Vi hình vị diện mật thất tổng cộng chia làm hai tầng, ở trên là một tầng, dưới là một tầng nữa, giữa hai tầng có một khoảng ngăn cách. Lúc này Lâm Lôi đang đại tu luyện ở tầng trên còn ở tầng phía dưới thì Địch Lý Á cũng đang tu luyện.
Địch Lý Á tu luyện xong mở to mắt. Lần đầu nhìn khoảng không gian loạn lưu ngăn cách giữa hai tầng, Địch Lý Á lúc đầu rất kinh ngạc, giờ đây đã bớt ngạc nhiên.
Ngẩng đầu nhìn xuyên qua thông đạo, thấy thân ảnh của Lâm Lôi đang khoanh chân ngồi tu luyện, tâm linh Địch Lý Á cảm thấy vô cùng bình yên, trên mặt nàng lộ ra nụ cười điềm tĩnh, rồi hoàn toàn nhắm mắt, tiếp tục đắm chìm trong sự huyền ảo của đại dương ma pháp.
"Đông! Đông!"
Đại địa mạch đông có tiết tấu thật kỳ lạ, lúc thì tựa như bôn lôi, lúc lại như nước chảy quá tâm điền, bên trong lại hàm chứa nhiều ảo diệu, trong lòng Lâm Lôi đã rõ ràng, 256 trọng lần lượt hiện lên trong đầu hắn.
Đại địa mạch động huyền ảo đều nằm trong 256 trọng này. Đó chính là nguyên tự thiên địa của Đại địa mạch động, thật ra bên trong mỗi trọng ba động đều ẩn chứa tất cả sự huyền ảo của Đại địa mạch động.
Lâm Lôi khổ tu gần hai mươi năm mới từ đệ nhất trọng cảnh giới đạt tới đệ 256 trọng cảnh giới.
"Đạt đến 256 trọng cảnh giới mới có thể miễn cưỡng hiểu được sự huyền ảo của Đại địa mạch động. Bây giờ nếu muốn giảm bớt ba động (làn sóng) thì phải đem cả sự huyền ảo của Đại địa mạch động ẩn chứa trong đó." Trong đầu Lâm Lôi không ngừng thôi diễn, các diễn biến như lưu tinh hiện lên.
Không đúng!
Không được!
Tất cả cũng đều là sai!
Vô số diễn biến tu luyện hiện lên trong óc, bị Lâm Lôi không ngừng phủ quyết, lúc này tốc độ thôi diễn của Lâm Lôi không ngừng gia tăng. Kỳ thật cũng có phương pháp tu luyện để Lâm Lôi tiến bộ, nhưng hắn biết đó không phải con đường chính xác.
"Không đúng, không đúng!" Trên trán Lâm Lôi không ngừng lộ mồ hôi hột, nhưng không có cảm giác gì.
Cũng không biết bao lâu và cũng không biết phủ quyết bao nhiêu khả năng.
Đột nhiên.
Khoanh chân ngồi, mi mắt hơi động, đột nhiên thân hình Lâm Lôi đứng lên, vừa động Hắc ngọc trọng kiếm đã xuất hiện trong tay. Lâm Lôi vừa nhắm mắt vừa huy vũ Hắc ngọc trọng kiếm, hắn hoàn toàn không có thi triển Đại địa áo nghĩa.
"Đông!" Phảng phất một đạo chấn động vang lên trong tâm.
"Đúng! Là thế này" Lâm Lôi mở to mắt lộ vẻ kinh hãi.
Vừa rồi trong chốc lát Lâm Lôi đã sử dụng đệ nhất trọng và đệ nhị trọng Đại địa áo nghĩa, dung hợp làm một. "Hai trọng dung hợp làm một!" Trong mắt Lâm Lôi hiện lên vẻ kích động vui mừng. "Đúng, từng bước từng bước một hy vọng không lâu có thể tương 256 trọng dung hợp làm một... trước tiên dung hợp hai trọng làm một, toàn bộ tách ra rồi dung hợp."
Đệ nhất trọng và đệ nhị trọng dung hợp làm một.
Đệ tam trọng và đệ tứ trọng dung hợp làm một...
Đệ 255 trọng và 256 trọng dung hợp làm một.
