Q.17 - Chương 45: Kịch chiến

Bàn Long

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 09:59:51

Bên trong quang tráo mầu vàng đất mê mông, Lâm Lôi toàn thân bao phủ trong quang vựng màu xanh lọt vào một kích liên thủ của bảy đại trưởng lão. Bảy đại trưởng lão đều dùng công kích mạnh nhất của mình, hoặc là vật chất công kích xé rách không gian, hoặc là linh hồn công kích vô hình. Bởi vì mất mất một thuấn gian đẩy 'Địch Lỵ Á' ra khỏi khu vực nguy hiểm, Lâm Lôi căn bản không kịp né tránh. "Oanh long long ~" Bảy đạo công kích cực kỳ đáng sợ toàn bộ đều đánh trúng Lâm Lôi. Trong đó ba đạo còn ẩn chứa công kích của chủ thần lực. Không gian chung quanh thân thể Lâm Lôi bạo nứt, long lân rách toác, máu tươi tán loạn. Tàn thể của Lâm Lôi giống như thiên thạch từ trên cao cực nhanh đập mạnh xuống dưới, vùi đập vào lòng đất. "Bồng!" Mặt đất chấn động, lộ ra một lỗ thủng rông chừng hai ba thước sâu không thấy đáy. Quang mang đỏ rực chói mắt xẹt qua bầu trời. "A!" Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, đồng thời với lúc Lâm Lôi rơi xuống xuống đất, 'Ni Tư' trưởng lão toàn thân tràn ngập chủ thần lực năng lượng cũng từ trên cao rơi xuống. Đầu hắn cũng đã là biến mất không thấy đâu. Gần như trong nháy mắt! Lâm Lôi sinh tử chưa rõ. Tám đại trưởng lão một phương tổn thất Ni Tư trưởng lão có chủ thần lực. "Ngươi ..." Tám đại trưởng lão sĩ khí như hồng bị Phổ Tư La đột nhiên tập kích làm cho giật mình. Bảy người còn lại hoảng sợ nhìn tráng hán tóc đỏ toàn thân tràn ngập khí tức hỏa hệ chủ thần lực. Trong tay tráng hán này cầm một thanh trùy dài. Một kích liền đánh chết Ni Tư trưởng lão sử dụng chủ thần lực! "Lâm Lôi!" Phổ Tư La vội thần thức truyền âm hướng dưới đất truyền gọi. "Lâm Lôi!" Địch Lỵ Á sắc mặt nháy mắt trắng bệch, đồng thời vội dùng thần thức truyền âm hét lớn, "Đặc Duy Lạp trưởng lão, mau, mau đi giúp Lâm Lôi bọn họ. Mau!" "Được. Bất quá nàng cẩn thận tránh ra xa một chút, ngàn vạn lần đừng để sóng xung kích chạm vào." Đặc Duy Lạp vội thần thức truyền âm dặn dò. Cho dù thân kinh trăm trận, nhưng trước một màn chiến đấu cực tốc, thảm liệt vừa rồi Đặc Duy Lạp cũng cảm thấy khẩn trương. Lão thiên! Phổ Tư La thân là chủ thần sứ giả, sử dụng một giọt chủ thần lực là chuyện bình thường, không nghĩ tới đối phương cũng có ba người sử dụng chủ thần lực. "Xem ra tránh né nhiều năm như vậy, cũng đến lúc phải để bát đại gia tộc nhận biết một chút thực lực của Đặc Duy Lạp ta." Đặc Duy Lạp trong lòng thầm nghĩ, lập tức không chút do dự sử dụng giọt thủy hệ chủ thần lực duy nhất của hắn. Thủy hệ chủ thần lực cuồng bạo tràn ngập, nhất thời làm bảy vị trưởng lão đằng xa không khỏi nhìn tới, sắc mặt đại biến. "Tra Bố trưởng lão, người đằng xa nọ chắc là trưởng lão của