- Không phải là nhanh như vậy liền có người giết đến đoạt tiên vực của chúng ta đi à nha?
Bọn người Đạo Vương nhao nhao đứng dậy, đằng đằng sát khí.
Giang Tuyết tâm niệm vừa động, một đạo tiên hà thuận gió mà lên, rơi vào dưới chân của nàng, Giang Nam đứng dậy rơi vào trên tiên hà, hai người khống chế tiên hà về phía trước chạy tới, bất quá một lát, liền đến trong Tiên Thiên Nguyên Thủy trường hà, xa xa nhìn lại, chỉ thấy bên ngoài tiên vực có mấy nam nữ đứng ở ngoài cốc, lại không có bước vào phiến sơn cốc kia, tựa hồ là cảm ứng được nguy hiểm.
- Mấy người kia lạ mắt vô cùng.
Giang Nam nghi ngờ nói:
- Tỷ tỷ, ngươi nhận thức sao?
Giang Tuyết lắc đầu:
- Không nhận biết, vì sao bọn hắn xưng ngươi là sư đệ?
Giang Nam cười nói:
- Mời bọn hắn tiến đến là được. Ở bên trong Tiên Thiên Nguyên Thủy tiên vực, coi như là bát Tiên Vương cũng chiếm không đến chút tiện nghi nào.
Giang Tuyết gật đầu, chỉ một ngón tay, chỉ thấy một đạo tiên hà bay ra, rơi vào dưới chân những người kia, lúc này những người kia đạp vào tiên hà, theo trên hà đi tới, lẫn nhau nghị luận nói:
- Gia hỏa dưới cốc thật hung!
- Đúng vậy a, rất hung, hơn phân nửa là tiền sử di chủng!
- Huyền Thiên sư đệ từ nơi nào lấy được nhỉ? Vùi ở chỗ này chờ ăn người a? Không hổ là sư xuất danh môn, cùng lão gia khốn nạn kia so sánh không kém chút nào!. . .
Giang Nam kinh ngạc, mấy người kia rõ ràng có thể nhìn ra tiền sử quái cáp mai phục ở trong sơn cốc, nhất định không phải chuyện đùa, nghe bọn hắn nói cùng mình là sư ra một môn, mà mình lại không biết mình khi nào đã bái sư tôn, có mấy sư huynh sư tỷ như vậy.
- Sư đệ!
Mấy người kia tiến vào tiên vực, nhìn thấy Giang Nam, nhao nhao tiến lên, cười nói:
- Rốt cục nhìn thấy chân dung của sư đệ, lão gia thường xuyên nói sư đệ có tiền đồ, nói mấy người chúng ta đều không bằng!
Năm người này thực lực cường đại, vậy mà mỗi người đều là Tiên Vương cảnh giới, hơn nữa như rất quen thuộc, đi loạn mọi nơi, tán thưởng liên tục, cười nói:
- Tuy không bằng Tiên Tôn Cung, nhưng mà không phải chuyện đùa, sư đệ rõ ràng có thể đánh ra tiên vực khổng lồ như vậy, bổn sự quả thực ở trên chúng ta!
Nam Quách tiên ông đang khóc lóc kể lể, chứng kiến mấy người kia, vội vàng im miệng, kinh nghi bất định nói:
- Mấy ác ôn dưới trướng gậy quấy phân! Mấy ác ôn Chung Tú Tú này gần đây không ra Tiên Tôn Cung, không rời bên người Càn Nguyên, như thế nào đều chạy đến rồi hả? Chẳng lẽ Huyền Thiên cái khốn nạn này, thật sự có thế lực lớn?
- Năm vị từ đâu mà đến?
Giang Nam cười hỏi.
Mặc dù hắn không biết năm Tiên Vương này rốt cuộc là lai lịch ra sao, nhưng trong nội tâm mơ hồ đã có chút ít suy đoán, chỉ là không biết có đúng hay không, thầm nghĩ:
- Vị Tiên Quân kia sẽ không da mặt dầy như vậy a. . .