Cuối cùng hoàn toàn có thể đem 256 trọng chấn động giảm thiểu thành 128 trọng.
Tách ra để nghiên cứu dễ dàng hơn, còn vừa rồi Lâm Lôi đã đem đệ nhất trọng và đệ nhị trọng dung hợp làm một.
"Đúng, chắc chắn là đúng!" Trong lòng Lâm Lôi rất tự tin với lộ đạo này: "Đại địa mạch động tu luyện chung cực chính là đem 256 trọng này dung hợp làm một... hai trọng đã dám chắc dung hợp được, nhưng cũng chút khó khăn."
Đệ nhất và đệ nhị trọng dung hợp thành công nên Lâm Lôi rất tin tưởng vào điều này.
Một đạo chấn động ẩn chứa Đại địa áo nghĩa không giống nhau, mỗi một lần dung hợp Lâm Lôi lại phải hao phí tâm lực không ngừng thôi diễn, tính toán.
"Lâm Lôi đại nhân!" Lâm Lôi đang đắm chìm trong thôi diễn đột nhiên nghe đựoc âm thanh quen thuộc.
Lâm Lôi mở to mắt, đúng là Ba Khắc. Mà ở tầng dưới tu luyện Địch Lý Á cũng tỉnh lại trực tiếp nhảy lên trên, dù sao khoảng cách giữa hai tầng chỉ có hơn hai thước, tự nhiên Địch Lý Á có thể dễ dàng đi lên.
"Ba Khắc ngươi thế nào rồi" Địch Lý Á cười hỏi
Lâm Lôi lúc này mới để cho đầu óc thảnh thơi sau hồi lâu thôi diễn, thí nghiệm. Hôm nay Lâm Lôi vừa đã đem đệ tam đệ tứ trọng dung hợp làm một, giờ đây chính làm muốn từng bước từng bước... cho đến khi đệ 255 và 256 trọng dung hợp với nhau.
Đến lúc đó Đại địa áo nghĩa 256 trọng sẽ biến thành Đại địa áo nghĩa 128 trọng. Lúc đó thực lực của Lâm Lôi đoán chừng có thể tăng thêm mấy lần.
"Hai trọng dung hợp làm một đã khó như vậy rồi, đợi đến khi dung hợp từ 128 trọng xuống 64 trọng còn khó hơn nhiều."
Loại dung hợp này có thể hiểu đơn giản như nhét đồ vật vào trong rương, bốn cái rương, rồi còn hai cái và cuối cùng là nhét hoàn toàn vào một cái rương. Mặc dù tương đối khó nhưng có thể thành công.
Nếu bốn cái rương, nhét vào trong hai cái rương, khó khăn là một thì khi nhét hai cái rưong đó vào trong một cái rương thì khó khăn hơn gấp mười lần. Độ khó khăn ngày càng gia tăng.
Loại này không chỉ khổ tu là được, Đại địa mạch động thâm tầng thứ lĩnh ngộ thôi diễn được cũng là một quá trình lĩnh ngộ.
"Ba Khắc, có chuyện gì vậy?" Lâm Lôi dò hỏi.
"Lâm Lôi đại nhân, Tạp Tư La Đặc của Vũ Thần môn đang ở bên ngoài, hắn phụng mệnh Vũ Thần đến gặp ngài." Ba Khắc nói.
Vừa nghe đến Vũ Thần Lâm Lôi không khỏi nhướng mày: "Đi, chúng ta đi xem thế nào."
Lâm Lôi xuất thủ khoác lên người Địch Lý Á mênh mông thanh sắc đấu khí bao trùm toàn thân, dựa theo tiết tấu ba động kỳ lạ dựng lên.
" Xuy, xuy!"
Đóng cửa phiến môn lại, đám người Lâm Lôi lập tức từ mật thất đi lên phòng khách. Tạp Tư La Đặc cũng không có chút nào nóng vội, nhắm mắt tĩnh chờ, nghe được tiếng bước chân Tạp Tư La Đặc mở to mắt đồng thời đứng lên.
Liếc mắt thấy Lâm Lôi, Tạp Tư La Đặc trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, đồng thời trong lòng thất kinh: "Lâm Lôi so với lúc trước nội liễm hơn, thảo nào mà ngay cả đại sư huynh cũng nói Lâm Lôi có thể so được với hắn."
