Q.9 - Chương 10: Hai đại thiên tài

Bàn Long

Ngã Cật Tây Hồng Thị 25-07-2021 09:56:55

Áo Lợi Duy Á bay ngược về khán đài,giật mình nhìn Lâm Lôi. Sau đó Áo Lợi Duy Á cười lớn: "Tốt,tốt,tốt lắm,tốc độ xuất kiếm lại có thể vượt qua Huyễn ảnh mộng kiếm của ta." "Ngươi cũng rất khá,lại có thể đỡ được Phong ba động của ta." âm thanh lạnh lùng của Lâm Lôi vang lên. Phong chi áo nghĩa phong ba động. Quang ảnh kiếm chi Huyễn ảnh mộng kiếm. Uy lực hai người tương đương. Sau khi hai đại thiên tài khen ngợi đối phương cũng không lên tiếng nữa,lạnh lẽo nhìn đối phương,hiển nhiên lần chiến đấu vừa rồi đã làm sáng tỏ hai bên đều đạt đến độ cao như nhau. Không khí cả đấu võ tràng như bị ngưng kết,áp lực đáng sợ làm tám vạn người trên khán đài đều không dám thở dốc. "Nếu ngươi có thể tiếp được một chiêu tiếp theo của ta,ta có thể tha cho ngươi một mạng." trong mắt Áo Lợi Duy Á có một tia thưởng thức đối với Lâm Lôi. Một câu vừa nói ra làm mấy người Ba Khắc phía dưới mắng to. "Con mẹ nó, tên Áo Lợi Duy Á kia còn không chiếm được một chút ưu thế,lại còn nói cái gì tiếp được một kiếm mới có tư cách làm đối thủ,nghe quá thối!" Cái Tỳ mắng. Những người khác trong năm huynh đệ Ba Khắc cũng bất mãn hừ lạnh. Đích xác,một câu nói của Áo Lợi Duy Á làm nhiều người đang xem bất mãn.Mọi người đều rõ ràng thấy được Áo Lợi Duy Á căn bản không chiếm được chút ưu thế nhưng lại nói ra những lời này.Thật sự là quá ngông cuồng! "Đối thủ?" Lâm Lôi cười nhẹ nói: "Nếu ngươi có thể tiếp được một kiếm tiếp theo của ta,ngươi mới có tư cách làm đối thủ ta." Hai người đều nói giống nhau. "Ha ha ... vậy ngươi hãy xem thử uy lực Cực quang chi kiếm của ta." Áo Lợi Duy Á cười lớn,sau đó dẫm nhẹ lên sàn đấu,dùng tốc độ nhanh hơn đánh về Lâm Lôi. Lâm lôi lạnh lùng cười. Lâm Lôi cũng chuẩn bị sử dụng phong chi áo nghĩa chiêu thứ hai - phong đích luật động. Chiêu cũng là một mình một kiếm, dùng tốc độ nhanh nhất với uy lực cực mạnh. "Oanh!" tiếng khí lưu nổ mạnh. Long vĩ Lâm Lôi quất mạnh,cả người biến thành ảo ảnh hướng về đối phương,Tử huyết nhuyễn kiếm phát ra tử quang chói mắt. Băng mộng kiếm trong tay Áo Lợi Duy Á đại thịnh,bạch quang nhanh chóng làm cho Băng mộng kiếm như mặt trời. Quang ảnh kiếm cực mạnh một kích - Cực quang chi kiếm! Phong chi áo nghĩa cực mạnh một kích - Phong đích luật động! Tử quang yêu dị mạnh như cuồng lôi nhưng lại có một loại nhu hòa như gió xuân,hai loại ý cảnh bất đồng lại cùng xuất hiện trên một kiếm. Loại luật động đặc thù này làm không ít người phải kinh hãi. "Một kiếm thật lợi hại." hai mắt bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm sáng lên,hắn hoàn toàn cảm nhận được sự đáng sợ trong một kiếm của Lâm Lôi. Dưới loại luật động đặc thù đó,bên ngoài Tử huyết nhuyễn kiếm của Lâm Lôi sinh ra một loại phong nhận,chính xác mà nói,đó xem như là một loại không khí nhận. Tử quang yêu dị cùng bạch quang chói mắt đánh cùng một chỗ trên bầu trời đấu võ tràng. "Bồng!" Lực lượng cuồng bạo đáng sợ hướng bốn phương tám hướng tán ra,sàn đấu phía dưới phảng phất như bị vô số mũi tên nhọn bắn vào làm xuất hiện vô số lỗ thủng,đồng thời khí lưu cuồng mãnh tản ra,tám vạn người xem đều cảm thấy lắc lư. "Ca sát!" Một chút đồ vật bên cạnh khán đài đều bị cuồng phong làm đoạn liệt. Tất cả người xem đều giữ chặt lấy chỗ ngồi đá liền với khán đài,đến sau khi cuồng phong thổi qua mới làm đấu vũ tràng khôi phục yên tĩnh.Nhưng không ít người đều khiếp sợ phát hiện một số quần áo đơn giản mặt trên người đều đã mất đi. Uy lực thật đáng sợ. Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn hai đại cường giả phía trên,lúc này hai người Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á vẫn đang lăng không dằn co như trước. Phong đích luật động. Cực quang chi kiếm. Lại một lần nữa bất phân thắng bại. Ánh mắt Áo Lợi Duy Á nhìn Lâm Lôi lúc này cũng sáng lên,trên mặt cũng có vẻ tươi cười,nói: "Lâm Lôi,một kiếm vừa rồi của ngươi gọi là gì?" Lâm lôi cũng không giấu diếm: "Phong chi áo nghĩa đệ nhị trọng - Phong đích luật động." "Phong đích luật động. Phong đích luật động ..." Áo Lợi Duy Á nhớ lịa một kiếm vừa rồi của Lâm Lôi,ánh mắt nhìn về Lâm Lôi tràn ngập vẻ than thở: "Lâm Lôi,ta không dám tin tưởng ngươi lại là vị thạch điêu tông sư trẻ tuổi kia,không đến ba mươi tuổi lại có thể có thành tựu như thế." Thái độ của Áo Lợi Duy Á đối với Lâm Lôi rõ ràng đã thay đổi. "Ta đã nói,ngươi nếu có thể tiếp được một kiếm này của ta,ta sẽ tha cho ngươi một mạng.Ta nhất định tuân thủ lời hứa.Từ hôm nay trở đi,trong danh sách đối thủ của ta cũng sẽ có tên ngươi,ta rất mong đợi sự phát triển của ngươi." Áo Lợi Duy Á mỉm cười nói. Lâm lôi nhướng mày. Áo Lợi Duy Á này cũng thật ngông cuồng. Cái Tỳ với tính tình táo bạo nhất trong ba huynh đệ Ba Khắc phía dưới lập tức nhảy dựng lên,lớn tiếng hô: "Con mẹ nó, Áo Lợi Duy Á ngươi căn bản không thắng đại nhân của ta lại sủa oang oang như vậy,quả thật giống loại chó đuôi to! Ta không quen nhìn loại người đó nhất." Một tiếng hét lớn này cũng làm cho vô số người trên khán đài cười to. Không thể không thừa nhận,có không ít người trên khán đài đồng ý với Cái Tỳ. Lời nói vừa rồi của Áo Lợi Duy Á rõ ràng là của một cao thủ tiền bối nói với vãn bối,khẩu khí đầy vẻ giáo huấn,còn nói 'Ta rất mong đợi sự phát triển của ngươi', 'ta tha cho ngươi một mạng'.Nếu Áo Lợi Duy Á thật sự thắng mà nói ra những lời này,nhân gia sẽ khen ngươi có khí độ. Nhưng ngươi không thắng,mọi người ở đây cũng căn bản không thấy ngươi chiếm ưu thế. Tiếp tục đánh,ai biết cuối cùng ai thắng ai chứ? "Hừ!" Một tiếng hừ lạnh của Áo Lợi Duy Á vang lên,ánh mắt u lãnh quét đến xung quanh,cả đấu võ tràng lập tức im lặng. Áo Lợi Duy Á nhìn về phía Lâm Lôi,lạnh nhạt nói: "Nếu là sáu năm trước,ngươi có thể đánh ngang tay với ta,bất quá bây giờ ... " "ngươi chỉ miễn cưỡng có tư cách đáng để ta xuất ra Hắc thạch kiếm,nhưng khi ta rút kiếm,hôm nay thiên tài ngươi sẽ mất mạng tại đây." Âm thanh đạm mạc của Áo Lợi Duy Á vang khắp đấu võ tràng. Lúc này,phần lớn mọi người ở đấu võ tràng mới nhớ đến trên lưng Áo Lợi Duy Á có hai thanh kiếm,Băng mộng kiếm chỉ là một trong đó. Hắc thạch kiếm? "Hắc thạch kiếm? Áo Lợi Duy Á, ngươi thật sự lĩnh ngộ rồi sao?" Trên vị trí chủ tọa,bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm nói lớn,âm thanh lớn làm