Cô ấy chắc là nữ chính, thì ra cô ấy vừa rồi đang đánh thức nam chính, người nọ sau khi thoát khỏi giấc mơ bị tai nạn xe cộ thì mở mắt ra, cho nên mới có hiệu quả như vừa rồi.
Trong tiếng nhạc nhẹ nhàng, nam chính vừa mệt mỏi xoa thái dương vừa nói với nữ chính là mình không sao. Nam chính là một anh chàng đẹp trai, từ ngũ quan của hai người thì có thể thấy được, nhan sắc của họ tương đương nhau, nhưng không biết tại sao, Ngao Thanh Tuyết luôn cảm thấy anh ta không mê hoặc người nhìn bằng nữ chính.
Trong màn hình, nam chính với nữ chính quyết định ôm nhau ngủ tiếp, điều này cho thấy đây là một cốt truyện ấm áp, nhưng không hiểu vì lý do gì khiến cho người xem có cảm giác bất an. Những chi tiết trong hình ảnh vừa rồi lúc nữ chính xuất hiện giống như đang cố gắng ám chỉ cho bọn họ thứ gì đó.
Mái tóc của nữ chính giống như những sợi dây thừng quấn quanh cổ đối phương, trong ánh sáng lạnh lẽo, dưới một gốc cây, cái bóng của nó khẽ khàng lay động, càng gần màn hình, thường xuất hiện cảm giác như đang nhìn trộm hoặc đó là thị giác từ góc nhìn của thượng đế...
Những cảnh tượng này đều do Trúc Mộng sư dùng tinh thần lực của chính mình xây dựng nên, bộ "Tà thần" này có bối cảnh chân thật đến từng chi tiết, hình ảnh cắt nối có kết cấu rõ ràng, vừa nhìn là biết không phải người bình thường có thể làm được.
Khán giả đều thu lại ý cười trong lòng, cũng dần nhập tâm hơn vào câu chuyện trên màn hình.
[Bối cảnh này làm cho tôi có cảm giác áp lực quá... Hình như rất hiếm thấy có phong cách như thế này. ]
[Phong cách BGM này tôi cũng chưa từng nghe qua, hay là do Trúc Mộng sư tự làm?]
[Nghe lạ thật đấy, làm tôi nổi hết da gà rồi đây này... ]
Ngao Thanh Tuyết muốn xua tan đi bầu không khí này, cho nên nói: "Trúc Mộng sư này chắc là lựa chọn phương pháp đảo ngược à, mở đầu đều đã đi qua lần tai nạn xe cộ kia rồi, bây giờ nam nữ chính đang chuẩn bị đi hưởng tuần trăng mật giống như trong đoạn tóm tắt kia vậy."
Phim về đề tài thần thoại, cơ bản đều là motip nhân vật chính là một người bình thường vô tình mà gặp gỡ thần tiên, sau đó được thần tiên chăm sóc, được nâng niu sủng ái, thoả mãn tâm tư của các thiếu nam thiếu nữ. Mặc dù kịch bản có hơi cũ, nhưng nó thoả mãn được tâm lý của số đông mọi người, cho nên vẫn luôn là đề tài chưa bao giờ hạ nhiệt.
Nhóm khán giả đang xem trực tiếp sau khi nhìn thấy tóm tắt câu chuyện thì cũng là ôm tâm tư như thế mà xem phim.
Tà thần? Tà thần thì có gì mà đáng sợ chứ, dù sao có ác như nào đi chăng nữa thì cũng sẽ luôn đối tốt với vai chính - hơn nữa phần lớn các tác phẩm đều không miêu tả cụ thể tà thần hung ác, nguy hiểm như thế nào.
Vừa đến sáng sớm, hai người mới ngủ không bao lâu lại phải rời giường. Vẻ mặt nam chính tràn ngập mỏi mệt, trên mắt còn có quầng thâm, rõ ràng là không ngủ ngon giấc. So với anh ta thì trạng thái của nữ chính vẫn luôn rất tốt.
Bối cảnh của bộ phim này hình như là trước tinh lịch, mọi người vẫn đang sống trên trái đất. Bởi vì có bóng ma từ vụ tai nạn xe trước đó, nam chính đến giờ vẫn không dám lái xe, nhưng nữ chính cũng là người đã từng bị thương nặng vào ngày hôm ấy lại có vẻ không có chuyện gì, do đó cô ấy sẽ là người lái xe.
