Giang Nam cùng Giang Lâm chưa mở ra Tử Phủ, chỉ có thể dùng bình ngọc lấy mấy cân Linh Dịch, chỉ có Mộ Yên Nhi cùng Thần Thứu Yêu Vương mở ra Tử Phủ, đem Linh Dịch liên tục không ngừng hút vào trong Tử Phủ để xuống.
Thần Thứu Yêu Vương e sợ cho bị Mộ Yên Nhi chiếm tiện nghi, lúc này hóa thành nguyên hình, liều cái mạng già hút đi Linh Dịch trong đầm nước, Mộ Yên Nhi thấy thế, cho là hắn là do Giang Nam bày mưu đặt kế, nhưng cũng không muốn cùng Giang Nam tranh đoạt những Linh Dịch này, chỉ lấy chừng ngàn cân, trực tiếp dừng lại, tùy ý Thần Thứu Yêu Vương đem hai ba ngàn cân Linh Dịch còn dư lại lấy đi.
Mộ Yên Nhi cười nói:
- Được rồi, nếu như chúng ta đem Linh Dịch nơi đây lấy đi, kia liền ra khỏi động phủ, đi nghênh đón sư phó của ta đến!
- Lần này chúng ta tìm được một đạo linh tuyền, phần thưởng chỉ sợ cực kỳ phong phú!
Ánh mắt Giang Lâm chớp động, cười nói.
Giang Nam cùng mọi người hướng ngoài động phủ đi tới, sắc mặt Nguyệt Hiên hoàng đế khổ lên, lần này vô luận Huyền Thiên Thánh Tông phần thưởng cái gì, sợ rằng cũng không có phần của hắn, hắn phản bội Huyền Thiên Thánh Tông, cùng đệ tử Thái Huyền Thánh Tông cấu kết, mưu đồ làm phản, ám toán thánh tông đệ tử, thánh tông nhất định sẽ truy cứu xuống, huỷ bỏ ngôi vị hoàng đế của hắn!
Đám người Giang Nam mới vừa đi ra động phủ, đột nhiên, một cổ áp lực mênh mông từ trên trời giáng xuống, từ cao trấn áp xuống, đám người Mộ Yên Nhi Thần Thứu Yêu Vương nhất tề muộn hanh nhất thanh, tu vi bản thân bỗng nhiên bị áp chế, ngay cả Thần Luân Thần Thông hết thảy không cách nào vận chuyển!
Đương!
Thần Luân ở mi tâm của Giang Nam mới vừa hiện ra, Ma chung chấn động một tiếng, liền lập tức gặp phải áp chế, lùi về trong mi tâm!
- Đến tột cùng là người nào, giết đệ tử Thái Huyền Thánh Tông ta?
Giữa không trung, một thanh âm vô cùng âm trầm truyền đến.
Đám người Giang Nam khó khăn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy giữa không trung vân khí lay động, hóa thành một vòng nước xoáy cự đại, trung tâm nước xoáy, một người nhẹ nhàng bay ra, người này thân mặc bạch y, giống như một pho tượng thiên thần phủ xuống thế gian, trên cao nhìn xuống chúng nhân, phảng phất đang nhìn một đám kiến hôi bé nhỏ không đáng kể.
- Thái Huyền Thánh Tông đại sư huynh, Cận Đông Lưu. . .
Sắc mặt Mộ Yên Nhi kịch biến, cũng rút ra một ngụm lãnh khí, thấp giọng nói.
Cận Đông Lưu, cơ hồ là một cái tên truyền kỳ, tồn tại mạnh nhất trong trẻ tuổi đương thời, tu luyện kỳ tài, trăm năm thời gian liền từ không có đã có, từ một tiểu nhân vật không quan trọng, tu thành Thần Luân Thần Thông, tiến vào Đạo Đài cảnh, vượt qua Đạo Đài cảnh gian nan nhất Sinh Tử Đài Cảnh, vượt qua sinh tử đại quan, tu thành Thất Bảo Đài Cảnh, thẳng ép Thần Phủ!
