Từ khi Thượng Kinh Nhạn xuyên qua đến giờ, cô vẫn luôn cảm thấy không chân thực, cho dù hệ thống đã củng cố rồi, nhưng cô vẫn cảm thấy như vậy.
Nhưng bây giờ, cảm giác không chân thực ấy đã bị biến mất một chút rồi.
Ngay lập tức, những sương đen kia không còn là những vật thể không rõ danh tính trong mắt Thượng Kinh Nhạn nữa, mà là một đám bánh quy nhỏ.
Cô càng ngày ngày trở nên hăng hái hơn, sương đen cũng lùi thêm về phía sau, miệng vết thương trên người con thú kia càng hiện ra rõ hơn. Không biết vì sao, con thú này cũng đang sợ hãi lui lại.
"Mày không cần lùi lại đâu, tao đang chữa trị cho mày đó." Thượng Kinh Nhạn hiện giờ đã là một lớp ánh sáng ôm chầm lấy cổ của nó, không để nó lùi lại,"Mày xem, sương đen biết mất rồi, mày có cảm thấy đỡ hơn không?"
Trên màn hình lại hiện ra một lâu đài cổ, trần nhà của nó đang chảy xuống từng lớp chất lỏng, đó là máu, con thú này nhìn thấy cảnh tượng ấy thì càng thêm hoảng loạn.
Chờ sau khi chiếu xong tập thứ nhất thì sương đen đã hoàn toàn rút lui khỏi miệng vết thương.
"Đừng chạy mà, tao còn chưa no đâu."
Thượng Kinh Nhạn cầm video xoay 360 độ xung quanh con thú, mạnh mẽ ép buộc sương đen đó xem xong tập thứ hai. Sương đen không trốn được nữa, không còn gì luyến tiếc mà bị tinh lọc.
Con thú ngạc nhiên nâng móng trước lên xem thử, Thượng Kinh Nhạn nhìn miệng vết thương, cô ngẫm nghĩ rồi phân ra một chút lực tinh thần mà mình vừa cắn nuốt được -
Quả nhiên, vết thương đã nhanh chóng khép lại. Con thú "hí" lên hai tiếng, dùng ánh mắt ngập tràn nước mắt cảm kích nhìn cô, dùng đầu cọ lên trên người Thượng Kinh Nhạn.
Thượng Kinh Nhạn: "Vậy, ta đi nhé."
Liên kết ý thức bị gỡ bỏ, cô vẫn còn có cảm giác sau khi ăn no thì lười biếng không muốn động đậy, còn cảm thấy hơi mệt mỏi, cố gắng tỉnh lại, cô cảm thấy mình chắc là nên đi về ngủ một giấc.
Đúng lúc này, Điền Giang Lê ngồi ở phía đối diện cũng mở mắt ra.
"A!..."
Bà ấy cảm thấy mình vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, sau khi bình tĩnh lại mới ngạc nhiên nhận ra, bản thân mình thế mà lại ngủ trong lúc trị liệu ư?
Điền Giang Lê lúng túng nói: "Ngại quá! Chắc là ta mệt quá rồi."
Cái này cũng coi như là lười biếng trong lúc làm việc rồi, khuôn mặt Điền Giang Lê đỏ lên.
Thượng Kinh Nhạn lắc đầu: "Không phải do cô đâu."
Thật ra, cái này là vấn đề của cháu đấy, khụ.
Điền Giang Lê áy náy tỏ vẻ trạng thái ngày hôm nay của mình không thích hợp để tiếp tục trị liệu nữa, Thượng Kinh Nhạn cảm thấy không sao, cô gật đầu, đút tay vào túi đứng dậy, nhưng trước khi đi vẫn hỏi một câu:
"Bác sĩ Điền, lúc nãy cô ngủ có cảm thấy gì không?"
Cô tò mò biện pháp dùng "liệu pháp Phim ma" của mình có hiệu quả như thế nào.
Điền Giang Lê gãi mặt, thật ra bác sĩ không nên để lộ chuyện này với bệnh nhân, nhưng chuyện bà ấy mới trải qua thật sự quá quỷ dị, bà ấy nhịn không được mà nói: "Ta... ta mơ thấy ác mộng."
