Chương 245: Hôn ma nghich ngợm (27)

Boss Là Nữ Phụ

Mặc Linh 30-11-2023 13:43:31

Phạm quy tắc thì sao?" Thời Sênh bước về phía trước một bước, chặn Phong Cẩm ở sau lưng,"Không phục thì tới đánh nhau đi, đánh thắng rồi nói chuyện." Tiểu Bạch bị khí thể đó dọa cho run rẩy, trực tiếp dịch chuyển tới bên cạnh... An Tố cũng đi theo, di chuyển về phía sau Phong Cẩm, dáng điệu này không đúng, vẫn là đứng phía sau Phong tiên sinh bảo đảm. Cả đám Thầy Trừ Ma ngây ra: "..." Con ma này huênh hoang quá! Không đánh là có lỗi với bản thân họ. "Từng người từng người tới, hay là cùng lên?" Thời Sênh thong thả ung dung móc thiết kiếm ra. Tư thế đó thái độ đó, khiến người ta nhìn muốn đánh cô ấy nhét vào trong kẽ đất. Khuôn mặt dễ nhìn trắng dài như vậy. "Ta tới trước." Tên lùn đen đúa đi ra đầu tiên đó đứng ra trước, trong tạy hắn cũng là một thanh kiếm, nhưng là kiếm gỗ đào. Hắn đi tới đối diện Thời Sênh, dùng đào mộc kiếm chỉ vào Thời Sênh,"Yêu nghiệt, hôm nay ta thay trời hành đạo..." Thời Sênh trợn trừng mắt, xách thiết kiếm bay tới chỗ tên lùn, giơ tay lên chém xuống đào mộc kiếm của hắn. Đào mộc kiểm không chút bất ngờ bị chém thành hai đoạn, rơi xuống đất. Không gian tĩnh mịch một cách kì dị. Biểu cảm của tên lùn phong phú nhất, hắn còn chưa nói xong thì người đã xông lên chém, có hiếu quy tắc không? "Ngươi chơi xấu". Tên lùn đen đúa nén ra một câu. "Ta chơi xấu chỗ nào?" Thời Sênh nháy mắt nhìn hắn. "Ta còn chưa hô bắt đầu, ngươi không phải chơi xấu thì là gì?" Thời Sênh giễu cợt, biểu cảm cực kì mỉa mai,"Ngươi biết đứng trước mặt ngươi là thứ gì không?" Bản cô nương là ma, ma biết không? Sao phải đợi ngươi hô bắt đầu, từ lúc ngươi đứng ra liền đã bắt đầu rồi, ngươi muốn nói nhảm, bản cô nương còn phải đợi ngươi nói nhám sao? Bai não! Tên lùn đen đúa đang định phản ứng lại, nhưng giây sau hắn liền bị đạp bay đi. "Vô liêm sỉ, bỉ ổi." Tên lùn đen đúa bị mọi người đỡ từ dưới đất đứng lên, hướng về Thời Sênh chính là một loạt từ ngữ hỏi thăm. "Cảm ơn quá khen."Thời Sênh đợi hắn ta nói Xong, bình tĩnh nói một câu. Phù, Con ma này là muốn lên trời! Da mặt này cũng có thể sánh ngang với tường thành, còn là loại cực kì cố chấp. "Còn ai nữa?" Thời Sênh huênh hoang dùng thiết kiếm quét qua đổi diện,"Các ngươi từng người từng người một quá phiền phức, cùng lên đi." Phong Cẩm ở phía sau chống cằm, rốt cuộc hắn đã nuôi một con ma bạo lực làm sao. Trước đây vẫn chỉ là phá cửa nhà, giờ đã bắt đầu phá người rồi sao? "Phong Cẩm, cậu thật sự muốn dung túng cô ta?" Có người đột nhiên kéo sự chú ý lên người Phong Cấm. Đây mới là mục tiêu chủ yếu ngày hôm nay của họ, họ tuyệt đối sẽ không thừa nhận Phong Cấm là Tông sư. "Ngươi thân là Thầy Trừ Ma lại giao du với yêu tà quỷ vật, ngươi có mặt mũi gì đối diện với tổ sư gia?" "Hôm nay ngươi phải cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng." Thời Sênh bực bội dùng thiết kiếm chọc lên mặt đất, trong đầu đã diễn các loại đoạn phim máu me. "Phong Cẩm, ngươi đích thân kết thúc con ma này, chúng ta có thể tha cho ngươi một lần, không thì chúng ta chỉ có thể tước đoạt đi thân phận Thầy Trừ Ma của ngươi..." Thời Sênh nhìn về phía Phong Cẩm, biểu cảm của Phong Cẩm như lần đầu tiên gặp cô ấy, không nhìn ra được hỉ nộ. Hắn hơi hơi ngẩng đầu, bắt gặp cái nhìn của cô, sầu muộn trong mắt tan đi, khoé miệng chầm chậm vểnh lên, ánh mặt trời chậm rãi nhô lên, chiếu lên người hắn, giống như mạ cho hắn một tầng kim quang mông lung. Người nhìn có chút không mở nổi mắt. Đến cả đám người trừ ma đó cũng không thể không thừa nhận, tiểu tử Phong gia này trông rất đẹp. Cười lên càng giống như có thể câu hồn nhiếp phách. "Ta nguyện ý dung túng cô ấy." Ánh mắt Phong Cẩm hơi bay bay lướt