Thượng Kinh Nhạn bình tĩnh nói: "Chị đừng không tin, em bây giờ đã không còn là em của trước kia nữa rồi, tay nghề bếp núc hiện giờ không đùa được đâu."
Chị Thôi "hầy" một tiếng rõ dài: "Chị tin- Dù sao em cũng là Trúc Mộng Sư đầu tiên chị đầu tư, cho dù em có đích thân hạ độc chị, chị cũng sẽ ăn hết cho mà xem."
"..."
Thượng Kinh Nhạn cạn lời.
Chị Thôi nghĩ nghĩ, rồi lập tức cảnh giác: "Khoan đã, sao tự dưng hôm nay lại muốn gặp chị? Đừng nói là tính tiếp tục moi tiền chị đấy nhé?"
Thượng Kinh Nhạn ho nhẹ, giọng vừa chân thành vừa chắc nịch: "Sao lại như thế được! Chỉ là... chị là người đầu tư cho ""Yên Chi Sơ"", mà nay phim đã chính thức lên sóng, phản hồi cũng rất tốt, em chỉ muốn cảm ơn chị thôi mà."
Đây hoàn toàn là lời thật lòng.
Còn chuyện... đời trước cô cũng từng dùng chiêu này để duy trì mối quan hệ với nhà đầu tư trong trường hợp khẩn cấp thì... khụ, không tiện nhắc lại. ...
Xét theo tuổi tâm lý, Thượng Kinh Nhạn cảm thấy cô và chị Thôi (vừa tròn 40) mới thực sự "bằng vai phải lứa", nên sau khi thân thiết, cả hai nói chuyện cực kỳ thoải mái và xàm xí đúng chuẩn chị em chí cốt.
Thế là vừa tám nhảm vừa cười nói, Thượng Kinh Nhạn đã đến nơi — chợ hải sản. ...
Thượng Kinh Nhạn thật ra có tính cách rất hai mặt: Một bên là đam mê kích thích, truy cầu cảm giác rùng rợn, nhưng mặt khác, khi được nghỉ ngơi, cô lại rất thích làm những việc mang hơi thở cuộc sống,"nồng mùi bếp núc".
Ví dụ như: nấu ăn, làm bánh ngọt.
Trong tất cả các món ăn, món mà Thượng Kinh Nhạn yêu thích và nấu giỏi nhất chính là các món cá — điều này bắt nguồn từ những ký ức thời thơ ấu của cô trong trại trẻ mồ côi.
Kiếp trước, sau khi trở thành đạo diễn nổi tiếng, hễ có thời gian rảnh là cô lại lang thang khắp nơi để săn tìm những món cá ngon. Thậm chí, từng có quản lý nghệ sĩ cố gắng lấy lòng cô bằng cách nghiên cứu thật kỹ... ẩm thực cá. ...
Hải sản của hành tinh V059 cực kỳ nổi tiếng trong tinh hệ Lưu Đày. Thượng Kinh Nhạn vừa bước vào chợ hải sản, đi chưa được bao xa đã phải thốt lên trong lòng: "Mình đúng là con nhà quê đến từ Trái Đất..."
Hai bên lối đi là vô số bể kính chứa các loài sinh vật biển đặc trưng của liên minh tinh hệ, muôn màu muôn vẻ, lấp lánh như bước vào một thủy cung ngoài trời.
X71 lập tức cảm nhận được sự "rung cảm sáng tác" từ chủ nhân: [... Khoan đã, Nhạn Nhạn, cậu lại đang nghĩ cái gì đấy?]
[Một vài... ý tưởng không tiện chia sẻ thôi. ]
X71: [. ] Chết rồi, chắc chắn lại là đang nghĩ kịch bản kinh dị liên quan đến cá!...
"Cái này là gì vậy? Bao nhiêu tiền một cân?" Ánh mắt Thượng Kinh Nhạn bị một loại cá thu hút. Toàn thân nó ánh bạc, trên thân có các đốm nhỏ phát sáng, nhìn khá giống loài "Tinh Mục Ngư" mà cô từng ăn ở một quán nướng – và nhớ là rất ngon.
"À, cái đó á?"
Ông chủ quầy ngẩng đầu nhìn thấy Thượng Kinh Nhạn ăn mặc toàn thân đen tuyền, khí chất sắc lạnh như chuẩn bị phóng lên mô tô bay lao vào một bộ phim hành động. Cô hoàn toàn không giống người sẽ đi chợ mua đồ ăn.
Ông ta nảy ra chút ý đồ nhỏ: "Cá đó gọi là Tinh Mục Ngư, 50 tinh tệ một cân..."
"Không đúng đâu."
Một giọng nam ôn hòa, trầm thấp vang lên từ bên cạnh, cắt lời ông chủ.
"Đó không phải là Tinh Mục Ngư, mà là một loài rất giống – gọi là Tinh Đới Ngư. Nếu không rành, khách hàng rất dễ bị lừa."
Ông chủ lập tức cứng đờ mặt, Thượng Kinh Nhạn quay đầu lại và bất ngờ nhận ra... đó là người quen.
Chính là anh chàng quản lý quán trà lần trước, người từng chụp ảnh cùng cô.
Lần này, anh ấy không đeo tạp dề. Tóc nâu hơi xoăn dài vừa chạm vai được xõa ra tự nhiên, khoác một chiếc áo măng tô dài, quàng khăn len màu sữa – trên tay xách mấy túi đồ to nhỏ, trông rất đời thường và ấm áp.
"Tôi chỉ lỡ miệng nói nhầm thôi mà! Tinh đới ngư thì sao chứ, ăn còn ngon hơn ấy chứ..."
Ông chủ quầy gượng gạo phản bác, nhưng lại lập tức bị thanh niên kia cắt lời lần nữa: "Đúng là ngon hơn thật. Nhưng mà... Tinh đới ngư có một vấn đề. Để tôi cho cô xem –"
Thượng Kinh Nhạn hơi nghiêng người về phía trước, hứng thú quan sát người đàn ông trẻ vừa đặt mấy túi đồ sang một bên, vừa một tay nhấc con cá lên, tay còn lại nhẹ nhàng bóp nhẹ phần vây lưng của nó.
"Xoạt!" – Tinh đới ngư bị kích thích, phần da ngoài phun ra một lượng lớn chất lỏng, khiến toàn thân cá xẹp xuống còn một nửa kích cỡ ban đầu.
"Oa, hay đấy nhỉ." Thượng Kinh Nhạn bật cười: "Ông nói 50 tinh tệ một cân... không phải tính cả nước bên trong đấy chứ, ông chủ?"
"..." Ông chủ nghẹn lời.
Cuối cùng, ông chủ tự biết sai, không chỉ không lấy tiền, mà còn tặng cô một con Tinh Mục Ngư, kèm thêm hai con Tinh Đới Ngư nhỏ.
Rời khỏi quầy, Thượng Kinh Nhạn nói: "Cảm ơn anh đã giúp."