Năm Tiên Vương liếc nhau, cầm đầu chính là Chung Tú Tú tư thế hiên ngang kia, cười nói:
- Lão gia nói sư đệ thông minh lanh lợi, cực kỳ cho hắn tăng thể diện, chẳng lẽ liền đoán không ra chúng ta tới từ nơi nào sao?
Giang Nam đánh cái ha ha, cười tủm tỉm nói:
- Ta cùng với Càn Nguyên Tiên Quân lẫn nhau xưng đạo hữu, thực sự không phải là quan hệ thầy trò, ta sớm đã nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh của hắn, công pháp thần diệu, khai sáng Nguyên Thủy Đại La Kinh, so với Ma Ngục Huyền Thai Kinh còn muốn hơn không biết bao nhiêu. Lúc trước ta cùng với hắn từng có ước định, nếu ta có thể nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh, liền cùng hắn lẫn nhau xưng đạo hữu, Càn Nguyên Tiên Quân không phải là quên chứ?
Chung Tú Tú cười khúc khích, hướng bốn người khác nói:
- Ta đã nói lão gia là hướng trên mặt mình thiếp vàng a? Quả là thế!
Bên trong năm Tiên Vương, lớn tuổi nhất gọi là Bán Viên đạo nhân, tóc bên đen bên trắng, sắc mặt cũng là nửa khô nửa tươi, cười nói:
- Lão gia có ý tứ là, sư đệ đã tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh lập nghiệp, đó chính là đệ tử của hắn, mặc kệ ngươi có nhảy ra ngoài hay không, thủy chung đều là đệ tử của hắn. Ngươi ở Tiên Giới xông ra tên tuổi rất lớn, trên mặt hắn cũng có quang, bởi vậy để cho chúng ta đến đây tương trợ, trợ uy danh của sư đệ.
- Vô sỉ!
Giang Nam hừ lạnh một tiếng, lập tức thay đổi một bộ sắc mặt, cười nói:
- Mấy vị đạo hữu, Càn Nguyên là Càn Nguyên, các ngươi là các ngươi, ta tuy cùng Càn Nguyên ngang hàng luận giao, nhưng mà không thể chiếm các ngươi tiện nghi, bảo các ngươi xưng ta là sư thúc. Sau này chúng ta vẫn là dùng đạo hữu tương xứng a.
Năm Tiên Vương liếc nhau, thầm nghĩ trong lòng:
- Vô sỉ! Lại muốn chiếm tiện nghi của chúng ta!
Bên trong năm Tiên Vương ngoại trừ Chung Tú Tú cùng Bán Viên đạo nhân đỉnh đạc ra. Ba người khác theo thứ tự là Chung Mặc đạo nhân mặc áo đen tay nắm hắc chung. Vô Trần đạo nhân tay áo bồng bềnh chân không chạm đất. Phi Cử đạo nhân tướng mạo thanh tú, mặc áo bào màu vàng, trong tay luôn mang theo gậy gộc tựa như Càn Nguyên Tiên Quân khác.
Năm người này cũng không có cùng hắn khách khí, trực tiếp từng người tuyển một tòa tiên sơn đặt chân, trong mi tâm từng người bay ra từng tòa Tiên cung Tiên điện, tọa lạc ở trên tiên sơn, dẫn dắt tiên vực tiên khí hóa thành linh tuyền linh trì.
Năm người lại từng người lựa chọn một khỏa Nguyên Thủy tinh thần, từng người ký thác đạo quả, lập tức luyện hóa Nguyên Thủy tinh thần, luyện nhập trong hư không.
Bọn người Tinh Quang, Minh Thổ thấy thế, đốn biết ý nghĩa, không khỏi tán thưởng liên tục, cũng từng người lựa chọn một khỏa Nguyên Thủy tinh thần, đem từng người đạo quả ký thác vào trong đó, đem Nguyên Thủy tinh thần luyện nhập hư không, giấu kín lên.
Kể từ đó, mặc dù là có người có thể đánh vào Tiên Thiên Nguyên Thủy tiên vực, cũng mơ tưởng sưu tầm ra đạo quả của bọn hắn!
Đột nhiên, bên ngoài Tiên vực lại có thanh âm truyền đến, cất cao giọng nói:
- Đế Huyền bệ hạ, Đế Huyền bệ hạ! Cố nhân tới thăm, kính xin bệ hạ đi ra tương kiến!
