Chương 209: Cám Dỗ Ngọt Ngào

Thất thân làm thiếp

Nguyệt Sinh 17-10-2023 10:17:01

Cắn miếng mứt ngọt ngào mềm mại, Vãn Thanh nở nụ cười hạnh phúc không thôi. Nàng đã rất lâu không được ăn mứt này, nàng vẫn nhớ khi mang bầu Nộn nhi, nàng bị nghén mứt quả hồng, có bảo đầu bếp làm 1 bát, nhưng đầu bếp không làm được hương vị này. Sau đó nàng không bảo đầu bếp làm nữa, từng đấy năm chưa từng ăn lại. Nhưng trong lòng vẫn luôn nhớ nhung hương vị này, còn có tình ý của Tà Phong. Phượng Phi nhìn với vẻ không chút hứng thú, chỉ nhíu mày: "Chỉ có đàn bà con gái mới thích ăn thứ này, vừa chua vừa ngọt còn hồng hồng đỏ đỏ, vừa nhìn đã biết là không ngon lành gì!" "Mẫu thân, Nộn nhi muốn ăn. . ." Nộn nhi thì không thấy thế, nhìn miếng mứt đỏ trong lóng lánh như hồng ngọc, nước miếng của cô bé chỉ muốn trào ra, cô bé chỉ chờ ca ca lơi lỏng là nhào vào lòng mẫu thân để được ăn cùng. Phượng Phi giữ chặt lấy cô bé, không cho phép đi: "Từ sáng đến giờ muội đã ăn 2 củ khoai nướng và bỏng gạo rồi, không được ăn nữa, nếu còn ăn nữa sẽ đau bụng!" Nộn nhi vừa nghe, liền mếu máo khóc lóc, nhìn Vãn Thanh với vẻ đáng thương: "Nộn nhi muốn muốn, Nộn nhi đói đói muốn ăn quả hồng. . . Mẫu thân. . . Mẫu thân. . . Nộn nhi muốn ăn mà... ." "Không cho ăn!" Phượng Phi rất ra dáng một đại nam nhân, giơ cánh tay mập mạp ra ngăn: "Ăn rồi đau bụng thì làm sao!" bé chỉ muốn tốt cho Nộn nhi thôi, cô em gái này, thích nhất là ăn vặt, hễ ăn là không biết dừng, nhìn cô bé nhỏ như thế, làm sao chứa được từng đấy thức ăn, bị đau bụng thì biết làm sao! Nộn nhi nhìn thấy anh trai nghiêm mặt, vốn dĩ chỉ khóc nhỏ nhỏ, liền như nước vỡ đê, ' oa ' một tiếng, tiếng khóc kinh thiên động địa khiến ai nấy đều đau đầu liền truyền khắp viện. "Nộn nhi muốn ăn. . . . Nộn nhi muốn ăn mà... ." "Được rồi, đừng khóc đừng khóc! Nộn nhi khả ái đáng yêu làm sao có thể khóc được chứ? Khóc sẽ không đẹp . . . Muốn ăn thúc thúc đưa con đi ăn được không?" Vãn Thanh chưa kịp dỗ, đã thấy Tà Phong xông đến, bế Nộn nhi lên, âu yếm dỗ dành. (Tên Tà Phong này, ai cho ngươi dậy hư cô bé kiểu đó >-