Chính Ma hai đạo, trong trẻ tuổi chỉ có vài người mới có thể cùng hắn chạy song song!
Hắn là người thừa kế tương lai của Thái Huyền Thánh Tông, quan môn đệ tử của Thái Hoàng lão tổ, cũng là đệ tử đắc ý nhất!
Cận Đông Lưu, ba chữ kia liền đủ để chấn động nhân tâm, làm cho người ta ngưỡng mộ !
- Phía trên có phải là cao nhân của Thái Huyền Thánh Tông hay không?
Nguyệt Hiên hoàng đế đột nhiên giãy giụa mở miệng, kêu lớn:
- Tiểu vương biết là ai giết đồng môn ngươi, chính là mấy đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông này. . .
Xuy!
Giang Nam giơ cánh tay lên, một ngón tay điểm ra, ngay giữa mi tâm của Nguyệt Hiên hoàng đế, đỉnh đầu của Nguyệt Hiên hoàng đế nhất thời thình thịch một tiếng nổ tung, thi thể ngã trên mặt đất!
Trong lòng Mộ Yên Nhi lấy làm kinh hãi, ngay cả nàng cũng không thể nhúc nhích chút nào, nhưng Giang Nam có thể động thủ giết người, thực ở ngoài dự liệu của nàng.
Mặc dù Giang Nam không có thể động dụng bất kỳ tu vi, nhưng mà thân thể lại vô cùng cường đại, đơn thuần lực lượng thân thể liền đạt tới trình độ sáu long lực, giơ tay lên là có thể đánh chết Nguyệt Hiên hoàng đế.
- Ân? Thần Luân cảnh, lại có thể ở dưới khí thế của ta áp bách còn có thể nhúc nhích, ngươi căn cơ không xấu, ở trong Thái Huyền Thánh Tông ta, coi như là vô cùng khó được.
Ánh mắt của Cận Đông Lưu rơi vào trên người Giang Nam, thản nhiên nói:
- Chẳng lẻ ngươi chính là Lệnh Hồ Dung mà Tịch Ứng Tình mới thu nhận? Đáng tiếc, vô luận ngươi là ai, dám can đảm giết đệ tử Thái Huyền Thánh Tông ta, cũng chỉ có thể đền mạng!
Trong lòng mấy người Mộ Yên Nhi tuyệt vọng, cảnh giới cùng tu vi chênh lệch quá xa, để cho bọn họ ở trước mặt Cận Đông Lưu không có lực phản kháng chút nào.
- Tội nhân, quỳ xuống.
Cận Đông Lưu thanh quát một tiếng, áp lực nhất thời trở nên vô cùng khổng lồ, Giang Lâm dẫn đầu chống đở không nối, phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất, sau đó Mộ Yên Nhi, tiếp theo chính là Thần Thứu Yêu Vương, chỉ có Giang Nam còn đang đau khổ chống đở!
Nhục thể của hắn mạnh nhất, mặc dù tu vi cùng Thần Luân hết thảy gặp phải áp chế, nhưng bằng vào thân thể cường đại kiên trì không ngã!
- Thân thể tu luyện tới loại tình trạng này, ở Thần Luân cảnh cơ hồ đạt tới tuyệt đỉnh .
Cận Đông Lưu than thở một tiếng, sắc mặt chuyển sang lạnh lẽo, thản nhiên nói:
- Bất quá đáng tiếc chính là, coi như là Thiên Vương lão tử giết người Thái Huyền Thánh Tông ta, cũng phải chết, quỳ xuống!
Áp lực nhất thời tăng lên gấp bội, cổ áp lực này chỉ tác dụng ở trên thân thể một người Giang Nam, xương cốt của hắn bị ép tới bùm bùm rung động, mặt ngoài xương cốt thậm chí tràn đầy vết rách!
Không cách nào tưởng tượng, hắn từng chiến thắng qua Thần Thông tứ trọng cường giả, thế nhưng ở trước mặt Cận Đông Lưu, ngay cả năng lực ngồi thẳng lên cũng không có!