- Tử Xuyên, Đạo Vương, tiểu Hồ ly! Lão phu đến rồi!
- Tử Xuyên, hai sư tôn của ngươi tới rồi, còn không ra nghênh tiếp?
Trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, không khỏi đại hỉ, Đạo Vương cũng ngẩn ngơ, lộ ra vừa mừng vừa sợ chi sắc, Giang Tuyết càng là mừng rỡ, ba người vội vàng chạy ra ngoài, bất quá một lát, chỉ thấy Tịch Ứng Tình, Thiếu Hư, Hạo Thiếu Quân, Lạc Hoa Âm, Nhậm Tiên Thiên cất bước đi vào tiên vực, bên cạnh còn đi theo một thiếu niên lông mày xanh đôi mắt đẹp, môi hồng răng trắng, trong tay nâng một ngụm Tử Tiên hồ lô.
Giang Tuyết chứng kiến thiếu niên này, vành mắt đỏ lên, Đạo Vương cũng là giống như tượng gỗ, trong miệng lẩm bẩm nói:
- Hồ Thiên lão sư. . .
Tuy bọn hắn đã thượng giới hơn một trăm ba mươi vạn năm, nhưng mà một mực bị nhốt ở trong Tử Tiêu Tiên cung không cách nào ra ngoài, càng vô duyên tiến vào Tiên Đế Cung, đến nay vẫn là lần thứ nhất sau khi thượng giới cùng Hồ Thiên gặp lại!
Giang Nam tiến lên, nhéo nhéo khuôn mặt của Hồ Thiên lão tổ, lại duỗi ra bàn tay lớn dùng sức cong loạn tóc của mỹ thiếu niên, cười nói:
- Cao lớn a, nhớ năm đó ngươi vừa xuất thế vẫn là tí xíu như vậy, khi đó ta còn ôm qua ngươi đây này!
Hồ Thiên lão tổ giận dữ, tức giận đến lắp bắp nói:
- Nghiệt đồ, dám sờ đầu của ta! Ngươi sờ nữa một lần thử xem? . . . Ngươi thật đúng là sờ soạng! Tức chết ta rồi!
Mỹ thiếu niên này muốn dựng râu trừng mắt, nhưng cái cằm ngay cả nửa sợi râu cũng tìm không thấy.
Giang Nam cười ha ha, cùng bọn người Tịch Ứng Tình, Thiếu Hư tương kiến, mọi người xa cách từ lâu gặp lại, tiếng cười không ngừng, từng người nói tao ngộ của mình chút ít năm nay.
Giang Nam nghe nói bọn người Tịch Ứng Tình đến Tiên Giới không lâu, liền bị Huyền Đô Tiên Quân nhận vào Tiên Đế Cung, ở trong Tiên Đế Cung tu luyện đến nay. Tiên Đế Cung các loại tài nguyên phong phú, còn có Huyền Đô Tiên Quân cùng bọn họ ngồi đàm luận đạo, trao đổi tiên đạo giải thích, thu hoạch tương đối khá.
Lần này là Huyền Đô chứng kiến Tiên Thiên Nguyên Thủy tiên vực phóng tiên quang lên trời, chiếu bóng tiên hồ trên vòm trời, lúc này mới suy tính ra phương vị của Giang Nam, biết rõ Giang Nam muốn ở Tiên Giới dừng chân, bởi vậy lệnh bọn hắn đến đây tương trợ.
Giang Nam không khỏi cảm khái ngàn vạn, đồng nghiệp bất đồng mệnh, sau khi hắn thượng giới liên tục chém giết, vốn là thiên tân vạn khổ mới vượt qua tiên kiếp, đến Tiên Giới liền tao ngộ bát Tiên Vương vây quét đuổi giết, lại gặp được Vạn Chú Đạo Quân loại tiền sử cường giả biến thái kia, đi cứu bọn người Đạo Vương Giang Tuyết, lại bị Tử Tiêu Tiên Vương tự mình đuổi giết.
