Chương 10: Kết thúc

Ta Dùng Ba Câu Nói Dọa Khóc Toàn Tinh Tế

Vi Ngã Vô Tửu 28-06-2025 21:45:41

Tuy không chỉ rõ đích danh nhưng chỉ cần nhìn qua là có thể nhận ra được Thượng Kinh Nhạn đang đáp trả lại những tranh cãi của mọi người trong hai ngày nay, thái độ mạnh mẽ lại ngang bướng này có hiệu quả giải trí rất cao. Quản lý viên bị chọc cười, nhưng cô chưa kịp bình luận đã sốt ruột quay lại một lần nữa nhập tâm vào cốt truyện. Sau khi nam chính nhớ lại thì ngây ngốc ngồi trong phòng thẩm vấn, anh ta chỉ đang tự lừa gạt chính mình mà thôi, chứ không phải đã thực sự quên mất. Nếu không thì vì sao vào buổi tối đầu tiên ở lại trong lâu đài cổ, anh ta có thể nhận ra được có gì không đúng kia chứ? Bây giờ muốn tránh cũng không được nữa rồi. Cảnh sát nói: "Cậu tự mình nghĩ kĩ lại đi." Nam chính ngập ngừng một lúc, sau đó mới hỏi: "Vậy các người muốn tôi làm gì?" "Với lực lượng của chúng tôi thì không có cách nào để trấn áp tà thần được cả, cho nên mới cần đến sự phối hợp của anh." Cảnh sát nói ra kế hoạch của bọn họ, tóm lại chính là thả nam chính về trước, sau đó để anh ta dụ tà thần đến một vị trí thích hợp để có thể bắt nó lại. Từ những thông tin mà nam chính cung cấp khán giả cũng biết được bây giờ nữ chính đang quay về đáy biển để tạm thời ngủ đông, cô ta chắc chắn không biết được anh ta đã cấu kết với cảnh sát. Thật ra lúc bọn họ tìm tới lâu đài cổ không phải là để bắt hai người, mà là muốn nhân lúc tà thần rời đi để hợp tác với nam chính. Cốt truyện của tà thần không quá phức tạp, rốt cuộc đối với những người dân của tinh tế mới tiếp xúc với phim kinh dị lần đầu tiên mà nói thì chỉ cần kích thích thị giác thôi cũng có thể tạo ra sợ hãi rồi, nếu cốt truyện phức tạp hơn thì cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì. [Cái này, sao bọn họ có thể chắc chắn là nam chính sẽ phối hợp với mình kia chứ? Nam chính yêu người ta cố chấp đến như thế cơ mà. ] [Từ góc độ của người bình thường thì anh ta chắc chắn sẽ phối hợp, nhưng cái này còn phải xem giá trị bình thường của nam chính còn nhiều hay ít (... )] [Tôi cảm thấy cảnh sát đang muốn chữa ngựa chết thành ngựa sống thì đúng hơn! Rốt cuộc là trực tiếp bắt thì không bắt được, cho nên đành phải lựa chọn cách thức này. ] [Nghĩ lại thì tà thần xui xẻo thật đấy, cô ta cũng không phải chủ động muốn tới thế giới này, sau đó chạy trốn rồi mà vẫn còn bị người ta xem như một tai hoạ lớn. ] Nam chính mơ màng trở về lâu đài cổ. Vài ngày sau, nữ chính cuối cùng đã trở lại. Hai người bọn họ cùng nhau đi hẹn hò ở công viên giải trí. [Mẹ nó, Nhạn sư thật sư tiết kiệm tiền quá mà, người trong công viên giải trí này đều là robot. ] [Nhạn sư (khóc), lần trước tôi đã donate cho cô rồi mà, tôi đã nói là có một số chỗ không cần tiết kiệm tiền quá đâu. ] [Giống hệt như mấy trăm cái xác sống đang tụ họp với nhau a a a! Mặt của đứa bé trai kia cũng là robot!] Khi xếp hàng, nữ chính phát hiện ra nam chính đang ngây người thì hỏi. "Mấy ngày nay có chuyện gì xảy ra à?" Cô ta đứng dưới nắng ấm nghiêng đầu mỉm cười, những sợi tóc bị gió thổi tán loạn bay lên, váy trắng nhẹ nhàng lay động, xa xa phía sau là mặt trời cùng đường chân trời, nơi đó dường như mơ hồ trở thành ranh giới giữa hiện thực với ảo giác. Quản lý viên đã từng nhìn thấy rất nhiều người đẹp, nhưng vẫn bị hình ảnh này đánh sâu vào trong tâm trí. Miêu tả người đẹp, không phải cứ nghĩ ra một người đẹp là được. Ánh sáng, góc quay, thấu