Chương 124: Kiểm tra

Từ 2012 Bắt Đầu

Lưỡng Oản Kiền Khấu Diện 07-01-2024 15:14:11

Hai giờ rưỡi chiều, Tô Bạch dẫn Khương Hàn Tô đi đến bệnh viện trung tâm thành phố. Sau khi lấy số, Tô Bạch bắt đầu dẫn cô ấy đi đến mỗi phòng khác nhau để khám tổng quát. Khi đã kiểm tra toàn bộ cơ thể xong, Tô Bạch đem tờ khai xét nghiệm kiểm tra sức khỏe đưa cho bác sĩ chẩn đoán. "Bác sĩ, có vấn đề gì lớn không?" Tô Bạch có hơi lo lắng hỏi. Bác sĩ xem xong tờ khai rồi lắc lắc đầu, nói: "Chỉ là bị hạ đường huyết và thiếu canxi." "Thời gian gần đây có phải thường hay chóng mặt và tim đập mạnh không?" Bác sĩ hỏi. "Trước đây có, gần đây ít hơn." Khương Hàn Tô nói. "Thời gian gần đây có ăn đồ có đường không?" Bác sĩ hỏi. "Dạ có." Khương Hàn Tô gật đầu. "Nếu ăn đường có hiệu quả thì không quá nghiêm trọng, cái này là do con không ăn đường trong một thời gian dài, giờ ăn nhiều đồ có đường là được." Bác sĩ nói. "Thiếu canxi thì uống viên canxi có tốt không ạ?" Tô Bạch hỏi. "Tốt, nhưng bị thiếu canxi thì chúng tôi không khuyên uống viên canxi hoặc dùng thuốc. Nếu có đồ bổ thì cứ tận lực mà ăn bởi vì uống viên canxi nhiều cũng có hại cho thân thể. Thức ăn bổ dưỡng như sữa bò, các sản phẩm từ đậu, cá, tôm, rong biển, trứng gà, quả hạch đều có thể bổ sung canxi." Bác sĩ nói. "Cảm ơn bác sĩ, con biết rồi." Tô Bạch cảm kích nói. May mà đến bệnh viện, bằng không là mình cho cô ấy uống lung tung rồi. Hắn vẫn luôn nghĩ viên canxi là vô hại. "Đúng rồi, thân thể của em ấy rất yếu, cần vận động hợp lý để tăng cường thể chất, tăng cường khả năng chống chịu của thân thể. Đương nhiên, với thể chất bây giờ, không thể vận động quá sức, có thể lựa chọn một ít bài tập nhẹ, các hoạt động nhỏ như thái cực, ngũ cầm hí, ..." Bác sĩ nói. "Dạ. Cảm ơn bác sĩ." Tô Bạch nói lời cảm ơn. Bạc Thành là quê hương của võ thuật, Qua Thành lại tuyên truyền văn hóa đạo giáo nhiều năm. Năm đó ở võ quán Lão Tử, võ quán có dạy Ngũ Cầm Hí và Thái Cực Quyền. Chỉ là bây giờ Tô Bạch quên hết rồi, đừng nói thái cực, Ngũ Cầm Hí hay ba đường trường quyền khá là khó luyện. Coi như Ngũ Bộ quyền là bài học vỡ lòng của võ quán, Tô Bạch bây giờ cũng không luyện được. Cũng may Bạc Thành có rất nhiều võ quán, Tô Bạch có thể dẫn cô ấy đến đó học. Nếu không phải là đại sư võ thuật truyền thống đi theo người khác luận võ đánh nhau, học 24 thức đơn giản hoá của Thái Cực Quyền cũng mất mấy tuần rồi. Du lịch gì đó có thể gác lại được, hiện nay thân thể của cô ấy mới là quan trọng nhất. "Những lo lắng trong lòng tớ cuối cùng cũng biến mất." Sau khi ra khỏi bệnh viện, Tô Bạch thở phào nhẹ nhõm. Trước khi đưa cô ấy đến làm kiểm tra hay chưa có kết quả cuối cùng, Tô Bạch rất lo lắng. Chỉ sợ thân thể cô ấy thật sự xảy ra chuyện. Hiện tại kiểm tra chỉ là thiếu đường và thiếu canxi, giải quyết cả hai cái này không hề khó như trong tưởng tượng. Hạ đường huyết được chia ra rất nhiều loại, thân thể thiếu đường tạo thành hạ đường huyết, không thể nghi ngờ là chuyện dễ dàng nhất. Sợ là sợ không phải vì thiếu đường gây nên hạ đường huyết, trị liệu sẽ càng phiền phức. "Trước đây cậu lo lắng sao?" Khương Hàn Tô hỏi. "Cậu là vợ tương lai của tớ, tớ có thể không lo lắng sao?" Tô Bạch tức giận nói. "Vậy kế tiếp chúng ta đi đâu?" Khương Hàn Tô mím mím môi, sau đó hỏi. "Không nghe bác sĩ nói sao? Chuẩn bị dẫn cậu đi học quyền." Tô Bạch nói. "Vừa lúc tớ quên hết rồi, tập Thái Cực Quyền nhiều là có thể cường thân kiện thể kéo dài tuổi thọ, chúng ta cũng có thể học một ít." Tô Bạch nói. "Lần này chúng ta có kỳ nghỉ hai tháng, một tháng dẫn cậu