Chương 47: Tiên Đan Cho Ngươi, Độc Dược Phần Ta 47
Tiên Đan Cho Ngươi, Độc Dược Phần Ta
Tiểu Ngốc Chiêu23-06-2025 11:22:12
Sau khi có câu trả lời phủ định, hắn liền không chút do dự nào, quả quyết ra tay.
Mà ngoài hiểu lầm này, nhóm người Phương Tử Kinh bắt giữ Chương Kim Minh, mặt ngoài là về phía phía Chương Tam Phong, nhưng thật ra hiển nhiên cũng là ý của Túy Ông không phải là rượu, chỉ là có vẻ bọn họ càng giống bị người sai khiến, thành phần thăm dò chiếm đa số, không quen thuộc nội bộ Thanh Trúc bang.
Thấy Chương Tam Phong không ở đây không biết làm sao, vừa hay lúc này đụng phải Lục Cảnh là bang chúng Thanh Trúc bang, vì vậy liền nghĩ cách làm chút chuyện trên người hắn.
Nghĩ thông suốt hai chuyện này, Lục Cảnh lại không khỏi lo lắng cho sư phụ, nghĩ đến mười một ngày trước sư phụ bỗng nhiên rời khỏi thành Ổ Giang, rất có thể cũng có liên quan đến chuyện này, không biết bây giờ hắn thế nào.
Tuy Chương Tam Phong trước kia nổi tiếng là người có thể chạy, nhưng chưa bao giờ chạy một mình, chỉ là thấy tình thế không ổn sẽ quả quyết bỏ của chạy lấy người, ngược lại những người đi theo hắn, tiêu sư cơ bản đều sống lâu hơn những người khác, cho nên Lục Cảnh không nghĩ lần này hắn là thấy tình hình trong thành căng thẳng mà bỏ trốn.
Nếu không cho dù hắn không báo cho đồ đệ tiện nghi này của mình, không có lý nào ngay cả con trai duy nhất và bạn già không mang theo.
Nhưng Lục Cảnh cũng hiểu, đây không phải chuyện mình có thể lo được. Hắn đoán sư phụ cũng có ý này, cho nên trước đó không hề tiết lộ cho hắn, hiển nhiên là cảm thấy hắn biết càng nhiều ngược lại sẽ càng dễ rơi vào nguy hiểm.
Tuy hiện tại Lục Cảnh đã gần như đả thông Nhâm mạch, còn vừa giết bốn hiệp trong Thất Hiệp, nhưng hắn có nhận thức rõ ràng về thực lực của mình, hiểu được mấy trận trước sở dĩ thắng hiểm, chỉ dựa vào bug phá vỡ kiến thúc thông thường võ học trên người mình, cùng với một chút vận may.
Mà vận may là thứ không thể đứng về phía hắn mãi được, một khi nội tình của hắn bị người ta thăm dò rõ ràng, vậy người ta muốn đối phó hắn quả thực quá dễ dàng.
Trên thực tế, so với chuyện đang xảy ra ở thành Ổ Giang, Lục Cảnh càng lo lắng hơn là hai hiệp đã chạy thoát trong Thất Hiệp, đợi hai người kia hồi phục tinh thần thì nói không chừng sẽ quay lại tìm hắn báo thù, vì thế lúc này Lục Cảnh cũng hiếm khi có một chút cảm giác cấp bách muốn tăng thực lực.
Ngoài ra, hắn còn phải giải quyết vấn đề nội lực quá dư thừa trong cơ thể, Lục Cảnh hồi phục tinh thần lại phát hiện Hạ Hòe đang nhìn hắn, trong lòng không khỏi khẽ động.
-
Những chuyện xảy ra trong ngôi miếu đổ nát kia Hạ Hòe đều đã thấy, vì vậy Lục Cảnh không giấu diếm, nói thẳng.
"Trước đó ta đều bận, ờ... Cân nhắc nội công, còn chưa kịp học chiêu thức gì, sư phụ có việc ra ngoài không biết khi nào mới có thể trở về, ta muốn học chút chiêu thức tự bảo vệ mình trước, chỗ của ngươi có võ công gì ta có thể học không?"
Nhưng Hạ Hòe nghe vậy lại hiếm khi lộ vẻ khó xử.
"Ta biết rất nhiều kiếm pháp, cũng rất vui lòng dạy ngươi, nhưng sư môn có môn quy, kiếm pháp trong các đều không được truyền ra ngoài."
Lục Cảnh đối với đáp án này không bất ngờ, Chương Tam Phong trước đó thu nhận hắn nhập môn cũng từng để hắn phát lời thề tương tự, trừ phi tương lai hắn thu đồ đệ, nếu không không được đem võ học bản môn truyền lại cho người, cho dù Tiểu Kim Cương Kình đã lưu truyền rộng rãi trong giang hồ, thì càng đừng nói đến những công phu độc môn của các danh môn đại phái.
Lục Cảnh vốn chỉ thuận miệng hỏi một câu, không ôm hy vọng quá lớn, nhưng không ngờ sau đó Hạ Hòe lại nói."Ngươi đừng vội, chỉ cần không phải võ công trong các thì không có quy củ này, đại sư huynh của ta hai năm nay vẫn luôn hành tẩu giang hồ bên ngoài, chắc chắn trên người sư huynh có bí kíp võ công khác, đợi đến khi gặp sư huynh ta, ta sẽ giúp ngươi đi xin, chỉ là... E là không lợi hại bằng võ công trong các."
"Không sao, có là được."
Việc cấp bách bây giờ của Lục Cảnh là phải tìm ra phương pháp để dùng hết nội công trong đan điền đúng hạn, sau đó tăng thêm một kỹ năng tấn công chủ động cho bảng điều khiển của mình, không đến mức mỗi lần gặp địch đều chỉ có thể treo máy.
Cho nên hắn không kén chọn, còn về những võ học lợi hại hơn, đương nhiên hắn cũng rất muốn, nhưng cơm phải ăn từng miếng, đường cũng phải đi từng bước, trước tiên phải bảo đảm mình có cái để dùng, rồi mới nhón chân lên để có được cái tốt hơn.
"Còn có khinh công, nếu như có thể thì cũng giúp ta xin một phần." Lục Cảnh lại bổ sung, hắn cũng chịu đủ phiền toái vì chân ngắn rồi, muốn đánh thắng người khác, ít nhất phải đuổi kịp, ngoài ra một môn khinh công tốt cũng có thể giúp người ta bảo toàn tính mạng khi xông pha giang hồ.
Ví dụ như sư phụ Chương Tam Phong của hắn là một ví dụ rất tốt.