Quân Hôn Thập Niên 70: Đại Lão Huyền Học Không Dễ Chọc
Dư Phất01-07-2025 04:58:39
Ông Tần và ông Lý thấy con mồi trong tay anh, vừa vui sướng vừa thở dài mình đã già rồi.
Lục Tranh đưa con mồi cho ông Lý, ông Lý cười hì hì đi giết.
Lục Tranh lại nhỏ giọng hỏi thăm chuyện Tiêu gia.
"Hình như mấy đời Tiêu gia đều là nông dân nghèo, nghe nói cha của Tiêu Kiến Chương nhưỡng rượu rất giỏi, những chuyện khác thì ông không biết." Ông Tần nói xong thì hỏi Lục Tranh: "Sao cháu lại hỏi về Tiêu gia?"
Lục Tranh cũng không giấu diếm, nói chuyện anh phát hiện ra âm khí, sau đó gặp anh em Tiêu gia ra.
Ông Tần nghe xong nói: "Cháu hoài nghi hai anh em bọn họ biết huyền học ư?"
"Cháu cảm nhận được." Lục Tranh hồi tưởng lại trong đầu tình cảnh khi nói chuyện với hai anh em, sau đó nói: "Cháu cảm thấy em út Tiêu gia không đơn giản."
Ông Tần nghe xong trầm tư một lát, sau đó nói:
"Cứ xem trước đã, người Tiêu gia đều là người tốt, Tiêu Kiến Chương còn từng cứu ông, sau này khi bọn họ có cần, ông chắc chắn sẽ giúp một tay. Cháu cũng không thể gây thêm phiền cho bọn họ."
"Cháu biết rồi ạ." Lục Tranh nói. ...
Tiêu Minh Nguyệt và Tiêu Minh Viễn về đến nhà, quả nhiên cơm tối đã nấu xong.
Hai người vì lấp liếm, hái ít trái cây dại trên núi về, Tiêu Minh Dương thấy thì nói cũng muốn lên núi.
Ăn cơm xong không có giải trí gì, người một nhà ngồi cùng một chỗ nói chuyện một lát, sau đó mỗi người về phòng nghỉ ngơi.
Sau khi Tiêu Minh Nguyệt trở về phòng, lập tức lấy sách bài tập của cô ra, xé một tờ giấy cầm lấy giấy bút vẽ bùa gọi hồn lên trên.
Thông thường trong tình huống như vậy, phù triện nên dùng chu sa hay là máu yêu thú, vẽ lên trên lá bùa.
Nhưng mà bây giờ không có lá bùa cũng không có chu sa, chỉ có thể dùng giấy bình thường và bút máy.
Tuy công hiệu sẽ giảm bớt, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể sử dụng.
Vẽ bùa gọi hồn xong, Tiêu Minh Nguyệt lại bắt đầu vẽ phù triện khác, như là bùa hộ mệnh, bùa cách âm, bùa cầu lửa, bùa dẫn lôi...
Mới vẽ được mấy lá bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó là giọng nói của anh cả:
"Em út."
"Anh cả anh vào đi." Tiêu Minh Nguyệt nói một tiếng về phía cửa, tiếp tục cúi đầu vẽ bùa.
Tiêu Minh Viễn đi vào cúi đầu nhìn, nhưng mà nhìn rất lâu cũng không thể nhìn hiểu.
Khi định mở miệng hỏi gì đó, Tiêu Minh Nguyệt bất ngờ đứng dậy đi nhanh ra ngoài.
Tiêu Minh Viễn thấy vẻ mặt cô vô cùng nghiêm túc, vội vàng hỏi: "Em út, làm sao vậy?"
Tiêu Minh Nguyệt không trả lời anh ta, mà nhét mấy tấm xếp thành hình tam giác nhét vào tay anh ta, mới nói:
"Em cảm nhận được hơi thở của lệ quỷ, đây là bùa hộ mệnh, anh chia cho cha mẹ và anh hai anh ba."
Tiêu Minh Viễn nhìn hình tam giác do giấy sách bài tập gấp thành trong tay, bùa hộ mệnh là như vậy sao?
Nhưng nếu em gái nói là bùa hộ mệnh, thì đúng là bùa hộ mệnh rồi.
Anh ta vội vã đi gọi những người khác trong nhà.
Bên này Tiêu Minh Nguyệt đi nhanh tới cửa, thì cảm nhận được hơi thở của lệ quỷ càng ngày càng gần, dường như là tới bên này.
Cô không đi ra ngoài nữa, bắt lệ quỷ quan trọng, bảo vệ người nhà quan trọng hơn.
Lệ quỷ kia tỏa ra âm khí, giống như gió bão lao về phía bên này, mà dáng vẻ của lệ quỷ cũng càng ngày càng rõ ràng, vậy mà là Trương Lai Phúc.
Thật sự là không ngờ tới, sau khi Trương Lai Phúc chết lại biến thành lệ quỷ, hơn nữa rõ ràng là lao về phía nhà bọn họ.
Trong lòng Tiêu Minh Nguyệt dâng lên lửa giận, vốn là cha bị tai bay vạ gió, là người bị hại.
Bọn họ không đi tìm Trương Lai Phúc gây phiền phức thì thôi, bây giờ Trương Lai Phúc biến thành lệ quỷ trái lại còn tới gây sự với bọn họ, là cảm thấy nhà bọn họ là quả hồng mềm, rất dễ cầm nắm đúng không?
"Sao âm khí nồng đậm như vậy?"
Một giọng nói truyền đến, Tiêu Minh Nguyệt quay đầu nhìn, chỉ thấy Lục Tranh đứng thẳng sau lưng cô, trên mặt là vẻ nghiêm trọng.
Tiêu Minh Nguyệt không trả lời anh, mà quay đầu nhìn Trương Lai Phúc đang bay nhanh tới.
Cũng mấy giây này Trương Lai Phúc đã tới gần, ông ta nhìn thấy Tiêu Minh Nguyệt thì rít gào lao tới.
Tiêu Minh Nguyệt cười mỉa một tiếng đánh một quyền qua, Trương Lai Phúc bị đánh bay vào sân, cũng ngã xuống mặt đất.
Tiêu Minh Nguyệt lạnh lùng nhìn ông ta một cái, giơ tay đánh mấy lá bùa cách âm ra, sau đó chỉ Lục Tranh:
"Anh, canh giữ ở cửa sân."