Chương 11: Tiên Đan Cho Ngươi, Độc Dược Phần Ta 11
Tiên Đan Cho Ngươi, Độc Dược Phần Ta
Tiểu Ngốc Chiêu23-06-2025 10:54:58
Ẩn giấu? Ngày? Những lời này có quá nhiều điểm đáng ngờ, Lục Cảnh nhất thời không biết nên hỏi từ đâu. Hơn nữa Tần tiểu đầu không cho hắn cơ hội mở miệng. Hắn đặt chén trà trong tay xuống, sau đó tay trái vỗ mạnh lên bàn, đột nhiên lớn tiếng."Ta thấy không cần phải chờ đến nửa tháng sau, hôm nay Tần mỗ sẽ đến lĩnh giáo cao chiêu của ngươi!"
Lời còn chưa dứt, tay phải của hắn đã vung ra!
Tần tiểu đầu luyện môn quyền pháp này có tên là Hạc Thủ, nghe đồn là do một vị cao nhân nào đó quan sát các tư thế của tiên hạc mà sáng tạo ra. Chiêu thức nguyên bản vốn mang vẻ linh động phiêu dật nhưng khi rơi vào tay Tần tiểu đầu lại mất đi vài phần tiên khí, mà thêm vào đó là vài phần quỷ dị.
Chỉ thấy ngón trỏ và ngón giữa của hắn duỗi thẳng về phía trước, ba ngón còn lại hơi cong, tạo thành hình mỏ hạc. Sau đó cổ tay hắn rung lên, mổ ra như chớp giật, nhắm thẳng vào ngực Lục Cảnh. Nhưng nửa đường lại đột ngột đổi chiêu, đánh lừa một nhát rồi chuyển sang tấn công bụng dưới của Lục Cảnh, đồng thời thu ngón giữa lại, biến mỏ hạc đang mở thành mỏ hạc đang ngậm!
-
Nếu như người đang ở đây là Chương lão gia tử hoặc những người luyện võ khác, có lẽ đã không nhịn được mà kêu lên một tiếng hay rồi. Chiêu Hạc Thủ này dụ địch trước, kết hợp giữa hư và thực, hơn nữa chiêu biến hóa nhanh mà không loạn, đủ thấy người xuất chiêu đã lĩnh ngộ được tinh túy của môn quyền pháp này. Tuyệt đối xứng đáng với một tiếng khen hay.
Đáng tiếc đối thủ của Tần tiểu đầu hôm nay là Lục Cảnh. Mấy chiêu hoa mỹ này của hắn chẳng khác nào ném đá vào ao bèo, Lục Cảnh căn bản không ngờ Tần tiểu đầu lại đột nhiên ra tay tập kích mình, lúc này còn đang ngơ ngác nhìn đối phương, hoàn toàn không có phản ứng gì. Thực tế, cho dù Lục Cảnh có biết trước Tần tiểu đầu sẽ động thủ thì cũng chẳng có gì khác biệt.
Hắn mới luyện võ không bao lâu, vẫn còn ở giai đoạn đứng tấn nhập môn, khí cảm còn chưa có, không có nội lực cũng chẳng có chiêu thức. Ngay cả nhân vật mới tạo trong game cũng còn hơn hắn, dù sao nhân vật mới vào game cũng có một kỹ năng trọng kích để dùng, còn bảng điều khiển của Lục Cảnh lúc này lại là một mảnh giấy trắng, ngoài việc treo máy ra thì chẳng còn lựa chọn nào khác.
Chỉ chỉ trong nháy mắt, bụng dưới của Lục Cảnh đã trúng một bộ bảy mổ liên hoàn. Nhưng nơi hắn bị đánh trúng lại không hề đau đớn như mong muốn. Ngược lại, vùng đan điền vốn đã bị căng tức từ sáng sớm lúc này như tìm được chỗ trút, từng luồng khí ấm nóng tranh nhau theo kinh mạch của hắn mà tuôn về nơi bị đánh, sau đó lại theo ngón tay kia mà chảy vào cơ thể của Tần tiểu đầu.
Toàn bộ quá trình khiến Lục Cảnh suýt chút nữa thì kêu lên vì quá thoải mái. Cũng may, vì giữ thể diện cho Tần tiểu đầu, hắn vẫn cố nhịn. Ngoài ra, trong lòng Lục Cảnh cũng mơ hồ mong Tần tiểu đầu có thể đánh thêm vài chiêu nữa. Mấy chiêu vừa rồi còn hữu dụng hơn cả việc hắn vác ngô cả buổi sáng, gần như ngay lập tức đã làm tan biến cảm giác căng tức ở đan điền.
Nhưng những chiêu tiếp theo mà Lục Cảnh mong chờ lại không đến.
Trong khoảnh khắc ra tay, trong đầu Tần tiểu đầu đã hiện lên rất nhiều ý nghĩ. Hắn nghe thầy ở tiệm gạo nói Lục Cảnh có thể một mình vác sáu bao ngô mà mặt không biến sắc nên đã nhận định Lục Cảnh có võ công trong người. Vì vậy hắn đã không hề nương tay, mà dốc toàn lực.
Chỉ là hắn không ngờ Lục Cảnh tuổi còn trẻ mà lại bình tĩnh đến vậy. Tuy bị hắn giành được thế chủ động nhưng vẫn không hề hoảng loạn không hề phá chiêu bừa bãi, mà cứ đứng yên tại chỗ, có vẻ như định dùng kế hậu phát chế nhân.
Tần tiểu đầu không dám chậm trễ, không đợi chiêu thức hết lực đã vội biến chiêu, mỏ hạc từ mở chuyển sang ngậm, một chiêu bạch hạc nhập thủy đánh thẳng vào hạ bàn của Lục Cảnh. Kết quả, thiếu niên đối diện vẫn không hề nhúc nhích.
Quả nhiên đã bị nhìn thấu à? Vẻ mặt Tần tiểu đầu càng thêm nghiêm nghị. Nhưng đến nước này hắn đã không còn đường lui. Sau biến chiêu vừa rồi, hắn đã mất đi không gian để biến chiêu tiếp. Hơn nữa, cho dù hắn có thể biến chiêu thì có lẽ cũng vẫn sẽ bị đối phương nhìn thấu, chẳng khác nào tự rước nhục vào thân.
Vì vậy, hắn dứt khoát hạ quyết tâm, không hề do dự, mà trực tiếp dồn toàn lực đánh vào bụng Lục Cảnh. Có lẽ chiêu này không phù hợp với yếu chỉ linh động phiêu dật của Hạc Thủ nhưng vào lúc này lại là một quyết định cực kỳ thông minh.
Tần tiểu đầu ỷ vào việc Lục Cảnh còn trẻ. Với tuổi của Lục Cảnh, cho dù có luyện võ từ nhỏ, đến bây giờ cũng chỉ được vài năm. Cho dù nhãn lực của hắn có tốt đến đâu, chiêu thức có tinh diệu đến đâu thì nội công cũng khó mà thâm hậu được. Mà Tần tiểu đầu đã luyện võ mười sáu năm, tự tin rằng ở phương diện này hắn vẫn có thể hơn Lục Cảnh một bậc.