Q.12 - Chương 34: Giang đỉnh

Bàn Long

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 09:57:18

Lâm Lôi đột nhiên đi ra ngoài, khiến mọi người trong Long huyết tòa thành không khỏi có chút thảm thắc. "Phụ thân, đại bá bây giờ đi ra ngoài, có phải là đi tìm... hay không?" Tây Ni nhẹ giọng nói. Tây Ni mặc dù chưa nói xong, nhưng mọi người trong đại sảnh đều hiểu được, bọn họ cũng hoài nghi La Áo đế quốc xuất hiện tử thành trên diện rộng. Hung thủ sau lưng hẳn là một vị thần cấp cường giả, Lâm Lôi nếu cùng vị thần cấp cường giả này chống lại, kết quả sẽ là như thế nào? "Tính tình của ca ta rất hiểu." Ốc Đốn cau mày "Hắn mặc dù không muốn xen vào việc của người khác nhưng nếu là trách nhiệm của hắn, hắn nhất định sẽ ra mặt." Đúng. Trách nhiệm của Lâm Lôi! Mọi người trong đại sảnh kể cả Địch Lỵ Á cũng khẽ gật đầu. Hôm nay thần cấp cường giả toàn Ngọc Lan đại lục trừ những người vào Chúng thần mộ địa chỉ còn lại có Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê hai người. Phóng mắt khắp Ngọc Lan đại lục Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người, chính là hai đại thần cấp cường giả đỉnh cao nhất của nhân loại. Đối với Lâm Lôi, Đức Tư Lê mà nói Ngọc Lan đại lục vị diện là nguồn gốc của bọn hắn! Quê quán của bọn họ! Dị vị diện thần cấp cường giả tiến đến quê quán bọn họ tùy ý chém giết loài người. Lúc này làm thần cấp cường giả, Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê cũng phải đứng ra, nếu ngay cả bọn họ hai người đều cũng tự bảo lấy thân thì hôm nay Ngọc Lan đại lục cũng tùy ý cường giả trốn ra từ Qua Ba Đạt vị diện giết chóc sao? "Lúc này cũng chỉ có thể xem Lâm Lôi đại nhân cùng Đức Tư Lê đại nhân." Tây Ni thấp giọng nói Trước mặt thần cấp cường giả chính là thánh vực cường giả cũng phải cúi đầu, cũng chỉ có thần cấp Lâm Lôi, Đức Tư Lê mới có thể ngăn cản. Đức Tư Lê ở tại thôn nhỏ trong núi. Lâm Lôi đột nhiên đến tự nhiên được Đức Tư Lê bọn họ nhiệt liệt hoan nghênh, Lôi Nặc cũng đã lâu không gặp Lâm Lôi nên rất muốn chuyện trò nhưng lúc này Lâm Lôi có chuyện trọng yếu nên những người khác cũng không quấy rầy để cho Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người cẩn thận nói chuyện với nhau. Bên trong động phủ. Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người ngồi đối diện nhau. Hai người bọn họ chính là hai cường giả mạnh nhất của nhân loại tại Ngọc Lan đại lục vị diện hôm nay. " Cái gì!!!" Đức Tư Lê đứng phắt lên, Lâm Lôi vừa mới mở miệng đã khiến Đức Tư Lê kinh hoàng. Sắc mặt Lâm Lôi ngưng trọng, gật đầu:"Đúng, cả La Áo đế quốc rất nhiều thành trì cư dân bị giết sạch sẽ, chuyện về tử thành ngươi hẳn là biết. Tại Ba Lỗ Khắc đế quốc của ta cũng từng phát sinh, nhưng lần này ngắn ngủn một đoạn cuộc sống lượng dân cư chết đi đã đạt tới một triệu!" Đức Tư Lê trong mắt lộ vẻ khiếp sợ:"Một triệu dân cư, nếu muốn giết phải giết trong bao lâu?" Một triệu! Nói đến dễ dàng, một thị trấn nhỏ bình thường mới có khoảng một nghìn người, điều này tương đương giết một nghìn thị trấn nhỏ a. "Lâm Lôi ngươi nói nên làm gì bây