Chương 33

Dựa Vào Năng Lực Copy Paste, Thiếu Nữ Dưỡng Tằm Xông Pha Tu Chân Giới

Diêm Cục Đại Long Hà 13-08-2025 22:53:14

Đang còn ngẩn người nhìn sợi tơ ngũ sắc, Tô Cửu đã nghe thấy Tào Nhiên nhiệt tình hướng dẫn: "Ngươi hãy cầm lấy sợi tơ đo linh ngũ sắc trong hộp, hồi tưởng lại khoảnh khắc thức tỉnh thiên phú đêm qua, rồi chậm rãi dẫn linh năng ra ngoài." Tô Cửu hơi nhướn mày. Sáng nay nàng ngồi nghỉ bên rừng dâu suốt nửa buổi, chỉ mới hồi phục được hơn năm mươi điểm huyết khí, còn chưa đầy một trăm. Nàng chau mày nói: "Thân thể con hiện tại vẫn chưa đủ sức để thi triển linh năng, như vậy vẫn có thể kiểm tra được sao?" Bỏ ra năm nghìn linh thạch để kiểm tra lại, nàng thật sự không muốn chút nào. Tào Nhiên mỉm cười: "Không sao cả, mới thức tỉnh phần lớn mọi người đều chưa thể hoàn toàn nắm bắt được thiên phú của mình. Muốn điều khiển linh năng một cách thuần thục, ít nhất cũng phải luyện tập ba tháng." Tô Chi Chi và Tô Tinh Thần nghe vậy, không khỏi đồng loạt quay sang nhìn Tô Cửu. Nàng rõ ràng vừa thức tỉnh linh năng đêm qua đã mà đã có thể sử dụng linh năng một cách hoàn toàn thuần thục. "Yên tâm đi, sợi linh tơ đo linh năng này rất nhạy cảm." Tào Nhiên vừa nói vừa đưa tay kẹp lấy sợi tơ mảnh. Sợi tơ tuyết trắng nhưng lại lấp lánh ngũ sắc ấy vừa vào tay ông liền dựng thẳng như một cây kim bạc,"vút" một tiếng, bay vút lên mái hiên, chỉ còn phần đuôi khẽ rung nhẹ. "Tư chất tu sĩ hiện nay tổng cộng chia làm bốn loại lớn. Tơ đo linh có thể phân biệt chính xác từng loại. Ví dụ như lão phu thuộc hệ Ngự Linh, có thể điều khiển linh mộc." Tô Cửu lập tức chăm chú lắng nghe. Đây là điều nàng chưa từng đọc được trong ba chương đầu của cuốn tiểu thuyết kia. "Loại thứ hai là Ngôn Linh – một số tu sĩ có thể trò chuyện, giao tiếp với linh thực." "Loại thứ ba là Tăng cường linh vật – ví dụ như em trai ngươi có khả năng cường hóa hệ mộc, em gái ngươi có thể sinh ra lá non — cả hai đều thuộc nhóm này. Tu sĩ hệ này có thể gia tăng sức mạnh hoặc thay đổi đặc tính của linh vật. Những nghề như luyện khí, họa phù, dệt lụa... phần lớn đều dựa vào loại thiên phú này." "Loại cuối cùng, hiếm gặp nhất — Linh Y, có thể trị thương cho tu sĩ hoặc chữa bệnh cho linh thực." "Bốn loại thiên phú này đều có thể được nhận biết thông qua biến hóa của tơ đo linh." Tô Cửu càng nghe càng thấy nghi hoặc. Kỹ năng sao chép và tái hiện của nàng dường như không thuộc bất kỳ loại nào trong số đó. Chẳng lẽ cái "bàn tay vàng" khi nàng xuyên đến thế giới này lại bị xếp vào nhóm Tăng cường linh vật? Quả nhiên, Tô Tinh Thần cũng liếc nàng một cái, ánh mắt mang theo vài phần khó hiểu. "Thiên phú linh năng thường gắn liền với môi trường sinh ra và huyết mạch của cha mẹ. Có lẽ ngươi cũng giống đệ đệ, muội muội mình, đều thuộc hệ Tăng cường." Tào Nhiên nhìn gương