Theo đối thoại giữa hai người, bối cảnh của nam nữ chính dần hiện ra trước mắt người xem.
Nam chính là một sinh viên của chuyên ngành khảo cổ học, vừa mới bước chân vào trường đã ngay lập tức gặp được người vợ hiện giờ.
Cô ấy là một cô gái dịu dàng, đáng yêu, xinh đẹp và tài giỏi, nam chính còn thường xuyên cảm thấy mình được cô ấy yêu, giành được tình cảm của cô ấy là một chuyện rất đỗi hạnh phúc. Tình cảm của bọn họ tăng lên dần qua những ngày tháng ấm áp yên bình, chỉ đơn giản là một cặp đôi giữa vô vàn các cặp đôi ngoài kia.
Nếu nói cuộc sống của bọn họ có xảy ra chuyện gì lớn, chính là sau khi tốt nghiệp đại học một năm thì gặp tai nạn xe. Nữ chính chảy rất nhiều máu, sau khi đưa vào phòng cấp cứu, bác sĩ cho biết bệnh nhân đang trong tình trạng nguy kịch.
Nhưng cũng may trời cao có mắt, nữ chính vẫn còn sống. Sau biến cố này, tình cảm giữa bọn họ càng thêm gắn kết, cho nên nam chính quyết định kết hôn với nữ chính.
Hai người hưởng tuần trăng mật ở một toà lâu đài cổ, trên đường lái xe tới đó, nam chính nằm mơ thấy ác mộng, trong mơ anh ta bị một vật màu đen đính nhớp quấn quanh, không thể hô hấp được.
[Đây là lâu đài theo phong cách Gothic mà trong đoạn tóm tắt nói à? Wow- kỳ lạ thật đấy. ]
[Lâu đài cổ này cũ thật đấy, nhưng lại có một vườn hoa hồng rất đẹp, ôi, đẹp quá đi!]
[He he, kế đến có phải nên có một câu chuyện tình yêu thật đẹp nảy sinh không nhỉ?]
Hoàng hôn buông xuống, đỉnh lâu đài giống như một lưỡi dao sắc bén đâm vào không trung, bên ngoài bức tường cũ nát có một chỗ còn hoàn chỉnh mọc đầy dây thường xuân. Phía trước lâu đài là một vườn hoa, hoa hồng đỏ thắm tựa như máu cùng với những bông tường vi thi nhau nở rộ.
"Bối cảnh không phải là mùa đông à?" Ngao Thanh Tuyết cảm thấy hình như có bug,"Sao hoa lại có thể nở đẹp như thế được?"
Thật ra nhóm khán giả cũng không quá để ý vấn đề này cho lắm, bọn họ được hình ảnh của lâu đài bên trên màn hình làm cho thoả mãn, cảm thấy mới mẻ:
[Cái này thật sự là do Trúc Mộng sư tưởng tượng ra đấy à? Phong cách Gothic đã bị thất truyền từ lâu, nhưng hình ảnh này thật sự rất phù hợp với hình dung "tối tăm hoa lệ" đấy!]
[Trúc Mộng sư này có vị thế như thế nào vây? Chẳng lẽ là chuyên gia phục hồi kiến trúc cổ ư?]
[Mà bên cạnh đó, sao nam chính với nữ chính lại chọn nơi này để hưởng tuần trăng mật nhỉ, nơi này chẳng có ai ở, bỏ trống rất lâu rồi, rõ ràng cũng không phải là lâu đài cho các cặp đôi thuê để trải qua tuần trăng mật cùng nhau mà?]
Lâu đài này là do nữ chính chọn, theo lời của nữ chính thì trang viên này còn có một vị quản gia.
Mà lúc lão quản gia đó xuất hiện, người xem đều vô thức chửi thề một tiếng-
Mẹ nó thế mà lại là một robot!