"Ta mơ thấy có một đám ánh sáng khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy đau mắt, còn có những yêu ma quỷ quái rất đáng sợ! Ta không muốn xem, nhưng lại có người ấn đầu bắt ta phải xem."
Trong lòng bà ấy bây giờ vẫn còn cảm thấy sợ hãi, bà đưa tay sờ lên ngực rồi lặp lại: "Thật sự rất đáng sợ. Chẳng lẽ gần đây áp lực quá lớn rồi à?"
Thượng Kinh Nhạn: "..."
Thượng Kinh Nhạn bình tĩnh nói: "... A, vậy nó đúng là một cơn ác mộng mà."...
Đưa Thượng Kinh Nhạn đi rồi, Điền Giang Lê mới ngồi trên sô pha giơ tay lên xoa thái dương.
Bác sĩ chữa trị tinh thần lực như bọn họ cũng bị yêu cầu định kỳ phải đi đến một địa điểm giám sát để kiểm tra tình trạng tinh thần lực của mình, chữa bệnh cho người khác, cũng có nghĩa là bản thân mình phải thu nhận càng nhiều những yếu tố tiêu cực đó.
Lần trước người kiểm tra đo lường đã nói với bà ấy, rằng bà ấy rất có thể đã mắc phải chứng khuyết thiếu tinh thần lực, đã xuất hiện những triệu chứng ban đầu rồi, tốt nhất là nên nghỉ ngơi nhiều hơn.
Nhưng Điền Giang Lê vẫn tiếp tục làm việc. Điều kiện của tinh hệ lưu đày có giới hạn, bác sĩ cũng là người bệnh là chuyện rất bình thường.
Từ sau "sự kiện kia", bà ấy đã sớm chuẩn bị tâm thế bị bệnh rồi...
Chẳng lẽ mới vừa rồi đã bị nặng hơn rồi à? Nhưng kỳ lạ là, bà ấy không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào...
Nghĩ tới đây, Điền Giang Lê thử đi vào hình ảnh tình thần của mình xem thử, vừa nhìn thấy, bà ấy lập tức giật mình suýt nữa đứng bật dậy.
Sao lại thế này?
Tinh thần thể của bà ấy... sao lại hồi phục rồi?...
[Sẽ không bị phát hiện đấy chứ?] X71 đứng ngoài quan sát toàn bộ quá trình hỏi.
[Dù sao cũng không có chứng cứ. ]
Hôm nay Thượng Kinh Nhạn chỉ làm kiểm tra cơ sở về dao động tinh thần lực, chứ không có kiểm tra trị số.
Trị số tinh thần lực của một người không dễ thay đổi, cô sợ nếu kiểm tra ra một trị số cao hơn quá nhiều so với nguyên chủ thì sẽ bị kéo đi làm thí nghiệm mất.
Có lẽ là do lúc chữa trị đã bị tiêu hao quá nhiều sức lực, sau khi trở về, Thượng Kinh Nhạn mất đến hai ngày mới có thể khôi phục tinh thần.
Nhưng cô mới vừa mở mắt ra, hệ thống đã hốt hoảng nói: [Ký chủ, cô cuối cùng cũng tỉnh rồi, cô không biết đâu, hai ngày nay có không ít người đang nghi ngờ cô đấy!]
[Nghi ngờ?] Thượng Kinh Nhạn nhướng mày, hệ thống gửi sang cho cô một đống hình ảnh với đường link, bên trên là một bình luận: [Tôi thừa nhận "sau khi kết hôn với tà thần" là một tác phẩm mới rất xuất sắc và mới mẻ... ]
Hệ thống: [Bình luận này mới đầu còn không có ai trả lời, nhưng sau mấy tiếng đã bị đưa lên top rồi, đồng thời những câu nói tương tự như này cũng đang được lan truyền rộng rãi, bọn họ đều đang yêu cầu Thường Thanh Thanh xác minh lại tiêu chuẩn dự thi. Chắc chắn là có người đứng phía sau khống chế dư luận rồi!]
Bây giờ, bình luận ban đầu đã dài đến tận năm, sáu trang.
X71 sốt ruột, nhưng Thượng Kinh Nhạn lại rất bình tĩnh, thật ra cô đã sớm đoán được sẽ có chuyện như này xảy ra."