thị, phân kính... Cho dù là nhân tố nào cũng sẽ ảnh hưởng đến chất lượng của thành phẩm. Trúc Mộng sư có trình độ thấp, cho dù có dùng minh tinh có khuôn mặt nổi bật nhất cũng có thể làm ra thành phẩm tẻ nhạt; Trúc Mộng sư cao cấp, cho dù là dùng tiểu minh tinh cũng có thể làm cho người đó biến thành cực kỳ rực rỡ. "Kinh Nhạn Mọi Người" đương nhiên là người phía sau. Dưới bàn tay của cô ấy, nữ chính thật sự đẹp đến không tưởng. Vẻ đẹp này đến quá mức đột ngột, đặc biệt trong tình cảnh đứng người qua đường người không phải người, quỷ không phải quỷ kia, thậm chí còn khiến cho người ta có cảm giác khủng bố giống như bị bắt mất hồn phách. Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp chưa chắc đã hiểu được logic ở phía sau, nhưng bọn họ có thể cảm nhận được cảnh quay này cực kỳ bắt mắt: [Lại nói số liệu của nữ chính là của minh tinh nào vậy? Vì sao trước đó chưa từng nhìn thấy nhỉ? Đẹp như này sao trước kia không nổi tiếng chứ?] [Một khung cảnh như mơ, nhưng lại đẹp đến rợn người... ] [Chỉ có một mình tôi cảm thấy cảnh này rất ngột ngạt thôi à? Ánh mắt của cô ấy lạnh lùng quá... ] [Tôi cũng cảm thấy, nếu tôi là nam chính thì lúc này chắc chắn đã loạn hết cả lên rồi. ] Nam chính tùy tiện lấy một cái cớ nói: "A, không, anh chỉ là... Cảm thấy ở đây có rất nhiều người, xếp hàng rất mệt." Nữ chính chớp mắt một cái, sau đó bỗng nhiên nâng một bàn tay lên. Giống như ấn vào nút tạm dừng, trong nháy mắt, ngựa gỗ xoay tròn, tàu lượn siêu tốc, tháp rơi tự do... tất cả đều dừng lại. Từ một nơi vui chơi ồn ào náo nhiệt đã biến thành nơi mà tới cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy được, toàn bộ khách du lịch ở nơi này đều đồng loạt quay đầu lại nhìn bọn họ. "Thật nhiều người..." "Thật nhiều..." "Muốn... làm một chút..." "Làm một chút..." "Mời đi..." "Đi..." [Mẹ nó, dọa chết tôi rồi!] [Tôi thật sự sẽ mơ thấy ác mộng đấy!] [Trái tim của tôi thiếu chút nữa là ngừng đập rồi a a a!] Đám người lẩm bẩm lải nhải hết lần này đến lần khác tựa như tiếng vọng trong thung lũng, bọn họ giống như những con rối gỗ bị người ta giật dây mà máy móc tránh ra, người đang ngồi trên xe trò chơi cũng nối tiếp nhau bò xuống. Lấy hai người làm trung tâm, đám đông tách ra thành một đường. Đây là một hình ảnh khá kinh dị, bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp cũng rất đông. Giờ phút này, hiệu ứng Uncanny Valley đã lên tới đỉnh điểm, cảm giác như hai nhân vật chính này mới là người không hợp với thế giới này. Mà nữ chính bình tĩnh thu tay lại, vui vẻ nói: "Anh yêu, như này là được rồi." Nam chính lại không hề bị dọa, anh ta ngây ngốc nhìn tất cả. Lúc vòng đu quay lên tới chỗ cao nhất, nữ chính nói: "Anh yêu, em phải trở về nơi mà em đã tới. Nhưng lần này trước khi đi, em đã trang trí cho nhà mới của chúng mình rồi." Cô ta dùng đôi mắt đen nhánh nhìn chăm chú vào anh ta mà nói: "Vậy, lựa chọn của anh là gì?" Hành động dừng lại như đang suy nghĩ của nữ chính ở lần trước cũng đã có lời giải thích, cô ta đang do dự là nên giết nam chính, trở lại biển sâu, hay là nói với anh ta rồi đưa anh ta đi cùng mình. Cô ta thậm chí còn cho nam chính cơ hội để lựa chọn, còn "bố trí nhà mới". BGM dần dần lên cao, nam chính cúi đầu xuống, những ký ức trước kia thoáng hiện lên trong đầu anh ta. Lúc trước vì sao bạn gái của anh ta lại muốn chia tay? Bởi vì tình yêu của anh ta quá mức bệnh hoạn, khiến cho người ta có cảm giác không thể thở được. Nhưng