Không những thế, con robot này còn được chế tạo rất sơ sài; mái tóc màu xám bạc, lưng còng, các cơ trên mặt giống như được tạo thành từ những miếng sáp lộn xộn chắp vá vào với nhau, mỗi một nếp nhăn trên mặt tựa như được người ta dùng dao khắc ra, nó mỉm cười mở miệng nói chuyện, âm thanh cứng nhắc:
"Hoan - nghênh - hai vị - vào ở -"
Ngao Tuyết nổi da gà, cô ấy bật thốt lên: "Tác giả ơi, có một số khoản không nên tiết kiệm quá đâu!"
[A a a a tôi lần đầu tiên cảm thấy robot cũng đáng sợ như thế đấy!]
[Mẹ nó, Trúc Mộng sư này có phải thích chơi ác không, lần thứ hai bị dọa rồi đấy!]
[Nếu tôi là nam chủ thì đã chạy ngay trong đêm rồi, tôi không muốn ở lại đó đâu!]
Nhóm khán giả trong phần bình luận không biết rằng có một từ chuyên dùng để miêu tả cảm giác này đó là: Hiệu ứng Uncanny Valley.
Với từ này, con người ta sẽ vô hình chung tự mình nhân cách hoá một đồ vật nào đó. Khi đồ vật giống người nhưng lại khác biệt hoàn toàn kia đạt tới một điểm giới hạn nào đó, nó sẽ không còn khiến cho người ta cảm thấy thân thiết nữa mà chỉ còn sự khủng bố mà thôi.
Đặc biệt là khi cặp đôi nam nữ chính này giống hệt người thật, đột nhiên xuất hiện một thứ không phải đồ vật cũng chẳng phải người, khiến cho hình ảnh này càng thêm đối lập với nhau.
Nhưng nam chính với nữ chính trên màn ảnh dường như không hề nhận ra có gì kỳ lạ, nữ chính còn rất thân thiện bắt tay với vị quản gia này.
Ngày đầu tiên chưa có chuyện gì xảy ra, sau khi nữ chính quét dọn, thu xếp đồ đạc xong thì đi ngủ một lúc.
Hình ảnh lúc này chuyển sang buổi tối, đêm đã khuya, khuôn mặt nam chủ xuất hiện ngay giữa màn hình, anh ta thấp thỏm xoay người, hình như lại bị bóng đè. Màn hình lần này kéo ra xa, trên giường lúc này chỉ còn lại một mình anh ta, đồng hồ trên đầu giường vẫn đang chạy, con số hiển thị trên đó là:
3 giờ sáng.
Màn hình từ từ rơi xuống, có thể dễ dàng thấy được cả những chi tiết rất nhỏ nơi thảm nhung trên mặt đất, sau đó chuyển đổi tới khe cửa, lén nhìn ra ngoài.
Ngao Thanh Tuyết: "Cái góc nhìn này làm cho tôi có cảm giác chính mình đang bị kẹt lại sâu trong khe cửa ấy..."
Cô ấy đã dần thích ứng được với phong cách mới lạ của Trúc Mộng sư này rồi, mơ hồ dự cảm được những hình ảnh tiếp theo mà mình nhìn thấy có thể sẽ khác biệt hoàn toàn với những tác phẩm bình thường kia, do đó vô thức cảm thấy thần kinh căng thẳng, cả người hơi ngả về phía sau, nhưng khi màn hình chuyển đến thời điểm đó, cô ấy vẫn không nhịn được giật mình hét lên một tiếng thật to, sau đó từ trên ghế đứng bật dậy-
Trên cầu thang xoắn ốc chỉ có duy nhất một ngọn nến phát ra ánh sáng. Mà thứ đang bị ánh sáng mỏng manh ấy chiếu tới đang ở ngay bên dưới cầu thang, đó là cái bóng của một vật thể quái dị cao lớn trải dài trên vách tường, trên đầu của nó có rất nhiều xúc tu chuyển động liên tục.
Âm thanh nặng nề vang vọng trong không gian trống trải,"Nó" chậm rãi leo lên cầu thang, dần dần tiếp cận của phòng của nam chính.
[A a a a!]
[Mẹ nó nhá tôi sắp khóc rồi đấy!]
[Kinh khủng quá, cứu, tôi không dám xem một mình đâu!]
[Tôi mới vừa đập vỡ một cái ly á!]
