Những đệ tử Thánh tông kia, chính là dẫn dắt nguyên lực tinh thuần trong năm Thái Dương kia, lấy những nguyên lực này đến tu luyện thần thông. Bất quá, có người tu vi cao có người tu vi thấp, tu vị cao dẫn dắt nguyên lực liền thêm nữa, tu luyện thần thông tự nhiên càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Càng làm cho Giang Nam hiếu kỳ chính là, ở địa phương càng thêm xa xôi, còn có thể chứng kiến từng khỏa tinh thần, không biết là tinh thần chính thức, hay là bố trí khác của Nguyên Khí Đại Điện.
- Một đệ tử vừa mới tu thành ngoại cương, rõ ràng cũng có thể tiến đến tu luyện?
Có người phát hiện Giang Nam, không khỏi khẽ nhíu mày.
Một người bên cạnh lắc đầu cười nói:
- Ngoại cương cảnh, chỉ có tinh thần ý niệm mà không có Thần Niệm, mơ tưởng dẫn dắt xuống bất luận nguyên khí gì, không công lãng phí công lao mà mình dốc sức liều mạng lợi nhuận đến.
Giang Nam mắt điếc tai ngơ, cũng tự khoanh chân ngồi xuống, tâm niệm vừa động, một đạo Thần Niệm phóng lên trời, đâm vào bên trong kim sắc mặt trời, lập tức một đạo kim sắc nguyên lực trút xuống!
- Thần niệm?
Vừa rồi mấy đệ tử Thánh tông chú ý tới Giang Nam kia không khỏi ngẩn ngơ, bọn hắn vốn cho rằng Giang Nam chỉ là Ngoại Cương cảnh, không cách nào dẫn dắt đến nguyên khí bên trong Ngũ Luân Liệt Nhật, không nghĩ tới Giang Nam vậy mà ở Ngoại Cương cảnh cũng đã luyện thành thần niệm, hơn nữa nhìn cường độ thần niệm của hắn, so với nhóm người mình không nhược chút nào!
- Tu vi không cao, thần niệm lại mạnh đến nỗi đáng sợ, có ít người Thần Thông nhất trọng nhị trọng, thần niệm thậm chí còn không bằng hắn!
- Khó trách Ngoại Cương cảnh liền dám bước vào Nguyên Khí Đại Điện, nguyên lai gần kề là tu vi Ngoại Cương cũng đã tu thành thần niệm. Phần tư chất này rất là không tệ, hắn có lẽ là nhập thất đệ tử a?
Giang Nam cảm giác được một cỗ nguyên lực bành trướng dũng mãnh vào thể nội của mình, như là lưỡi kiếm sắc bén ở trong màng xương của mình xuyên qua, cơ hồ có thể đem màng xương hắn đâm thủng, lúc này vận chuyển Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, đem đạo Kim Nguyên Lực này phục tùng luyện hóa.
- Bên trong Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, Tây Nhạc Kiếm Khí thuộc kim, vô cùng sắc bén, bất quá vẻn vẹn có một tháng thời gian mà nói, chỉ sợ tốc độ thần niệm của ta dẫn dắt không kịp luyện thành đạo kiếm khí này.
Giang Nam nghĩ tới đây, ngẩng đầu lườm lườm trên không, chỉ thấy bên cạnh Ngũ Luân Liệt Nhật còn có một tầng hơi mỏng cách ngăn, không chú ý xem căn bản không cách nào phát hiện, hẳn là Huyền Thiên Thánh tông lo lắng đệ tử ở bên cạnh ngũ luân Đại Nhật tu luyện mà thiết hạ phong ấn.
Đạo phong ấn này là cao thủ Thánh tông bố trí, có thể bảo vệ tốt bất luận vật thể gì tiếp cận ngũ luân Đại Nhật này, nhưng thần niệm có thể không kiêng nể gì xuyên qua.