Thanh Long nhất tộc, còn người trước mặt này, phỏng chừng là kẻ năm trăm năm trước đã ra tay cứu Lâm Lôi - chủ thần sứ giả Phổ Tư La." Thản Phổ toàn thân tràn ngập khí tức chủ thần lực, vội truyền âm nói: "Địch nhân vượt quá tính toán của chúng ta, bây giờ nên làm sao?" Bảy vị trưởng lão may mắn còn sống đều cảm thấy không ổn! Tra Bố trưởng lão nét mặt khó coi. Thực lực của Phổ Tư La hắn đã nghe nói qua, nếu Phổ Tư La không có chủ thần khí, hắn thật ra không sợ, chính là đối phương chẳng những có chủ thần khí, còn dùng chủ thần lực ... Hắn phải thừa nhận hắn kém một bậc so với Phổ Tư La. Trong mắt Tra Bố trưởng lão xẹt qua một tia quả quyết, nháy mắt liền hạ lệnh: "Tộc trưởng đã mệnh lệnh ... lần chiến đấu này chúng ta cần phải giết chết Lâm Lôi, cho dù chúng ta tám người đều chết hết, cũng phải giết Lâm Lôi. Phổ Tư La này giao cho ta, ta sẽ dây dưa nương trụ hắn ... An Ny Tây, ngươi cho dù liều mạng cũng phải cầm trụ vị Thanh Long nhất tộc trưởng lão kia. Năm vị trưởng lão ... Thản Phổ, Bái Thác năm người các ngươi cho dù chết cũng phải giết chết Lâm Lôi!" "Rõ!" Sáu gã trưởng lão còn lại trong lòng lập tức kiên định trở lại. Nói thì thong thả, kì thực bảy vị trưởng lão thần thức truyền âm trao đổi chỉ là trong nháy mắt công phu. Nháy mắt công phu này cũng chỉ đủ để Đặc Duy Lạp xông tới mà thôi ... Vào lúc Đặc Duy Lạp xông tới, Phổ Tư La nở nụ cười! "Ha ha ... các ngươi thật to gan, từng người một chịu chết đi." Phổ Tư La cười lên điên cuồng rồi xông tới. "Nhớ kỹ, không tiếc hết thảy mọi thứ, phải giết chết Lâm Lôi!" 'Tra Bố trưởng Lão' tinh minh vẫn kịp dùng thần thức truyền âm quát, đồng thời hướng tới đón đánh Phổ Tư La. Mặt khác An Ny Tây trưởng lão cũng xông tới nghênh đón Đặc Duy Lạp. "Hưu ~" "Hưu ~"... Lấy Tra Bố trưởng lão làm trung tâm, ngàn vạn cành liễu mầu xanh tràn ngập bao trùm hướng tới Phổ Tư La, hơn nữa ngàn vạn cành liễu mầu xanh này còn tỏa ra sương mù màu xanh biếc vây bọc lấy Phổ Tư La. Tuyệt chiêu mạnh nhất để vây địch của Tra Bố trưởng lão. Vũ khúc Sinh mệnh! Không cần giết chết đối phương, chỉ cần vây khốn đối phương! "Oanh!"Oanh!"Oanh!"Oanh!"... Thản Phổ trưởng lão cầm đầu bốn vị trưởng lão còn lại, trực tiếp trùng nhập vào trong mặt đất. Mặt đất cứng rắn trước mặt các trưởng lão thất tinh ác ma tựa như đậu hủ, vừa bị chạm vào lập tức bị phá vỡ thành từng hố lớn. "Sao lại thế này, rốt cuộc có chuyện gì?" Phần lớn người trong thanh long nhất tộc huyền phù ở đằng xa tự hỏi nhau, đột nhiên lọt vào tập kích, ai cũng có chút không rõ ràng. "Khẳng định là người của bát đại gia tộc." Mọi người trong Thanh Long tộc cũng chỉ có thể suy luận như thế. Bọn họ đều lo lắng nhìn hai trận chiến trên bầu trời. Dưới lòng đất lúc này cũng đang phát sinh chiến đấu kịch