Tránh né Tử Tiêu Tiên Vương đuổi giết, lại xâm nhập Vô Nhân khu, gặp được tiền sử biến thái khác... Thần Mẫu Đạo Quân.
Mà trái lại bọn người Tịch Ứng Tình, lại xuôi gió xuôi nước, đến trong Tiên Đế Cung tu luyện, lại có Huyền Đô cổ tiên chỉ đạo.
Mà Tịch Ứng Tình, Lạc Hoa Âm đối với Giang Nam gặp gỡ cũng sợ hãi thán phục không thôi, Giang Nam ở Tiên Giới gặp gỡ chi kỳ chi hiểm, làm bọn hắn cũng khiếp sợ rung động!
Tiền sử Vạn Chú Đạo Quân, Chú đạo thần thông, Tiên Thiên pháp bảo, Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, Cấm khu Vô Nhân khu, Thần Mẫu Đạo Quân, Tiên Đế hóa thân, những gặp gỡ này, thực sự không phải là mỗi người đều có thể gặp được, gặp cũng không phải mỗi người đều có thể còn sống.
Mà Giang Nam lại sống đến bây giờ, hơn nữa so với lúc trước càng cường đại hơn, thậm chí đã có được Tiên Thiên tiên vực, tại Tiên Giới thành lập thế lực của mình!
Nam Quách tiên ông đã sớm không hề nói rồi, mà là lặng lẽ dò xét mấy người mới tới này, nghe lén bọn người Giang Nam nói chuyện với nhau, trong nội tâm kịch chấn:
- Sáu người này bổn sự cũng không yếu, thiếu niên phấn nộn kia tu luyện được tiên đạo, không dưới Đạo Vương, thậm chí thêm nữa, cũng đã đến biên giới Tiên Vương cảnh giới, thành tựu Tiên Vương gần trong gang tấc. Mà năm người khác thì có chút cổ quái, thực lực cũng đạt tới Tiên Vương cấp, mặc dù chỉ là sơ kỳ, nhưng lại không phải Tiên Vương cảnh giới, mà là một loại cảnh giới kỳ lạ khác, càng có ý cảnh. Hơn nữa, bọn hắn tu luyện thực sự không phải là Thần đạo cùng Tiên Giới tiên đạo, mà là một loại Tiên đạo khác, chẳng lẽ là Hạ giới mới sinh Tiên đạo? Bên trong Tiên đạo của bọn hắn, mang theo khí tức của Huyền Thiên giáo chủ, rất là đặc biệt. . .
Ánh mắt của hắn cay độc đến cực điểm, liếc liền nhìn ra tiên đạo của bọn người Tịch Ứng Tình không giống người thường, lập tức đoán ra bọn người Tịch Ứng Tình đến từ Hạ giới.
Mà tiên đạo của bọn người Tịch Ứng Tình sở dĩ mang theo khí tức của Giang Nam, là vì Giang Nam ở bên trong Chư thần hoàng hôn kiếp, dùng Nguyên Thủy đại đạo bản thân tinh luyện ra Nguyên Thủy chi khí, vì Chư Thần luyện thành Nguyên Thủy Kim Đan, cho bọn hắn đánh rớt xuống trụ cột vô cùng dày!
Lúc ấy, tất cả Thần linh trong Huyền Thiên Kim Khuyết đều bị Giang Nam ban thưởng dùng Nguyên Thủy chi khí, trợ giúp hắn luyện thành Nguyên Thủy Kim Đan, đạo cơ vô cùng hùng hậu!
Nguyên Thủy Kim Đan diệu dụng, thậm chí còn muốn siêu việt Hồng Mông Kim Đan, để cho bọn người Tịch Ứng Tình thành tựu, tự nhiên không phải chuyện đùa!
Hơn nữa bọn hắn tiến vào Tiên Giới, có thể ở trong Tiên Đế Cung nghiên cứu tiên đạo, tự nhiên là đột nhiên tăng mạnh!
- Huyền Thiên giáo chủ rõ ràng có thể đồng thời đạt được Tiên Đế Cung cùng Tiên Tôn Cung ưu ái, xem ra hắn nói hắn có thế lực lớn, hoàn toàn chính xác không phải gạt ta.