giờ?" Đức Tư Lê nhìn về phía Lâm Lôi. Lâm Lôi đứng lên. trong ánh mắt phảng phất có ngọn lửa thiêu đốt. thanh âm đều cũng cao vút lên:" Làm sao bây giờ? Đức Tư Lê, bất kể các đại đế quốc tại Ngọc Lan đại lục lẫn nhau thế nào cũng đều là chiến tranh của Ngọc Lan đại lục chúng ta thôi!" "Ngọc Lan đại lục là quê của chúng ta! Ta tuyệt đối không tha cho bất kỳ dị vị diện thần cấp cường giả nào giết chóc ở chỗ chúng ta, bọn họ coi chúng ta trở thành cái gì rồi? Lò mổ?" Lâm Lôi rất tức giận. "Đức Tư Lê, ngươi chẳng lẽ sẽ im lặng tiếp?" Ánh mắt Đức Tư Lê cũng sáng lên:"Lâm Lôi, ngươi nói gì vậy? Bây giờ Áo Bố Ân mấy người bọn họ đều cũng đi Chúng thần mộ địa, Ngọc Lan đại lục chỉ còn hai thần cấp chúng ta, lúc này ngươi nghĩ rằng ta sẽ lùi bước sao?" " Bây giờ bị giết một triệu, tiếp theo sẽ có bao nhiêu người bị giết. Một triệu, mười triệu? Cả Ngọc Lan đại lục mới có hơn mười triệu dân cư, sợ rằng không đến mười năm, cả Ngọc Lan đại lục đều sẽ không còn một bóng người. Lâm Lôi, cũng không phải sống càng lâu càng tốt, có sự tình phải đứng ra." "Ngọc Lan đại lục là quê của ta, ta tự nhiên sẽ đứng ra." Đức Tư Lê nói rất kiên định. Trên mặt Lâm Lôi cũng lộ ra vẻ tươi cười, Đức Tư Lê cũng cười. Hai đại cường giả giờ phút này đều cũng hiểu được tâm ý lẫn nhau. Chết. Kỳ thật cũng không đáng sợ, đáng sợ là chết khô giống như một gốc cây cỏ dại không một điểm giá trị. Tu luyện nguyên tố pháp tắc, có thể bước vào thần vực. Lâm Lôi, Đức Tư Lê tâm tính bọn họ đã cực kỳ kiên định. Đã nhận định một việc thì cho dù chết, cũng sẽ làm. Nếu một người ngay cả quê quán đều cũng thành lò mổ của đối phương mà không hành động, dù có sống cũng không bằng chết. Ánh tịch duong trải dài xuống khiến những bóng nạn dân kéo thành rất dài, quần áo rách nát, mặt mũi gày gò hốc hác, trong ánh mắt vừa có sợ hãi nhưng còn có khát vọng mãnh liệt vào tương lại, bọn họ đều cố gắng đi về phía bắc. Trời cao. Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người đang sóng vai cực nhanh phi hành đột nhiên dừng lại, bây giờ bọn họ đã tiến vào địa giới của La Áo đế quốc. " Chúng ta hạ xuống hỏi vài nạn dân, có lẽ càng có thể hiểu rõ tình huống." Đức Tư Lê đề xuất ý kiến, từ sau khi bay vào địa giới của La Áo đế quốc trên mặt Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê không hề còn có nụ cười, vẻ mặt bọn họ đều cũng rất ngưng trọng. Lúc này La Áo đế quốc quá hỗn loạn. Chỉ như một cơn gió thoảng qua hai người đã xuất hiện trên một con đường có rất đông dân chạy nạn. Cũng không người nào để ý tới Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê bọn họ. " Bọn họ, rốt cuộc, đã phải chịu bao nhiêu khổ nạn." Đức Tư Lê nhìn đoàn người chạy nạn với ánh mắt sợ hãi, thấp giọng thở dài. Lâm Lôi cũng không khỏi ngậm ngùi. Nhưng đột nhiên ánh mắt Lâm Lôi nhìn thấy một thanh niên cao lớn với ánh mắt kiên định, phía sau lưng còn có một lão bà bà tóc bạc phơ. Lâm Lôi thấy trong mấy trăm người cũng chỉ có tên thanh niên này khí chất thoáng điểm bất phàm, hơn nữa theo phán đoán của Lâm Lôi thanh niên này chính làmột