Lúc này, cách thời gian kết thúc hoạt động chỉ còn chưa tới ba ngày. Giống hệt như dự đoán của Thượng Kinh Nhạn, trong tình huống chỉ có tập một với tập hai, thứ tự của cô đứng ở vị trí thứ 48.
Chuyện này đã làm cho rất nhiều người đỏ mắt. Mà cô chỉ là một người mới không có bối cảnh, rất dễ dàng bị người ta nhằm vào.
[Đừng lo. ] Cô cười nói, [Bọn họ vội vàng quá rồi, chưa xem hết bộ phim mà đã nói là không phù hợp tiêu chuẩn?]
Cô không thèm xem internet, mà giống như không có chuyện gì bắt đầu chỉnh sửa tập ba.
Rạng sáng hôm sau, tập cuối của Tà thần đúng giờ tung ra.
*
Trong văn phòng làm việc của Thường Thanh Thanh.
Nhân viên số 3 sau khi xem xong Tà thần thì vẫn luôn nhớ mong.
Những bình luận nghi ngờ của mọi người trong mấy ngày nay, cô ấy cũng thấy được, fan của Tà thần đều rất sốt ruột, nhưng lại không biết nên giải thích như thế nào.
Bình luận đấy cũng nói đúng suy nghĩ của mọi người, trong bộ phim này, trước mắt hai nhân vật chính có thể nói là bằng mặt không bằng lòng, cũng không biết sau đó bọn họ định tiếp tục yêu đương nhiều thế nào, thực sự là không có một chút dấu hiệu nào của "yêu sau" cả.
Quản lý viên bị tức nghẹn, chỉ có thể xem đi xem lại tập một với tập hai, còn đặc biệt theo dõi tác giả, khi "Kinh Nhạn Mọi Người" vừa tung ra tập mới, tâm trạng cô ấy lập tức run rẩy.
"Không định khống chế dư luận à?..." Cô ấy cảm thấy hơi khó chịu, nhưng vẫn nhanh chóng gia nhập vào phòng phát trực tiếp của Thanh Sắc Tuyết.
- Muốn xem ở phòng phát sóng tiếp là vì không dám xem một mình, đương nhiên, cô ấy đã nhớ phải đổi lại tên.
Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp ai nấy cũng muốn duy trì hòa bình, Thanh Sắc Tuyết cũng xét duyệt rất gay gắt, cho nên không có ai nhắc đến vấn đề đang được tranh luận kia.
Tiếp tục tập trước, trong tình huống không biết nữ chính đang ở đâu, nam chính bị cảnh sát đưa đi để phối hợp điều tra.
Mục đích của cục cảnh sát rất rõ ràng, anh ta bị hỏi đi hỏi lại toàn là những chi tiết liên quan đến nữ chính, rốt cuộc không thể không đối mặt với hiện thực - bạn gái của anh ta đã chết rồi.
"Loại sinh vật này, lúc mới tới thế giới này chỉ có thể ký sinh vào một thi thể, mà thời gian nó trốn thoát, cũng trùng hợp đúng lúc bạn gái anh lúc ấy đang ở bệnh viện tỉnh lại."
Lời nói lạnh lùng của cảnh sát giống như đang kể lại,"Bạn gái của anh sau khi bị tai nạn thì đã tử vong tại chỗ rồi. Thậm chí, trước khi bị tai nạn, hai người đã chia tay rồi. Anh thật sự không nhớ à? Lúc đó ở bệnh viện, anh đã tận mắt nhìn thấy dụng cụng đo lường nhịp tim của cô ấy biến thành không rồi."
Con ngươi của nam chính co lại, hình ảnh trong lầu lóe lên cảnh tượng lúc đó -
Tiếng dụng cụ kêu tích tích, anh ta gục đầu trên mép giường mà khóc, nhưng khi anh ta đang nước mắt giàn giụa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy thi thể trên giường mở mắt nghi ngờ nhìn mình.
Thậm chí anh ta còn có thể nhìn thấy được, sau khi nữ chính tỉnh dậy thì con ngươi đã xuất hiện mắt kép, thấy dưới làn da của cô ta là một cái xúc từ màu đen!
Nhưng anh ta phải làm sao đây?
Anh ta... anh ta ngây ngốc ngồi ở đó, nhìn con quái vật ấy dần dần thích ứng với cơ thể của người yêu, hoàn toàn biến thành dáng vẻ con người, sau đó giống như ma xui quỷ khiến, anh ta dắt tay nữ chính mơ mơ màng màng nói: "Tốt quá rồi, em không chết."
