Q.10 - Chương 4: Chiến Tranh Ky Khí

Bàn Long

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 09:57:30

"Oanh long long~~~" Một cột nước cao phải đến mấy chục thước trực tiếp đổ ầm xuống, oanh kích giữa hồ sâu, khiến cho bọt nước sủi lên vô số. Ở giữa hồ sâu, nước trôi theo một dòng hà lưu hẹp chậm rãi chảy xuôi. Ba Khắc, Tái Tư Lặc hai người cũng thuận theo dòng hà lưu này mà tiến về phía Hắc Ô sơn. Ở cuối đoạn hà lưu này là một khoảng hồ nước yên lặng, giữa hồ có một tòa mộc ốc trang nhã. Phía trước mộc ốc có một thân ảnh khoác trường bào màu xám với mái tóc dài đang chậm rãi huy vũ một thanh tử sắc trường kiếm. Nói là chậm rãi... song cũng khiến cho Ba Khắc, Tái Tư Lặc 2 người phải sinh ra một loại ảo giác. Thoạt nhìn thì chậm, song trên thực tế lại là nhanh đến đáng sợ. Cái loại cảm giác thác loạn này khiến cho Ba Khắc, Tái Tư Lặc muốn hộc máu. Một kiếm xuất ra, khiến cho không gian xung quanh cứ như là bị uốn cong đi vậy. Ba Khắc, Tái Tư Lặc nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ kinh hãi. Lúc này mới có mấy tháng thời gian mà Lâm Lôi đã lại có đột phá rồi! Bọn họ từ trước tới giờ chưa từng trông thấy Lâm Lôi thi triển ra loại kiếm pháp này, cho nên khi vừa mới nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, bọn họ đều dám chắc rằng kiếm pháp này có uy lực vô cùng đáng sợ. Ba Khắc, Tái Tư Lặc hai người đứng bên bờ hồ, lặng lẽ đứng chờ. Sau một hồi lâu thì Lâm Lôi thu kiếm. "Qua đây đi." Lâm Lôi vung ống tay áo lên, một đạo khí lãng dọc theo hồ nước nhằm tới phía đối diện, đồng thời từ phía bờ hồ gần gian mộc ốc cũng xuất hiện một đạo khí lãng hình thành nên 'Khí Kiều', "Cứ bước thẳng qua đây đi, đừng sợ, không rơi xuống đâu mà lo." Ba Khắc, Tái Tư Lặc 2 người nhìn nhau, cuối cùng cũng bước lên cây 'Khí Kiều' này đi tới chỗ gian mộc ốc giữa hồ nước. Lâm Lôi bước tới bên cạnh chiếc bàn đá gần gian mộc ốc rồi lấy ra một bầu rượu và 3 cái chén, khẽ cười nói: "Tái Tư Lặc, nếu ngươi đến đây trước vài ngày, e rằng cũng chỉ có thể dùng gió để đưa ngươi qua chứ không thể đi bộ như vừa rồi được." Tái Tư Lặc là cửu cấp vong linh đại ma đạo, mặc dù cũng sẽ nhanh chóng đột phá vào Thánh vực song ông ta vẫn không thể nào phi hành được. Với điều kiện thân thể của ông ta như vậy, có muốn đạp nước mà đi cũng đã là không thể rồi. "Đại nhân, người vừa rồi đó là?" Ba Khắc vẫn còn bị sốc. Tái Tư Lặc cũng nhìn Lâm Lôi. Lâm Lôi mỉm cười giải thích: "Đây là một dạng vận dụng Phong hệ nguyên tố pháp tắc. Trong khoảng thời gian gần đây, bởi vì ta có được chút lĩnh ngộ từ lĩnh vực 'Mạn' nên mới có thể làm được như vừa rồi. Có điều cự ly không gian đình trệ thì vẫn còn một đoạn khoảng cách nữa." "Cái gì không gian đình trệ?" Tái Tư Lặc nghi hoặc hỏi. Lâm Lôi không nói thêm nữa, Tái Tư Lặc, Ba Khắc hai người cũng không phải là tu luyện Phong hệ nguyên tố pháp tắc, có