ngũ cấp chiến sĩ. Lâm Lôi liền đi tới, Đức Tư Lê cũng theo sau. Người thanh niên nhìn thấy Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người đi tới lập tức cảnh giác quan sát bọn họ:"Hai vị đại nhân, không biết các ngươi?" Tên thanh niên cao lớn này cũng có chút kiến thức, hắn có thể cảm giác được hai người trước mắt không phải người bình thường. " Người huynh đệ, ta muốn hỏi một chút, rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì khiến các ngươi phải chạy đi?" Thái độ Lâm Lôi ôn nhu vô cùng. Người thanh niên cao lớn nghe hỏi ngược lại có chút kinh nghi:" La Áo đế quốc chúng ta rất nhiều dân thường bị giết, hai vị đại nhân chuyện này bất cứ ai chạy nạn đều biết sao các ngươi còn hỏi ta?" "Ta cũng biết rất nhiều cư dân bị giết hại, hơn nữa số lượng lại rất nhiều, nhưng ta chỉ nghi hoặc, nhiều người bị giết như vậy hẳn là không phải một ngày hai ngày có thể làm được, tại sao đến khi chết nhiều người như vậy các ngươi mới chạy đi?" Lâm Lôi đối với việc này vẫn còn rất nghi hoặc. Một triệu nhân mạng a. Một thánh vực, cho dù một ngày giết hơn mười nghìn cũng phải tốn vài tháng, sự kiện tử thành hẳn là phải truyền bá rất nhanh mới đúng, sao có thể bị giết một triệu người thì mọi người mới chạy nạn? Lúc đầu hắn hỏi Tây Ni, nhưng Tây Ni bọn họ còn chưa kịp xâm nhập điều tra. Tên thanh niên cao lớn nghe hỏi vậy trên mặt không khỏi lộ ra một tia cười khổ:"Hai vị đại nhân, các ngươi nếu hỏi người bình thường sợ rằng sẽ không thể biết sự thật." Nói rồi hắn còn thở dài một hơi, mắt Lâm Lôi, Đức Tư Lê không khỏi sáng ngời. Rất rõ ràng, tên thanh niên cao lớn này có biết một chút bí mật. "Mời nói cho chúng ta biết." Đức Tư Lê cũng mở miệng nói. Tên thanh niên cao lớn đầy vẻ bất đắc dĩ, trong mắt cũng có một tia thống khổ nói:"Chuyện này cũng không phải bí mật gì trọng đại, Ba La quân đoàn chúng ta rất nhiều người đều cũng biết." Ba La quân đoàn? Lâm Lôi, Đức Tư Lê là những người tu luyện bao giờ chú ý đến quân đoàn của một đế quốc? "Đại khái khoảng ba tháng trước, ba la quân đoàn chúng ta tổng cộng ba mươi vạn người thành mười sư đoàn, quân đoàn chúng ta dựa theo đơn vị đại đội chia làm rất nhiều bộ phận đều bị điều phái đến các điểm giao thông trọng yếu ở nam bộ đế quốc chúng ta nhận được lệnh là khu vực ở chúng ta đóng không cho phép bất luận kẻ nào thông qua, phàm là có người muốn đi qua đều nhất luật giết chết." Lâm Lôi, Đức Tư Lê trong lòng thất kinh. Bọn họ cũng hiểu được. Tại sao sau khi một triệu người bị giết mới xảy ra bạo loạn. " Chúng ta ngay từ đầu cũng không hiểu mặc dù cũng từng có người muốn vượt qua nơi chúng ta đồng thời còn nói cái gì tử thành nhưng chúng ta là quân nhân nên chấp hành quân lệnh rất nghiêm. Khi hắn muốn vượt qua, chúng ta liền giết chết hắn." " Lúc đầu giết một, hai người, chúng ta không để ý nhưng về sau, có một lần ... người muốn chạy trốn có cả huynh đệ của đại đội trường chúng ta. Vì nể đại đội trường nên chúng ta không lập tức giết chết, không ngờ, người kia lại nói cho chúng ta biết nam bộ của đế quốc dân cư của rất nhiều