- Không thể ở chỗ gần tu luyện, như vậy chỉ có thể bằng vào thần niệm dẫn dắt nguyên khí rồi. Bất quá thần niệm của ta chỉ là tương đương với Thần thông cường giả phổ thông, tốc độ dẫn dắt nhanh nhất cũng chỉ có thể như thế, đúng rồi, ta làm gì cùng những người khác đồng dạng dùng phương pháp dùng thần niệm dẫn dắt?
Đột nhiên Giang Nam hưng phấn thầm nghĩ:
- Ở bên trong Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, có tám chủng ấn pháp, đều là Thần Thông vận dụng thần niệm, tuy tu vi ta không có tiến vào Thần Thông cảnh, nhưng thần niệm Thần Thông lại có thể thi triển đi ra!
Trong lòng của hắn khẽ nhúc nhích, đột nhiên vận chuyển Khổng Tước Minh Vương Kinh, lập tức cương khí tuôn ra, hóa thành một mảnh cánh tay dài hẹp, tám tay đồng thời thi triển Bảo Bình Ấn, thần niệm lập tức tụ tập, hóa thành một cái bảo bình cao tới hơn trượng, hướng Đại Nhật màu vàng kia khẽ hấp, lập tức một cột sáng màu vàng thô gần hai thước rơi xuống, liên tục không ngừng vào trong bảo bình, lại từ trong bảo bình rót vào thể nội Giang Nam!
Trên Phù đảo, tất cả mọi người bị đạo cột sáng này bừng tỉnh, bất chấp tu luyện nhao nhao hướng bên Giang Nam xem ra, nguyên một đám nghẹn họng nhìn trân trối.
- Đây là ăn gian a?
Một người lẩm bẩm nói.
Bọn hắn dẫn dắt xuống cột sáng, to nhất bất quá cổ tay, đã là cao thủ thần niệm cường hoành đến cực điểm, những người khác nhỏ thì như một dây thừng, nhưng mà tiểu tử vừa mới vào này, dẫn dắt xuống cột sáng, vậy mà so với thùng nước còn muốn thô, quả thực chính là một vạc nước!
- Cái này rõ ràng là ăn gian!
Có người tức giận nói.
- Đúng vậy, làm như hắn, nguyên khí bên trong Nguyên Khí Đại Điện của Thánh tông ta, sớm tối sẽ bị hắn hút sạch!
- Hút sạch ngược lại không đến mức, mặc dù thần niệm của vị sư huynh này cường, nhưng tu vi lại quá yếu ớt, đoán chừng rất nhanh sẽ gặp cảnh ăn no, thậm chí no bể bụng!
Đây cũng là chỗ đặc biệt của Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, công pháp khác có rất ít pháp môn liên quan đến thần niệm Thần Thông, tối đa chỉ là tu luyện thần niệm như thế nào, nhưng Khổng Tước Minh Vương Kinh lại khai sáng Thần Thông vận chuyển thần niệm!
Ở bên trong Thánh tông, tu luyện môn công pháp này cũng không phải là không có, nhưng không có người có thể như Giang Nam đồng dạng tu luyện đến độ cao Ngoại Cương.
Môn công pháp này rất khó tu luyện, chỉ cần vừa ra tay, liền sẽ không ngừng hấp thu chân khí cương khí trong thể nội, bảo thủ đoán chừng, cần trăm năm mới có thể tu thành Thần Luân.
Mà ai có thể chịu được trăm năm?
Nhất là Ngoại môn môn sinh tiến vào tầng thứ nhất Khổ Châu Các, một lòng muốn rất nhanh tu tới Thần Luân thành ký danh đệ tử, sau đó đạt được ân sư chỉ điểm cùng tâm pháp rất tốt, bởi vậy môn Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh này càng thêm không được người chào đón, thường thường bị người lướt qua thì dừng lại, cảm giác khó có thể tu luyện liền vứt.
Đem môn tâm pháp này cường hành tu luyện đến Ngoại Cương cảnh, Giang Nam tuyệt đối là đệ nhất nhân trong ngàn vạn năm qua!
Người khác tu luyện Khổng Tước Minh Vương Kinh khó khăn trọng trọng, nhưng đối với hắn mà nói lại thật không phải là khó khăn.
