Thực lực của Thâm uyên đao ma mọi người đều rất rõ ràng, một hai tên thì không có gì đáng sợ, nhưng nếu là tất cả thì e rằng bọn người Lâm Lôi mà đối chiến sợ rằng cũng chết hơn một nửa.
Mà số lượng chúng lúc này vô cùng lớn, cũng đã hơn mấy vạn.
Không còn sự lựa chọn. Chạy!
Dựa theo kế hoạch thứ 2 từ địa để đi tới, thanh âm của Lâm Lôi vang lên trong óc mọi người.
"Xuy!" Hạt vĩ tiêm đoan của Hắc giáp cự hạt đã xoay tròn, dễ dàng xuyên qua kim chúc, rất nhanh tạo thành một cái thông đạo, Đức Tư Lê, La Toa Lỵ từng người một đi vào, Đức Tư Lê, Lâm Lôi, tam đầu Lục mục kim nghê, Bối Bối, Áo Lợi Duy Á ở đoạn hậu.
Mỗi Thâm uyên đao ma như những con côn trùng màu vàng lao đến như tia chớp.
"Sát!" Lâm Lôi một tay cầm Hắc Ngọc trọng kiếm, một tay cầm Tử Huyết nhuyễn kiếm.
Lúc này vô số Thâm uyên đao ma ập tới, bất luận là Đức Tư Lê, tam đầu Lục mục kim nghê cũng đều đã bắt đầu cảm nhận được sự đáng sợ đang tiếng đến. Áo Lợi Duy Á là người đầu tiên bị công kích phải lui về phía sau.
Áo Lợi Duy Á cầm trong tay Huyền Băng trường kiếm, hắc sắc quang mang cùng bạch sắc quang mang đồng thời xuất hiện, Huyền Băng trường kiếm trong tay cùng với một chiến đao của Thâm uyên đao ma chém tới. Ánh mắt Áo Lợi Duy Á sắc lạnh, thân hình chấn động, Huyền Băng trường kiếm cũng huyền diệu phách tới.
"Xuy!" Hắc bạch quang mang lưu chuyển, Huyền Băng trường kiếm đã cắt đứt đầu một Thâm uyên đao ma, nhưng ngay sau đó có 3 tên bổ tới khiến sắc mặt Áo Lợi Duy Á biến đổi, lui nhanh về phía sau. Nhưng tốc độ của kẻ địch không kém gì Pháp Ân, Bối Bôi nên Huyền Băng trường kiếm chỉ có thể đỡ được một đao.
"Phập!" Liên tục 2 đao bổ trúng đấu khí, đấu khí bên ngoài của Áo Lợi Duy Á nhanh chóng bị phá vỡ, toàn thân đau đớn hắn bèn nương theo lực của chiến đao vào sâu trong thông đạo mà hắc sắc cự hạt đào. Dù như vậy nhưng phần eo của hắn vẫn bị cắt đứt hơn một nửa, nếu chậm một chút có lẽ cả người đã bị cắt thành 2 đoạn.
"Ầm!" Ngay sau đó đại lượng Thâm uyên đao ma đánh sâu vào huyệt động, Pháp Ân bị bốn tên công kích, thân thể bị vỡ vụn thành 3 phần nhưng đầu đã nhanh chóng lui về huyệt động, đồng thời thân thể Pháp Ân nhanh chóng khôi phục.
"Lâm Lôi cẩn thận, mau lùi lại " Pháp Ân trong lúc rời đi truyền âm linh hồn.
Lâm Lôi cảm nhận được sự đáng sợ của Thâm uyên đao ma, chỉ là hắn một mình đối diện một hơi giết chết 4 tên, 'Mạch Động Phòng Ngự' và 'Đại Địa Thủ Hộ Thánh Khải' đã bị vô số loạn đao trảm kích, long lân vỡ vụ, tiên huyết tiên xuất.
Tánh mạng nguyên châu trong cơ thể nhanh chóng phục hồi, long lân vỡ vụn đã được chữa trị, Mạch động phòng ngự lại một lần nữa được hình thành.
"U ~" Bối bối hóa thành 8 thân ảnh điên cuồng công kích, dưới lợi trảo của nó đã có hơn 10 tên ngã xuống, chỉ là bọn chúng cũng thông minh, hơn chục tên đồng thời công kích 8 phân thân, mỗi phân thân cũng lọt vào công kích của 3, 4 Thâm uyên đao ma. Bối Bối bị đẩy lui về phía sau, trên lớp bì mao cũng đã xuất hiện vết máu
"Bùm," một đám Thâm uyên đao ma lại lao tới Bối Bối.
"Bối Bối! Lui mau." Lâm Lôi quát to.
Bối Bối cũng không trì hoãn lập tức chui vào trong thông đạo, trên thân người vô số tiên huyết bao phủ lấy bì mao, chứng kiến như vậy Lâm Lôi không khỏi cảm thấy tê rần, vì đù sao Bối Bối cũng không có Táng mạnh nguyên châu.
Tam đầu Lục mục kim nghê ngoài thân có hắc sắc chiến giáp nên thời gian chịu đựng lâu hơn Bối Bối.
