Chương 564 - 565: Hồn Thiên Đại Trận.

Đế Tôn

Trạch Trư 26-06-2023 13:16:28

Trừ Phong Cấm đại trận ra, hai vấn đề khó khăn còn lại cũng có chút khả nghi, nếu không phải Giang Nam có Đậu Suất Thần Hỏa, hai vấn đề khó khăn này cũng là khó giải. Hắn cũng nghĩ không thông mục đích chân thực của tiểu nha đầu này, xoay người hướng Nhạc Linh Nhi cười nói: - Linh quận chúa, ngươi liền thu thập một chút, truyền xuống ngôi vị hoàng đế, theo ta cùng Ấu Nương đi thánh tông. Ta lo lắng có ít người sẽ vứt bỏ da mặt, bắt ngươi lại tới uy hiếp Ấu Nương. Nhạc Linh Nhi vốn là không có ý định theo hắn cùng nhau đi Huyền Thiên Thánh Tông, nghe vậy không khỏi lo lắng an nguy của Nhạc Ấu Nương, vội vàng gật đầu đồng ý, lúc này trở lại trong triều đình, đem ngôi vị hoàng đế truyền cho tôn thất đệ tử của Dược Vương Phủ, lại an bài tốt triều chánh, hai ba ngày sau lúc này mới thỏa đáng. Các môn các phái vây khốn Dược Vương thành nhìn thấy hết thảy đều kết thúc, Huyền Thiên Thánh Tông đã đem Nhạc Ấu Nương liệt vào môn tường, trở thành đệ tử của Giang Nam, cũng dần dần tản mát đại trận, nhiều thế hệ trước cường giả của Huyền Thiên Thánh Tông đã sớm nhận được tin tức, chen chúc mà đến, từng cái từng cái đằng đằng sát khí, tế lên hằng hà pháp bảo, thậm chí ngay cả mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão của thánh tông cũng rối rít xuất động, bầu trời Dược Vương thành nổi lơ lửng từng ngọn Thần Phủ, Thiên Cung, khí thế kinh người. Mà ở thánh tông, Thuần Dương Vô Cực Chung uy năng trán phóng, thỉnh thoảng truyền ra từng tiếng chuông vang, chấn động không dứt, hiển nhiên cái trấn giáo chi bảo này bị vây ở trạng thái kích phát, tùy thời có thể phát ra một kích toàn lực! Không chỉ có như thế, chúng Thí Thần Cốc ma đầu Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ cũng thay hình đổi dạng, giấu ở trong mọi người, âm thầm bảo vệ, sợ bị những người khác đánh lén, hại thần minh chuyển thế thân của thánh tông. Thật ra thì, trừ Nhạc Ấu Nương có thể sẽ trở thành mục tiêu công kích của những môn phái khác ra, Giang Nam cũng bị bọn họ kéo vào hàng ngũ bảo vệ, chuyện Giang Nam luyện hóa Ngũ Sắc Kim sau khi truyền ra, ai không muốn lấy được bảo vật mà hắn luyện hóa Ngũ Sắc Kim? - Lên đường, trở về núi! Giang Nam thấy Nhạc Linh Nhi thu thập thỏa đáng, tế lên Thiên Dực Thần Châu, cùng hai mẹ con Nhạc Linh Nhi Nhạc Ấu Nương hướng Huyền Thiên Thánh Tông bay đi. Thánh tông trên dưới một trăm vị cao thủ nương theo, hạo hạo đãng đãng, phô trương lớn đến hù chết người. Đám người Giang Nam mới vừa rời Dược Vương thành, liền lập tức gặp phải ám sát, hư không chấn động, đột nhiên giữa không trung xuất hiện một cái miệng khổng lồ chu vi hơn mười dặm, không biết là yêu vật gì, ngụm lớn Thôn Thiên, răng rắc một tiếng hướng Giang Nam cùng nhiều cao thủ của Huyền