Khổng Tước Minh Vương Kinh tuy cực kỳ cao thâm, nhưng mà nó bao hàm tri thức giải thích, cũng không vượt qua phạm trù của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, mà là ở bên trong Ma Ngục Huyền Thai Kinh bao quát.
Cũng tức là nói, vô luận Khổng Tước Minh Vương Kinh khó có thể tu luyện đến cỡ nào, chỉ cần cảnh giới của Ma Ngục Huyền Thai Kinh đến rồi, Giang Nam liền có thể rất nhanh đem Khổng Tước Minh Vương Kinh tăng lên tới cảnh giới đồng nhất!
Mặt khác hết thảy công pháp, chỉ cần không có nhảy ra phạm trù của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, hết thảy cũng như thế!
Nói một cách khác, cho dù những người khác ý thức được chỗ tốt của Khổng Tước Minh Vương Kinh, chuyên tâm tu luyện môn công pháp này, cũng sẽ không ở trong thời gian ngắn đạt tới loại độ cao này như Giang Nam, ngược lại tốn thời gian, được không bù mất.
Giờ phút này Giang Nam còn không biết mình phạm vào nhiều người tức giận, Kim Nguyên Lực trong thể nội hắn cuồn cuộn mà đến, cơ hồ đưa hắn xé thành mảnh vỡ, cũng may hắn đã đột phá nhân thể cực hạn, tu thành thân thể Thần Thông, thân hình cường hoành, có thể trấn áp Kim Nguyên Lực ở thể nội bạo tăng.
Càng thêm mấu chốt chính là, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí chính là tâm pháp cấp bậc Thần Phủ do Lạc Hoa Âm sáng chế, cấp bậc cực cao, có thể nói gần với Tông chủ nhất mạch, tu luyện môn công pháp này cần đại lượng nguyên lực, cho dù Kim Nguyên Lực vọt tới cực kỳ khổng lồ, nhưng hết thảy đều bị Đại Ngũ Hành Kiếm Khí luyện hóa.
Đại Ngũ Hành Kiếm Khí điên cuồng vận chuyển, như một cái vòng xoáy, đem Kim Nguyên Lực cuồn cuộn hấp thu, hóa thành kiếm khí.
Nửa ngày sau, Tây Nhạc Kiếm Khí của hắn đã có chút thành tựu, kiếm khí càng ngày càng sắc bén, càng ngày càng uy mãnh, ba ngày qua đi, Tây Nhạc Kiếm Khí của hắn dần dần hóa thành một đạo Kiếm Phong dài đến bốn năm trượng màu trắng, cứng rắn vô đối, không có gì không phá.
Giang Nam lập tức đình chỉ tu luyện Tây Nhạc Kiếm Khí, ngược lại hấp thu Mộc Nguyên Lực, tu luyện Đông Nhạc Kiếm Khí, Mộc Nguyên Lực cùng Kim Nguyên Lực sắc bén bá đạo bất đồng, loại nguyên lực này chất chứa sinh cơ bừng bừng, một kiếm đâm tới, thanh sơn lục thủy, cây cối thanh thúy tươi tốt, bừng bừng sinh cơ đập vào mặt, ở lúc đối thủ cảm nhận được vô hạn sinh cơ mỹ diệu như thế, lặng yên mang đi tánh mạng đối phương.
Đông Nhạc Kiếm Khí có tiểu thành, hắn rốt cục bắt đầu hấp thu Địa Từ Nguyên Lực, đem Địa Từ Nguyên Lực hóa thành Trung Nhạc Kiếm Khí.
Địa Từ Nguyên Lực vô cùng trầm trọng, hoàng phốc phốc một mảnh, như là đất vàng Đại Địa, mà sau khi luyện thành Trung Nhạc Kiếm Khí, đạo kiếm khí này không giống như là kiếm, phản phất giống như là một căn đồng trụ đội trời đạp đất, phương thức công kích cũng không phải đâm gọt bổ chém, mà là áp, nện, hung hăng nện, hung hăng trấn áp, đem hết thảy áp chế, sau đó đạp nát!
