Dựa Vào Năng Lực Copy Paste, Thiếu Nữ Dưỡng Tằm Xông Pha Tu Chân Giới
Diêm Cục Đại Long Hà13-08-2025 22:53:14
Nhưng cùng lúc đó, tấm ngọc giản thứ chín trong tay nàng, phần ánh sáng ở cuối đã bắt đầu mờ dần.
"Chết tiệt, đầu óc trì trệ quá, phải học nhanh lên." Tô Cửu lập tức lật sang tấm thứ hai, tiếp tục đọc như gió cuốn.
Tô Chi Chi và Tô Tinh Thần như bừng tỉnh khỏi cơn mê, cúi đầu lao vào đọc ngọc giản.
A a a a.
Không kịp mất rồi, thật sự không đủ thời gian để đọc được hết!
Tâm pháp thượng phẩm, chữ nghĩa uyên thâm, cho dù có trận pháp khai ngộ hỗ trợ, chỉ đọc một lần thôi cũng khiến mắt mỏi nhừ, linh căn rã rời.
Vậy mà ở đây mỗi người lại có đến chín tấm ngọc giản giống hệt nhau, mỗi tấm phải đọc ít nhất một lần.
Mồ hôi bắt đầu rịn ra trên sống mũi và khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Chi Chi.
"Bình tĩnh, chúng ta làm được mà, muội muội." Tô Tinh Thần nghiến răng động viên.
Trước đây, bọn họ đến một quyển tâm pháp thượng phẩm còn không có để học. Giờ thì trước mặt mỗi người là chín tấm ngọc giản chứa tâm pháp thượng phẩm - chín cơ hội để khai ngộ.
Sao có thể để lãng phí? Nhất định không thể bỏ lỡ.
Ngay lúc ấy, giữa trán Tô Tinh Thần bừng lên một ánh sáng nhàn nhạt, hoa văn linh căn hình rễ cây xoắn ốc – biểu tượng thiên phú Mộc Cường – khẽ lóe lên. Cây đại thụ giữa sân viện khẽ lay động, một cành non mềm mại từ từ vươn ra, uốn quanh đỉnh đầu hắn.
Nhánh cây ấy vòng qua đầu hắn một vòng, rồi lại vươn tới đầu Tô Chi Chi, tiếp tục uốn một vòng, sau đó lan sang đầu Tô Cửu.
Tô Chi Chi: "..."
Tô Cửu: "..."
Tô Tinh Thần nghiến răng nói: "Thiên phú Mộc Cường của ta có thể tạm thời dùng cành cây để liên kết thức hải của cả ba người."
Tô Chi Chi và Tô Cửu cùng khẽ "a" lên một tiếng.
"Chỉ cần một người lĩnh hội, hai người còn lại cũng có thể cảm nhận được. Xem như đã đọc qua một lần."
"Và còn có thể hấp thu một phần linh khí từ cây."
Tô Cửu lập tức cảm nhận được sự lĩnh ngộ của Tô Tinh Thần từ lần đọc đầu tiên của 《Không Cốc U Lan Quyển》. Ngay sau đó, nàng lại cảm thấy sự tiếp thu còn mơ hồ của Tô Chi Chi đối với 《Ất Mộc Thiên Gia Pháp》.
Ba người nhìn nhau, trong mắt ánh lên tia sáng – dường như họ cũng đang cảm nhận được sự lĩnh hội của Tô Cửu với những dòng chữ cổ trong 《Thanh Mộc Hóa Sinh Quyết》.
Họ làm được rồi.
Tô Cửu bỗng thấy lòng tràn đầy tự tin.
Một cái đầu thì học không xuể.
Nhưng ba cái đầu, thì đủ rồi.
"Bốp!"
Âm thanh ngọc giản mất linh khí vang lên liên tiếp giữa khoảng sân yên tĩnh.
Tiếp theo đó là ba tiếng "bụp" khẽ vang, như thể có thứ gì đó đồng loạt nứt vỡ.
Tào Nhiên chau mày nhìn ra ngoài cửa sổ phòng đo linh, trong lòng đầy nghi hoặc, vừa định bước ra kiểm tra thì rèm cửa đã bị vén lên.
"Để Tào phu trưởng phải đợi lâu rồi."
Tô Cửu mỉm cười, hai má ửng hồng, dẫn theo hai đứa trẻ ướt người đẫm mồ hôi, thở hổn hển bước vào.
Trên người cả ba, đều tỏa ra hào quang đặc trưng của người vừa đột phá cảnh giới.