- Ta còn không muốn chết. . .
Giang Nam cắn chặc hàm răng, lợi bị cắn ra máu, liếc liếc về phía Giang Lâm quỳ rạp trên đất, cúi đầu đợi giết, ánh mắt nhất thời đỏ lên, hiện đầy tia máu, thấp giọng gào thét:
- Ta còn muốn bảo vệ muội muội, ta còn muốn đi gặp tỷ tỷ!
- Ta vẫn không thể chết!
Hắn vô cùng khó khăn lấy ra một lọ Linh Dịch, bóp nát bình ngọc, thật dài khẽ hấp, Linh Dịch gào thét tràn vào trong miệng, nhất thời linh khí vô cùng khổng lồ bộc phát ra. Thao thao linh khí điên cuồng tịch quyển, nước vọt khắp toàn thân, đột nhiên huyền thai kim nhân ở mi tâm của hắn khẽ hấp thật dài, đem linh khí khổng lồ hút vào kim trong, kim Hải bắt đầu khởi động, hóa thành một vòng nước xoáy vô cùng khổng lồ, đại dương bay lên, quanh quẩn ở trên bầu trời Huyền Thai của Giang Nam, Phong Quyển Vân tuôn ra hướng trong miệng huyền thai kim nhân rơi đi!
Cổ linh khí khổng lồ này, đủ để đem thân thể Giang Nam nổ nát bấy, nhưng đã đến trong kim thủy, liền thuần phục xuống, bị huyền thai kim nhân luyện hóa!
Ong ong... hai đạo thần niệm chi luân cùng một đạo Võ Đạo Thần Luân bay tới, rơi vào sau ót huyền thai kim nhân nho nhỏ, thúc dục Huyền Thai này đứng dậy, cất bước hướng Tử Phủ đi tới.
- Tử Phủ, mở cho ta!
Giang Nam liều mạng, biết rõ mặc dù mở ra Tử Phủ, mình cũng không cách nào đối kháng cường nhân như Cận Đông Lưu, nhưng vô luận như thế nào hắn cũng phải liều mạng, không có bất kỳ hy vọng, hắn cũng muốn kiếm ra một điểm hy vọng!
- Dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, tu vi của ngươi bất quá mới vừa đạt tới Thần Luân cảnh, cũng muốn mở ra Tử Phủ?
Cận Đông Lưu mắt lộ ra một tia hàn quan, khí thế hơi tăng thêm một phân, răng rắc, hai chân của Giang Nam bị gảy xương, cặp chân sinh sôi bị khí thế của Cận Đông Lưu áp đoạn, vẫn như cũ không quỳ, tùy ý hai chân bị áp thành một bãi bùn nhão, đỉnh đầu như cũ cao cao vung lên, huyền thai kim nhân trong mi tâm rốt cục đi tới phía trước Tử Phủ, hai tay đặt ở trên hai miếng đại môn của Tử Phủ.
Tử Phủ kia là môn hộ vô cùng khổng lồ, huyền thai kim nhân của hắn vẫn còn quá nhỏ, nhỏ bé đến cơ hồ có thể không cần tính!
- Mở cho ta a!
Giang Nam rống giận, làn da quanh thân đột nhiên băng băng nổ tung, máu bắn tung tóe khắp nơi!
Ầm!
Đại môn Tử Phủ khẽ run, như cũ không mở ra chút nào!
- Ma Ngục Huyền Thai!
Giang Nam gào thét.
Oanh!
Trong Kim hải áo nghĩa võ đạo vô cùng phức tạp, Thần Thông áo nghĩa, Đạo Đài áo nghĩa cho tới Thần Phủ áo nghĩa, Thiên Cung áo nghĩa hết thảy tương dung, nhất thời để cho kim hải phát sinh dị biến.