- Ồ? Ba loại kiếm khí của ta đều đã luyện thành?
Đột nhiên Giang Nam từ trong tu luyện tỉnh lại, chỉ cảm thấy tiếp tục hấp thu các loại nguyên lực, cũng không cách nào tăng lên uy lực của Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, thầm nghĩ:
- Mới qua chín ngày thời gian, còn có hai mươi mốt ngày ta mới có thể bị truyền ra đại điện, khó được tới một lần, không thể lãng phí.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Ngũ Hành nguyên khí tạo thành ngũ luân mặt trời kia như trước cao cao treo trên không trung, cho dù bị rất nhiều đệ tử Thánh tông hấp thu nguyên khí, nhưng như cũ không thấy giảm bớt chút nào, trong nội tâm đột nhiên bay lên một ý niệm trong đầu:
- Mi tâm của ta có Đâu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy, đều là Hỏa Nguyên Lực cùng Thủy Nguyên Lực tinh thuần nhất, nhưng mà quá nhỏ, chỉ là một giọt nước cùng một ngọn lửa nho nhỏ. Hiện tại còn thừa lại một thời gian ngắn, không bằng ta rút ra Thủy Hỏa Nguyên Lực bên trong Nguyên Khí Đại Điện, rót vào bên trong thần thủy thần hỏa.
Hắn nghĩ đến liền làm, lập tức lần nữa thúc dục Khổng Tước Minh Vương Kinh, thi triển Bảo Bình Ấn, đối với Hỏa Nguyên Lực trên không trung kia tạo thành Kiêu Dương mãnh liệt hấp, Hỏa Nguyên Lực cuồn cuộn mà đến, điên cuồng dũng mãnh vào thể nội hắn, lập tức bị hắn rót vào bên trong Đâu Suất Thần Hỏa.
Tuy Đâu Suất Thần Hỏa rất nhỏ, tương đương với một ánh nến, nhưng mà dung lượng lại hết sức kinh người, vô luận bao nhiêu Hỏa Nguyên Lực rót vào thủy chung cũng không trông thấy lớn lên.
Giang Nam ngồi xuống chính là mười ngày, Kiêu Dương của Nguyên Khí Đại Điện kia nhỏ đi một vòng, đóa thần hỏa này mới miễn cưỡng trưởng thành tí xíu.
Thậm chí trong khoảng thời gian này, hắn không ngừng thúc dục ấn pháp của Khổng Tước Minh Vương Kinh, thế cho nên thần niệm của mình lại nhảy vọt tiến bộ, nguyên bản bảo bình lớn nhỏ như vại nước, giờ phút này biến thành vạc nước cỡ lớn, dẫn dắt Hỏa Nguyên Lực thêm nữa... !
- Lại hấp thu xuống dưới, đoán chừng không được bao lâu Hỏa Nguyên Lực bên trong Nguyên Khí Đại Điện liền bị ta hút sạch, làm người phải phúc hậu, chi bằng cho người đến sau cơ hội tu luyện, không thể làm tuyệt.
Giang Nam nghĩ tới đây, lúc này đem Bảo Bình Ấn nhắm ngay Thủy Nguyên Lực hóa thành Kiêu Dương xanh thẳm, lại là một hồi mãnh liệt hấp.
Chất lượng U Minh Thần Thủy xa xa không kịp Đâu Suất Thần Hỏa, đạt được Thủy Nguyên Lực tuôn ra mà đến bổ dưỡng, tốc độ phát triển so với Đâu Suất Thần Hỏa nhanh chóng rất nhiều, sáu bảy ngày trôi qua, liền từ một giọt bọt nước biến thành một đóa thủy hoa nho nhỏ.
- Lam sư bá, việc lớn không tốt rồi!
