Hắn thực sự không phải là không có năng lực phi tiên mà đi, mà là bị thời đại này trì hoãn, bị hạo kiếp chậm trễ, bị Thiên Đạo khó khăn, thế cho nên hắn ở lại Chư Thiên vạn giới.
Hắn ẩn núp nanh vuốt hơn năm ngàn vạn năm, ngày nay lại lần nữa để cho thế nhân kiến thức đến hắn oai hùng cùng thần uy, là cường đại cùng khủng bố như vậy.
Hắn dò xét Chư Thiên vạn giới, như là dò xét lãnh địa của mình, ở trên lãnh địa của mình, không ai có thể cùng hắn đối nghịch.
Trước trận chiến này Đạo Vương không hoàn mỹ, hắn còn không phải Đế Hoàng hoàn mỹ, hắn còn có thể vì đạo hữu của mình phản bội mà đau lòng, vì sinh linh Chư Thiên vạn giới chết vì tai nạn mà trấn áp thê tử của mình, vì Thiên Đao chết mà khóc thảm thiết, vì tương lai của Chư Thiên vạn giới mà dốc hết tâm huyết.
Mà bây giờ, hắn đã trở thành Đế Hoàng hoàn mỹ, tâm cảnh của hắn kiên nghị ẩn nhẫn, lòng dạ thâm trầm không lường được, thực lực của hắn cũng đạt tới độ cao trước nay chưa có!
Lúc trước những Địa Ngục Ma Hoàng vây công Bổ thiên thần nhân khác kia, đã sớm kinh hồn bạt vía, nhao nhao rút đi, biến mất không thấy gì nữa, bọn hắn che dấu xuống, núp trong bóng tối, trốn ở địa phương người khác không biết, kinh hồn táng đảm vụng trộm xem Đạo Vương ở trong Chư Thiên vạn giới đi dạo.
Bọn hắn không dám lên tiếng, không dám lộ diện, chỉ có thể vụng trộm dò xét vị Bổ thiên thần nhân này, nhìn lên vị tồn tại cổ xưa mà khủng bố này.
Không chỉ có bọn hắn, thậm chí ngay cả Quỷ giới Quỷ Đế cũng nhìn xa Chư Thiên vạn giới, nhìn xa tồn tại to lớn cao ngạo tư thế oai hùng kia.
- Thật là đáng sợ, Đạo Vương hoàn toàn giải phóng chiến lực thật sự là đáng sợ, trong hạ giới không còn có người là đối thủ của hắn. Nếu Quỷ giới Quỷ Tiên ta chưa phi thăng, có lẽ còn có thể cùng hắn chiến một trận...
Mà ở Thiên Giới, Ngọc Hoàng đương đại trong nội tâm thầm than, nói khẽ:
- Khó trách nữ Ngọc Hoàng của Thiên Giới ta chứng tiên phi thăng kia lưu lại tự viết, nói nếu Đạo Vương còn đó, vạn lần không được hướng Chư Thiên vạn giới ra tay.
Phật giới Phật đế hướng chư Phật bên người nói:
- May mắn đại Tây Thiên ta chưa từng thừa cơ đại kiếp nạn này mà hướng Chư Thiên vạn giới ra tay, nếu Đạo Vương còn đó, Phật hiệu đại Tây Thiên ta không thể quy mô truyền vào Chư Thiên.
Hỗn Độn giới Tiên Thiên Đại Đế nhìn xa Chư Thiên vạn giới, thở dài, lẩm bẩm nói:
- Tồn tại như vậy, ai là đối thủ của hắn? Chỉ có đợi đến lúc hắn phi tiên hãy nói... ...
Phía trên La Thiên, Giang Nam cùng Giang Tuyết đang trông xem một trận chiến này thế nào, hai người im lặng, Giang Tuyết thở dài nói:
- Tâm tư Đạo Vương quá đáng sợ rồi, nếu ai lựa chọn nhân vật như vậy làm đối thủ, nhất định cuộc sống hàng ngày khó có thể bình an. Khó trách Địa Ngục chư hoàng cùng Lan Lăng Thần Hoàng, Huyền Tổ đều phải kinh doanh thật lâu, mưu đồ bí mật thật lâu, mới dám động thủ. Nhưng tiếc, cho dù bọn hắn tính toán tường tận, cũng là thất bại trong gang tấc, vẫn là thua ở trong tay Đạo Vương.