nói với bọn họ thì bọn họ cũng làm sao mà hiểu được? Lâm Lôi lúc đầu sau khi cùng Mễ Lặc, cao thủ đến từ sơn thôn thần bí luận bàn xong, trong đầu đối với việc tu luyện 'Mạn' cảnh giới đã hình thành nên một con đường có lộ tuyến rõ ràng, tu luyện đương nhiên là đã đạt được gần một nửa thành tựu. Như quả Mễ Lặc mà trông thấy cảnh Lâm Lôi tu luyện, dám chắc là sẽ kinh hãi đến nhảy dựng cả lên ấy chứ. Chỉ sau có mấy tháng thời gian mà đã đạt được như vậy, tốc độ tu luyện như vậy thật là đáng sợ. Rót rượu cho hai người xong, Lâm Lôi nâng chén lên cười nói: "Các ngươi lần này đến có việc gì thì nói đi." Ba Khắc đáp: "Đại nhân, chúng ta nắm quyền tại các khu vực cũng đã được một khoảng thời gian, quân đội cũng đã được chỉnh đốn, hơn nữa sau 3 tháng huấn luyện, hiện tại đã có thể tiến hành công kích các thành trì khác được rồi." Vừa dứt lời, trên mặt Lâm Lôi đã nở một nụ cười. Hắn kỳ thực vẫn đang đợi ngày này. "Lúc này đây, hẳn là nên công kích các quận thành đi thôi." Lâm Lôi nói. Bên cạnh Tái Tư Lặc gật đầu nói: "Đúng vậy, căn cứ theo kế hoạch của chúng ta, lúc này đây chúng ta sẽ chuẩn bị công kích 3 tòa thành nhỏ cùng với Mạc Đặc quận thành." Hiện tại trong tay Lâm Lôi đã có 6 tòa thành trì với khoảng chừng hơn 5 vạn người, thực lực như vậy cũng là gần tương đương với một quận thành rồi. Nhưng —— Phe Lâm Lôi còn có cả cao thủ! Đây chính là ưu thế tuyệt đối. "Công kích xong quận thành là có đủ tư cách để đối ngoại tuyên bố thành lập công quốc rồi." Ba Khắc ha ha cười nói. Lâm Lôi vẫn luôn mang theo hoài bão thành lập công quốc, hắn còn nhớ kỹ ước định trong phong thư với Địch Lỵ Á, đợi khi hắn thành công, lập được công quốc, thì Địch Lỵ Á cũng sẽ rời khỏi Ngọc Lan đế quốc để đến tìm hắn. "Lâm Lôi." Tái Tư Lặc dò hỏi, "Ngươi thử nói xem sau khi tấn công hạ Mạc Đặc quận thành xong thì sẽ tiếp tục phát triển như thế nào? Tiếp tục công kích các thành trì không thuộc về Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình hay là hướng đến các công quốc nằm dưới quyền khống chế của Quang Minh giáo đình để tiến hành phát động công kích?" Dựa theo địa đồ, sau khi thu được Mạc Đặc quận thành, Lâm Lôi sẽ nắm trong tay hầu như toàn bộ phía nam, khá gần với biên giới khu vực do Quang Minh giáo đình quản lý. Đương nhiên, sự khống chế của Quang Minh giáo đình là âm thầm khống chế. Bề ngoài thì đều là các công quốc, nhưng thật ra muôn phân biệt là do Quang Minh giáo đình quản lý hay Hắc Ám giáo đình quản lý thì vô cùng đơn giản! Đó chính là nhìn vào thần điện tại các quận thành này. Nếu trong thành trì có Quang Minh thần điện thì công quốc kia chính là âm thầm nằm dưới sự khống chế của Quang Minh giáo đình. Còn nếu có Hắc Ám thần điện thì là do Hắc Ám giáo đình khống chế. "Công kích các công quốc do Quang Minh giáo đình khống chế." Lâm Lôi đôi mắt khẽ nheo lại rồi ra quyết định. "Cùng với