Thiên Thánh Tông cắn xuống, muốn đám đông hết thảy một ngụm nuốt ăn! - Muốn đánh lén đồ tôn của ta? Không dễ dàng như vậy! Lạc Hoa Âm giận dữ mắng mỏ truyền đến, một kim cầu to lớn rơi vào trên đầu cự thú này, nện đến đầu cự thú cũng quắt xuống, cự thú bị đau, ngụm lớn bế hợp, kêu đau một tiếng lùi về trong hư không. Một đạo kiếm quang bay ra, cắt vào hư không, chỉ thấy trong hư không lưu lại một vết kiếm, tiếp theo máu chảy như mưa, dọc theo vết kiếm này từ giữa không trung giội xuống! Hiển nhiên đầu cự thú kia bị đạo kiếm quang này gây thương tích, liều chết bỏ chạy! Mà phát ra đạo kiếm quang này, chính là Ngũ Ma Lâm Tá Minh, giấu ở trong mọi người, mặc dù hắn bộc phát ra chiến lực kinh người như thế, cũng không có ai chú ý hắn một cái. Huyền Ẩn Đạo Nhân trầm giọng nói: - Mọi người cẩn thận, thần minh chuyển thế thân bái nhập thánh tông ta, nhất định sẽ không chỉ có một trận chặn giết, nhất định phải bảo vệ chu toàn, không thể có nửa điểm lười biếng! - Ngừng! Thiên Cơ Tú Sĩ đột nhiên giơ tay, ý bảo đại đội nhân mã dừng lại, híp mắt đánh giá phía trước, chỉ thấy phía trước là Trung Thổ phế khư, núi lửa liên miên, yêu khí tràn ngập. Trong lòng mấy người Huyền Ẩn Đạo Nhân kinh ngạc, bức cảnh tượng này cùng thường ngày không một chút bất đồng, không biết Tú Sĩ trẻ tuổi này tại sao lại để cho bọn họ dừng lại. - Hồn Thiên Đại Trận? Thiên Cơ Tú Sĩ đánh giá mọi nơi, sắc mặt càng ngày càng ngưng trọng, cười lạnh nói: - Người tốt, ở trên đường chúng ta phải qua bày xuống Hồn Thiên Đại Trận, chờ chúng ta tự chui đầu vào lưới sao? Cả đại trận rộng lớn vạn dặm, thủ bút thật to! - Hồn Thiên Đại Trận? Trong lòng mấy người Huyền Ẩn Đạo Nhân lẫm nhiên nói: - Hung hay không hung? Nếu là hung hiểm mà nói, đi vòng qua là được! - Nhiễu không qua, chúng ta đã bước vào Hồn Thiên Đại Trận, bị tòa trận pháp này na di đi ra ngoài. Thiên Cơ Tú Sĩ sắc mặt ngưng trọng nói: - Hồn Thiên Đại Trận không phải là trận pháp của nhân loại, mà là Thần Minh cấp đại trận. Huyền Minh Nguyên Giới ta tinh thông loại trận pháp này căn bản không có, đoán chừng ở chỗ này bày trận, không phải là Cổ Thần Các chính là Thái Huyền Thánh Tông! Mọi người mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy nơi đây như cũ là Trung Thổ phế khư, nhìn không ra có bất cứ dị thường nào, trong lòng không khỏi buồn bực. Đột nhiên Thiên Cơ Tú Sĩ tế lên thánh tông Hồn Thiên Vạn Tượng La Bàn, mặt la bàn khổng lồ này cũng là một Thiên Cung chi bảo, thể tích càng ngày càng khổng lồ, văn tự ký hiệu chi chít hiện ra trên la bàn, giống như một mặt gương đồng, từ trong kính có ánh sáng chiếu xạ, ánh sáng này cùng người khác bất đồng, trong quang ẩn núp từng cái từng cái văn tự, lúc văn tự rơi xuống tựa như có Thần Thông bộc phát, ùng ùng oanh tạc không ngừng. Thiên Cơ Tú Sĩ thấy không cách nào