"Tạp Tư La Đặc! Đã lâu không gặp, ngồi đi." Lâm Lôi mỉm cười, sau đó cũng ngồi xuống.
Tạp Tư La Đặc trên mặt lộ ra nụ cười chế nhạo: "Mấy năm không gặp, ta không có thay đổi gì. Lâm Lôi ngươi thật là tiến nhanh, thê tử cũng có, còn có cả hai hài tử, tại Ba Lỗ Khắc thành ta đã gặp rồi, đặc biệt hài tử Thái Lặc rất đáng yêu."
Nghe người khác khen ngợi hài tử của mình đương nhiên Lâm Lôi rất cao hứng. Địch Lý Á cũng cười: "Tạp Tư La Đặc tiên sinh, ngươi đến đây là vì...?"
Tạp Tư La Đặc tiên sinh cả cười: "Ta lần này phụng mệnh sư phụ, mang tới một tin tức cho ngươi."
"Tin tức gì vậy? Lâm Lôi nghi hoặc.
"Sang năm, mùng ba tháng ba ngươi phải tới Vũ Thần sơn." Tạp Tư La Đặc nhắc nhở.
Lâm Lôi, Ba Khắc, Địch Lý Á nhìn lẫn nhau, trong lòng rất nghi hoặc. Lâm Lôi mở miệng hỏi: "Tạp Tư La Đặc, ngươi có thể nói cho ta biết mồng ba tháng ba sang năm tới Vũ Thần sơn có chuyện gì không?"
"Chuyện này..." Tạp Tư La Đặc trầm ngâm trong chốc lát.
"Có phải... liên quan đến cái bí mật kia." Lâm Lôi dò hỏi.
Tạp Tư La Đặc gật đầu, Lâm Lôi không khỏi giật mình. Lúc trước Vũ Thần có nói cho Lâm Lôi hay bên trong Ngọc Lan đại lục có Chúng thần mộ địa, nơi chúng thần chết đi lưu lại dị bảo... là Thần cách.
"Có thể nói rõ ràng một chút không?" Lâm Lôi hỏi, rồi giải thích thêm: "Ba Khắc hắn cũng là Thánh vực cao thủ, thê tử ta cũng là Cửu cấp Đại ma đạo không cần phải che dấu."
"Được rồi!"
Tạp Tư La Đặc trầm ngâm trong chốc lát rồi gật đầu: "Lúc trước sư phụ có nói với ngươi, chuẩn bị mười tám mười chín người tới Chúng thần mộ địa. Lúc trước sư phụ và mười vị sư huynh của ta đã nói chuyện với nhau, mười vị sư huynh này tu luyện cũng đã hơn ba ngàn năm."
"Chúng thần mộ địa?" Ba Khắc và Địch Lý Á kinh hô.
Lúc trước Lâm Lôi có nói qua chuyện này với Địch Lý Á, dù sao hai người cũng là vợ chồng, Lâm Lôi sao có thể dấu thê tử của mình.
"Ý ngươi là Vũ Thần môn các ngươi xuất ra mười người tới Chúng thần mộ địa." Lâm Lôi dò hỏi.
"Dù sao ngươi sang năm cũng sẽ biết. Ta cũng không cần giấu diếm. Chúng ta Vũ Thần môn, đích xác là sẽ phái ra mười thân truyền đệ tử." Tạp Tư La Đặc trịnh trọng: "Nhưng mà Lâm Lôi à, tiến vào Chúng thần mộ địa vô cùng nguy hiểm, nếu không phải có thực lực cường đại thì khó mà sống sót."
"A!" Lâm Lôi nhướng mày có chút nghi hoặc.
Tạp Tư La Đặc giải thích: "Sư phụ chỉ lựa chọn là mười vị sư huynh lợi hại nhất nên ngươi có thể đoán được là thế nào rồi. Ngươi nên biết ở Chúng thần mộ địa, cường giả cấp Thánh vực thông thường đều là chỉ có chết, chỉ có cấp bậc nhất định mới có hy vọng bảo vệ tính mạng."
