khẩn cấp, ngươi có biết chuyện, có 2 tên quỷ tiến vào âm ti, tìm kiếm vong hồn cha mẹ ngươi"
Diệp thiếu dương trong lòng chấn động, vội vàng hỏi" Ngươi làm sao biết được"
Qua qua gãi đầu nói" Trong thời gian qua ta đang ở trong quỷ vực, lúc trước thấy có 2 tên gia hỏa đó xông vào, sau khi nghe ngóng mới biết được tin này, liền nhanh chóng tới thông báo cho ngươi"
" hỏi thăm" ngươi thế nào " nghe ngóng được" diệp thiếu dương nhíu mày hỏi.
Qua qua nói" bọn họ không phải tự mình tiến vào, đoán chừng là sợ gây chú ý, mà đi dọc theo am thủy hà quá khứ, trên đường gặm 1 trạm kiểm soát du hồn, bỏ tiền hối lộ, nói ra ý đồ đến đó, vừa lúc ta lại có quen biết anh em trong số đó, hỏi thăm đại khái, hắn cũng biết ta với ngươi có quan hệ, nên chờ cho bọn hắn đi rồi, cho người tới báo cho ta biết. . . ."
Diệp thiếu dương nghe vô cùng kinh hãi lập tức hỏi" 2 tên gia hỏa kia đã đến nơi nào rồi"
" đang trên đường tới âm ti, phỏng chừng đã đến nơi" qua qua nói" lão đại ta cùng ngươi đi xuống, giết chêt bọn chúng"
Diệp thiếu dương suy nghĩ nói" nơi này hiện không an toàn, trở về thôn rồi nói"
Sau khi thu dọn xong pháp khí, diệp thiếu dương chạy 1 mạch như heo bị chọc tiết, tiểu mã và tiểu manh cũng biết có sự tình khẩn cấp, cũng có gắng chạy theo sau hắn, đi tới gần Diệp gia thôn, Diệp thiếu dương không tiến vào, ngược lại đi xuống phía chân núi thôn cũ, tùy tiện tìm một ngôi nhà bỏ hoang, đá văng cánh của, tiến vào nhà.
"tiểu diệp tử, ngươi đến đây làm gì" Tiểu mã ngạc nhiên hỏi?
" ta cần xuống âm ti, sau khi hồn phách ly thể, sợ có quỷ yêu tới công kích cơ thể ta, đến lúc đó sẽ vô cùng phiền toái" Diệp thiếu dương vừa nói vừa lấy ra pháp khí, bầy bố trận trên mặt đât.
Diệp thiếu manh cả kinh nói" sẽ có quỷ yêu tới tấn công ngươi sao"
" Chỉ mong không có, nhưng cũng không thể cam đoan, nơi này lại gần quỷ tiên thôn như vậy" DIệp thiếu dương bố trí một trận pháp, đi ra ngoài phòng, ở trên tường từ trên xuống dưới, dọc theo chân tường lại bó trí mấy cây trường đinh, sau đó lấy ra ống tơ hồng, đem tơ hồng quấn quanh, tổng cộng quấn lên 3 đạo, lại đem phong tỏa cửa sỏ lại, tiếp theo lại vẽ ra 1đạo huyết phì dán ở phía cửa chính.
Lúc này mới tiến vào trong phòng, than thở nói" Diệp tiểu thước cùng tuyết kỳ đã xuống âm ti, Quỷ mẫu hẳn là ở trong sơn cốc, mấy tên tiểu yêu dù có tới đây cũng không thể đột phá được phông ấn, hẳn là an toàn" ngẩng đàu nhìn Diệp thiếu manh cùng tiểu mã nói:" 2 người các ngươi canh giữ ở đây, vạn nhất có xảy ra cơ sự gì, các ngươi cũng có thẻ giúp ta ngăn cản 1 lát"
Nói xong lấy ra 1 cái bát to, đặt trên đất, sau đó lấy ra long tiên hương, dùng hỏa phù, hòa tan với dầu sơn tích trong chén.
Rót non nửa chén vào. Diệp thiếu dương lấy ra 1 cây tơ hồng, buộc ở trung du, sau đó khoanh chân ngồi xuống, cầm bất ôm vào ngực, ngẩng đầu nhìn 2 người," cái
này gọi là mệnh đăng, cùng hồn mệnh ta tương thông, đợi lát ta rời đi sẽ đem đèn đốt cháy, ngọn đèn chẳng khắc nào là sinh mệnh ta, nếu nó tắt ta sẽ không trở về được, các người nhất định phải giúp ta bảo hộ nó"
Tiểu mã nghe xong nói" ngươi yên tâm đi, tiểu manh lát nữa sẽ tìm 1 đồ vật chụp lại, nơi này cũng không có gió, sẽ không có việc gì"
Diệp thiếu dương trợn mắt nói" gió nhân gian mà thổi tắc mệnh đăng, thì thân thể ta sẽ nhận hết 1 lượng âm phong gây thương tổn, đều sẽ chuyển rời đến mệnh đăng, mệnh đăng tắt mệnh hồn sẽ bị diệt, hãy nhớ kỹ"
Nói xong liền kết ấn, Tiểu mã đột ngột giữ lấy hắn, 2 mắt tỏa sáng" Tiểu diệp tử, ta chưa có đi âm ti, hay ngươi dẫn ta đi cùng đi"
" ta không phải đang đi chơi! Ta đi làm chính sự" diệp thiếu dương bực dọc quát.