Tô Chi Chi đã đạt tới Luyện Nguyên tầng bốn, Tô Tinh Thần thì lên tới Luyện Nguyên tầng sáu.
Còn Tô Cửu cũng đã khôi phục lại cảnh giới Luyện Nguyên tầng sáu như trước khi bị thương.
Tào Nhiên: "?"
Tô Cửu hít sâu một hơi, khẽ lau mồ hôi trên trán, nói: "Chuyện là thế này, Tào phu trưởng, đệ tử khi đang... đi vệ sinh, tiện thể xem qua tâm pháp một chút."
"... Hả?" Tào Nhiên sững người.
Dù 《Thanh Mộc Hóa Sinh Quyết》có khắc trận pháp khai ngộ tâm trí, thì cũng chỉ phát huy tác dụng một lần.
Chỉ đi vệ sinh một lần mà đã đột phá?
Thiên phú thánh phẩm, tu luyện nhanh đến mức này, chẳng phải là quá vô lý, quá áp đảo người khác hay sao?
"Vậy còn..." Tào Nhiên nghi hoặc nhìn sang hai đứa nhỏ bên cạnh nàng, trên người cũng tỏa ra linh quang đột phá: "... bọn chúng thì sao?"
"À!" Tô Cửu gật đầu: "Chúng ngồi trong hai gian nhà xí bên cạnh, nghe đệ tử đọc tâm pháp thành tiếng."
Tào Nhiên: "Cái gì? Chỉ nghe thôi mà cũng học được, lại còn đột phá?"
"Đúng vậy." Tô Cửu mỉm cười đáp: "Tâm pháp thượng phẩm mà Tào phu trưởng đưa, quả nhiên không tầm thường."
Tào Nhiên trợn tròn mắt.
Tô Chi Chi và Tô Tinh Thần hai má đỏ bừng, xấu hổ không dám ngẩng mặt lên.
Cả hai đã nuốt trọn chín tấm ngọc giản.
Ngay khoảnh khắc học xong, hai mươi bảy tấm ngọc giản chưa công pháp đều mất đi ánh sáng rồi nứt vỡ trong sân sau của viện nhỏ.
Cành cây lơ lửng trên đầu ba người – do Tô Tinh Thần gia cố – cũng lập tức khô héo.
Tô Chi Chi phải dùng thiên phú Sinh Diệp cả nửa ngày trời ngoài sân mới miễn cưỡng cứu sống được nó.
Ba người vội vàng quay trở lại phòng đo linh.
Tô Cửu thử cảm nhận một chút, nàng chỉ cần vận lực nhẹ là có thể chuyển đổi linh hoạt giữa ba loại tâm pháp thượng phẩm để tu luyện.
Nhưng hiện tại, điều nàng cần nhất là dưỡng huyết, nên đã chọn "Thanh Mộc Hóa Sinh Quyết".
Chỉ trong một hơi thở, khí huyết trong người nàng đã tăng gấp nhiều lần so với trước.
"Tào phu trưởng, chúng ta tiếp tục chứ?" Tô Cửu lên tiếng, ngón tay run rẩy vì mệt, chậm rãi ngồi lại vào xe lăn, ánh mắt nhìn dòng chữ khí huyết +0. 2 +0. 2 đang nhảy lên trước mặt.
"Vậy thì..."
Tào Nhiên nói dở câu, liếc nhìn dáng vẻ "ốm yếu" đang ngồi xe lăn của nàng, khóe miệng khẽ giật: "Lão phu lập tức hủy trạng thái nghỉ bệnh cho ngươi."
Tô Cửu khẽ gật đầu.
Tào Nhiên cũng gật lại, đầu ngón tay phải lóe sáng, biến hóa thành một tấm lệnh bài gỗ vuông màu tử kim, lớn hơn của Tô Chi Chi và Tô Tinh Thần chừng ba tấc, đeo lên eo Tô Cửu.
[Họ tên: Tô Cửu]
[Cảnh giới: Luyện Nguyên tầng sáu]
[Thuộc cấp: Tầng một Linh Tằm Các - Ruộng Dâu]
[Thiên phú kỹ năng: Cơ mật (Bội hóa gấp bốn lần sản lượng, chỉ từ Bách phu trưởng trở lên mới được phép xem)]
[Tổng nợ tích lũy: Ba vạn linh thạch (nghỉ bệnh hai tháng, phí an trí và lao động mỗi khoản mười lăm nghìn linh thạch)]
Lông mày Tô Cửu khẽ giật.