mặt tái nhợt, khí sắc rất kém của Tô Cửu đang ngồi trên xe lăn, nhẹ giọng khuyên nhủ: "Đừng vội, cứ từ từ mà làm." Sợi tơ bạc như kim châm lại rơi trở về hộp, lặng lẽ nằm yên. Tô Cửu cẩn thận làm theo động tác của Tào Nhiên, dùng ngón trỏ tay trái nhẹ nhàng chạm vào sợi tơ. "Hít sâu, vận hành tâm pháp tu luyện mỗi ngày, nhớ lại cảm giác lần đầu tiên ngươi thức tỉnh linh năng." Tào Nhiên nhỏ giọng hướng dẫn. Tô Cửu nhanh chóng phát hiện ra, sợi tơ vốn rực rỡ dưới ánh nắng giờ lại trở nên mỏng manh lạ thường. Chỉ cần khẽ chạm, nơi đầu ngón tay nàng liền kéo ra một được một đoạn tơ mảnh trong suốt, như sắp đứt lìa. Nhưng trong tay nàng, nó chẳng có gì đặc biệt, chỉ là một sợi tơ trắng sữa bình thường. Nàng không cảm nhận được bất kỳ dao động nào. "Ồ!" Tào Nhiên khẽ nhíu mày. Tô Chi Chi hồi hộp bước lại gần, Tô Tinh Thần cũng cúi đầu, vẻ mặt nghiêm nghị. Cánh tay cầm sợi tơ của Tô Cửu bắt đầu mỏi, nàng sợ hao tổn khí huyết nên vội buông tay, quay sang nhìn Tào Nhiên, ánh mắt đầy nghi hoặc. Tô Chi Chi lo lắng hỏi: "Có phải... sợi tơ đo linh bị sư phụ Tào dùng hỏng rồi không?" Tào Nhiên: "..." Câu hỏi gì kỳ vậy? Chưa kịp phản bác, Tô Chi Chi đã sốt ruột đưa ngón út chạm vào sợi tơ trong hộp. Chỉ trong khoảnh khắc, nàng khẽ mím môi, sợi tơ đo linh liền chậm rãi duỗi ra dưới đầu ngón tay, uốn thành hình một chiếc lá dâu non. Một luồng linh quang trắng rực rỡ bùng sáng từ trong hộp gỗ. Tấm ngọc bài treo trong phòng có khắc câu "Xuân tằm đến chết tơ mới đứt" liền sáng lên chữ "Xuân" đầu tiên. Trên bức họa khắc gỗ "Lục cảnh của Chức Nữ", bức đầu tiên – "Dưỡng Dâu Đồ" – cũng lập lòe ánh sáng, như đang ứng với thiên phú của nàng từ xa. [Thiên phú đệ tử: Dưỡng Lá – có thể khiến linh thực hệ mộc sinh trưởng thêm nhiều lá non. ] [Kết quả đo linh: Một lá treo, năng lực yếu, thường thấy, có thể nuôi tằm. ] [Phẩm chất: Kém. ] [Tầng tu luyện phù hợp: Tầng một đến tầng mười. ] Tơ đo linh hoàn toàn không hỏng. Chỉ là nàng vẫn là người mang thiên phú yếu nhất. Tô Chi Chi cố kìm nén nỗi buồn, sau đó lại lo lắng quay sang nhìn Tô Cửu: "Tỷ tỷ, tỷ thử lại lần nữa đi. Rõ ràng tối qua và sáng nay, tỷ đã tạo ra rất nhiều thứ mà." Tào Nhiên nhíu mày: "Hử?" "Đừng vội, thiên phú vừa thức tỉnh, chưa ổn định là chuyện bình thường." Tô Cửu bình thản giơ tay: "Sư phụ Tào, khi nãy người nói phải cầm lấy tơ linh tằm rồi vận công theo tâm pháp. Nhưng lần này con bị thương nặng, trí nhớ có chút mơ hồ... tâm pháp ấy vận hành thế nào ạ?" Khóe miệng Tào Nhiên khẽ giật. Lúc này, Tô Chi Chi và Tô Tinh Thần mới sực nhớ ra — từ sau khi Tô Cửu tỉnh lại đêm qua, dường như nàng chưa từng sử dụng bất kỳ pháp quyết nào của Linh Tằm Các. "Cả cái đó mà ngươi cũng quên à?" Tào Nhiên nhíu mày, đầu ngón tay búng ra một luồng linh quang, nhập thẳng vào mi tâm của Tô Cửu.