[Đây là cái gì vậy?? Chẳng lẽ là tà thần ghi trên tiêu đề à? Không phải tôi đang xem bộ phim chủ đề cưới trước yêu sau yêu đương ngọt ngào à!]
[Bảo sao cái lâu đài này lại có vẻ âm u thế, có quái vật a a a a!]
Mặc dù nơi đây không có tác phẩm về đề tài kinh dị, nhưng khán giả không phải không biết tí gì về quái vật.
Nhưng thông thường, nó đều chỉ là một bước ngoặt cản trở hai vai chính đến với nhau mà thôi, nam chính hoặc nữ chính chắc chắn sẽ anh dũng, mạnh mẽ tiêu diệt quái vật, sau đó ôm người đẹp về nhà.
[Nữ chính đâu rồi? Mau tới cứu người đi a a a]
[Nam chính mau tỉnh dậy đi, đừng ngủ nữa mà!]
[Căng thẳng chết mất... ôi? Sao hình ảnh lại quay lại trong phòng rồi? Không nhìn thấy nó đi tới đâu rồi thì càng đáng sợ hơn đó a a a!]
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cực kỳ sốt ruột, nam chính vẫn cứ ngủ say trên giường không biết gì cả.
Cộc, cộc... Tiếng bước chân ngày một gần hơn, cuối cùng đột ngột dừng lại ngay ngoài cửa.
Gian phòng đột nhiên trở nên tĩnh lặng.
Ngao Thanh Tuyết vô thức ngưng thở, cả người cứng đờ.
"Có... Người... Ở... Đó... Không?..."
Cánh cửa bị gõ lần nữa, bên ngoài mơ hồ vang lên một giọng nói không rõ là ai, bên trong còn có những tiếng răng rắc cùng tiếng nước chảy rất nhỏ, giống như có người đang dùng thứ gì đó liên tục cọ xát vào nhau.
[Hu hu hu, đáng sợ quá, tôi phải chui vào chăn đây này. ]
[A a làm sao bây giờ, có phải nó đang xác nhận xem nam chính ngủ chưa đúng không? Nếu chưa ngủ thì sao?]
[Tôi bây giờ đang run cầm cập vừa dùng tay che một nửa màn hình vừa lén nhìn qua kẽ tay đây này!]
Không được đáp lại, một lát sau, tiếng bước chân của con quái vật này nặng nề đi xa.
Không biết đã qua bao lâu, nam chính mơ màng mở mắt, nhìn thấy bên cạnh mình trống không thì ngáp một cái, vừa đi mở cửa vừa lẩm bẩm: "Trong phòng đến cái nhà vệ sinh cũng không có, đúng là rất bất tiện..."
"Ôi trời ơi, sao lại đi vệ sinh ngay lúc này chứ?!" Ngao Thanh Tuyết quá gấp gáp mà buột miệng nói ra tiếng địa phương.
Âm thanh của bộ phim đột nhiên trở nên chói tai, chỉ thấy trong góc khuất cầu thang có một vật gì đó màu đen cùng với những xúc tua ngoe nguẩy-
Quái vật còn chưa đi, nó giả vờ rời đi để lừa nam chính ra ngoài!
Sau khi nam chính đi tới nhà vệ sinh, phía sau xuất hiện một cái bóng vặn vẹo di chuyển, chỉ cần anh ta vừa quay đầu lại thì lập tức có thể nhìn thấy, hình như nó đang kiểm tra xem nam chính có phải đang giả vờ hay không.
Khán giả nhìn qua màn hình lần nữa hét lên, thậm chí có không ít người sợ quá mà thoát khỏi phòng phát sóng trực tiếp, nhưng ngược lại cũng có rất nhiều người mới vào xem, rõ ràng là đã có người xem nói chuyện này với bạn bè, lôi kéo mọi người cùng xem.
Sự thật chứng minh, mặc kệ là ở chỗ nào, lúc mọi người xem phim kinh dị đều sẽ không cần ai nhắc nhở mà cũng có thể hiểu được cái gì là "rào chắn bảo vệ thân thể".
Phần bình luận của Ngao Thanh Tuyết chưa bao giờ sôi nổi như vậy, chỉ trong mười mấy phút ngắn ngủi, màn hình đã ngập tràn ý kiến của khán giả, cảnh tượng này chỉ thường thấy ở những streamer có sức ảnh hưởng rộng rãi.