Bên ngoài Nguyên Khí Đại Điện, Lam Sơn đạo nhân đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên chỉ thấy một gã Thánh tông đệ tử bị truyền ra đại điện, sắc mặt sợ hãi, như là đã gặp quỷ, vội vàng kêu lên:
- Sư bá, trong đại điện đến một vị thiếu niên, không biết là cái địa vị gì, thần niệm cường hoành đến khủng bố, Hỏa Nguyên Lực của Thánh tông chúng ta bị hắn hấp thu thiếu đi hai ba thành!
Sắc mặt Lam Sơn đạo nhân kịch biến:
- Thiếu đi ba thành Hỏa Nguyên Lực? Ngũ đại nguyên lực bên trong Nguyên Khí Đại Điện ta, là Thánh tông mấy chục vạn năm vất vất vả vả bồi dưỡng được đến, thoáng cái thiếu đi ba thành, cái kia còn chịu nổi sao? Chẳng lẽ là Đại Ma Đầu trong hư không, vụng trộm chui vào trong Nguyên Khí Đại Điện của Thánh tông ta?
Tên Thánh tông đệ tử kia kêu khổ nói:
- Sư bá, ngươi nhanh đi vào, giờ phút này thiếu niên kia đang hấp thu Thủy Nguyên Lực!
Lam Sơn đạo nhân bị hù đến hồn bất phụ thể, nếu nguyên lực bên trong Nguyên Khí Đại Điện bị người cướp sạch không còn, như vậy tội của hắn có thể to lắm, tuy không đến mức giết hắn đi, nhưng trấn áp trăm ngàn năm là nhất định được!
Ở bên trong Nguyên Khí Đại Điện, thần niệm của Giang Nam tiến nhanh, tốc độ dẫn dắt Thủy Nguyên Lực cũng so lúc trước nhanh chóng rất nhiều, Thủy Nguyên Lực biến thành Kiêu Dương xanh thẳm cũng rút lại một vòng.
- Làm người phải phúc hậu, ta vẫn là điểm đến là dừng a.
Giang Nam tán đi Bảo Bình Ấn, ngẩng đầu lưu luyến nhìn năm đại cầu nguyên lực trên không trung, thầm nghĩ:
- Đáng tiếc, tu vi của ta chưa đủ, không cách nào thi triển Thần Thông đem nguyên lực khác luyện thành bảo vật cùng loại như Đâu Suất Thần Hỏa, nếu không liền có thể đem ngũ đại nguyên lực này bắt đi một phần. . .
Hắn tâm niệm vừa động, lập tức bị truyền ra đại điện.
Giang Nam chân trước ly khai, Lam Sơn đạo nhân chân sau tức đến, đạo nhân này tức sùi bọt mép, đằng đằng sát khí, khí thế khủng bố trấn áp hết thảy, vừa mới tiến đến, liền đem tất cả đệ tử đang tu luyện ép tới nằm sấp trên mặt đất, không cách nào nhúc nhích!
- Cái ma đầu kia ở đâu?
Lam Sơn đạo nhân gào thét.
- Hồi bẩm sư bá, ma đầu kia vừa đi. . .
Trong đó một gã đệ tử tu vi cao thâm nhất, nơm nớp lo sợ nói:
- Sư bá, người nọ giống như không phải ma đầu mà là đệ tử Thánh tông ta, ta xem hắn tu luyện hình như là Ngũ Nhạc Kiếm Khí, lại có chút xen lẫn hương vị Ngũ Hành Kiếm Khí. . .
- Ngũ Nhạc Kiếm Khí, lại có hương vị Ngũ Hành Kiếm Khí, chẳng lẽ là Đại Ngũ Hành Kiếm Khí của Lạc sư muội?
Lam Sơn đạo nhân nghĩ tới đây, lập tức nhớ lại bộ dáng Giang Nam, tức giận đến dựng râu trừng mắt, lập tức chán nản nói:
- Được rồi, nếu ta đuổi theo đem tiểu tử kia giáo huấn một lần, Lạc sư muội nhất định sẽ đem ta giáo huấn một lần, ta đánh không lại nàng, bất quá đôi thầy trò này ăn không hết còn cất vào túi, quyết không thể khiến bọn hắn sống yên ổn, ta liền đi bẩm báo chưởng giáo sư huynh!