quy mô hoạt động ngày càng lớn của chúng ta, các tình báo viên của Quang Minh giáo đình có thể sẽ chú ý tới Ba Khắc ngũ huynh đệ các ngươi. Biết 5 người các ngươi, song nếu vẫn chưa biết thực lực chân chính của chúng ta, thì đó vẫn sẽ là một sai lầm." Lâm Lôi nhìn Ba Khắc, Tái Tư Lặc cười nói: "Sau khi công kích quận thành xong, trước tiên ổn định lại một chút, chỉnh đốn quân đội, chờ quân đội được chấn chỉnh xong thì sẽ hướng tới khu vực thuộc sự quản lý của Quang Minh giáo đình phát động tấn công!" "Đương nhiên là chỉ tấn công trong phạm vi nhỏ thôi đã. Chúng ta cần phải xem xem Quang Minh giáo đình sẽ phản ứng ra sao." Lâm Lôi cười nói, "Xem bọn chúng sẽ trực tiếp phản kích hay là vẫn nhân nhượng, hoặc là trực tiếp phái cao thủ tới tìm ta." Tái Tư Lặc cũng hiểu được ý tứ của Lâm Lôi, cười nói: "Đúng, nếu phe Quang Minh giáo đình yêu cầu Lâm Lôi ngươi chính diện đối quyết... thì tên của công quốc chúng ta sẽ được quyết định dựa trên họ của Lâm Lôi ngươi, đặt là 'Ba Lỗ Khắc Công Quốc'." "Còn nếu phía Quang Minh giáo đình vẫn nhân nhượng, chúng ta cứ tiếp tục giả ngây giả ngô, không công khai sự tồn tại công quốc của ngươi, tên của công quốc sẽ được chọn lựa một cách ngẫu nhiên." Nghe Tái Tư Lặc nói, Lâm Lôi cũng tán đồng gật gật đầu. Hiện tại cứ phải xem phản ứng của Quang Minh giáo đình đã. Nếu cao thủ của Quang Minh giáo đình không xuất hiện, Lâm Lôi cũng không cần xuất thủ, để 5 huynh đệ Ba Khắc bọn họ rầm rộ công thành chiếm đất, còn nếu như quả cao thủ của đối phương hiện thân... thì sẽ diễn ra một tràng đối quyết. "Thời gian công kích Mạc Đặc quận thành là khi nào?" Ba Khắc nhìn về phía Lâm Lôi. "Bắt đầu ngay khi có thế đi." Lâm Lôi trả lời. Chỉ một câu nói của Lâm Lôi thôi thì hiện tại hắn đã nắm trong tay tới 6 hạt hạ rồi. Công việc được triển khai với một tốc độ cực nhanh, một sư đoàn 9000 người do ba người suất lĩnh chia ra công kích 3 tòa thành trì, còn sư đoàn thứ 4 thì do Ba Khắc, Cái Tỳ 2 người trực tiếp suất lĩnh, công kích Mạc Đặc quận thành. Tái Tư Lặc thì ở lại giữ Hắc Thổ thành. "Sát!" Từ trên nhìn xuống, dưới chân Mạc Đặc quận thành máu chảy thành sông. Vốn Mạc Đặc quận thành đã phái ra 2 vạn đại quân chuẩn bị áp đảo đối phương tại bình nguyên, ngờ đâu lại bị Cái Tỳ, Ba Khắc 2 người cầm đầu đám quân đội mở một trận đồ sát, khiến cho tử thương vô số. Cái Tỳ, Ba Khắc 2 người đều là 2 vị ma thần. Cầm trong tay cây búa lớn, lưỡi búa cứ quét qua nơi nào thì nơi đó thây chất thành đống. Mỗi một đội quân thì đều có một tiểu đội tinh anh dẫn đầu, như Cái Tỳ và Ba Khắc thì chuyên môn công kích vào các đội ngũ tinh anh này, những chỗ xương xẩu thì bọn họ đều xử lý hết. Chỉ trong thoáng chốc, hai vạn đại quân của Mạc Đặc quận thành đã bị đẩy lùi, sĩ khí mất hết, rất nhiều người thậm chí đã đầu hàng tại chỗ. Chết hơn phân nửa, số còn lại... bị bắt làm tù binh. Bởi