Ma tính vô cùng cường đại kia của Ma Ngục Huyền Thai Kinh rốt cục bắt đầu triển lộ ra, kim hải trong mi tâm của hắn bắt đầu trở nên ma khí um tùm, đủ loại dị tượng rối rít bày ra, Sâm La vạn tượng, đưa áo nghĩa vốn là tâm pháp tu luyện, hết thảy hóa thành Ma Đạo!
Kim hải trong mi tâm của hắn trở nên một mảnh đen nhánh, cơ hồ hóa thành nham tương Địa Ngục, cực nóng sôi trào, núi đao biển lửa, phún dũng mà ra, đủ loại dị thú bay múa, ma hóa Khổng Tước Minh Vương, quanh thân tràn ra lửa ma Đại Phật cuồn cuộn, lăng không trôi nỗi Thập nhị trọng lâu, còn có Phiên Thiên Ấn giống như trời sập hãm vào đất, năm tòa Đại Ngũ Hành Kiếm Khí biến thành cự sơn nguy nga, hoành hành tàn sát bừa bãi.
Thậm chí ngay cả linh khí khổng lồ trong Linh Dịch kia, cũng là cuồn cuộn ma khí, đấu đá lung tung, càn quét hết thảy, ở trên không Ma hải hóa thành một cơn lốc, nhấc lên cuồng phong sóng lớn, tựa hồ có thể phách sập Thương Thiên!
Không chỉ có như thế, Đậu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy cũng bắt đầu bạo động, hoả diễm ngập trời, trải rộng toàn thân hắn, hồng thủy ngập trời, tịch quyển hết thảy, nước lửa tan ra làm một thể, chí cực kinh người.
Trong cơ thể hắn từng cục màng xương, một mảnh dài hẹp gân mạch, một mảnh kinh lạc, thậm chí ngay cả đan điền của hắn, cũng bắt đầu ma hóa, phảng phất trở thành Địa Ngục, lửa ma hừng hực thiêu đốt, đốt cháy ma thân, Ma thủy tàn sát bừa bãi, vỡ tung hết thảy trở ngại!
Đây mới thực sự là Ma Vực!
Giang Nam muộn hanh nhất hưởng, nhục thể, tinh thần cùng cương khí của hắn vào giờ khắc này như địa ngục đau khổ, phảng phất cả người rơi vào trong địa ngục khôn cùng, binh đao sát thương, đại hỏa đại nhiệt, đại hàn đại lạnh, rãnh to đại cốc, hình phạt khôn cùng!
Cái loại đau khổ này, quả thực không phải là tiếng nói có thể hình dung, không phải là văn chương có thể miêu tả.
Chỉ có huyền thai kim nhân của hắn, như cũ đứng sửng ở trên kim hải, Tử Phủ lúc trước, trấn áp Ma Vực, giữ vững một tia thần trí thanh minh cuối cùng của hắn, không bị ma tính cuồn cuộn mà đến hoàn toàn ma hóa tâm trí.
Huyền thai kim nhân không ngừng cắn nuốt ma khí, luyện hóa đủ loại tâm pháp áo nghĩa, thân thể càng lúc càng lớn, giống như một pho tượng Ma Thần, hai tay đặt ở trên đại môn Tử Phủ, dùng hết khí lực toàn thân đẩy về phía trước, cố gắng đẩy ra môn hộ trầm trọng vô pháp tưởng tượng, mở ra một cái tiền trình vô hạn quang minh.
Ở trong vô cùng vô tận đau khổ, Giang Nam có thể cảm giác được tiềm lực của mình nhận được tăng lên trước nay chưa có, tinh khí thần bắt đầu ngưng tụ cao độ, để cho Huyền Thai càng ngày càng khỏe mạnh, đây là lúc trước hắn chưa từng cảm nhận được chỗ cường đại.
Ma Ngục Huyền Thai Kinh, môn Ma Đạo kinh điển này, cho tới giờ khắc này rốt cục hiện ra uy lực của nó!
- Ân? Lại còn có thể chống đở không quỳ?