" đúng vậy, ta có thể giúp ngươi, đừng quên hiện giờ ta cũng rất lợi hại, cũng có thể nói là 1 nửa thiên sư"
Không chờ diệp thiếu dương nói tiếp qua qua nói" Lão đại, ngươi nên dẫn hắn theo, trên đường hắn giúp ngươi rải giấy, ta phải đi trước mở đường, không thể phụ giúp ngươi"
Diệp thiếu dương trong lòng chợt động" cũng tốt, ta đưa ngươi đi, tiểu manh ở đây chấn thủ" Diệp thiếu dương nhìn nàng 1 cái, nói" ngươi nhớ kỹ, chuyện này tận lực là được rồi, nếu gặp phải quỷ yêu mạnh, ngươi không phải đối thủ, thì không cần lo cho ta, chính mình giữ lại mạng mới quan trọng"
DIệp thiếu manh lắc đầu kiên định nói" Ta sẽ không chạy, tin ở ta, nếu thực sự tới bước đường cùng, ta cũng sẽ chết cùng ngươi, hồn phách xuống đó tìm ngươi tạ tội"
DIệp thiếu dương thở dài, biết là không thể khuyên nhủ được nàng, vì thế kéo tiểu mã cùng ngồi xuống, chuẩn bị tác pháp, đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, lấy ra di động trong túi, giao cho diệp tiểu manh, nói" ta có mấy người bằng hữu đang tới, nếu bọn họ gọi điên tới đây, ngươi nói cho bọn họ 1 chút địa chỉ, để họ tới hỗ trợ ta"
DIệp thiếu manh gật đầu, cắn môi nói" thiếu dương ca, mọi người bảo trọng"
Diệp thiếu dương nở nụ cười, Đem một đống lớn giấy hoàng phiếu từng dùng làm người giấy dặt ở ngực tiểu mã, sau đó cắt đầu ngón tay, lấy 3 giọt máu lên trên linh phù
, xếp thành 6 góc hình, đưa lên miệng thổi 1 hơi, rồi ném về hướng bắc, linh phù liền mở ra, 1 đạo mây tía lan tràn, khi mây tía từ từ tan biến, trên tường đột nhiên xuất hiện một bóng ma hắc ám, hình dạng như một cánh cửa.
" mở . . . . Ta đi trước" qua qua vừa nói vừa bước nhanh tới, thân thể xuyên qua bóng ma, bỗng chốc biến mất.
" đây chính là thông đạo dẫn tới âm ti"
Tiểu mã ý muốn đứng lên, diệp thiếu dương liền giữ lấy hán" Ngươi định đi đâu"
" Không phải là đi vào đó sao" Tiểu mã buồn bực
" ngươi dùng cả thân thể đi qua, không sợ đạp mặt vào tường à" Diệp thiếu dương nắm tay kết ấn, nhắm mắt lại niệm 1 câu thần chú, hồn phách liền ly thể, đưa tay nắm cổ hồn phách tiểu mã kéo ra, bước nhanh đi tới.
Thân thể 2 người liền rũ xuống, giống như người chết không nhúc nhích, đèn mệnh đăng trên lồng ngực diệp thiếu dương sáng lên, hồn phách tiểu mã được diệp thiếu dương kéo đi, nên 2 người xài chung 1 mệnh đăng.
Sau khi tiến vào, tiểu mã cảm nhận xung quanh gió lạnh gào thét, bốn phía tối đen, cái gì cũng nhìn không thấy, giống như đang xuyên qua 1 mảnh hư không, chỉ có thể nắm chặt lấy tay diệp thiếu dương, sợ bị bỏ lại phía sau.
Loại cảm giác này giằng co đầu óc đến 10s, sau đó tiểu mã nhận thấy hai chân rơi xuống, mở mắt liền thấy, mình đang ở 1 vùng quê trống trải, trên mặt đất cây cổ um tùm, cách đó xa xa còn trông thấy sơn cảnh cùng núi rừng, nhìn qua so với nhân gian chẳng khắc biệt cho lăm, ngẩng đầu nhìn lại, trên trời treo 1 vầng trăng tròn, ánh sáng có chút ửng đỏ, so với nhân gian ánh trăng có chút lạ, tuy rằng hơi tối, nhưng tầm mắt có thẻ nhìn thấy rõ được cảnh vật xung quanh, còn có thể nhìn thấy nhũng nơi ở rất xa.
" này. . . . Đây chính là Âm Phủ" Tiểu mã hơi hoảng sợ nói.
DIệp thiếu dương gật đầu, lấy ra âm dương bàn, pháp khí này có thể định hướng âm dương, ở âm phủ cũng có thể sủ dung, lập tức khảy vài cái, căn cứ theo kim đồng hồ tìm đúng hướng bắc, đi tới.
Qua qua cũng theo sau
Tiểu mã ôm một đống giấy bản trên ngực cúi đầu nhìn xuống hỏi" Hiện giờ chúng ta không phải quỷ hồn sao, tại sao có thể mang theo được những thứ này"