Chương 29

Ta Dùng Ba Câu Nói Dọa Khóc Toàn Tinh Tế

Vi Ngã Vô Tửu 28-06-2025 21:45:40

Hiện nay, các game nhập vai thể loại cốt truyện (RPG) phổ biến trên thị trường thường có hai kiểu chơi: Một là người chơi hóa thân trực tiếp thành nhân vật chính, tự mình điều khiển hành vi, lời thoại. Hai là kiểu đi theo nhân vật chính, không cần nhập vai, chỉ cần quan sát và trải nghiệm, đến đoạn nào có thoại thì nhân vật tự động nói. Tự tin rằng bản thân gan lớn tài cao, Lục Tử Băng chọn ngay kiểu đầu tiên. Một làn ánh sáng lấp lánh vụt qua, quần áo trên người anh ta lập tức thay đổi. Anh ta sờ mặt, lại vuốt mái tóc dài của mình, thì thào: "Ủa tôi là ai đây?... À nhớ rồi, nữ chính là hiệu trưởng mới nhậm chức, chuẩn bị đến trường." Trên đầu, đồng hồ đếm ngược vẫn đang trôi dần – Ba phút... Một phút... Mười giây... Đúng 0 giờ. [Đinh đông] – một âm thanh nhẹ vang lên như chuông gió. Từ bầu trời vọng xuống tiếng máy móc của giọng nữ: [Xin hãy chọn chế độ chơi của bạn. ] Chế độ Thường: Thao tác đơn giản, quái vật có xu hướng tấn công thấp, dễ chạy thoát, các cảnh quá máu me hay biến dị sẽ bị làm mờ (che bằng hiệu ứng mosaic). Chế độ Trung bình: Thao tác và thiết lập quái như chế độ thường, nhưng không che bất kỳ cảnh nào. Chế độ Địa ngục: Thao tác khó, quái vật hoạt động toàn diện, không che cảnh. Người chơi hãy cân nhắc kỹ lưỡng! Dòng cảnh báo cuối cùng được in đậm, tô đỏ hẳn hoi. Lục Tử Băng hơi chột dạ, nhưng rồi vẫn kiên định nói: "Gì mà ghê vậy? Tôi không tin đâu! Chọn Địa ngục! Anh chị em xem tôi phá đảo nhé!" Anh ta bấm xác nhận. Ngay giây tiếp theo, một đoạn video hiện ra trước mắt anh ta – game mở đầu bằng một cảnh hồi tưởng, để cung cấp bối cảnh cho nhân vật. Đó là một đoạn hình ảnh rung lắc – dường như được quay trên xe buýt. Một người phụ nữ đang bám lấy tay vịn và nói chuyện điện thoại... ... Người phụ nữ trong đoạn video trông tầm ba, bốn mươi tuổi, tóc ngắn đen nhánh, mặc áo khoác dạ màu xám tro, quàng khăn xám hồng nhạt, đeo kính gọng vàng. Tổng thể toát lên vẻ tri thức và sắc sảo. Cũng chính là diện mạo hiện tại của Lục Tử Băng trong game. Nữ chính của Giảng Đường 18 không phải kiểu nhân vật vô danh – tên cô ấy hiện lên bên cạnh dưới dạng phụ đề với font chữ mảnh, kiểu Tống: Lang Châu. Lang Châu làm trong ngành giáo dục, lần này được điều động tới nhậm chức Hiệu trưởng Trường Trung học số 2. Trước đó, hiệu trưởng cũ vừa chủ động xin nghỉ không lâu. Có tin đồn rằng, phong thủy của trường này rất kỳ lạ, lãnh đạo lên làm đều không trụ nổi lâu. Trên đường đi, Lang Châu còn nhận được cuộc gọi từ một người bạn, khuyên cô ấy nên suy nghĩ lại. "Phong thủy?" Lục Tử Băng lặp lại từ này, nghiêng đầu thắc mắc: "Đây là phương ngữ của tinh hệ nào vậy? Nghĩa là gì?" Mưa bình luận cũng đồng loạt lắc đầu, chẳng ai rõ cả. Lang Châu trong game nhẹ thở dài qua điện thoại: "Cậu biết tính tớ mà, mấy chuyện này tớ không tin đâu..." "... Được rồi, được rồi. Tớ sẽ cẩn thận, cậu đừng lo cho tớ nữa." Tiếp đó là giọng nội tâm của Lang Châu vang lên: [Tôi đến ngôi trường này... là để tìm hiểu một chuyện trong quá khứ. ] Lục Tử Băng lẩm bẩm: "... Tức là 'tôi' đến đây với một mục đích khác. Chắc là ứng với đoạn trong phần giới thiệu: 'Liệu bạn có thể đưa ra lựa chọn đúng đắn, tìm ra sự thật năm xưa không?'" Lang Châu bước xuống xe. Cảnh vật bất chợt xoay chuyển như có một lực xoáy quanh người. Góc nhìn của Lục Tử Băng nhập vào nhân vật – game chính thức bắt đầu. Cảnh vật xung quanh như bỗng sống động hơn hẳn – mặt đất dưới chân mang lại cảm giác "chạm thật". "Tút tút..." – Chiếc xe buýt phía sau đóng cửa và rời đi.