"Cho dù thực lực có mạnh nếu vận khí không tốt thì cũng bỏ mạng." Tạp Tư La Đặc cười khổ nói: "Vũ Thần môn chúng ta, lúc trước cũng có mấy cường giả có thực lực mạnh nhưng cũng đã chết, như tam sư huynh của ta thực lực năm đó so với đại sư huynh không có khác biệt lắm nhưng vẫn chết tại Chúng thần mộ địa."
Lâm Lôi gật đầu, Vũ Thần môn đến Chúng thần mộ địa mấy lần nên có kinh nghiệm.
"Rất nguy hiểm?" Địch Lý Á không an tâm hỏi, bởi nàng đoán chừng Lâm Lôi rất muốn tới nơi này.
Tạp Tư La Đặc gật đầu trịnh trọng đáp:
"Theo như lời sư phụ nói, tại Chúng thần mộ địa dù có thực lực nhưng tự ý hành động, đừng nói là Thánh vực cường giả, có mạnh như sư phụ cũng vẫn có thể chết. Cho nên tại Chúng thần mộ địa một là phải có thực lực, hai là phải cẩn thận... cũng cần phải có chút vận khí nữa."
Tạp Tư La Đặc đột nhiên nở nụ cười: "Tuy nhiên ta cũng chỉ nghe các sư huynh nói lại, thực sự cũng không rõ lắm. Ta đoán cũng không có nguy hiểm lắm, tỷ như đại sư huynh đã tới Chúng thần mộ địa bốn lần, không phải đều là hoàn hảo trở về sao?"
Lúc này đây Địch Lý Á có chút lo lắng, cầm lấy tay Lâm Lôi. Cảm nhận sự ấm áp của bàn tay mềm mại Địch Lý Á, Lâm Lôi an ủi: "Địch Lý Á, sẽ không có việc gì đâu. Ta sở trường nhất là phòng ngự, tốc độ cũng nhanh, hơn nữa con đường tu luyện này cũng không cần phải thoái lui."
Lâm Lôi đối với Chúng thần mộ địa rất là mong chờ.
Năm ngàn năm trước, đông đạo vị diện cường giả hàng lâm, tứ đại chung cực chiến sĩ đản sanh... rốt cuộc là có nguyên nhân gì?
"Ân!" Địch Lý Á nhu thuận thốt lên.
"Tạp Tư La Đặc ta có thể đi được không?" Ba Khắc lên tiếng: "Người sáng lập A Mạn Đạt gia tộc bất tử chiến sĩ, cũng đã trải qua năm ngàn năm kinh biến, với Chúng thần mộ địa chúng ta cũng muốn đi vào."
"Việc này... rất khó!" Tạp Tư La Đặc lắc đầu đáp: "Mỗi lần tiến vào Chúng thần mộ địa đều có danh sách cố định, danh sách của sư phụ ta tổng cộng có hơn mười sư huynh, ngoài ra còn có 12 tiềm tu giả nữa tổng cộng là 22 người."
Lâm Lôi an ủi: "Ba Khắc đừng vội, đợi ta trở về hãy hỏi!"
Tạp Tư La Đặc cười đứng lên: "Lâm Lôi, tin tức đã nói cho ngươi xong, ta trở về đây." Thấy Lâm Lôi muốn lưu lại, hắn liền nói: "Ta trở về phục mệnh của sư phụ."
"Ta cũng không miễn cưỡng, đợi sang năm tại Vũ Thần sơn tái kiến." Lâm Lôi đứng lên tiễn khách.
Đợi đến khi Tạp Tư La Đặc đi khỏi, Lâm Lôi ba người nghị luận về Chúng thần mộ địa.
"Chúng thần mộ địa phải tới, Thần cách này có thể mình không cần nhưng cấp cho Địch Lý Á hay Ôc Đốn cũng tốt!" Lâm Lôi cười nhẹ nói: "Cho dù không lấy được Thần cách cũng còn có vật phẩm khác, hơn nữa ta có cảm giác... Chúng thần mộ địa này ta nhất định phải tới."
Lâm Lôi cảm giác được có nơi nào đó đang gọi mình.
"A, Bối Bối rốt cục cũng trở về!" Đôi măt Lâm Lôi ngời sáng. Bối bối tới Hắc Ám chi sâm để biết về thân thế, rốt cuộc thân thế của Bối Bối là như thế nào?
(Hết chương 2)