Khán giả hầu như đều đã bình tĩnh xem xét lại, cho đến hiện tại, cảm giác mà mọi người thường xuyên nhận thấy ở bộ phim này không phải là "yêu say đắm", mà là "kinh dị".
- chẳng lẽ, chủ đề của vị Trúc Mộ sư này muốn truyền tải là "kinh dị"??
Ngao Thanh Tuyết nghĩ tới đó thì cũng cảm thấy thật khó tin.
Chưa từng có một Trúc Mộng sư nào coi yếu tố đó là một đề tài để chế tạo tác phẩm, ít nhất thì cô ấy chưa từng nghe qua. Một tác phẩm nghệ thuật hẳn phải là tuyệt đẹp, ấm áp, mang đến cảm xúc với năng lượng cho mọi người, đây là những gì mà bọn họ biết.
Suy nghĩ này vừa mới nổi lên thì không thể bỏ qua được, cô ấy theo bản năng muốn tắt phát sóng trực tiếp đi, cảm giác lo lắng sợ hãi này thật sự không dễ chịu chút nào, nhưng tay vừa chạm đến nút "x" thì lại hơi do dự.
Bộ "tà thần" này, hình như, cũng rất hấp dẫn...
Rõ ràng rất sợ, nhưng lại nhịn không được muốn xem tiếp, thật kì lạ!
Cũng may lần này nam chính đi vệ sinh không có nguy hiểm gì, sau đó mơ màng trở lại phòng ngủ.
Xung quanh yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi, lúc này, con quái vật đó thật sự yên tâm rồi.
Nhưng một lát sau, nam chính mở mắt nhìn vào bóng đêm, kinh hoảng đưa tay sờ lên ngực. Ánh sáng phía đầu giường chiếu lên trán anh ta - trên đó thấm ướt một lớp mồ hôi lạnh.
"A?" Ngao Thanh Tuyết cùng một số người xem đã hiểu được phần nào cách thức quay phim của vị đại sư này, kinh ngạc nghĩ: Nam chính biết à?
Trời ạ, tố chất tâm lý này thực sự quá mạnh rồi!
Không để cho bọn họ tiếp tục kinh ngạc, nam chính lại lần nữa im lặng quay đầu, nhìn về phía bóng người đứng bên cạnh giường.
Hình ảnh lúc này biến thành màu đen, một hàng chữ "tập thứ nhất kết thúc" xuất hiện trên màn hình, phần bình luận im bặt một lúc, sau đó lập tức nổ tung:
[A a a sao lại hết rồi!]
[Nữ chính biến mất, quái vật xuất hiện, chắc chắn nữ chính là tà thần!]
[Nhưng tác giả ơi,"Tà thần" muốn nói tới ở đây thật sự là quỷ à?!]
*
Tinh hệ V059.
Sau khi hệ thống nhìn thấy thành phẩm của Thượng Kinh Nhạn thì không nói quá chứ nó suýt chút nữa chết máy rồi: [... ]
Thượng Kinh Nhạn nói năng hùng hồn, cô phân tích: [Tác phẩm của tôi phù hợp với đề tài "cưới trước yêu sau", cũng phù hợp với yêu cầu, có gì không đúng đâu chứ?]
Hệ thống: [Nhưng... ]
Thượng Kinh Nhạn: [Không tin thì cậu xem giá trị tâm động đi. ]
Chỉ thấy trên giao diện, giá trị tâm động đã đột phá qua mốc 10 giá trị, lên tới con số 15, chỉ trong vòng có một giờ phát hành nhiệm vụ, Thượng Kinh Nhạn đã hoàn thành vượt mức yêu cầu đã đề ra.
Nên biết rằng, giá trị tâm động ban đầu của cô ấy là -100, có nghĩa là, có 115 người xem cảm thấy tim đập loạn nhịp!
Nhìn chung trên toàn tinh tế này, chắc sẽ chẳng có người mới nào có thể ưu tú được bằng cô ấy.
Hệ thống: [... ]
Nó chết mất, tim đập loạn nhịp mà tôi nói với cái mà ngài nói là cùng một loại đấy à?