thành trì đều bị giết sạch. Quê quán của người đại đội trường chúng ta chỉ còn mình người huynh đệ kia sống sót, lúc đó hắn đang ở trên núi săn thú nên mới tránh thoát một kiếp." Kể lại chuyện này mà thanh âm người thanh niên còn đang phát run. "Đến ngày đó, chúng ta đã phong tỏa suốt hơn hai tháng." người thanh niên cao lớn khổ sở nói " Lúc ấy người của cả đại đội chúng ta đều choáng váng, đại đội trường lập tức phái người đi vào trong thành trì điều tra, kết quả cũng ... như các ngươi đã biết đấy." Người thanh niên cao lớn lắc đầu nói:" Chúng ta đang chuẩn bị thông tri các đại đội khác nhưng sau đó chúng ta mới biết đã có đại đội khác phát hiện ra bí mật này rồi." Lâm Lôi, Đức Tư Lê trong lòng chợt trầm xuống. Thánh vực giết dân thường, trong phạm vi tinh thần lực bao trùm bình thường sẽ không ai có thể may mắn chạy thoát, bình thường là ... tỷ như vào đêm khuya lúc không còn ai ra ngoài mới động thủ. Cho nên, người tránh được một kiếp này phi thường ít. Hơn nữa trốn chết ra tới đường đi các nơi khác đều bị một quân đoàn bao vây. Người sống sót có lẽ chỉ nhiều nhất là hai ba người, nhưng những người đó phần lớn lại bị trực tiếp giết chết. Dù sao phục tùng quân lệnh là đầu tiên. " Sau khi biết chuyện này, tất cả huynh đệ quân đoàn chúng ta đều biết phụ thân, huynh đệ, thê tử con cái chúng ta đều chết hết. Người ở quê quán cũng chết sạch, mẹ kiếp, vậy huynh đệ chúng ta còn làm quân nhân làm gì?" Người tên thanh niên cao lớn cũng đang rất tức giận " So với các huynh đệ thì vận khí của ta có chút tốt hơn, quê ta không ở nam bộ nên thân nhân của ta mới tránh được kiếp nạn này." Người thanh niên cao lớn quay đầu lại nhìn lão thái bà trên lưng, trên mặt cũng lộ ra một tia quan tâm. "Ta cám ơn." Lâm Lôi chân thành nói. Lúc này, trong lòng Lâm Lôi, Đức Tư Lê đều cũng phát lạnh. Bọn họ đều đang mường tượng lại quá trình mọi chuyện phát sinh. Rất nhiều thành trì bị hủy diệt sợ rằng còn có thánh vực cường giả phi hành trên trời giết hết một vài người chạy trốn. Chính thức có thể chạy trốn tới chỗ quân độ đồn trú quá hy hữu nhưng loại chuyện này cho dù như thế cũng không thể vĩnh viễn giấu diếm được. "Nghe lời gã này dường như chuyện tựa hồ đã tiến hành từ hai tháng trước rồi." Trong lòng Lâm Lôi bắt đầu phán đoán. Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê hai người nhìn nhau rồi lặng yên đi tới bên đường, lập tức hai thân hình chợt biến mất cực nhanh bay về hướng nam. Từ đáy lòng Lâm Lôi cùng Đức Tư Lê đều đã có mục tiêu. " Bây giờ đi tìm thánh vực cường giả ở trong La Áo đế quốc." Lâm Lôi xác định chuyện này thánh vực cường giả tại La Áo đế quốc dám chắc sẽ biết. Thậm chí còn ... Chuyện này hẳn do chính thánh vực làm. Dù sao để một thần cấp cường giả tới thành trì chém giết Lâm Lôi phỏng chừng thần cấp cường giả sẽ không làm, thần cấp cường giả, hẳn chỉ là ra lệnh cho vài thánh vực cường giả đi làm việc này. Việc bây giờ phải làm chính là từ thánh vực cường giả kia tra ra một chút tin tức của thần cấp cường giả kia. Biết người biết ta mới có thể trăm chiến trăm thắng.