liệt. Địch Lỵ Á ôm ấp tiểu Uy Địch, cùng Bối Bối sóng vai huyền phù trên không, lo lắng nhìn xuống mặt đất. "Địch Lỵ Á, tẩu cứ yên tâm, Lão Đại không việc gì." Bối Bối vội thần thức truyền âm nói, "ta cảm ứng được lão đại hẵn còn sống." Bối Bối mặc dù nói như thế, chính là ánh mắt hắn vẫn để lộ ra một tia lo lắng. Bởi vì - Long lân vỡ vụn cùng một cách tay gẫy rời chính nằm ở mặt đất xa xa, đó là do Lâm Lôi vừa rồi lọt vào tập kích bất ngờ bị trọng thương mà lưu lại. Cho dù sử dụng chủ thần lực, cho dù thân thể phòng ngự mạnh mẽ, chính là đối mặt với tập kích liên thủ của bảy vị trưởng lão, có thể bảo trụ mạng nhỏ đã không tồi. "Lâm Lôi, chàng nhất định phải không việc gì." Địch Lỵ Á thân thể đều khe khẽ run lên. Mà thời điểm này, đằng xa có một kim chúc sinh mệnh vừa ngừng lại. Không ít người từ kim chúc sinh mệnh bay ra, rồi đều giương mắt quan sát hai trận chiến giữa Phổ Tư La, Tra Bố trưởng lão và Đặc Duy Lạp, An Ny Tây trưởng lão. "Là chiến đấu của thất tinh ác ma. Bọn họ còn sử dụng chủ thần lực!" Tiếng hô kinh hoàng liên tiếp vang lên. "Nhanh, mau ghi lại...loại cấp độ chiến đấu này không thể bỏ qua." Không ít cường giả tu luyện 'Thủy Nguyên Tố Pháp Tắc' vội sử dụng 'Phù Ảnh Thuật', từ xa ghi chép lại trận siêu cấp đại chiến hiếm thấy này. Không chỉ có bọn họ, cả trong Thanh Long nhất tộc cũng có không ít người bắt đầu ghi lại trận đại chiến này. Mà vào lúc này... "Oanh long long ~" Dưới mặt đất phảng phất như có một con cự long đang bốc lên, mặt đất giống như mặt biển nổi sóng lớn quay cuồng, năng lượng cuồng bạo tùy ý bắn ra. "Dưới đất cũng có chiến đấu!" Mọi người đang xem cuộc chiến đều cúi đầu nhìn xuống. "Lâm Lôi!" Địch Lỵ Á cực kỳ lo lắng. Sâu ở dưới đất, Lâm Lôi chính đang cực nhanh lướt đi, long lân trên ngực dĩ nhiên đã bị xé rách, cánh tay phải bị đứt đoạn. 'Thủy Hệ Chủ Thần lực' đang gian nan tu phục lại thân hình của Lâm Lôi. Bởi vì thân thể càng cường hãn, tu phục càng chậm! "Ba kẻ sử dụng chủ thần lực quá mạnh!" Cho tới bây giờ, Lâm Lôi vẫn cảm còn thấy đầu óc choáng váng. Vào thời khắc nguy hiểm nhất, hắn đã kịp sử dụng long hóa, đồng thời còn sử dụng phòng ngự chủ thần lực. Trong bảy người kia, hai kẻ là vật chất công kích, tất cả năm kẻ khác đều là linh hồn công kích! Vật chất công kích là của Thản Phổ, Ni Tư hai trưởng lão sử dụng chủ thần lực. Hai người hợp lực chẳng những trực tiếp công phá khải giáp phòng ngự do chủ thần lực hình thành của Lâm Lôi, mà còn trực tiếp xé rách long lân của Lâm Lôi... Nếu phòng ngự của Lâm Lôi yếu hơn một chút, phỏng chừng đã xong đời. "May mắn đám người nọ không truy theo đuổi giết ta." Lâm Lôi còn nhớ rõ ràng người mặc áo bào tro bộ dáng tinh minh kia. Kẻ đó cũng sử dụng chủ thần lực. Chỉ một đạo 'Linh Hồn Công