Giang Nam yên lặng gật đầu, đột nhiên nói:
- Đáng tiếc Ứng Long.
- Đáng tiếc Ứng Long.
Giang Tuyết cũng cảm khái một tiếng, đột nhiên nói:
- Hồ Thiên lão sư nói tính tình của ta không thích hợp làm đại đế thống trị Chư Thiên vạn giới, bây giờ nhìn hành vi của Đạo Vương, ta xác thực không thích hợp. Tử Xuyên, tương lai ngươi sẽ biến thành Đạo Vương sao?
Trong lòng Giang Nam chấn động, hướng nàng nhìn lại, nhìn thấy một đôi mắt to sáng ngời, chiếu rọi ra bóng dáng của hắn.
- Ta không biết.
Giang Nam ánh mắt nóng bỏng, cười nói:
- Ta không biết. Ta chính là ta, không phải Đạo Vương, không phải Quang Vũ, cái của ta, ta nhất định sẽ bảo hộ, người ta yêu, nhất định phải thủ hộ!
Giang Tuyết tựa hồ bị nóng bỏng trong mắt của hắn đâm đến, dời ánh mắt, nói khẽ:
- Ta không có nhìn lầm ngươi...
Tâm tình của bọn họ có chút khác thường, không nói thêm gì nữa, mà là từng người hướng Đạo Vương nhìn lại, chỉ thấy Đạo Vương như trước ở Chư Thiên vạn giới đi dạo, cước bộ của hắn chậm chạp, nhưng tốc độ lại cực nhanh, bất quá bao lâu liền tới Thiên Ý Đại Thế Giới.
- Đạo hữu.
Thiên Ý lão tổ hiển hiện, sau lưng ba thanh Thiên Ý Tru Tiên Kiếm tung bay, lão giả kia chắp hai tay sau lưng, lạnh nhạt nói:
- Đạo hữu lần này tới là ý định lấy đi Thiên Ý Tru Tiên Kiếm sao? Ba lưỡi kiếm này, ta đã sớm chơi chán rồi, kính xin đạo hữu mang đi!
Đạo Vương lắc đầu nói:
- Ta không muốn lấy.
Thiên Ý lão tổ cười lạnh:
- Ngươi bây giờ không lấy, hẳn là muốn chờ tới sau khi ta chết lại đến lấy đi kiếm này? Hay là ngươi đánh chết ta, lại đến lấy đi kiếm này?
Đạo Vương im lặng, đột nhiên thở dài nói:
- Đạo hữu, ngươi già rồi, nếu như không có Thiên Ý Tru Tiên Kiếm, ngươi sống không được bao lâu. Ngươi trước giữ lại kiếm này, đợi cho lúc hai đại vũ trụ Thiên Đạo dung hợp, ta sẽ tới tìm ngươi. Khi đó, ngươi cũng có cơ hội phi tiên.
Thiên Ý lão tổ hừ lạnh một tiếng, quay người hướng cung điện của mình đi đến, đột nhiên dừng bước, nghiêng đầu mà không quay đầu lại hỏi:
- Quay trở lại không đến lúc trước sao?
Thân hình Đạo Vương hơi chấn, lắc đầu nói:
- Trở lại niên đại mười ba người liên thủ đối kháng Huyền Đô cổ tiên kia sao? Không có khả năng rồi...
Thiên Ý lão tổ thở dài, đi xa.
Đạo Vương ly khai, đi về Huyền Hoàng Đại Thế Giới, Huyền Hoàng tách ra, Huyền Hoàng lão tổ quanh thân bao phủ ở bên trong Thần Quang, ánh mắt phức tạp nhìn xem hắn, đột nhiên thở dài nói:
- Ta và ngươi vốn là không sai biệt nhiều, bất quá hiện tại, ngươi đã vượt qua ta rất nhiều rồi.