tà thần có thể chịu được tình yêu như vậy. Đối với cô ta thì con người giống như con chó con mèo, thậm chí còn giống như con kiến hiền lành vô hại, mỗi một chủ nhân đương nhiên đều sẽ thích vật cưng bày tỏ tình yêu với mình. Nhưng đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng vang lớn, toàn bộ vòng quay đều rung lên. Có đường trận pháp màu vàng tiến về phía trước dọc theo vòng quay, nam chính giật mình cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy có một nhóm người mặc đồ đen không biết đã xuất hiện ở đây từ lúc nào, người đi đầu chính là vị cảnh sát có tóc bạc mắt xanh kia! Đây không phải là nơi mà hai người đã bàn bạc trước đó, thì ra con người vẫn chưa từng tin tưởng nam chính, bọn họ lựa chọn phục kích. Biểu cảm của nữ chính trở nên lạnh lùng, vòng quay lung lay sắp đổ, lúc sắp rơi xuống thì trong không trung bỗng nhiên có một cái xúc tu màu đen nhô ra, quấn lấy cái vòng quay này! Không khí vì sự xuất hiện của tà thần mà vang lên những tiếng rít gào vặn vẹo, đồng thời giữa trời đất có âm thanh vang vọng, gió thổi rất mạnh, mưa to tầm tã mà rơi xuống. Quản lý viên không ngờ đến mình sẽ được nhìn thấy một cảnh tượng lớn như thế này trong một tác phẩm độc lập của một Trúc Mộng sư, mười phút tiếp theo đều là cảnh rượt đuổi. Những công trình kiến trúc trong công viên giải trí đều lần lượt bị phá hỏng, hiệu ứng âm thanh, ánh sáng đầy đủ, cũng là một trong những cảnh cao trào nhất của bộ phim, cô ấy xem chăm chú đến mức cảm thấy cực kỳ hồi hộp. [Hay lắm, trình độ này thật sự là một người mới trong giới Trúc Mộng sư à??] [Kích thích quá đi, bây giờ tôi lại mong tà thần thắng!] Trong những giây phút cuối cùng, nam chính thoát khỏi ranh giới bảo vệ của nhóm người mặc áo đen, rồi nhảy xuống khỏi vòng quay, anh ta nói: Anh chọn đi cùng em. Đám xúc tu đem theo anh ta biến mất trong đám mây đen, chờ khi nam chính được đặt xuống, hai người đã tới bên bờ biển. Bầu trời phía trên mặt biển bị một đám mây đen bao phủ, nam chính ướt đẫm đứng trên bờ cát, nheo mắt nhìn xúc tu giấu trong đám mây đen với biển sâu, nhưng lại không nhìn thấy rõ ràng, chỉ có nữ chính ở trước mặt anh ta là rõ ràng nhất. Tiếp sau đây, con đường mà anh ta muốn đi khác hoàn toàn so với những con đường bình thường khác, anh ta đặt tay mình vào lòng bàn tay của nữ chính, rồi hỏi một câu: "Cô ấy... còn ở đây không?" Nữ chính dùng giọng điệu giống như đang ngân nga mà nói: "Vứt bỏ thân này, em sẽ cho cô ấy một cuộc sống mới." Cô ta nắm tay nam chính, đi từng bước vào trong biển sâu, nước biển còn chưa qua đến đỉnh đầu thì một lát sau, một thứ màu đen tràn ra từ trong cơ thể, chúng bao trùm lấy thân thể của cô ta. Chờ đến khi những thứ màu đen này hoàn toàn rút lui, một bé gái nho nhỏ nổi trên mặt nước, bị sóng biển đẩy lại vào bờ. [Thì ra là bạn gái? Tà thần làm cho cô ấy sống lại ư?] [Nếu thế thì tà thần cũng không xấu xa như vậy, có vay có trả không phải sao. ] [Người phía trước mau tỉnh lại đi, cậu nghĩ lại dáng vẻ cô ta ăn hải âu ấy!] Những thứ này cũng hiện lên trong ánh mắt của nam chính, sau đó hai người hoàn toàn tách ra. Cho đến thời điểm hiện tại, chưa có ai từng nhìn thấy bản thể chân chính của nữ chính, nhiều nhất cũng chỉ là một cái xúc tu xuất hiện ở bên trong màn ảnh, nhưng cũng không phải toàn bộ - Thượng Kinh Nhạn chỉ quay cận cảnh một con mắt. Ở nơi sâu nhất trong lòng đại dương xanh thẳm, có một đôi mắt màu vàng kim chậm rãi mở ra. Tròng