh Giới, Giang Nam cùng đám người Tịch Ứng Tình đã từng chống lại Thần Ma, biết rõ Thần Ma cường đại cùng kinh khủng. Lúc ấy, bọn họ đối phó chỉ là một Bất Tử Minh Vương già yếu sắp tử vong, tham dự trận chiến này chính là Thí Thần Cốc lục ma, chân thân của Tịch Ứng Tình cũng không xuất hiện, vận dụng chính là Tuyên Vô Tà hóa thân của mình. Nhưng cho dù là trận chiến ấy, cũng đánh tới lục ma hết thảy không có lực tái chiến, thậm chí vận dụng Thần Thi cũng không cách nào chiến thắng, cuối cùng nhất là Giang Nam vận dụng Địa Từ Nguyên Phủ đem Bất Tử Minh Vương chém giết.