vì bọn họ có muốn chạy trốn thì cũng không thể chạy được nữa. Cửa thành của Mạc Đặc quận thành đã đóng lại. Thành chủ căn bản không dám mở cửa, một khi cửa mở, hai ma thần cuồng sát kia sẽ tiến vào, bọn họ nhất định sẽ phải chết chẳng còn nghi ngờ gì nữa. Lúc này số quân phòng thủ còn lại trong Mạc Đặc thành cũng chỉ có khoảng hai vạn mà thôi. Quân đội bên phía Hắc Thổ thành ở bên ngoài sắp thành hàng ngũ chỉnh tề, quá vạn tù binh sĩ khí mất hết, phần lớn đều là bị thương, số lượng còn có khả năng chiến đấu chỉ có khoảng hai, ba nghìn mà thôi. Máu nhuộm đỏ trên mặt đất, khiến cho đám quân sĩ thủ thành thì sĩ khí lại càng thêm phần suy giảm. "Chuyện gì thế này, bọn chúng tại sao lại ở xa như vậy?" Viên tướng lĩnh giữ thành có phần nóng nảy, xa như vậy, nhất định là nằm ngoài tầm bắn của cung tên rồi. Đột nhiên, có 2 người cầm đầu trông như những nhân vật chiến thần phổ biến, trong tay dĩ nhiên là cầm búa, đang cực nhanh phóng đến. Tốc độ nhanh đến nỗi khiến cho người ta phải trợn mắt há hốc mồm. Viên tướng giữ thành lập tức quát to: "Thần xạ thủ sẵn sàng, công kích 2 tên đó. Bắn!" Gần một trăm tên lính tinh anh được chọn ra trong số những tay cung tiễn thủ bình thường, giương phục hợp cường cung hướng về phía hai người đang lao tới. Thế nhưng Ba Khắc, Cái Tỳ hai người tốc độ lại quá nhanh, chỉ có một số ít tên có thế bắn được trúng người họ. Mà cho dù có bắn trúng thì cũng lại bị bật ngược trở ra. "Ha ha, xem ta đây!" Cái Tỳ hưng phấn rống lên một tiếng, giơ cây búa lớn khiến người ta phải khiếp sợ quay về phía cửa thành xa xa ầm ầm bổ xuống. "Ầm!" Một tiếng vang kinh khủng từ cửa thành truyền đến, cửa thành đồ sộ bỗng rung lên, trên bề mặt xuất hiện một vết nứt song cũng không hề bị vỡ." "Cửa thành của quận thành so với những cửa thành của các tiểu thành thì còn kiên cố hơn nhiều." Cái Tỳ cười to nói, tiếng cười vang vọng khắp trong thiên địa, khiến cho toàn bộ đám lính giữ thành đều nghe rõ, "Lão đại, không cần huynh tới, ta có thể tự mình giải quyết cái cổng thành này." Chỉ một chút chấn động kịch liệt vừa rồi thôi đã khiến cho bọn lính trên tường thành sắc mặt trắng bệch ra rồi. Có kiểu chiến tranh như vậy hay sao? Trực tiếp phá cửa mà tiến vào. "Ném cự thạch, mau, ném cự thạch." Tiếng của viên thành chủ vang lên, loại thành lớn như quận thành này thì tường thành dày khoảng chừng mười mét. Ngoại trừ bình thường dùng để đóng cổng thành ra thì cửa thành kỳ thực ra còn có cơ quan. Đám cự thạch xếp lổn ngổn ở phía trên cửa thành lập tức được ném xuống. Những tảng đá dày chừng mười mét kiên cố, một khi rơi xuống, ngay cả cửu cấp cao thủ cũng không có khả năng phá vỡ. Đây chính là phương pháp chuyên dùng để đối phó với cao thủ. "Ném cự thạch." Cái Tỳ sắc mặt biến độ, giận dữ hét lên: "Mẹ kiếp, mở ra cho ta." Chiếc búa cực lớn bỗng giống như lá rụng, nhẹ nhãng phiêu lãng chạm