qua đám người đó, thanh âm không nhẹ không nặng. "Phong Cẩm, ngươi muốn đối địch với tất cả Thầy Trừ Ma sao? Cứ coi như ngươi là người của Phong gia, việc này họ cũng không thể bảo vệ được ngươi" Hành vi nuôi ma như vậy của Thầy Trừ Ma sẽ phá hoại sự ổn định cả cả ngành nghề, cho nên đây là việc cấm nghiêm minh. "Có ta là đủ rồi, muốn Phong gia gì đó làm gì?"Thời Sênh huênh hoang tiếp lời, không cần sự che chở của người khác. "Yêu nghiệt đừng ở đâu đưa lời cuồng ngôn, ngươi thật sự cho rằng có mấy phần bản lĩnh sao? Ngươi chẳng qua làỷ vào dùng thủ đoạn đê tiện." Tên lùn đen đúa phẫn nộ nhất. "Giở thủ đoạn đê tiện?"Ai yoo, ta nhổ vào, bản cô nương sao lại dùng thủ đoạn đê tiện rồi? Thời Sênh tức giận rồi, u ám nói: "Được thôi, các ngươi đã nói vậy rồi, vậy ta không làm há không phải có lỗi với các ngươi sao? Hôm nay tông sư này các ngươi không nhận cũng phải nhận." "Ta nhổ vào... a!" Lời của tên lùn đột nhiên chuyển thành tiếng kêu thảm thiết, người hắn gập lại, mặt bổ xuống đất, thành tư thế quỳ bái. Tất cả mọi người đều không hiểu đây là chuyện gì, quay sang nhìn nhau, lại không ai dám đi đỡ tên lùn đen đúa. Nhưng, họ không đi đỡ, người đứng trước mặt cũng không thể may mắn thoát khỏi, đập thăng mặt Xuông đất. Người phía sau nhanh chóng lùi về sau, cảnh giác nhìn tứ phía. Phong Cẩm và con ma đó đứng trước mặt họ, tập kích họ là thứ gì? Lẽ nào còn có một con ma nữa?"Aa!" Cứ coi như sợi dây cảnh giác toàn thân kéo tới giá trị tối đa, người phía sau vẫn là theo đó tiếp tục bổ nhào xuống. Cho tới khi tất cả mọi người đều bổ nhào trên đất, họ cũng không hiểu, sao lại đột nhiên bổ nhào xuống đất rồi? Hoàn toàn không đứng lên nổi là chuyện gì, đầu gối giống như là bị phế đi vậy. Thân hình Thời Sênh hơi lắc lư nhưng vẫn miễn cưỡng dùng thiết kiếm chống đứng vững,"Hành lễ lớn như vậy, không để lại ảnh kỉ niệm một chút làm sao được. An Tố, chụp ảnh cho họ, loại 360 độ toàn phương vị không góc chết đó." "A?" An Tố ngây ngô nhìn Thời Sênh, chụp ảnh họ làm gì? Thời Sênh lạnh lùng nhìn lướt qua, An Tổ lập tức moi ra điện thoại từ trong túi, bắt đầu cháp cháp chụp ảnh, không chỉ có ảnh tập thể, còn có ảnh cá nhân. Khi An Tổ chụp ảnh, Phong Cẩm lên trước đỡ Thời Sênh,"Một danh hiệu thôi mà, tôi không để tâm, em không cần phải đem bản thân..." "Em từng nói, anh nên có cái tốt nhất." Thời Sênh gián đoạn lời của hắn, thân thể lại thả lỏng tựa vào hắn, giải thích một câu,"Nhưng linh lực tiêu hao có chút quá độ, không đáng ngại, em sẽ không lấy tính mạng của mình ra làm trò đùa." Phong Cẩm nắm chặt lấy vai Thời Sênh, hắn cúi đầu nhìn thiếu nữ trong lòng, trong ánh mắt nhiều thêm một tia dịu dàng. Như vậy... Cũng không tồi. "Chị ma nữ, chụp xong rồi." An Tổ cầm máy ảnh trở về. Thời Sênh gật gật đầu,"Bắt đầu từ hôm nay, ai dám không tôn trọng Phong Cẩm, ta không biết những bức ảnh này sẽ xuất hiện ở đâu đâu..." Dừng một lát, Thời Sênh lại nói: "Ô, đúng, trước khi gửi ta nhất định sẽ photoshop một chút, tới lúc đó xuất hiện là khoả thân, hay là ảnh giường chiếu, đều phải xem tâm trạng của ta rồi. Có ai không phục, hoan nghênh tới chiến bất cứ lúc nào." "Yêu nghiệt, ngươi không được chết tốt đẹp." Thời Sênh nhún vai,"Ta đã chết rồi!" "Phì..."An Tổ thật sự là không nhịn được, vô Sô ánh nhìn sắc nhọn rơi trên người cô, An Tổ vội mím chặt môi. "Cuối cùng ta miễn phí tặng các ngươi bữa ăn sang trọng của đồn cảnh sát." Đám người đó còn chưa kịp phản ứng lại câu nói này là ý gì, Phong Cẩm và An Tổ đột nhiên biến mất trước mắt họ, tiếp theo ngôi nhà cổ phía trước họ vang lên tiếng nổ. Một ngôi nhà cổ cứ như vậy hoá thành đống đổ nát trước mặt họ... Đây là khu bảo vệ kiến trúc văn hoá trọng điểm, trọng điểm, trọng điểm...