mọi người đều chú ý. Thoạt nhìn, bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm cùng Áo Lợi Duy Á có vẻ có chút giao tình. Áo Lợi Duy Á quay đầu nhìn về Hắc Đức Sâm,lạnh lùng nói: "Chỉ điểm sáu năm trước của ngươi đã làm ta có chút lĩnh ngộ.Ba năm chém giết,lại thêm ba năm tĩnh tu trên núi hoang,ta đã luyện thành Hắc thạch kiếm,uy lực còn lớn hơn Quang ảnh kiếm." Đấu võ tràng vang lên tiếng kinh hô. "So với Quang ảnh kiếm còn lợi hại hơn sao? Khó trách nhân gia nói tha cho Lâm Lôi đại sư một mạng." "Năm đó,khi Áo Lợi Duy Á đại nhân đánh bại Đế Long đại nhân chính là dùng Quang ảng kiếm,lúc đó trên lưng chỉ có một thanh kiếm,bây giờ là hai thanh.Mười năm qua quả nhiên là càng lợi hại hơn." Không ít người đều sợ hãi than thở,thực lực vừa rồi hiển nhiên cũng chưa phải là thực lực chính thức của Áo Lợi Duy Á, Áo Lợi Duy Á này cuối cùng đáng sợ đến mức nào?" "Ca ta ..." Ốc Đốn biết Lâm Lôi vì hắn mà ra mặt,bây giờ hắn cũng vì Lâm Lôi mà lo lắng. Ốc Đốn lo lắng,ngược lại năm huynh đệ Ba Khắc không chút lo lắng. "Ốc Đốn,thực lực chính thức của đại nhân vẫn chưa dùng qua." Ba Khắc cười nhìn Ốc Đốn nói: "Khi đại nhân luận bàn với ngươi cũng đều chỉ dùng Tử huyết nhuyễn kiếm, đại nhân không dám đem công kích chính thức ra để luận bàn với ngươi." "Đúng vậy,Lâm Lôi còn có một thanh Hắc Ngọc trọng kiếm đáng sợ hơn." Tái Tư Lặc cũng nghiêm túc nói. Tái Tư Lặc,Ba Khắc năm huynh đệ là người vẫn đi theo Lâm Lôi,đối với sự đáng sợ của Hắc Ngọc trọng kiếm là rất rõ ràng.Lúc đầu,khi Lâm Lôi vẫn còn là cửu cấp,dùng Hắc Ngọc trọng kiếm thi triển bách trọng lãng,ngay cả Bất tử chiến sĩ nổi danh phòng ngự đều đỡ không được.Thánh vực trung giai chiến sĩ bình thường đều phải trọng thương. Mà hôm nay,trụ cột đấu khí,lực lượng của Lâm Lôi đã là thánh vực,nếu lại sử dụng Hắc Ngọc trọng kiếm thi triển bách trọng lãng,phỏng chừng cả thánh vực đỉnh cũng không thể tiếp. Dù sao chấn động ba do Lâm Lôi lĩnh ngộ cũng thật sự quá đáng sợ,đấu khí,phòng ngự cơ thể đều không có tác dụng gì lớn. "Lâm Lôi,ta rất hi vọng sau này ngươi đến khiêu chiến với ta." Áo Lợi Duy Á cười nói. Áo Lợi Duy Á cũng là một khổ tu giả theo đuổi đỉnh cao,nên biết một đối thủ tốt là rất khó tìm.Lâm Lôi chỉ mới hai mấy tuổi đã lợi hại như vậy, Áo Lợi Duy Á nghĩ sau này hắn có thể trở thành đối thủ của mình. " Áo Lợi Duy Á đại nhân, thật có khí độ cao thủ." Không ít người đều tán dương,mà Bối Lỗ Mặc lúc này có chút bất mãn,nghĩ: "Đại ca trực tiếp giết hắn không phải là tốt hơn sao!" Tiêm thứ trên đầu Lâm Lôi được mặt trời chiếu vào làm phản xạ ra ánh sáng của kim chúc. "Áo Lợi Duy Á." đôi mắt màu vàng lợt của Lâm Lôi nhìn chằm chằm Áo Lợi Duy Á,nói: "Ta đã sớm nói qua,làm người phải nên tự biết mình,Hắc thạch kiếm của ngươi rất lợi hại sao?" "Sao?" sắc mặt Áo Lợi Duy Á biến đổi,nhìn về phía Lâm Lôi.Lâm Lôi chẳng lẽ còn chưa tỉnh sao? Mà Lâm Lôi vừa lộn tay,trong tay đã xuất hiện một thanh cự kiếm màu đen làm cho mọi người sợ hãi. "Binh khí cực mạnh của ta – Hắc Ngọc trọng kiếm." Lâm Lôi nhìn chằm chằm Áo Lợi Duy Á nói: "Hắc Ngọc trọng kiếm xuất ra ta cũng không nắm chắc,nói không chừng sẽ giết ngươi." Áo