Đạo Vương lẳng lặng nói:
- Lòng của ngươi quá tạp, không bằng ta một lòng.
Huyền Hoàng lão tổ đột nhiên nói:
- Giết đạo hữu của mình, có cho ngươi đau lòng hay không?
Thanh âm Đạo Vương chuyển băng:
- Ứng Long thực sự không phải là chết trong tay ta.
- Không kém bao nhiêu đâu?
Thanh âm của Huyền Hoàng lão tổ đồng dạng lạnh như băng, cười lạnh nói:
- Lúc trước quân sư định ra vũ trụ dung hợp đại kế, tuy ngươi phản đối, nhưng chưa hẳn liền không có động tâm. Nói không chừng khi đó ngươi liền đang suy nghĩ, muốn đem chín đại Thiên Đạo chí bảo tụ cùng một chỗ, thành tựu nghiệp lớn chiếm đoạt Địa Ngục Thiên Đạo! Ngươi thu Thái Hoàng làm đồ đệ, ta vẫn còn buồn bực, vì sao ngươi sẽ đem Thái Hoàng cái Thần Ma bình thường này làm môn hạ, một bảo hộ liền là bảo vệ mấy trăm năm. Hôm nay, ta rốt cục suy nghĩ cẩn thận rồi, ngươi một mực đang tìm kiếm một người như Thái Hoàng!
Đạo Vương trầm mặc, sau một lúc lâu, quay người đi đến, thản nhiên nói:
- Có một ngày, ta sẽ đi qua lấy Trấn Tiên Đỉnh.
Huyền Hoàng lão tổ hừ lạnh một tiếng, cũng quay trở lại bên trong Huyền Hoàng mẫu khí Huyền Hoàng học cung.
Đạo Vương đi qua Hồng Hoang Đại Thế Giới, nhìn xa tòa Đại Thế Giới này, không có đi vào, hắn lại đi qua Ứng Long Đại Thế Giới, chỉ thấy trong Ứng Long Đại Thế Giới rất nhiều Long thần cổ xưa bay lên không, yên lặng mà nhìn xem hắn, không có động tĩnh.
Đó là tàn quân của Ứng Long Đại Thế Giới.
Đạo Vương cũng không có tiến vào Hồng Hoang Đại Thế Giới, hắn đi vào Hồ Thiên đại thế giới, Hồ Thiên lão tổ đã chờ ở nơi đó, thầy trò hai người liếc nhau, Hồ Thiên lão tổ thở dài nói:
- Tại sao đến tận đây?
Trong đôi mắt giống như giếng cổ của Đạo Vương lật lên gợn sóng, đã có cảm tình ở trong đó lưu động:
- Đế sư, ta làm như vậy, ngươi liền không cần chết rồi...
- Ta như trước cảm giác được Kiếp Vận không có biến mất, ngươi làm có khả năng chỉ là uổng phí.
Hồ Thiên lão tổ lắc đầu nói:
- Ta dạy cho ngươi Đế Hoàng chi đạo, dạy ngươi thủ thắng chi đạo, chỉ là ngay cả ta cũng không ngờ rằng sẽ có hôm nay. Ngươi đi đi, ngươi đã xuất sư rồi, tình cảm thầy trò chúng ta đã hết, ta không còn gì dạy ngươi.
Ánh mắt Đạo Vương phức tạp, đã qua thật lâu, ánh mắt của hắn khôi phục không hề bận tâm, hướng Hồ Thiên lão tổ thi lễ, quay người đi ra.
- Lúc đầu ta quên dạy ngươi nhân đạo.
Sau lưng vị lão giả kia thở dài nói:
- Thế cho nên Chư Thiên tan vỡ thành bộ dáng này, nếu như có thể lặp lại, ta không biết ta còn có thể dạy ngươi như vậy hay không.
Đạo Vương đi xa, hắn đi qua Càn Khôn Đại Thế Giới, trú lưu một lát, nhịn không được cảm khái nói:
- Chỉ ước thành đôi không cần tiên, nguyên lai hai vị đạo hữu mới là làm cho người hâm mộ nhất...