Kích' của hắn đã dễ dàng tìm đến chỗ nhược điểm chủ thần khí của mình, may mắn mình liều mạng sử dụng chủ thần lực cùng với thanh quang thiên phú ngăn cản, mới miễn cưỡng ngăn trở. "Nếu kẻ áo bào tro tinh minh kia lại cùng bốn kẻ đằng sau cấp thêm cho ta một đòn linh hồn công kích nữa, ta không thể chống được nữa." Lâm Lôi thực sự chấn kinh. "Oanh long long~" Một hắc sắc cự trảo đột ngột xuất hiện, dễ dàng phá tan đất đá vây bọc xung quanh, chụp vào Lâm Lôi. "Hát!" Lâm Lôi phản thân quyền trái phát ra, tựa như một chiếc cối xay chậm rãi quay quay, không gian đều dừng trệ, trực tiếp đập vào hắc sắc cự trảo kia. "Bồng!" nơi không gian giao kích cũng đều xuất hiện liệt phùng. "Lâm Lôi, ngươi trốn không thoát đâu!" một tiếng gầm vang lên trong đầu Lâm Lôi. Lâm Lôi quay đầu lại liếc mắt một cái. Chỉ thấy lòng đất chấn động, năm đạo nhân ảnh trong nháy mắt xông tới. Lâm Lôi sắc mặt không khỏi biến đổi: "Quả là nhanh!" Bởi vì Lâm Lôi vừa xuất thủ nên bị chậm lại, năm trưởng lão đằng sau đã lập tức đuổi kịp, cầm đầu là vị 'Thản Phổ' trưởng lão râu ria kia. Giờ phút này toàn thân Thản Phổ trưởng lão bao phủ trong hắc quang, khí tức hủy diệt tràn ngập. Vật chất công kích mạnh, phối hợp với 'Hủy Diệt Chủ Thần lực', không chút nào kém so với Lâm Lôi! "Hủy diệt chủ thần lực và tử vong chủ thần lực thật đúng là phiền toái." Lâm Lôi cảm nhận được cảm giác đau đớn ở chỗ cụt tay. Hợp kích của hai kẻ đó hẵn còn lưu lại chủ thần lực đang ăn mòn thân thể của mình. Điều này càng làm cho thân thể tu phục chậm lại. "Nếu chỉ có kẻ râu ria kia, ta còn có thể đánh, nhưng còn bốn gã gia hỏa khác." Lâm Lôi đau đầu suy tính. Năm người đối phương một mực cạnh nhau, căn bản không để cho tự kỷ cơ hội đánh với từng người. "Sưu!" Lâm Lôi đột nhiên phóng lên cao. "Oanh!" Năm trưởng lão Thản Phổ cũng theo đó đuổi lao lên. Vô số người trong Thanh Long nhất tộc, cùng với người trong kim chúc sinh mệnh kia đang xem trận đại chiến trên không, vào thời khắc khẩn trương bỗng nghe thấy "Bồng!" một tiếng, mặt đất vỡ nát, Lâm Lôi cùng năm thân ảnh trưởng lão một trước một sau liên tiếp lao lên. "Năm người đối phó một người sao?" Không ít người đều kinh hoàng kêu lên. "Nhanh, nhanh ghi chép lại." những người đó vội vã sử dụng 'Phù Ảnh Thuật'. Mà vào sát na Địch Lỵ Á nhìn thấy Lâm Lôi, nước mắt theo đó cũng ộc ra tới tấp rơi xuống đất: "Lâm Lôi!" Bởi vì nàng nhìn thấy chỗ cụt tay của Lâm Lôi, máu tươi hẵn còn đang chảy, chỗ ngực còn có một vết thương lớn kinh nhân, sương trắng lộ cả ra ngoài. Trên miệng vết thương còn có hắc sắc vụ khí. Lâm Lôi muốn tu phục lại, tốc độ càng chậm đi. "Các ngươi như thế nào vẫn chưa đuổi kịp Lâm Lôi? Còn chưa giết chết hắn?" Tra Bố trưởng lão đang giao chiến với Phổ Tư La thấy Lâm Lôi và