Nam Quách tiên ông thầm nghĩ trong lòng.
Bọn người Hồ Thiên, Tịch Ứng Tình đến từ Tiên Đế Cung, mà bọn người Chung Tú Tú thì là đến từ Tiên Tôn Cung, có Tiên Quân hai cung này chống đỡ, không thể không nói bối cảnh của Giang Nam thật sự rất cường đại!
Cũng không lâu lắm, bọn người Tịch Ứng Tình cũng từng người đem đạo quả ký thác, dàn xếp xuống.
Nam Quách tiên ông đầy cõi lòng chờ mong, muốn xem xem phải chăng Giang Nam còn có giúp đỡ hữu lực khác, chỉ là đợi thật lâu, cũng thủy chung không gặp người đến.
- Ân, giáo chủ nhất định là mai phục rất nhiều hảo thủ, bày ra ta yếu, chờ đợi những Tiên Vương không có mắt kia đến đây cướp lấy tiên vực, lại để cho phục binh giết ra, giết cái long trời lỡ đất!
Lão thỏ tử hai mắt tỏa ánh sáng, đối với Giang Nam tin tưởng tràn đầy:
- Nhất định là như vậy! Tiểu tử này xấu xa vô cùng, nhất định là như vậy!
Giang Nam tự nhiên không biết lão thỏ tử này lòng tin đối với hắn là bạo rạp bực nào, thánh địa trung tâm Tiên Thiên Nguyên Thủy tiên vực, dưới Thủy tinh thần thụ, Giang Nam mời mọi người đến, đem Tiên Đế hóa thân ban tặng tiên đạo linh châu tế lên, cười nói:
- Chư vị đạo hữu, đại địch buông xuống, Tiên Đế ban cho ta một quả ngọc châu, ta và các ngươi cùng một chỗ nghiên cứu, trao đổi đạt được, hơn phân nửa có chỗ bổ ích. Nói không chừng, tiên vực của chúng ta cũng có thể nhiều ra mấy Tiên Vương áp trận!
Tử Tiêu Tiên Vương cũng bị hắn mời đến, không khỏi động dung, tự đáy lòng nói:
- Giáo chủ vậy mà đem Tiên Đế cơ duyên lấy ra chia xẻ, khí phách vẫn là trên lão phu, lão đạo bội phục, tự thẹn không bằng.
Tiên Đế cơ duyên là quý trọng bực nào ?
Nếu là những người khác được, hơn phân nửa chính mình vụng trộm nghiên cứu, không chịu cùng người chia xẻ, mà Giang Nam lại đem bảo vật này lấy ra, thậm chí ngay cả Tử Tiêu Tiên Vương cũng có thể cùng nhau nghiên cứu!
Phải biết rằng Tử Tiêu Tiên Vương cũng không phải người của mình, trái lại, Giang Nam diệt Thần đạo, cùng Tử Tiêu tầm đó còn có cừu oán chưa dứt, hai người chỉ là bởi vì có cộng đồng đối thủ mới tạm thời hợp tác.
Giang Nam vậy mà cũng cùng hắn chia xẻ, không thể không để cho Tử Tiêu Tiên Vương cảm khái bội phục.
Không chỉ có như thế, quay chung quanh bên cạnh ngọc châu còn có tiểu ấu giao, cùng với Tứ Bất Tượng các loại tiên thú, mà Tiên Thiên Nguyên Thủy Thần linh trong phiến Thủy tinh thế giới này cũng xông tới, từng người quan sát.
Tiên đạo linh châu trôi nổi, Tiên Đế tiên đạo ở trong châu hiển hiện, đại đạo đến giản, đạo diệu từ cổ chí kim, đạo âm rơi vào trong tai mọi người, tất cả không cùng, đại đạo rơi vào trong mắt mọi người, cũng tất cả không giống.
Linh châu này chất chứa tiên đạo để cho mọi người tinh tế suy diễn, không chỉ có động dung, tiên đạo trong châu vượt ra khỏi phạm trù bát Tiên Vương sáng lập Thần đạo Tiên đạo, cho người cảm giác vô cùng rộng lớn, mênh mông bát ngát!