Hắn đi vào Cực Nhạc đại thế giới, Cực Lạc lão Phật nghênh tiếp, hợp thành chữ thập cười nói:
- Bệ hạ, lão tăng chờ đã lâu. Bệ hạ yên tâm, nếu cần Vạn Phật Tháp, lão tăng hai tay dâng.
Đạo Vương nhẹ nhàng gật đầu, Cực Lạc lão Phật cười nói:
- Lão tăng đã ở trong Cực Lạc thế giới chuẩn bị trà nước, kính xin bệ hạ dời bước, lão tăng hướng bệ hạ giải thích sự tình Thánh Phật phản bội.
- Thánh Phật phản bội, chỉ là việc rất nhỏ, không đáng đề cập, ta không quấy rầy đạo hữu thanh tịnh.
Đạo Vương quay người cáo từ, Cực Lạc lão Phật cũng trở lại bên trong Cực Lạc thế giới, có Phật quân đến đây muốn hỏi, nói:
- Đạo Vương như thế nào lại đi?
Cực Lạc lão Phật ha ha cười nói:
- Hắn là uy hiếp ta. Đạo Vương một chuyến này, đi khắp từng cái Đại Thế Giới, không chỉ có uy hiếp ta, cũng là uy hiếp đạo hữu khác, làm cho trong chúng ta ai có dị tâm không dám dị động. Hắn muốn làm một đại sự, lại đối với chúng ta lo lắng, cho nên muốn chấn nhiếp một phen.
- Đạo Vương cần làm chuyện gì...
- Chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến là đủ.
Cực Lạc lão Phật ngâm nga nói:
- Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục? Đây là Thánh Phật viết xuống kệ ngữ, hắn vào Địa Ngục, lại không có trở về, hôm nay kết quả của hắn đã ứng những lời này. Địa Ngục bất không không chứng quả, đây là kệ ngữ ta ghi, bất quá đạo kệ ngữ này lại có hai ý.
Chư Phật cung kính nghe.
- Loại ý thứ nhất là, Địa Ngục chiếm đoạt Chư Thiên, hai đại vũ trụ tương dung, trở thành vũ trụ mới, tự nhiên Địa Ngục liền không rồi. Loại ý thứ hai là, Chư Thiên tóm thâu Địa Ngục, trở thành vũ trụ mới, Địa Ngục tự nhiên cũng không rồi.
Cực Lạc lão Phật ha ha cười cười nói:
- Vô luận phương nào thắng được, ta đều chính quả, cần gì phải gấp gáp?
- Thiện tai thiện tai.
Chư Phật hợp thành chữ thập, bái phục.
Mà vào lúc này, Đạo Vương rốt cục đi vào Tạo Hóa Đại Thế Giới, một ma quái bốn đầu bốn tay bốn chân to lớn cao ngạo đứng ở nơi đó, khí diễm ngập trời, đang hướng Tạo Hóa Đại Thế Giới trông xem thế nào, đúng là Hoàng Tổ.
- Ngươi đã đến rồi.
Hoàng Tổ thân hình một tung, viễn độn mà đi, cười nói:
- Sự tình ngươi muốn ta làm, ta đã làm được! Nếu không có ngươi nói cho ta biết Huyền Tổ phản bội, ta còn không biết cái thằng này lại có thể bỉ ổi như thế! Đạo Vương, ta trở về bên người chủ nhân, đợi càng về sau, ta và ngươi còn có một trận chiến, ta muốn cùng ngươi thanh toán nợ cũ giữa ta và ngươi! Bất quá, Huyền Tổ giảo hoạt, ngươi chưa hẳn có thể bắt được hắn...
Ánh mắt Đạo Vương chớp động, cất bước đi vào bên trong Tạo Hóa Đại Thế Giới, từ từ hướng Tạo Hóa thần đình đi đến, chỗ đó Tạo Hóa Thần Lâu đứng vững, quang ảnh rung chuyển.
Sau lưng Đạo Vương, hư không vỡ ra một khe hở cự đại, càng lúc càng lớn, càng ngày càng rộng lớn, một thần nhãn chậm rãi mở ra, Ma Hải bốc lên.