Cận Đông Lưu nhẹ kêu một tiếng, cười lạnh nói:
- Tốt! Bản thân ta muốn nhìn, ý chí của ngươi có thể chịu đựng được thần trí của ta uy áp hay không!
Hô...
Một đạo thần thức của hắn từ trên trời giáng xuống, vô cùng cuồng bạo, trong nháy mắt liền xông vào mi tâm của Giang Nam, quyết định lấy thần thức tới hoàn toàn đánh sụp ý chí chiến đấu trong lòng Giang Nam, phá hủy hết thảy tín niệm của hắn, để cho hắn thần phục, để cho hắn quỳ xuống, để cho hắn đền tội!
Ầm!
Trong mi tâm Giang Nam, đột nhiên nhiều ra thân ảnh của Cận Đông Lưu, giống như một pho tượng thiên thần kim chói, đoạt con mắt người, uy phong vô tận, làm cho không người nào có thể nhìn thẳng.
Này là thần thức của hắn biến thành tinh thần chiếu hình, thần thức so sánh với thần niệm còn muốn cao hơn một bậc, là tinh thần ý niệm cường đại nhất, có thể trong nháy mắt đánh sụp tinh thần ý chí của bất kỳ một Thần Thông cường giả nào, để cho người không dám phản kháng chút nào, thậm chí có thể dễ dàng đem người luyện thành thân ngoại hóa thân!
Cận Đông Lưu chính là thấy Giang Nam thà chết chứ không chịu khuất phục, lúc này mới quyết định muốn từ trong nội tâm hoàn toàn đánh sụp thiếu niên này, hoàn toàn đem hắn đánh ngã, đánh nát tự ái của hắn, để cho hắn chết vô cùng khuất nhục!
- Thần phục ta!
Thần thức hóa thân của Cận Đông Lưu trôi lơ lửng ở trên Địa Ngục khôn cùng, mới vừa xuất hiện, lập tức thấy toàn trời là ma khí cuồn cuộn, nham tương sôi trào, tựa hồ thiên địa điên đảo, Âm Dương thác loạn, không khỏi trợn tròn cặp mắt, thất thanh nói:
- Đây là địa phương gì?
Loại cảnh tượng này, cho dù là hắn cũng chẳng bao giờ gặp phải qua, để cho hắn rất lâu chưa từng dao động tâm thần rốt cục có chút rung động, cảm giác được sợ hãi từ đáy lòng nảy sinh.
- Mau rời đi!
Thần thức hóa thân của Cận Đông Lưu trong lòng vừa động, đang muốn rời khỏi mi tâm của Giang Nam, đột nhiên chỉ thấy Huyền Thai của Giang Nam đột nhiên xoay người, mở cái miệng rộng thật dài khẽ hấp, thần thức hóa thân giống như pho tượng thiên thần kia của Cận Đông Lưu kêu thảm một tiếng, thân bất do kỷ bị Huyền Thai hút vào, thân thể bị vô hạn kéo dài, từ đầu tới đuôi bị Huyền Thai một ngụm nuốt đi xuống!
- Thần trí hóa thân của ta biến mất?
Phía ngoài, Cận Đông Lưu khẽ cau mày, cảm ứng được thần trí hóa thân của mình mới vừa tiến vào trong mi tâm của Giang Nam, liền lập tức mất đi cảm ứng, trong lòng vừa sợ vừa giận:
- Tiểu tử, trong mi tâm của ngươi rốt cuộc có cái gì cổ quái... mi tâm của ngươi nhất định là có bảo vật bảo vệ, để cho ta mở ra đầu óc của ngươi, xem một chút đến tột cùng là vật gì giở trò!
Hắn một ngón tay điểm đi xuống phía dưới, một ngón tay này còn chưa rơi xuống, liền nhấc lên thiên địa dị tượng, chỉ thấy một ngón tay thô như ngọn núi từ trên trời giáng xuống, đại địa đột nhiên chìm xuống hơn mười trượng, băng băng băng không ngừng hướng dưới đất chìm.