đen của nó giống như một viên đá quý lộng lẫy xinh đẹp nhất, chỉ cần chăm chú liếc nhìn một cái thì lập tức không nhịn được mà say mê rồi bị vẻ đẹp đó cướp mất linh hồn. Nó lớn như vậy, nam chính lơ lửng nổi lên phía trên ở ngay giữa con ngươi hẹp dài đó, giống như đang dạo chơi ở một cái hồ nước nhỏ màu nâu. Một con mắt đã lớn đến như vậy, bản thể của tà thần lớn đến mức nào chứ? Thậm chí, nó có tổng cộng bao nhiêu con mắt? Tất cả đều không thể biết được. Không biết mới là đáng sợ nhất, sức tưởng tượng của con người sẽ làm cho bản thân mình càng thêm sợ hãi. ... 7 ngày sau. Radio phát tin dự báo thời tiết, người dẫn chương trình trên radio đang nói đến một số tin tức. Công viên giải trí ồn ào náo nhiệt, nhân viên của cục cảnh sát thì bận rộn, đám đông trên đường phố tới lui ồ ạt, tất cả vẫn như bình thường. Đây là cuộc sống sinh hoạt cực kỳ bình thường của con người, giống như tà thần chưa từng xuất hiện. Đứa bé gái nho nhỏ kia đã được kiểm tra gien, tất cả đều bình thường, giống như bản thu nhỏ của người bạn gái. Có lẽ, trong lĩnh vực thần quái mà con người không biết, các cô ấy thật ra là cùng một "linh hồn". Cha mẹ của bạn gái đối mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn không chiến thắng được cảm giác đau đớn khi mất con mà nhận nuôi bé gái này. Trong tin tức đưa ra một tấm ảnh chụp của nam chính, nói rằng anh ta đã nhảy xuống biển mà chết. Nhưng ngay sau đó, màn hình lập tức bị chuyển đổi đến dưới biển sâu. Trên màn hình xuất hiện một mảng đá san hô có màu sắc rực rỡ, mà ở giữa chính là một người đàn ông đang ngủ say. Người đàn ông nhíu mày, giống như không được ngủ yên, bực bội mở mắt ra. Một bóng đen to lớn di chuyển đến phía trên anh ta, lúc anh ta ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, biểu cảm trên mặt cũng dịu dàng hơn. Giọng nữ mang theo ý cười chồng chất lên nhau, giống như vang lên từ bốn phương tám hướng, nó nói - "Anh yêu, anh mơ thấy ác mộng à?" Đến đây, màn hình tối đen lại. Quản lý viên vẫn đang xem chăm chú, đến lúc này mới giống như vừa có một giấc mơ mà thở dài một hơi, nhìn thấy hai chữ "kết thúc", thế mà lại có chút không nỡ. Trong đầu cô ấy bây giờ có rất nhiều cảm xúc, trong một lúc khó có thể diễn tả được, chỉ có tiếng tim đập là có thể thay cô ấy nói ra. [Nó vang vọng âm thanh của sự khởi đầu luôn! Mặc dù nam chính có hai loại tâm trạng, nhưng sao tôi lại cảm thấy kinh dị thế nhỉ... ] [Đến cuối cùng cũng chưa để lộ ra bản thể của nữ chính, nhìn cái bóng đen kia thì dù sao cũng không phải là hình bóng của một người, thế mà nam chính cũng có thể yêu được] [Sao tôi lại cảm thấy ngọt một cách quỷ dị thế nhỉ?? Mọi người đều vui mừng nè, bạn gái trước chia tay thành công, còn được sống lại, hai kẻ không bình thường này thì ở bên nhau, không làm hại bất cứ người nào. ] [Không chỉ có song hướng lao tới mà còn HE rồi, tôi ngàn vạn lần không nghĩ đến luôn đấy!] [Đại sư tôi ngộ ra rồi, cái này còn không tính là một loại tình yêu "thần tiên" hả?] [Người khác đều là hai người lao đến tình yêu, các người đây là hai người lao đến tình cảm bệnh hoạn đó!] Bình luận đã bắt đầu tăng vọt lên từ chỗ công viên giải trí, bây giờ gần như không nhìn được màn hình nữa rồi, trên đó chi chít toàn là chữ. Quản lý viên tạm dừng, cô ấy lựa chọn đi làm việc mà hiện tại mình muốn làm nhất - hóng drama. Những người nghi ngờ "Tà thần" bây giờ như thế nào rồi nhỉ? Lớp phòng ngự bị vỡ đến mức nào rồi?