Đạo Vương phảng phất không có phát giác được thần nhãn sau lưng, tiếp tục hướng Tạo Hóa thần đình đi đến, sau một lúc lâu, hắn dừng bước lại, dáng người Tạo Hóa lão tổ to lớn cao ngạo, tay nắm Tạo Hóa Thần Lâu phù hiện ở trước mặt hắn.
- Lão thần bái kiến bệ hạ.
Tạo Hóa lão tổ lông mi trắng râu bạc trắng, khom người chào, cười nói:
- Xin hỏi bệ hạ vì sao mà đến?
Đạo Vương cùng Tạo Hóa lão tổ mặt đối mặt mà đứng, Đạo Vương chắp tay nói:
- Ta lần này tới là cảm tạ đạo hữu vì trường hạo kiếp này xuất lực. Nghe nói Địa Ngục Tam đại Ma Hoàng đến đây khó xử đạo hữu, đạo hữu rõ ràng đánh lâu không dứt, nghĩ đến là lao tâm lao lực. Đạo hữu, ngươi đối phó Tam đại Ma Hoàng cố hết sức như thế, nghĩ đến là Tạo Hóa Thần Lâu đối với ngươi hạn chế quá lớn, không bằng đem tòa thần lâu này giao cho ta đảm bảo, cũng tốt để cho thực lực của ngươi hoàn toàn phát huy.
Sắc mặt Tạo Hóa lão tổ có chút không nhịn được, ha ha cười nói:
- Bệ hạ nói giỡn rồi, lão thần thọ nguyên không nhiều lắm, giao ra Tạo Hóa Thần Lâu, chẳng phải là muốn chết rồi sao?
Đạo Vương nghiêm mặt nói:
- Ta không có nói giỡn, ta chỉ là nghi hoặc, đường đường Tạo Hóa lão tổ, đối với thiên đạo tinh thâm nhất, có được sức mạnh Tạo Hóa hùng vĩ to lớn, không bị Tạo Hóa Thần Lâu khống chế, thậm chí có thể thỏa thích phát huy uy năng của Tạo Hóa Thần Lâu, tại sao lại chiến không dứt ba vị Ma Hoàng?
Hắn nói khẽ:
- Ta nếu chưa giải phong ấn, ta cũng không phải là đối thủ của ngươi. Dùng thực lực chưa giải phong ấn của ta, đối phó ba vị Ma Hoàng còn không nói chơi, vì sao đạo hữu sẽ chiến không dứt ba Ma Hoàng?
Tạo Hóa lão tổ ha ha cười nói:
- Cái này tự nhiên là có nguyên nhân.
Đạo Vương gật đầu nói:
- Ta cũng biết là có nguyên nhân. Ngươi cũng không phải là giả đánh, cũng không phải tiêu cực biếng nhác, mà là khi đó thực lực của ngươi, hoàn toàn chính xác chỉ có chiến lực chiến bình ba Ma Hoàng.
Tạo Hóa lão tổ nhẹ nhàng thở ra, cười nói:
- Bệ hạ thật sự là lão thần tri kỷ, thực lực của ta kỳ thật không giống bọn hắn tưởng tượng mạnh như vậy, cũng là lòng có dư mà lực chưa đủ.
- Đây cũng không phải.
Đạo Vương tiếp tục nói:
- Ngươi sở dĩ chỉ còn lại có chiến lực bằng ba Ma Hoàng, chủ yếu là bởi vì hơn phân nửa thực lực của ngươi đã ly khai thân thể, đi địa phương khác. Nói thí dụ như, bộ phận chiến lực kia của ngươi hóa thành một con mắt lớn đuổi theo giết Ứng Long. Lúc này thực lực của ngươi liền chỉ còn lại có trình độ miễn cưỡng đối phó ba Ma Hoàng, ba Ma Hoàng kia cũng không biết thân phận chân thật của ngươi, bọn hắn muốn đem ngươi chém giết, ta nhìn ra được, bọn hắn ở trên chiến trường này toàn lực đánh ra.