năm tên trưởng lão bay lên, không khỏi tức giận, vội thần thức truyền âm quát. "Tra Bố trưởng lão, trọng lực không gian của Lâm Lôi dẫn lực quá lớn, ta phải trợ giúp bốn vị trưởng lão kia chống cự lại dẫn lực, nếu không từng người một sẽ bị Lâm Lôi kích đánh!" Thản Phổ trưởng lão vội thần thức truyền âm trả lời: Lời hắn vừa dứt. "Bồng!" An Ny Tây trưởng lão từ giữa không trung rơi xuống, hắn đã chết! Đặc Duy Lạp trưởng lão quát lớn: "Lâm Lôi, ta đến trợ giúp ngươi!" nói rồi trực tiếp xông tới. "Đến thật tốt." Lâm Lôi không khỏi mừng rỡ. Chính mình mặc dù có 'Trọng Lực Không Gian'. Chính là trọng lực không gian dù sao thuộc về tuyệt chiêu của đại địa, dùng 'Thủy Hệ Chủ Thần lực' để thi triển, uy lực chấn phúc mặc dù có, nhưng cũng không quá lớn. Mình một người đấu với đối phương năm người, đích xác phải gắng hết sức. "Ha ha. Chủ thần lực của ngươi rất nhanh sẽ tiêu hao hết, xem ngươi còn kiềm chế ta thế nào!" Thanh âm tiếng cười đắc ý của Phổ Tư La vang vọng. 'Vũ Khúc Sinh Mệnh' dù sao cũng là một tuyệt chiêu vây khốn người. Hàng vạn hàng nghìn cành liễu đều dùng đến chủ thần lực rất nhiều. Tốc độ tiêu hao chủ thần lực cũng cực kỳ kinh nhân. "Thản Phổ, nhất định phải giết chết Lâm Lôi!" Một tiếng gầm thê lương vang vọng. Vị trưởng lão 'Tra Bố' tinh minh kia gầm lên giận dữ, toàn thân tràn ngập vô số quang điểm lục sắc lóe sáng. Lúc này vô số quang điểm lục sắc với tốc độ kinh nhân đã bắn tóe ra bốn phương tám hướng. "Phốc!" Phổ Tư La rốt cục cũng gian nan dùng thanh trùy dài đem Tra Bố trưởng lão thực lực mạnh nhất của đối phương đánh chết! Chính là vô số quang điểm lục sắc kia cực nhanh đã bắn ra bốn phía. Rất nhiều người né không kịp, bị quang điểm lục sắc bắn vào trong cơ thể. Từng người, từng người từ trên không rơi xuống. "Địch Lỵ Á. Cẩn thận." Bối Bối vội đẩy Địch Lỵ Á ra. Vài quang điểm lục sắc trực tiếp dung nhập vào người Bối Bối. "Uy Địch." Địch Lỵ Á lại không quản đến bản thân, cố dùng cơ thể của mình che chắn bảo vệ cho Uy Địch. Hai khối quang điểm lục sắc trực tiếp dung nhập vào cơ thể Địch Lỵ Á. Lúc này... "Bồng!" Lâm Lôi vừa chống lại một kích điên cuồng của Thản Phổ trưởng lão, thân thể không khỏi bắn ra đằng sau, mà vào lúc đó, khóe mắt Lâm Lôi bỗng chú ý tới một cảnh... Vô thanh vô tức ... Tóc dài phấp phới, Địch Lỵ Á toàn thân bao bọc ôm chặt lấy Uy Địch, khóe mắt nàng còn vuơng nước mắt, dưới ánh sáng mặt trời khẽ phản xạ lấp lánh. Địch Lỵ Á cứ như vậy từ trên trời cao, chậm rãi rơi xuống. "Oa~" Uy Địch bỗng nhiên phát ra tiếng khóc, Tiếng khóc này phảng phất như cây đao cắt vào trái tim của Lâm Lôi. Lâm Lôi ngây người nước mắt vô thanh vô tức trào ra, rơi xuống... "Không - " thanh âm kêu gào thê lương trong nháy mắt vang vọng trời đất. (Hết chương 45)