phá vỡ huyễn tượng, ngay sau đó vung tay áo một quyển, lại có một cây thẻ tre phóng lên cao, hóa thành bốn mươi chín cột gỗ, ối chao ô hay bắn vào trong đại địa. Bốn mươi chín cột gỗ rơi xuống, đại địa đột nhiên ầm ầm chấn động, cảnh tượng trước mắt nhanh chóng biến ảo, núi lửa hết thảy biến mất, đại địa cũng như Lưu Ly nghiền nát, bốn phía một mảnh hắc ám, mọi người hiện ra ở trong tinh không mịt mờ, bốn phía là từng dãy thạch trụ. Mới vừa rồi còn là Trung Thổ phế khư yêu khí tràn ngập, trong chớp mắt liền biến thành tinh không, để cho mấy người Giang Nam cùng Huyền Ẩn Đạo Nhân trong lòng lẫm nhiên. Có người ở trên đường bọn họ phải qua bày trận, là vì đưa bọn họ từ phụ cận Huyền Thiên Thánh Tông na di đi ra ngoài, sau đó tiêu diệt toàn bộ bọn họ! Những thạch trụ này có hơn chín trăm cái, mỗi cái thạch trụ vẽ khắc từng loại từng loại thú dữ không biết tên, dử tợn kinh khủng, trong đó cự thú trên một cây thạch trụ đầu phảng phất bị nện đến quắt xuống, nơi cổ cự thú còn có một vết kiếm, từ trên thạch trụ ồ ồ hướng ra phía ngoài lưu lại máu tươi! Đầu cự thú mới vừa rồi bị Lạc Hoa Âm cùng Ngũ Ma Lâm Tá Minh đánh cho trọng thương kia, không ngờ là đồ án cự thú khắc trên thạch trụ! Bọn họ đã sớm rơi vào trong trận! - Rốt cuộc là Cổ Thần Các hay là Thái Huyền Thánh Tông xuất thủ, bày đại trận kinh khủng bực này? Giang Nam nhìn về phía Hồn Thiên Đại Trận, không khỏi cau mày. Trận pháp này thật sự kinh khủng, vượt ra khỏi phạm vi tâm pháp của Huyền Minh Nguyên Giới, tất nhiên là Thần cấp trận pháp! - Hồn Thiên Đại Trận? Nhạc Ấu Nương nhìn thoáng qua, lắc đầu nói: - Đây không phải là trận pháp của Quý Phong cùng Bàng Phi, thi triển bộ đại trận này sợ rằng do người khác? - Không phải hai người bọn họ? Giang Nam hơi ngẩn ra, nghi ngờ nói: - Chẳng lẽ còn có những môn phái khác hướng ta xuất thủ? Nếu không phải là Cổ Thần Các cùng Thái Huyền Thánh Tông, chẳng lẻ còn có những môn phái khác chiếm được vị thần minh chuyển thế thân thứ tư? Không thể nào, vị thần minh chuyển thế thân thứ tư bị chưởng giáo đưa đến bên trong mi tâm ta, sớm bị ta luyện hóa. Như vậy môn phái hướng chúng ta xuất thủ, rốt cuộc là người nào. . . Hồn Thiên Đại Trận bị Thiên Cơ Tú Sĩ vẹt ra chân diện mục, lập tức bắt đầu vận chuyển, tất cả đồ án cự thú trên hơn chín trăm thạch trụ trong lúc bất chợt sống lại, ngập trời hung khí đánh tới, yêu vân cuồn cuộn, không biết bao nhiêu Thôn Thiên ngụm lớn nhất tề hướng đám người Giang Nam cắn xuống! Trừ lần đó ra, còn có chỉ chỉ móng nhọn, xé nát hết thảy, uy năng đại trận này bị người âm thầm ẩn núp kia hoàn toàn kích phát, hung uy hùng đắp đương thời, có thể được xưng trận pháp hung ác nhất trong thiên hạ! Mới vừa rồi Lạc Hoa Âm cùng Lâm Tá Minh riêng phần mình phát ra một kích, cũng chưa từng đem cự thú trên thạch trụ chém giết, mà