"Lâm Lôi! không được, mau lui lại đi "
Tam đầu Lục mục kim nghê cũng đã bị đại lượng Thâm uyên đao ma đánh bật vào trong huyệt động, trên thân thể cũng đầy máu tươi, từng người từng người một chui vào trong đó, phạm vi phòng ngự cũng tự nhiên thu nhỏ lại. Lục mục kim nghê rời đi, Lâm Lôi lập tực cũng theo sau.
"Giết chết hắn!" Vô số Thâm uyên đao ma rít gào, trường đao sắc bén bổ tới Lâm Lôi.
"Bất hảo!" Hơn mười tên từ khắp các phương hướng bổ tới trên dưới Lâm Lôi, trước mặt Lâm Lôi cũng có hơn 10 tên lao tới, mỗi tên đều nhanh như thiểm điện, quá nhanh.Tử Huyết nhuyễn kiếm cùng Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay hắn đã kịp giết 2 tên trong số đó.
"Bùm!" Mạch động phòng ngự của Đại địa mạch động đạt tới cảnh giới 64 trọng.
"Bất hảo!" Hơn mười thanh đao đã khảm lên người Lâm Lôi đẩy hắn về phía sau, long lân lại vỡ vụn, tiên huyết chảy đầy, Tánh mạng nguyên châu lại tỏa quang mang xanh biếc không ngừng khôi phục.
"Không thể trụ được, chắc là bọn họ cũng đã chạy được một lúc lâu rồi."
Lâm Lôi cũng đã quay ngược lại thông đạo. "Hống!" Vô số tên rít gào, liền chui vào thông đạo, mà bên ngoài vô số tên bao quanh cũng lập tức lao theo.
Truy đuổi! Lâm Lôi thoáng nhìn, trong mắt bọn chúng hiện lên máu huyết điên cuồng.
"Oanh oanh long long," Địa hệ nguyên tố điên cuồng tập hợp, đại lượng cự thạch xuất hiện sau lưng Lâm Lôi, trong nháy mắt đã bịn kín thông đạo, Lâm Lôi cực nhanh phi hành, phía sau đại lượng nham thạch không ngừng xuất ra, Địa hệ thuấn phát bát cấp ma pháp – Toái thạch chi vũ.
Mặc dù trong lòng đất tốc độ của Hắc giáp cự hạt là nhanh nhất, nhưng chung quanh toàn kim chúc, tốc độ của nó cũng không thể nhanh bằng phi hành được, lúc này chỉ có thể cố gắng.
"Hưu!" Đại lượng Thâm uyên đao ma ở phía sau cực nhanh phi tới, Lâm Lôi tạo cự thạch để phong bế thông đạo, nhưng mà Thâm uyên đao ma này trực tiếp phách tới, ngạch đầu lợi đao nhanh chóng phá tan cự thạch, rồi nhanh chóng đuổi theo. Mặc dù chúng có thể phá vỡ cự thạch nhưng tốc độ vẫn bị ảnh hưởng...
Lâm Lôi lúc này cũng đã đuổi kịp đám người kia, dù sao tốc độ phi hành của hắn cũng nhanh hơn tốc độ mở đường của Hắc giáp cự hạt, cùng với Đức Tư Lê, Pháp Ân sóng vai phi hành.
"Bây giờ làm thế nào?" Lâm Lôi lập tức hỏi.
"Với tốc độ chúng ta nhanh hơn chúng, chúng ta sẽ làm chúng mất dấu rồi từ đó thu thập Thần cách." Đây là quyết định của Đức Tư Lê và những người khác, dù sao đã đến mức này bọn họ cũng không muốn từ bỏ. Lúc trước tới gần thần thi thể,bọn họ đã dùng linh hồn điều tra, đầu lâu đã bị bổ ra, Thần cách không có ở đó, nên thi thể là công cụ để dẫn dụ bọn họ...
Khi bọn Lâm Lôi đang đi ở trong lòng đất, thì trên không cũng có vô số kẻ địch phi hành, cầm đầu là 3 tên hồng huyết sắc Thâm uyên đao ma.
"Cứ mười dặm lại mười người đi xuống, xuất phát đi." Ba tên cùng hô to.
Cực nhanh phi hành, cứ mười tên thành một tiểu đội, lập tức lao xuống lòng đất, dễ dàng giải khai kim chúc, cứ 10 tên thành một tiểu đội, bọn chúng ở trên không phi hành tốc độ nhanh hơn nhiều so với bọn Lâm Lôi
"Muốn thoát từ lòng đất?" Tên hồng huyết sắc Thâm uyên đao ma nhỏ gầy cười lanh.
"Chúng ta hơn vạn người, ngàn dặm khu vực đã bày thiên la địa võng, bọn chúng có thể sao? "
Tên thứ 3 cũng cười ha ha. "Thông đạo để trở về tầng thứ 10 ta cũng đã bố trí một vạn người, bọn chúng bất kể là chạy tới nơi nào cũng là chỉ còn có chết."...