học quyền rèn luyện thân thể, một tháng dẫn cậu đi du lịch." Tô Bạch nói. Hai người ở Bạc Thành một tháng, Tô Bạch nhất định phải thuê phòng ở. Làm như vậy, mình có thể tự nấu cơm, nấu vài món bổ dưỡng như lời bác sĩ nói là được. "Vậy chúng ta ở đâu?" Khương Hàn Tô hỏi. "Tớ sẽ thuê nhà bên cạnh trường trung học số 1, đến ngày khai giảng không cần phải tìm lại từ đầu." Tô Bạch nói. "Tô Bạch, cậu muốn tớ ở cùng cậu?" Khương Hàn Tô trợn tròn hai mắt. "Khẳng định là thuê phòng gác lửng, không thể thuê một phòng, một người ở một phòng không tính là ở chung chứ? Hơn nữa nếu như không thuê phòng, chúng ta cũng chỉ có thể mướn phòng ở khách sạn. Mà một tháng ở khách sạn còn cao hơn nhiều tiền thuê nhà, hơn nữa tớ dẫn cậu đi mướn phòng, nghe có vẻ không hay lắm?" Tô Bạch nói. "Vậy thì cậu thuê nhà đi." Khương Hàn Tô nhỏ giọng nói. Cùng hắn đi mướn phòng, chuyện này nghe có gì đó rất kỳ cục. "Được rồi, cậu đừng suy nghĩ vớ vẫn, cậu chỉ cần biết rằng, tất cả những gì tớ làm cho cậu đều là vì muốn tốt cho cậu." Tô Bạch nói. "Vì muốn tốt cho tớ, đến thời điểm không phải người bị thương chạy đi là tớ sao?" Khương Hàn Tô bĩu môi. "Haizz, tiểu Hàn Tô, cậu vẫn luôn lo lắng tớ không cần cậu, vứt bỏ cậu. Không phải nói rõ cậu càng không nỡ là càng thích tớ sao?" Tô Bạch cười hỏi. "Không có." "Vậy cậu vẫn lo lắng tớ sẽ vứt bỏ cậu làm gì?" "Sao cậu nói nhiều vậy!" Khương Hàn Tô bất mãn đạp hắn một cước. Sau đó, Tô Bạch chặn một chiếc taxi, mang theo cô ấy đi một chuyến đến trường trung học số 1 trong thành phố. Tìm nhà là chuyện rất phiền phức, bởi vì đây là nơi Tô Bạch phải sống trong ba năm tới, hắn nhất định phải tìm được một căn nhà hợp ý. Bởi vậy, bọn họ bắt đầu tìm từ ba giờ rưỡi, ròng rã tìm đến tám giờ tối, mới tìm được một ngôi nhà ưng ý. Ngôi nhà được tìm thấy trong con ngõ phía sau trường trung học số 1, Bạc Thành cũng không phải là thành phố lớn và không có ngôi nhà cao cấp nào gần trường trung học số 1. Tô Bạch chọn trúng ngôi nhà này là vì ngôi nhà có khoảng sân riêng. Trong nhà có ba phòng ở, ngoại trừ căn phòng bên ngoài ra, còn có hai phòng là phòng bếp và phòng tắm riêng biệt. Tiền thuê nhà trả theo năm, mỗi lần là 10. 000 đồng, bình quân một tháng một ngàn đồng tiền, nếu như ba người thuê chung, một tháng chỉ khoảng ba trăm đồng. Nhưng coi như là như vậy thì nó vẫn là ngôi nhà đắt nhất ở khu vực này rồi. Bởi vì rất nhiều học sinh trong trường học thuê nhà, đều là phòng đơn một năm một ngàn đồng. "Quá đắt, hồi nãy có một ngôi nhà có hai phòng ngủ, một phòng khách và bếp, một năm chỉ ba ngàn đồng." Khương Hàn Tô nói. "Tớ thích ngôi nhà này, sáng sớm hai chúng ta có thể đánh thái cực rèn luyện thân thể ở trong sân. Ngôi nhà hồi nãy rất tốt, nhưng căn phòng quá nhỏ." Tô Bạch nói. "Được rồi, đừng nghĩ tiết kiệm tiền nữa." Tô Bạch cười nặn nặn khuôn mặt cô ấy. Sau khi ký kết hợp đồng thuê nhà và trả tiền xong, Tô Bạch mang theo Khương Hàn Tô đi siêu thị mua đủ loại xoong, nồi, chảo, mền, ... Ngoài ra, hắn đi một chuyến đến cửa hàng bán đồ gia dụng mua tủ lạnh, điều hòa và máy nước nóng. Khương Hàn Tô rất không thích cách tiêu tiền phung phí của Tô Bạch. Chỉ là Tô Bạch nói một câu nếu cậu muốn quản lý tớ, cậu đồng ý làm bạn gái của tớ đi. Nghe xong câu này, cô cũng chỉ có thể mím môi, không nói lời nào. Làm xong hết toàn bộ mọi thứ, đã hơn 10 giờ tối. Một ngày này hai người quá mệt, ăn cơm tối xong, hai người súc miệng rồi vào phòng mình nằm xuống, dần dần bắt đầu ngủ. Thứ hai ngày 2 tháng 7 năm 2012. Ngày hôm nay là ngày đầu tiên hai người sống chung.