Sau đó, anh ta nói với mọi người là bạn gái của mình đã khoẻ lại rồi.
- vốn dĩ trước đó, nữ chính đã muốn chia tay với anh ta rồi, những ký ức ấm áp ngắn ngủi xuất hiện trong đầu nam chính đều là tưởng tượng mà thành. Cô ta đã không còn yêu anh ta từ lâu rồi.
Nữ chính lái xe đưa anh ta ra ngoài là muốn cùng nhau đi tới nơi mà bọn họ lần đầu tiên hẹn hò để nói lời từ biệt, ai ngờ lại xảy ra chuyện ly kỳ như thế.
Dụng cụ đo lường của bệnh viện đã chỉ rõ, huống chi vết thương trên người nữ chính lành lại nhanh đến mức không bình thường. Khi đó người nhà của anh ta lập tức phản đối, đến cả cha mẹ của nữ chính cũng không dám nhận con mình, nhưng nam chính vẫn kiên trì như cũ, anh ta cầu hôn nữ chính, ở chung với cô ta, còn đoạn tuyệt quan hệ với người nhà.
Ký ức xuất hiện trở lại, nam chính ôm đầu, bị kích thích mà hét lên.
Lúc này mới bắt đầu chưa đến hai mươi phút, quản lý viên nhìn thấy cảnh này thì vô cùng ngạc nhiên, bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp càng ngày càng bùng nổ.
[Mẹ nó, lại đảo ngược tình thế rồi! Nói cách khác thì thật ra nam chính vẫn luôn biết là nữ chính đã chết rồi, nhưng anh ta lại cố tình muốn quên chuyện này đi à?]
[Nam chính tàn nhẫn thật đấy! Thế mà lại có thể lừa mình dối người lâu đến thế?! Cái gì mà tình yêu của người điên, kinh khủng quá đi. Hai người này đúng là rất hợp nhau đấy!]
[Trời ơi! Bảo sao ở phân cảnh đầu phim, những bức ảnh chụp chung với những người khác trong gia đình đều bị xé bỏ hết, bảo sao nam chính với nữ chính đi hưởng tuần trăng mật nhưng lại chưa từng gọi về cho người nhà, bảo sao trong kịch bản khi nói đến hôn lễ của bọn họ lại không có nhân sâm, bảo sao vẫn luôn là "thế giới của hai người"... Tôi còn tưởng là tác giả vì muốn tiết kiệm tiền chứ, ai ngờ lại là tình tiết trong kịch bản?!]
[Có thể là do thiếu tiền thật đấy, nhưng có thể dùng cái đó làm cơ sở để viết thành một cốt truyện hoàn chỉnh thì quá trâu bò rồi... ]
[Xin lỗi, lúc đầu tôi còn tưởng chỉ có nữ chính là đáng sợ thôi chứ, nhưng bây giờ tôi cảm thấy nam chính còn đáng sợ hơn đó!]
[... Tôi đột nhiên nhớ ra, nếu nói như vậy thì, từ góc nhìn của nữ chính, chúng ta sẽ có được một câu chuyện như thế này: Lần đầu tiên tôi tiến vào một thế giới xa lạ, bị người ta nhốt lại để làm thí nghiệm, khó khăn lắm mới có thể chạy thoát, chiếm lấy một thân thể. Vừa mở mắt đã nhìn thấy một người vì sự thức tỉnh của tôi mà vui mừng, anh ta vì tôi mà cắt đứt liên hệ với tất cả mọi người. Anh ta rất yêu tôi, tôi cực kỳ cảm động, tôi cũng muốn yêu anh ta, mặc dù có đôi lúc anh ta nhìn tôi rất kỳ quái, nhưng tôi không giết anh ta nữa. ]
Đúng lúc này, di động của quản lý viên vang lên, cô ấy nhìn thấy tài khoản của Nhạn sư đã đăng trạng thái đầu tiên -
Kinh Nhạn Mọi Người V: [Anh muốn "yêu", xem đi. ]
Ba phút sau, bình luận đầu tiên đã xuất hiện:
[Mẹ nó, Tà thần thật sự là hai người cùng lao mình vào tình yêu, tôi tin rồi. ]