Nếu bọn Lâm lôi biết kẻ địch có hơn trăm vạn chỉ sợ là lập tức từ bỏ, có điều bọn họ không biết, sau Lâm Lôi là 3 Lục mục kim nghê, Bối Bối, Pháp Ân, Áo Lợi Duy Á. Bọn họ đã giao thủ với hơn 100 tên Thâm uyên đao ma, đại lượng bọn chúng chưa có công kích nhưng bọn họ đã rất chật vật rồi...
Mười một người trong lòng đất phi hành, hạt tiêm vĩ đoan của Hắc giáp cự hạt cực nhanh xoay tròn dễ dàng mở đường tốc độ so với Thâm uyên đao ma bổ cự thạch ra để tiến vào còn nhanh hơn.
"Xem ra chúng ta không chạm trán chúng!" Pháp Ân có vẻ yên lòng.
"Không ổn." Lâm Lôi ngẩng đầu lên, không chỉ Lâm Lôi mà đám người Pháp Ân, Đức Tư Lê cũng ngẩng đầu lên.
Chỉ trong chốc lát...
"Oanh long long," kim chúc lập tức rơi xuống, mười tên Thâm uyên đao ma vọt tới, bọn chúng phát hiện thấy đám người Lâm Lôi lập tức hưng phấn kêu lên "Hống!"
Tiếng hô cũng làm cho kim chúc thổ địa chấn động, nhanh chóng truyền đi khắp phía, âm thanh truyền đi trong kim chúc cơ hồ còn nhanh hơn cả trong không khí.
Trên mặt đất có vô số tên đang tìm kiếm. "Chỗ này." Phần lớn bọn chúng đều đã phát hiện nơi âm thanh phát ra, bọn chúng còn phi tới trước vị trí của Lâm Lôi để chặn đứng.
"Ầm!" Hắc Ngọc trọng kiếm đã bổ vào thân thể một tên, thân thể hắn nhanh chóng bị chấn nát thành phấn, nhưng eo Lâm Lôi cũng bị tê rần, đã trúng một đao, một đao này khiến long lân vỡ nát, nhưng nhanh chóng được Táng mạng nguyên châu khôi phục. Lâm Lôi rít gào lao tới đánh lui bọn chúng.
Giờ phút này bọn họ đang lọt vào vòng vây của kẻ địch, bọn chúng không ngừng tới. Lâm Lôi mỗi người một mặt nhưng hết sức vất vả.
"Bùm!" Pháp Ân cùng Áo Lợi Duy Á bị đánh bay về phía tảng đá.
"Quay lại tầng thứ 10!" Đức Tư Lê thống khổ gào lên.
Pháp Ân, La Toa Lỵ, Đột Lệ Lôi ngẩn người ra, hơn 5000 năm theo đuổi giờ phút này lại từ bỏ? Nhưng Thâm uyên đao ma đến càng nhiều, bọn họ không thể ngạnh kháng được nữa. Dù sao càng chiến đấu cũng sẽ càng dẫn dụ nhiều Thâm uyên đao ma lại đậy. Trọng yếu là Lâm Lôi, Pháp Ân, hai người có thể hồi phục rất nhanh còn những người khác chỉ có thể để Đức Tư Lê chữa trị, mà trong khi chiến đấu thì việc chữa trị tốc độ sẽ rất chậm so với bình thường.
Pháp Ân hung hăng trở tay giết chết một tên. "Trở về!"
"Trở về!" Đột Lệ Lôi cũng khẽ nói.
Mặc dù trong lòng không muốn, nhưng chính là càng nhiều Thâm uyên đao ma bọn họ kháng không được, nếu không phải Lâm Lôi chống đỡ một phần ba chỉ sợ bọn họ đã sớm xong đời. Lúc này bọn họ như con thuyền nhỏ chống chọi lại những cơn sóng dữ của biển khơi lúc nào cũng có thể bị lật đổ.
Không có sự lựa chọn nào khác! "Quay lại tầng thứ 10."
Hắc giáp cự hạt nhanh chóng thay đổi phương hướng.
"Nhanh, không thể dây dưa, càng dây dưa bọn chúng kéo đến càng nhiều, khó thể chống đỡ tiếp được." Lâm Lôi chỉ thấy trong mắt có vô số ánh đao hướng tới, Hắc Ngọc trọng kiếm bổ tới, Tử Huyết nhuyễn kiếm đâm ra, chỉ là thân thể hắn nhanh chóng bị chấn bay ra sau, thân thể lại huyết nhiễm toàn thân, thậm chí còn lộ ra cả đầu khớp xương. Lục quang vờn quanh, thân thể lại được chữa trị.
"Các ngươi trốn không thoát đâu." Một thanh âm lạnh lùng vang lên, một tên huyết hồng sắc Thâm uyên đao ma lao xuống lòng đất.
"Bất hảo!" Thấy vậy Lâm Lôi chỉ biết là không ổn.
"Kẻ đầu tiên chết là ngươi." Hai tay cầm lấy huyết sắc trường đao hướng về phía Lâm Lôi, những tên Thâm uyên đao ma khác cung kính né tránh điên cuồng tấn công những người khác.