lần này cự thú đánh tới có khoảng hơn chín trăm đầu, có thể nghĩ uy lực tòa trận pháp này đến tột cùng cường hãn đến cỡ nào! Đây là ám toán, để cho bọn họ trước bước vào đại trận, sau đó na di ra chủ tinh nguyên giới, rời xa Huyền Thiên Thánh Tông, ở trong tinh không đánh chết bọn họ! Thiên Cơ Tú Sĩ cao giọng quát lên: - Những người khác kết Huyền Thiên Đại Trận, tu thành Thiên Cung tất cả đi theo ta! Hắn dẫn đầu hướng những thạch trụ kia giết tới, mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão của Huyền Thiên Thánh Tông nghe vậy cũng lập tức bay ra, muốn đem thạch trụ nổ nát! Những thạch trụ này chính là nền tảng xây dựng Hồn Thiên Đại Trận, nền tảng không hủy, đại trận không phá, phải phá hủy những nền tảng này, mới có thể phá vỡ Hồn Thiên Đại Trận. Về phần những cao thủ khác, thì kết thành Huyền Thiên Đại Trận bảo vệ ở bên cạnh Thiên Dực Thần Châu của Giang Nam, bảo vệ Giang Nam cùng Nhạc Ấu Nương, chống lại đại trận oanh kích. Đám người Thạch Cảm Đương, Vô Tướng Thiền Sư, Cáp Lan Sinh cũng rối rít giết ra, Lạc Hoa Âm lại càng lấy một làm bảy, thân thể lay động, lục đại hóa thân đều xuất hiện, thẳng hướng những thạch trụ kia. Chúng Thái Thượng Trưởng Lão Huyền Ẩn Đạo Nhân thấy thế, không khỏi sợ hết hồn, lẩm bẩm nói: - Huyền Thiên Thánh Tông ta lúc nào mạnh như vậy rồi? Tình hình trước mắt đúng là để cho bọn họ những thế hệ trước này xấu hổ, vô luận Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ, Vô Tướng, Cáp Lan Sinh, hay Lâm Tá Minh, Lạc Hoa Âm, cũng là đại cao thủ rất giỏi, thậm chí so với bọn hắn những Thái Thượng Trưởng Lão này mạnh hơn rất nhiều! Nhất là ba người Thạch Cảm Đương, Lâm Tá Minh cùng Lạc Hoa Âm, lại càng là Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả, những môn phái khác, trừ Thái Huyền Thánh Tông ra, có thể có năm ba Thiên Cung cường giả, một hai Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả, cũng đã coi như là cực cao. Mà Huyền Thiên Thánh Tông thoáng cái toát ra nhiều Thiên Cung cường giả như vậy, thậm chí ngay cả Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả cũng có ba người, Thiên Cơ Tú Sĩ lại càng là trận pháp tông sư, tác dụng so sánh với Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả còn muốn lớn hơn! Hơn nữa Tịch Ứng Tình lại là tuyệt thế cường giả, hiện tại bọn họ mới biết được, nội tình của Huyền Thiên Thánh Tông đã ở trong lúc vô tình mạnh đến loại trình độ này! Để cho bọn họ kinh hãi tâm hỉ hơn nữa là Lạc Hoa Âm, lục đại hóa thân cộng thêm bản thể của nàng, mạnh đến nổi không hợp thói thường. - Không hổ là nhân vật năm đó quét ngang chúng ta. . . Mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão phẫn nộ nói. Giang Nam ở vào trong Huyền Thiên Đại Trận, ngưng mắt hướng mọi nơi nhìn lại, đánh giá Hồn Thiên Đại Trận này, giờ phút này Hồn Thiên