vào cửa thành, cửa thành lập tức bị chấn động mạnh, tới hơn phân nửa trực tiếp bị nát vụn ra. Chỉ nghe thấy "Oanh long!" một tiếng trầm thấp vang lên, những khối cự thạch rơi xuống đương nhiên cũng chất đống bịt kín trước cửa thành. "Phá." Ba Khắc cũng tương tự xuất ra một chiêu 'Cử Trọng Nhược Khinh'. "Ầm!" Cự thạch chấn động, chỗ những tảng đá bị nát bấy vỡ vụn lún xuống, tạo nên một cái hố sâu tới gần một thước. Với những thể tích tương đối lớn của đám cự thạch thì những cái hố sâu này căn bản không giải quyết được vấn đề gì. Ba Khắc, Cái Tỳ cùng đưa mắt nhìn nhau. "Chỉ có thể dựa theo sự phân phó của đại nhân thôi." Cái Tỳ nở nụ cười. Theo như lời Lâm Lôi nói, thân phận Bất tử chiến sĩ của nhóm Ba Khắc bọn họ cần phải được giữ bí mật, đây chính là đòn sát thủ của Lâm Lôi, khiến cho Quang Minh giáo đình không thể biết được. Nếu lộ ra thì nhất định sẽ khiến cho phe Quang Minh giáo đình biết được. "Hắc Lỗ." Ba Khắc rống to một tiếng. "Hống." Một tiếng rống chấn thiên vang lên, một con hắc báo đáng sợ bỗng xuất hiện giữa đám quân đội rồi đột nhiên thể tích biến thành lớn vụt lên, trong phút chốc đã cao tới mười mét, dài chừng 20 mét. Độ cao tương đương với ba tầng lầu a. Trông thấy một ma thú khổng lồ như vậy... Toàn bộ đám quân nhân của Mạc Đặc quận thành đều trở nên ngây ngốc cả ra. "Thánh vực ma thú." Đám quan quân giữ thành đều rú lên. "Ầm." Hắc Lỗ cao ngang ba tầng lầu bỗng hóa thành một đạo hắc ảnh nhắm về phía cổng thành, băng qua hành trình gần ngàn mét chỉ trong nháy mắt công phu. Mặc dù cái cửa thành này cao chừng 20 mét song thân hình đáng sợ của Hắc Lỗ vẫn ngang nhiên húc về phía đám cự thạch khiến cho chúng phải hạ xuống chừng mười mét. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ đáng sợ vang lên. Đám cự thạch đáng sợ chẳng khác nào đậu hủ bị đánh nát ra, vô số đá vụn văng tung tóe ra phía sau. Ở trong thành, một lượng lớn binh lính đã bị những khối đá vụn này cực tốc đập cho nát đầu, tương thẳng vào ngực... đây mới chỉ là màn khai vị thôi. Ma thú 'Hắc Lỗ' đáng sợ đương nhiên là sẽ vẫn còn tiếp tục cắn giết. Tuyệt đối là một cỗ máy chiến tranh, phàm là những kẻ xuất hiện trước mặt nó nếu không bị dẫm chết thì cũng bị đánh bay đi. Chết vô số! "Đầu hàng! Chúng ta đầu hàng!" "Đầu hàng!!!" Đám binh lính mặc dù kiên cường đến mấy song khi nhìn thấy một ma thú đáng sợ như vậy thì đều cảm thấy bất lực. cả đám lập tức đều buông binh khí quỳ xuống đầu hàng. Thánh vực ma thú a... dạng tồn tại nghịch thiên này, binh lính bọn chúng liệu có khả năng chống lại được hay không? "Đầu hàng, ta đầu hàng." Thành chủ Mạc Đặc quận hành thân thể cũng phát run lên mà quỳ xuống. Cùng với Mạc Đặc quận thành, phe Lâm Lôi rốt cuộc cũng đã có một tòa quận thành, 9 tòa thành nhỏ, số lượng nhân khẩu đã gần lên đến 900 vạn, thực sự đã là một công quốc khá rộng lớn rồi. (Hết chương 4)