Lợi Duy Á ngẩn ra. Bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm sửng sốt,Bối Lỗ Mặc cũng giật mình nhìn Lâm Lôi đang lăng không mà đứng.Tám vạn người xem trong đấu võ tràng hoàn toàn im lặng. Giữa không trung,Lâm Lôi với Long huyết chiến sĩ biến thân mang theo Hắc Ngọc trọng kiếm lạnh lẽo nhìn Áo Lợi Duy Á nói: "Nghe ý tứ của ngươi,Hắc Thạch kiếm của ngươi có vẻ rất lợi hại. Ta thật ra cũng muốn xem Hắc Thạch kiếm của ngươi lợi hại hay Hắc Ngọc trọng kiếm của ta lợi hại hơn "Hắc ngọc trọng kiếm? Hắc ngọc?" Áo Lợi Duy Á, Hắc Đức Sâm đều thất kinh. Là quáng thạch mà ngay cả thần cấp cao thủ trong truyền thuyết cũng khó phá hủy sao? "Ha ha ... thật thống khoái." Áo Lợi Duy Á cười lớn: "Ta thu hồi câu nói lúc nãy,ta bây giờ rất muốn xem Hắc Ngọc trọng kiếm kia có lợi hại như ngươi nói hay không.Lâm Lôi,ngươi cẩn thận,Hắc Thạch kiếm xuất ra đều phải đòi mạng." Nói xong, Áo Lợi Duy Á thu hồi Băng mộng kiếm,chậm rãi rút ra Hắc Thạch kiếm. Hắc Thạch kiếm cũng lớn như Băng mộng kiếm.Bên ngoài vẻ ngăm đen nhìn có vẻ bình thường,nhưng khi Áo Lợi Duy Á đem Hắc Thạch kiếm đặt trước mặt thì bên ngoài Hắc Thạch kiếm lại có một hắc quang u lãnh lưu chuyển.Hắc quang phảng phất như có thể cắn nuốt hết thảy xung quanh. "Hắc thạch kiếm, là kiếm pháp do ta lĩnh ngộ hắc ám nguyên tố pháp tắc sáng tạo ra." Áo Lợi Duy Á lạnh lẽo nhìn Lâm Lôi. Lâm Lôi cầm Hắc Ngọc trọng kiếm,vì lúc Hắc Ngọc trọng kiếm luyện thành,trên trời đột nhiên có thiên lôi đánh xuống làm cho mặt ngoài của Hắc Ngọc trọng kiếm lưu chuyển một vầng sáng màu xanh. "Hắc ngọc trọng kiếm,là kiếm pháp do ta lĩnh ngộ đại địa nguyên tố pháp tắc sáng tạo ra." Đôi mắt màu vàng lợt của Lâm Lôi cũng nhìn chằm chằm đối phương. Một bên là Hắc Thạch kiếm, một bên là Hắc Ngọc trọng kiếm. Hai đại tuyệt thế thiên tài đứng giữa không trung đấu võ tràng giằng co dưới tám vạn đôi mắt. Cả đấu võ tràng như nín thở,vô luận là Bối Lỗ Mặc hay Ốc Đốn đều cảm thấy nóng nảy. Lúc này,không ai có thể biết Lâm Lôi hay Áo Lợi Duy Á là người chiến thắng! "Oanh!" "Oanh!" Hai tiếng khí bạo vang lên,hai người dùng tốc độ nhanh nhất hướng về đối phương.Nhưng lúc này,chỗ ngồi của bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm bỗng trống rỗng.Hắc Đức Sâm như tia chớp đi ba bước,đứng giữa hai người. "Dừng tay!" Một đạo sóng gợn màu vàng từ trên người Hắc Đức Sâm phát ra,đồng thời chấn động trên người Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á.Lâm Lôi cảm thấy như bị vô số vẫn thạch đánh phải,cả người không tự chủ lùi về mấy trăm thước. Áo Lợi Duy Á cũng đồng dạng bị đánh văng ra. Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á cùng nhìn về phía Hắc Đức Sâm. Hắc Đức Sâm cười nhẹ liếc mắt quét qua hai người,nói: "Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á,hai người các ngươi đều còn trẻ,vô luận là Hắc Thạch kiếm hay Hắc Ngọc trọng kiếm kiếm pháp,nghe các ngươi nói đều phi thường hung hiểm.Nếu trận đánh này tiếp tục,hai người các ngươi tất sẽ có người chết đi,thậm chí cả hai đều chết.Hai đại thiên tài chết đi chính là một tổn thất to lớn cho cả đại lục. Ta nghĩ,trận đánh này nên dừng lại ở đây đi."