Đại Trận đã hoàn toàn khởi động, trong trận ngoài trận là hai cái thế giới, thấy không rõ điều khiển đại trận rốt cuộc là người nào. Hồn Thiên Đại Trận này triển khai, liền vô tích có thể tìm ra, nơi nơi là Thôn Thiên cự thú, công kích Huyền Thiên Đại Trận cùng đám người Lạc Hoa Âm, để cho hắn nhất thời trong chốc lát cũng tìm không được phá trận chi đạo. - Không thể nào là Ma La Thập xuất thủ, mặc dù Ma La Thập cực kỳ bá đạo, nhưng rất giảng nghĩa khí, cùng ta kết bái làm huynh đệ, hắn không thể nào đối với ta hạ sát thủ. Huống chi Ma La Thập cũng không có thể có trận pháp tinh diệu như vậy. . . Giang Nam nghĩ tới đây, không khỏi cau mày, hướng Nhạc Ấu Nương nói: - Ấu Nương, đây là Thần Giới đại trận, ngươi biết cách phá giải hay không? - Tự nhiên có. Nhạc Ấu Nương mút lấy đầu ngón tay, cười nói: - Mới vừa rồi biện pháp của người trẻ tuổi kia, chính là phương pháp phá giải Hồn Thiên Đại Trận. Chỉ cần đánh nát những Thú Thần thạch trụ này, tự nhiên có thể phá vỡ đại trận . Người trẻ tuổi kia, là người Thiên Tộc sao? Đều nói Thiên Tộc cực kỳ thông tuệ, tinh thông trận pháp, hôm nay vừa nhìn thấy quả nhiên danh bất hư truyền! Giang Nam thở dài, Nhạc Ấu Nương nói tương đương với nói vô ích, đối với phá trận không có nửa phần tác dụng. - Pháp bảo của ta mặc dù rất mạnh, nhưng đối với phá trận vô dụng, bộ trận pháp này ra ngoài phạm vi ta có thể ứng phó. Trừ khi vận dụng Đậu Suất Thần Hỏa, có thể đem đại trận này đốt cháy không còn, nhưng Đậu Suất Thần Hỏa ta cũng không cách nào khống chế, xúc động thần hỏa phá trận mà nói, mọi người Huyền Thiên Thánh Tông ta có thể táng thân trong biển lửa! Huyền Minh Nguyên Giới ta khi nào xuất hiện nhân vật lợi hại như thế? Đám người Thạch Cảm Đương kinh nghiệm thiên tân vạn khổ, rốt cục giết tới trước một thạch trụ Thú Thần, đang muốn vung búa chém đứt thạch trụ, đột nhiên một cổ hơi thở vô cùng thô bạo đánh tới, đầy trời là kim quang, giữa kim quang có một móng vuốt khổng lồ thăm dò, hung hăng nện ở trên búa lớn của hắn. Thạch Cảm Đương muộn hanh nhất thanh, bị chấn bay ra ngoài, ngã vào cự trong bầy thú, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi. Mà cùng lúc đó, đám người Lâm Tá Minh cũng gặp phải tập kích, bị một móng vuốt đột nhiên xuất hiện đẩy lui chấn đả thương! - Thiên luân luân chuyển, lục thần Quy Nhất! Lạc Hoa Âm đột nhiên thanh quát một tiếng, thân thể lay động, lục đại hóa thân bay tới, dung nhập vào trong thân thể nàng, giơ tay lên một chưởng phách đi, cùng cự trảo kia đối bính một kích, thân thể không khỏi khẽ dao động một chút. Giang Nam thấy thế, con ngươi co rút nhanh, người xuất thủ đánh lén đám người Thạch Cảm Đương, tự nhiên chính là người chủ trì Hồn Thiên Đại Trận, người này mạnh mẻ có chút vượt qua dự tính của hắn, so sánh với Lạc Hoa Âm còn cao hơn một đường!